Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Lời Cầu Nguyện của Người Cao Niên
1 Chúa ôi, con nương náu nơi Ngài,
Xin đừng để con bị hổ thẹn.
2 Xin giải nguy con và giải cứu con vì đức công chính của Ngài;
Xin nghiêng tai nghe con và cứu con.
3 Xin làm vầng đá cho con trú ẩn, nơi con sẽ đến đó luôn luôn;
Xin ban lịnh giải cứu con, vì Ngài là vầng đá và thành trì kiên cố của con.
4 Ðức Chúa Trời của con ôi, xin giải cứu con khỏi tay kẻ ác,
Tức khỏi tay kẻ bất chính và bạo tàn.
5 Vì Ngài là nguồn hy vọng của con;
Lạy Chúa Hằng Hữu,[a] Ðấng con tin cậy từ thuở ấu thơ,
6 Con đã nhờ cậy Ngài từ lúc chào đời;
Ngài đã tạo thành con rồi đem con ra khỏi lòng mẹ con,
Nên con sẽ ca ngợi Ngài mãi mãi.
20 Có ích chi nhũ hương từ Sê-ba đem đến?
Có ích chi gỗ thơm từ viễn xứ mang về?
Của lễ thiêu các ngươi dâng, Ta không đoái nhậm,
Những sinh tế của các ngươi, Ta cũng chẳng vui lòng.”
21 Vì vậy Chúa phán thế này,
“Này, Ta đặt trước dân này các chướng ngại vật để chúng sẽ vấp ngã;
Ðể cha mẹ và con cái, láng giềng và bạn hữu đều cùng nhau chết mất.”
22 Chúa phán thế này,
“Này, một dân từ phương bắc sẽ đến,
Một cường quốc từ một xứ xa xăm đang huy động binh hùng.
23 Chúng nắm lấy cung tên và lao giáo trong tay;
Chúng bạo tàn và không xót thương ai cả;
Tiếng đoàn quân chúng đi vang động như sóng biển thét gào;
Chúng cỡi trên các chiến mã theo đội ngũ xông vào tấn công ngươi, hỡi Ái Nữ của Si-ôn!”
24 Nghe tin đó tay chân chúng tôi bủn rủn;
Nỗi kinh hoàng đã bắt lấy chúng tôi,
Chúng tôi đau đớn như sản phụ lúc lâm bồn.
25 Chớ ra ruộng hay đi đâu ngoài đường,
Vì quân thù sẽ dùng gươm giết chết,
Gieo kinh hoàng khiếp sợ khắp nơi.
26 Hỡi ái nữ của dân tôi,
Hãy mặc lấy vải tang và lăn mình trong tro bụi;
Hãy khóc than như vừa mất con một của mình;
Hãy khóc lóc cách đắng cay,
Vì quân tàn sát chúng ta sẽ ập đến thình lình.
27 “Ta đã lập ngươi làm người thử luyện và người kiểm phẩm chất đạo đức giữa dân Ta,
Ðể ngươi biết rõ và thẩm định đường lối của chúng.
28 Tất cả chúng đều là phường ương ngạnh và phản loạn;
Ði đến đâu chúng vu khống đến đó;
Mặt chúng trơ như đồng và cứng như sắt;
Tất cả chúng đều băng hoại.
29 Các ống bể thổi ào ào,
Chì bị chảy tan trong lửa hực;
Nhưng dân Ta, dù được luyện đến đâu cũng vô ích,
Vì cặn bã vẫn không chịu tách rời khỏi tinh chất.
30 Vì thế người ta đã gọi chúng là ‘Bạc bị phế thải,’
Bởi vì Chúa đã phế thải chúng.”
Phao-lô và Si-la tại Thê-sa-lô-ni-ca
17 Sau khi Phao-lô và Si-la đi qua Thành Am-phi-pô-li và Thành A-pô-lô-ni-a, họ đến Thành Thê-sa-lô-ni-ca; ở đó có một hội đường của người Do-thái. 2 Theo thói quen Phao-lô đến hội đường và liên tiếp ba ngày Sa-bát luận giải Kinh Thánh với họ. 3 Ông giải thích và chứng minh rằng Ðấng Christ phải chịu khổ hình và phải sống lại từ cõi chết. Ông bảo, “Ðức Chúa Jesus này, Ðấng tôi rao giảng cho anh chị em, chính là Ðấng Christ.”
4 Một số người được thuyết phục và nhập theo Phao-lô và Si-la; trong số đó có nhiều người Hy-lạp theo Do-thái Giáo cách sùng kính và khá đông quý bà thuộc giới thượng lưu trong thành. 5 Nhưng những người Do-thái không tin sinh lòng ganh tị; họ dẫn theo một số côn đồ ngoài chợ, tập họp một đám đông, và gây nên một cuộc náo loạn trong thành. Họ kéo đến nhà của Gia-sôn kiếm Phao-lô và Si-la để đem ra trước đám đông. 6 Nhưng khi không tìm được hai ông, họ bắt Gia-sôn và một số anh chị em, lôi những người ấy đến trước chính quyền thành phố, rồi lớn tiếng tố cáo, “Những kẻ làm cho thế giới đảo lộn này bây giờ đang ở đây, 7 thế mà Gia-sôn đã chứa chấp bọn chúng. Chúng đã nghịch lại những sắc chỉ của Hoàng Ðế Sê-sa, bảo rằng có một vua khác là Jesus.”
8 Dân chúng và những người lãnh đạo trong thành nghe thế thì bối rối. 9 Nhưng sau khi họ nhận tiền thế chân cho Gia-sôn và các tín hữu, họ thả những người ấy ra.
Copyright © 2011 by Bau Dang