Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Thánh Thi Đa-vít
24 Quả đất và mọi vật trên đất,
Thế giới và những người sống trên nó,
Đều thuộc về CHÚA.
2 Vì Ngài đã lập nền quả đất trên biển,
Và thiết lập nó trên các sông.
3 Ai sẽ lên núi của CHÚA?
Ai sẽ đứng trong Nơi Thánh Ngài?
4 Ấy là người có tay trong sạch và lòng thanh khiết,
Không hướng linh hồn mình vào điều sai lầm,
Không thề nguyện giả dối.
5 Người ấy sẽ nhận được phước từ CHÚA,
Và sự công chính từ Đức Chúa Trời, là Đấng cứu rỗi người.
6 Ấy là dòng dõi những người tìm kiếm Ngài,
Tức là những người tìm kiếm mặt Đức Chúa Trời của Gia-cốp.[a] Sê-la
7 Hỡi các cổng, hãy nhấc đầu lên,
Hỡi các cửa đời đời, hãy nâng cao lên,
Để vua vinh hiển ngự vào.
8 Vua vinh hiển này là ai?
Ấy là CHÚA dũng lực và quyền năng,
CHÚA quyền năng nơi chiến trận.
9 Hỡi các cổng, hãy nhấc đầu lên,
Hỡi các cửa đời đời, hãy nâng cao lên.
Để vua vinh hiển ngự vào.
10 Vua vinh hiển này là ai?
Ấy là CHÚA Vạn Quân.
Chính Ngài là Vua vinh hiển. Sê-la
Thời Kỳ Kiều Ngụ Trong Sa Mạc
11 Ngày hai mươi mốt tháng hai năm thứ nhì, trụ mây cất lên khỏi Đền Tạm Chứng Cớ. 12 Dân Y-sơ-ra-ên nhổ trại, khởi đầu cuộc hành trình từ sa mạc Si-nai và trụ mây dừng lại trong sa mạc Pha-ran. 13 Đây là lần đầu họ ra đi theo lệnh CHÚA truyền cho Môi-se.
14 Ngọn cờ của trại quân Giu-đa đi trước, kéo đi từng đơn vị. Na-ha-sôn, con A-mi-na-đáp, chỉ huy đoàn quân Giu-đa. 15 Na-tha-na-ên, con Xu-a, chỉ huy các đơn vị đoàn quân Y-sa-ca. 16 Ê-li-áp, con Hê-long, chỉ huy các đơn vị đoàn quân Sa-bu-luân. 17 Lúc ấy Đền Tạm được dỡ xuống, gia tộc Ghẹt-sôn và gia tộc Mê-ra-ri khuân vác Đền Tạm ra đi.
18 Kế đến là các đơn vị của đoàn quân của Ru-bên ra đi dưới ngọn cờ mình. Ê-lít-su, con Sê-đêu, chỉ huy đoàn quân Ru-bên. 19 Sê-lu-miên, con Xu-ri-ha-đai, chỉ huy các đơn vị đoàn quân Si-mê-ôn. 20 Ê-li-a-sáp, con Đê-u-ên, chỉ huy các đơn vị của đoàn quân Gát. 21 Lúc ấy người Kê-hát ra đi, khuân vác các vật thánh. Đền Tạm phải được dựng lên xong xuôi trước khi họ đến nơi.
22 Kế đó, các đơn vị của đoàn quân Ép-ra-im ra đi dưới ngọn cờ mình. Ê-li-ma-sa, con A-mi-hút, chỉ huy đoàn quân Ép-ra-im. 23 Ga-ma-liên, con Phê-đát-su, chỉ huy các đơn vị của đoàn quân Ma-na-se. 24 A-bi-đan, con Ghi-đeo-ni, chỉ huy các đơn vị của đoàn quân Bên-gia-min.
25 Sau hết, đi hậu tập là các đơn vị của đoàn quân Đan: họ ra đi dưới ngọn cờ mình. A-hi-ê-xe, con Am-mi-sa-đai, chỉ huy đoàn quân Đan. 26 Pha-ghi-ên, con Óc-ran, chỉ huy các đơn vị của đoàn quân A-se. 27 A-hi-ra, con Ê-nan, chỉ huy các đơn vị quân đội Nép-ta-li. 28 Đây là thứ tự di chuyển cho dân Y-sơ-ra-ên khi họ ra đi theo đoàn quân của mình.
29 Môi-se bảo Hô-báp, con Rê-u-ên người Ma-đi-an, tức anh vợ mình: “Chúng tôi đang đi đến xứ mà CHÚA đã phán hứa: Ta sẽ ban xứ ấy cho các ngươi. Anh hãy đi với chúng tôi thì chúng tôi sẽ biệt đãi anh vì CHÚA đã hứa những điều tốt lành cho dân Y-sơ-ra-ên.”
30 Người ấy đáp: “Không, tôi không đi đâu. Tôi sẽ về quê hương đất nước tôi với dân tộc tôi.”
31 Nhưng Môi-se yêu cầu: “Xin anh đừng lìa bỏ chúng tôi. Anh biết nơi nào chúng tôi phải cắm trại giữa sa mạc nên anh là con mắt của chúng tôi. 32 Chúng tôi sẽ chia với anh những điều tốt lành CHÚA ban cho chúng tôi.”
33 Vậy, họ từ núi của CHÚA ra đi suốt ba ngày. Rương Giao Ước của CHÚA đi trước họ trong ba ngày đó để tìm cho họ một nơi an nghỉ. 34 Khi họ dời trại ra đi, trụ mây của CHÚA ở trên họ ban ngày.
35 Mỗi khi Rương Giao Ước ra đi, Môi-se nói:
“Lạy CHÚA, xin hãy chỗi dậy!
Nguyện quân thù Chúa bị đánh tan;
Nguyện bọn cừu địch chạy trốn trước mặt Ngài.”
36 Mỗi khi Rương Giao Ước dừng lại, Môi-se lại cầu nguyện:
“Lạy CHÚA, xin Ngài hãy trở lại,
Cùng muôn ngàn dân Y-sơ-ra-ên!”
Giăng Báp-tít Ra Đời
57 Đến ngày sinh nở, Ê-li-sa-bét sinh được một con trai. 58 Nghe tin Chúa đoái thương bà nhiều, họ hàng láng giềng chung vui với bà.
59 Ngày thứ tám, người ta đến làm lễ cắt bì cho em bé, họ định đặt tên nó là Xa-cha-ri, theo như tên cha. 60 Nhưng mẹ nó nói “Không, phải gọi nó là Giăng!”
61 Họ cãi: “Trong vòng họ hàng bà, không ai có tên đó!”
62 Rồi họ ra dấu hỏi người cha xem ông muốn đặt tên gì cho con. 63 Ông xin tấm bảng, rồi viết: “Tên nó là Giăng,” khiến mọi người đều kinh ngạc. 64 Lập tức ông nói được,[a] và ca ngợi Đức Chúa Trời. 65 Cả láng giềng đều sợ hãi, và người ta bàn tán về các việc này khắp miền đồi núi Giu-đê. 66 Ai nghe cũng đều suy nghĩ không biết rồi đây đứa bé sẽ trở nên người như thế nào?[b] Vì thật có tay Chúa ở cùng nó!
Bài Ca Của Xa-cha-ri
67 Xa-cha-ri, cha đứa trẻ, được đầy dẫy Đức Thánh Linh và nói tiên tri:
68 “Ngợi khen Chúa là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên,
Vì đã thăm viếng và cứu chuộc dân Ngài.
69 Ngài đã dấy lên một Chiếc Sừng Cứu Rỗi[c] cho chúng ta.
Trong nhà Đa-vít, đầy tớ Ngài.
70 Như đã dùng môi miệng các tiên tri thánh thời xưa phán dạy.
71 Ngài giải cứu chúng ta khỏi các cừu địch,
Và khỏi tay mọi kẻ thù ghét chúng ta,
72 Ngài thương xót tổ phụ chúng ta
Và nhớ lại giao ước thánh của Ngài,
73 Tức là lời Ngài đã thề với Áp-ra-ham, tổ phụ chúng ta,
74 Hứa giải thoát chúng ta khỏi tay quân thù,
Để phục vụ Ngài không hề sợ hãi
75 Trong sự thánh khiết, công chính trước mặt Ngài trọn đời chúng ta.
76 Còn con, hài nhi, con sẽ được gọi là tiên tri của Đấng Chí Cao.
Vì con sẽ đi trước mặt Chúa, dọn đường cho Ngài,
77 Để cho dân Ngài biết sự cứu rỗi,
Bởi ơn tha tội,
78 Do lòng thương xót của Đức Chúa Trời chúng ta,
Bình minh từ trời cao sẽ tỏa sáng trên chúng ta,
79 Soi sáng cho những người ngồi trong cõi tối tăm
Và trong bóng sự chết,
Để dìu dắt bước chân chúng ta vào nẻo an bình.”
80 Con trẻ lớn lên, tâm linh càng mạnh mẽ, sống trong đồng hoang cho đến ngày xuất hiện trước dân Y-sơ-ra-ên.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)