Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Ca ngợi Chúa là Đấng sáng tạo và cứu rỗi
33 Hỡi những người làm điều ngay thẳng,
hãy hát tôn vinh CHÚA;
và những ai lương thiện hãy ca ngợi Ngài.
2 Hãy dùng đờn cầm mà ca ngợi CHÚA;
hát khen Ngài bằng đờn sắt mười dây.
3 Hãy hát một bài ca mới [a] cho Ngài;
hãy dạo đờn thật hay và thật vui.
4 Lời CHÚA rất chân thật,
mọi việc Ngài làm đều thành tín.
5 Ngài chuộng sự công bình và ngay thẳng;
tình yêu Ngài phủ đầy cả đất.
6 Trời đất được tạo nên do lời phán của Ngài.
Do hơi thở từ miệng Ngài,
các ngôi sao xuất hiện.
7 Ngài gom nước lại thành một khối;
và đặt nước biển trong kho chứa.
8 Khắp đất nên thờ phụng Ngài;
muôn dân nên kính sợ Ngài.
9 Ngài phán, thì sự vật liền có.
Ngài ra lệnh, sự vật liền xuất hiện [b].
10 CHÚA làm đảo lộn mưu kế các quốc gia;
phá hỏng mọi chương trình của họ.
11 Nhưng những kế hoạch CHÚA còn muôn đời;
các chương trình của Ngài tồn tại mãi mãi.
12 Phúc cho quốc gia nào chọn Thượng Đế làm CHÚA mình,
hay dân tộc nào được Ngài nhận làm của riêng Ngài.
17 Sau khi đánh thắng Kết-rô-lao-me và các vua đồng minh, Áp-ram trở về. Trên đường về, vua Xô-đôm ra đón ông tại thung lũng Sa-ve, bây giờ gọi là Thung lũng Vua.
Mên-chi-xê-đéc
18 Mên-chi-xê-đéc mang bánh và rượu ra. Ông là thầy tế lễ của Thượng Đế Tối Cao 19 và chúc phước cho Áp-ram như sau,
“Áp-ram ơi, nguyện ông được Thượng Đế Tối Cao,
Đấng sáng tạo trời đất, ban phúc lành.
20 Chúc tụng Thượng Đế Tối Cao,
Đấng đã giúp ông thắng quân thù.”
Rồi Áp-ram lấy một phần mười chiến lợi phẩm dâng cho Mên-chi-xê-đéc. 21 Vua Xô-đôm bảo Áp-ram, “Ông hãy giữ những thứ nầy cho mình đi. Chỉ giao lại cho tôi những người bị bắt thôi.”
22 Nhưng Áp-ram bảo vua Xô-đôm rằng, “Tôi đã hứa với CHÚA, Thượng Đế Tối Cao, Đấng dựng nên trời đất, 23 rằng những gì thuộc về vua tôi sẽ không giữ, dù một sợi chỉ hay một sợi dây giày đi nữa, để vua khỏi nói rằng, ‘Nhờ ta mà Áp-ram được giàu có.’ 24 Tôi chỉ giữ lại bằng số thực phẩm mà các thanh niên trai tráng đã ăn thôi. Nhưng hãy cấp cho A-ne, Ết-côn và Mam-rê phần của họ trong số chiến lợi phẩm thu được, vì họ cùng tham chiến với tôi.”
Phao-lô trên đảo Man-tơ
28 Khi chúng tôi lên bờ an toàn rồi, thì được biết đảo ấy tên Man-tơ. 2 Cư dân trên đảo rất tử tế với chúng tôi. Vì trời lạnh và đang mưa nên họ đốt một đống lửa đón tiếp chúng tôi. 3 Phao-lô ôm một bó củi và đặt trên đống lửa thì tình cờ có một con rắn độc bị nóng bò ra quấn lấy tay ông. 4 Dân cư trên đảo thấy con rắn treo lủng lẳng trên tay Phao-lô nên bảo nhau, “Người nầy chắc là tay giết người! Cho nên dù thoát chết trên biển cả nhưng thần Công Lý [a] vẫn không cho sống.” 5 Nhưng Phao-lô rảy con rắn vào lửa, không sao cả. 6 Dân chúng trên đảo đoán chắc Phao-lô sẽ bị sưng vù lên hoặc ngã xuống chết ngay lập tức. Họ chờ mãi không thấy ông bị việc gì nên đổi ý nói rằng, “Ông nầy đúng là thần!”
7 Quanh đó có mấy thửa ruộng của Búp-liêu, một người có uy tín trên đảo. Ông mời chúng tôi vào nhà và thết đãi trong ba ngày. 8 Cha của Búp-liêu đang bị sốt rét và kiết lỵ [b]. Phao-lô đến thăm, cầu nguyện, đặt tay lên ông và chữa lành cho. 9 Sau đó, tất cả những người đau yếu nào trên đảo cũng đến với Phao-lô và đều được chữa lành cả. 10-11 Dân chúng tiếp chúng tôi rất niềm nở. Ba tháng sau, khi chúng tôi sắp rời đảo thì họ cung cấp đủ mọi thứ cần dùng cho chúng tôi.
Phao-lô đi La-mã
Chúng tôi lên một chiếc tàu khởi hành từ A-lịch-sơn nhưng trú trên đảo suốt mùa đông. Trước mũi tàu có vẽ hình thần sinh đôi. [c]
© 2010 Bible League International