Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Linh Hồn Khát Khao Ðược Thỏa Mãn trong CHÚA
Thơ của Ða-vít
Cảm tác khi ông ở trong đồng hoang vùng Giu-đê
1 Ðức Chúa Trời ôi, Ngài là Ðức Chúa Trời của con;
Khi hừng đông chưa ló dạng, con đã tìm cầu Ngài;
Linh hồn con khao khát Ngài, thân thể con mong mỏi Ngài,
Trong một nơi khô khan cằn cỗi và chẳng có nước.
2 Con mong ước được thấy quyền năng và vinh hiển Ngài,
Như con đã từng thấy trong nơi thánh.
3 Vì tình thương của Ngài tốt hơn mạng sống,
Nên môi con sẽ ca ngợi Ngài.
4 Hễ con còn sống bao lâu, con sẽ ca ngợi Ngài bấy lâu;
Con sẽ đưa tay lên và chúc tụng danh Ngài.
5 Linh hồn con sẽ vui thỏa như được hưởng các thức ăn béo bổ,
Miệng con sẽ ca ngợi Ngài với môi vui vẻ.
6 Khi nằm trên giường con nhớ đến Ngài,
Con nghĩ về Ngài trọn các canh đêm,
7 Vì Ngài là nguồn cứu giúp của con,
Nên dưới cánh Ngài con hát mừng vui vẻ.
8 Linh hồn con bám chặt vào Ngài;
Tay phải Ngài giữ vững con.
9 Nhưng những kẻ tìm cách hủy diệt mạng sống con sẽ bị rơi vào đáy sâu của lòng đất.
10 Chúng sẽ bị phó cho lưỡi gươm;
Chúng sẽ thành mồi cho chồn cáo.
11 Nhưng vua sẽ vui mừng trong Ðức Chúa Trời;
Những ai nhân danh Ngài mà thề nguyện sẽ được vinh hiển;
Nhưng miệng của những kẻ nói dối phải ngậm lại.
55 Vả, khi Sau-lơ nhìn thấy Ða-vít đi ra chiến đấu với tên Phi-li-tin, ông hỏi Áp-ne, tướng chỉ huy quân đội của ông, “Áp-ne, cậu thiếu niên đó là con của ai thế?”
Áp-ne đáp, “Tâu đức vua, tôi xin lấy mạng sống của ngài mà thề, tôi không biết.”
56 Vua bảo, “Hãy hỏi xem, cậu thiếu niên ấy là con của ai?”
57 Khi Ða-vít đã giết chết tên Phi-li-tin và trở lại, Áp-ne ra đón chàng và dẫn chàng đến gặp Sau-lơ, trong tay chàng vẫn còn xách cái đầu của tên Phi-li-tin. 58 Vua Sau-lơ hỏi chàng, “Hỡi người trai trẻ, ngươi là con của ai?”
Ða-vít đáp, “Thưa, tôi là con của Giê-se đầy tớ ngài, dân ở Bết-lê-hem.”
Giô-na-than Kết Bạn với Ða-vít
18 Sau khi Ða-vít trả lời Sau-lơ, tâm hồn Giô-na-than gắn bó với tâm hồn Ða-vít. Giô-na-than yêu thương Ða-vít như chính mình. 2 Hôm đó Sau-lơ giữ chàng lại và không cho chàng về nhà cha chàng nữa. 3 Bấy giờ Giô-na-than lập một giao ước với Ða-vít, vì ông yêu thương chàng như chính mình. 4 Giô-na-than cởi chiếc áo choàng đang mặc tặng cho Ða-vít, cùng với bộ binh giáp, luôn cả gươm, cung, và đai thắt lưng.
5 Mỗi khi Sau-lơ sai chàng đi đâu, chàng luôn luôn được thành công. Vì thế Sau-lơ đặt chàng chỉ huy quân tác chiến. Việc ấy được đẹp lòng toàn dân và cũng đẹp lòng các triều thần của Sau-lơ nữa.
Tiếng Kèn Thứ Bảy
15 Vị thiên sứ thứ bảy thổi kèn, có tiếng lớn trên trời nói rằng,
“Vương quốc của thế gian đã trở thành vương quốc của Chúa chúng ta và của Ðấng Christ của Ngài;
Ngài sẽ trị vì đời đời vô cùng.”
16 Bấy giờ hai mươi bốn vị trưởng lão đang ngồi trên ngai của họ trước mặt Ðức Chúa Trời liền quỳ sấp mặt xuống, thờ lạy Ðức Chúa Trời, 17 và nói,
“Chúng con cảm tạ Ngài,
Lạy Chúa là Ðức Chúa Trời Toàn Năng,
Ðấng Hiện Là và Ðấng Ðã Là;
Vì Ngài đã lấy quyền lực lớn lao của Ngài để trị vì.
18 Muôn dân nổi giận,
Nhưng cơn thịnh nộ của Ngài đã đến,
Thời điểm phán xét những kẻ chết đã đến,
Ðó là lúc ban thưởng cho các đầy tớ Ngài, các vị tiên tri, các thánh đồ, và những người kính sợ danh Ngài, cả nhỏ lẫn lớn,
Và tiêu diệt những kẻ phá hủy trái đất.”
19 Bấy giờ đền thờ Ðức Chúa Trời trên trời mở ra, rương giao ước của Ngài trong đền thờ Ngài được trông thấy; rồi sét chớp, âm vang, sấm nổ, động đất, và một trận mưa đá khủng khiếp xảy ra.
Copyright © 2011 by Bau Dang