Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Cảm Tạ Chúa vì Ðược Giải Cứu và Thoát Chết
Thơ của Ða-vít
Bài ca trong Lễ Cung Hiến Nhà CHÚA
1 Chúa ôi, con tôn ngợi Ngài, vì Ngài đã nhấc con lên,
Và không để cho những kẻ chống nghịch con được dịp vui mừng vì cớ con.
2 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con,
Con cầu xin Ngài giúp đỡ, và Ngài đã chữa lành con.
3 Chúa ôi, Ngài đã đem linh hồn con ra khỏi cõi người chết;[a]
Ngài đã giữ con được sống, để con không bị xuống vực sâu.
4 Hỡi các thánh đồ của Ngài, hãy ca hát tôn ngợi Chúa,
Hãy dâng những lời cảm tạ lên danh thánh của Ngài;
5 Vì cơn giận của Ngài chỉ có vài giây phút,
Nhưng ân huệ của Ngài dài trọn cả đời.
Sự than khóc chỉ tạm trú qua đêm,
Nhưng sự vui mừng sẽ đến vào buổi sáng.
6 Về phần con, trong khi được thịnh vượng, con nói rằng,
“Tôi sẽ không bao giờ bị rúng động.”
7 Chúa ôi, nhờ ân huệ của Ngài, Ngài lập con vững vàng như một ngọn núi;
Nhưng khi nào Ngài ẩn mặt, con liền bị khủng hoảng ngay.
8 Chúa ôi, con kêu cầu Ngài,
Con hướng về Chúa và cầu khẩn:
9 “Ðể con bị đổ máu, để con phải đi xuống vực sâu, nào có lợi gì chăng?
Chẳng lẽ tro bụi sẽ ca ngợi Ngài sao?
Chúng há sẽ rao truyền đức thành tín của Ngài ư?
10 Chúa ôi, xin dủ nghe con và thương xót con;
Chúa ôi, cầu xin Ngài luôn làm Ðấng giúp đỡ con.”
11 Ngài đã biến nỗi sầu thảm của con thành điệu nhảy múa;
Ngài đã cởi áo tang của con và mặc cho con bằng niềm vui,
12 Ðể linh hồn con ca ngợi Ngài, vì không thể nín lặng được.
Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con, con sẽ cảm tạ Ngài mãi mãi.
18 Ðứa trẻ lớn lên, một ngày kia nó theo cha nó ra đồng thăm những người gặt lúa. 19 Nó nói với cha nó, “Con nhức đầu quá! Con nhức đầu quá!”
Người cha nói với đầy tớ của ông, “Hãy bồng nó về cho mẹ nó.”
20 Người đầy tớ bồng nó về và trao nó cho mẹ nó. Ðứa trẻ ngồi trên đùi của mẹ nó cho đến trưa thì chết. 21 Bà bồng nó lên lầu, để nó nằm trong phòng dành riêng cho người của Ðức Chúa Trời; bà đóng cửa lại, rồi ra đi. 22 Bà gọi chồng bà và nói, “Xin mình cắt cho em một người đầy tớ và một con lừa, để em đi đến gặp người của Ðức Chúa Trời gấp, rồi em sẽ trở về.”
23 Chồng bà hỏi, “Tại sao hôm nay lại đi gặp người ấy? Hôm nay đâu phải là mồng một[a] hay ngày Sa-bát?”
Bà đáp, “Xin mình cứ yên tâm.”
24 Rồi bà bảo thắng lừa và nói với người đầy tớ, “Hãy thúc lừa đi nhanh. Chỉ khi nào tôi bảo thì cậu mới dừng lại.”
25 Thế là bà lên đường đi đến gặp người của Ðức Chúa Trời tại Núi Cạt-mên. Khi người của Ðức Chúa Trời thấy bà đến, ông bảo Ghê-ha-xi đầy tớ của ông, “Kìa, có người đàn bà ở Su-nem đang đến. 26 Ngươi hãy mau ra đón bà ấy và hỏi, ‘Bà có bình an chăng? Chồng bà có bình an chăng? Con bà có bình an chăng?’”
Bà đáp, “Mọi sự đều bình an.”
27 Khi bà đến gần người của Ðức Chúa Trời ở trên núi, bà sụp xuống, và ôm lấy chân ông. Ghê-ha-xi liền đến gần để gỡ bà ra, nhưng người của Ðức Chúa Trời nói, “Hãy để yên cho bà ấy, vì bà ấy đang rất đắng cay sầu khổ. Chúa đã giấu ta việc nầy, và Ngài đã không cho ta biết.”
28 Ðoạn bà nói, “Tôi nào dám xin ngài cho được một đứa con trai đâu? Ngài có nhớ là tôi đã nói rằng ‘Xin ngài đừng nói gạt tôi’ không?”
29 Ông bảo Ghê-ha-xi, “Anh hãy thắt lưng, cầm gậy của tôi, và ra đi. Nếu anh gặp ai dọc đường, đừng chào hỏi. Nếu ai chào hỏi anh, chớ trả lời. Hãy đem cây gậy của tôi để trên mặt đứa trẻ.”
30 Nhưng mẹ của đứa trẻ nói, “Nguyện Chúa là Ðấng Hằng Sống chứng giám, và nguyện ngài là người đang sống đây chứng cho, tôi xin thề rằng tôi sẽ không rời khỏi nơi đây nếu ngài không xuống giúp.” Vậy Ê-li-sê đứng dậy và đi theo bà. 31 Ghê-ha-xi đi trước, để cây gậy trên mặt đứa trẻ, nhưng không nghe động tĩnh gì hay thấy dấu hiệu gì của sự sống. Do đó Ghê-ha-xi đi trở về gặp Ê-li-sê, ông báo cáo, “Ðứa trẻ không tỉnh lại.”
Lòng Dâng Hiến Rộng Rãi
8 Thưa anh chị em, chúng tôi muốn anh chị em biết về ân sủng Ðức Chúa Trời đã ban cho các hội thánh ở Ma-xê-đô-ni-a; 2 đó là trong khi họ chịu hoạn nạn thử thách nặng nề, lòng họ vẫn đầy niềm vui; và trong khi họ chịu cảnh nghèo khó cùng cực, lòng rộng rãi của họ vẫn cứ giàu thêm. 3 Tôi có thể làm chứng rằng họ đã tự động quyên góp không những theo khả năng của họ, nhưng còn quá khả năng của họ. 4 Họ tha thiết nài xin chúng tôi cho họ được dự phần trong sự phục vụ các thánh đồ. 5 Họ đã làm việc ấy vượt quá điều chúng tôi mong ước; trước hết họ dâng chính mình cho Chúa, rồi theo ý Ðức Chúa Trời, cho chúng tôi nữa.
6 Vì thế chúng tôi đã thúc giục Tít cố gắng hoàn tất công việc phúc thiện này giữa anh chị em như anh ấy đã khởi sự làm. 7 Như anh chị em đã trỗi hơn trong mọi phương diện, nào là đức tin, lời nói, kiến thức, sự tích cực về mọi sự, và tình thương dành cho chúng tôi, mong rằng anh chị em cũng sẽ trỗi hơn trong việc phúc thiện này nữa.
Copyright © 2011 by Bau Dang