Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Ða-vít Ðược Xức Dầu Làm Vua
16 Bấy giờ Chúa phán với Sa-mu-ên, “Ngươi cứ vì Sau-lơ mà than thở mãi cho đến chừng nào? Ngươi có thấy Ta đã loại bỏ nó và không cho nó làm vua trên I-sơ-ra-ên nữa chăng? Hãy đổ dầu cho đầy vào chiếc sừng của ngươi và đi. Ta sai ngươi đến nhà của Giê-se người Bết-lê-hem, vì Ta đã tìm được cho Ta một người làm vua trong vòng các con trai của nó.”
2 Sa-mu-ên thưa, “Làm sao con có thể đi được? Nếu Sau-lơ nghe việc ấy, chắc chắn ông ấy sẽ giết con.”
Chúa đáp, “Hãy dắt một con bò cái tơ theo với ngươi và nói, ‘Tôi muốn đi dâng một con vật hiến tế lên Chúa.’ 3 Ngươi hãy mời Giê-se đến dự cuộc tế lễ, rồi Ta sẽ chỉ cho ngươi phải làm gì. Ngươi sẽ xức dầu cho người nào Ta sẽ bảo ngươi.”
4 Vậy Sa-mu-ên làm theo lời của Chúa dạy. Cụ đi đến Bết-lê-hem. Khi thấy cụ đến, các trưởng lão trong thành đều run sợ. Họ hỏi, “Cụ đến đem bình an chăng?”
5 Cụ đáp, “Bình an. Tôi đến để dâng con vật hiến tế lên Chúa. Quý vị hãy thanh tẩy lấy mình rồi đến dự cuộc tế lễ với tôi.” Cụ cũng cho thanh tẩy Giê-se và các con trai ông ấy, và mời họ đến dự lễ.
6 Khi họ đến, cụ nhìn thấy ê-li-áp thì nhủ thầm, “Chắc chắn người Chúa muốn xức dầu đang đứng trước mặt Ngài đây rồi.”
7 Nhưng Chúa nói với Sa-mu-ên, “Ðừng chỉ nhìn vào diện mạo hoặc vóc dáng cao lớn của nó. Ta không chọn nó đâu, vì Chúa không nhìn người như loài người nhìn; loài người thấy bên ngoài, nhưng Chúa thấy trong lòng.”
8 Giê-se gọi A-bi-na-đáp và bảo chàng hãy đi qua trước mặt Sa-mu-ên. Cụ nói, “Chúa cũng không chọn người nầy.”
9 Giê-se bảo Sam-ma đi qua. Cụ nói, “Chúa cũng không chọn người nầy.”
10 Giê-se bảo bảy con trai của ông lần lượt đi qua trước mặt Sa-mu-ên. Nhưng Sa-mu-ên nói với Giê-se, “Chúa không chọn ai trong những người nầy cả.”
11 Sa-mu-ên hỏi Giê-se, “Có phải đây là tất cả các con trai của ông không?”
Ông đáp, “Thưa tôi còn một cháu út nữa, nhưng cháu nó đang chăn chiên.”
Sa-mu-ên nói với Giê-se, “Xin ông cho người ra kêu cậu ấy về. Chúng ta sẽ không ngồi xuống ăn trước khi cậu ấy đến đây.”
12 Vậy ông sai người ra đồng kêu chàng về. Vả, chàng là một thanh niên có da mặt hồng hào, đôi mắt tinh anh, và diện mạo dễ nhìn. Chúa bảo, “Hãy đứng dậy, xức dầu cho nó. Nó chính là người Ta chọn.”
13 Bấy giờ Sa-mu-ên lấy chiếc sừng đựng dầu xức cho chàng giữa sự chứng kiến của các anh chàng. Từ ngày đó trở đi Thần của Chúa ngự trên Ða-vít một cách mạnh mẽ. Sau đó Sa-mu-ên đứng dậy và trở về Ra-ma.
Chúa Là Ðấng Chăn Giữ
Thơ của Ða-vít
1 Chúa là Ðấng chăn giữ tôi,
Tôi sẽ chẳng thiếu thốn gì.
2 Ngài cho tôi nằm nghỉ trong đồng cỏ xanh tươi;
Ngài dẫn tôi đến mé nước bình tịnh.
3 Ngài phục hồi sức lực cho linh hồn tôi;
Ngài dẫn tôi vào các lối công chính, vì cớ danh Ngài.
4 Thật vậy, dù khi con đi qua thung lũng rợp bóng tử thần,
Con sẽ chẳng sợ tai họa nào,
Vì Ngài ở với con;
Cây trượng và cây gậy của Ngài an ủi con.
5 Ngài dọn bàn cho con trước mặt những kẻ thù của con;
Ngài xức dầu cho đầu con;
Chén con đầy tràn.
6 Quả thật, trọn đời tôi, phước hạnh và ơn thương xót sẽ theo tôi;
Tôi sẽ ở trong nhà của Chúa cho đến đời đời.
8 Vì trước kia anh chị em là bóng tối, nhưng bây giờ là ánh sáng trong Chúa; hãy bước đi như con cái của ánh sáng, 9 vì trái của ánh sáng là những gì tốt đẹp, ngay lành, và chân thật.
10 Hãy xét xem điều gì đẹp lòng Chúa. 11 Ðừng tham dự vào những việc vô ích của tối tăm, nhưng thà phơi bày chúng ra ánh sáng thì hơn. 12 Vì chỉ nhắc đến những việc họ làm cách thầm kín cũng đã đủ thấy xấu hổ rồi. 13 Nhưng những gì được ánh sáng phơi bày đều bộc lộ bản chất thật của nó 14 vì những gì làm cho sự việc được phơi bày đều là ánh sáng, như có lời phán rằng:
“Hỡi người đang ngủ, hãy thức dậy.
Hãy đứng dậy từ giữa những kẻ chết,
Thì Ðấng Christ sẽ chiếu sáng trên ngươi.”[a]
Chúa Chữa Lành Người Mù
9 Trong khi Ðức Chúa Jesus đi đường, Ngài thấy một người mù từ lúc sinh ra. 2 Các môn đồ Ngài hỏi Ngài, “Thưa Thầy, ai đã phạm tội, ông này hay cha mẹ ông, mà vừa sinh ra ông đã bị mù?”
3 Ðức Chúa Jesus đáp, “Không phải vì ông hay cha mẹ ông đã phạm tội, nhưng để việc của Ðức Chúa Trời được thể hiện qua ông. 4 Ðang khi còn ban ngày Ta[a] phải làm những việc của Ðấng đã sai Ta; đêm đến không ai làm việc nữa. 5 Bao lâu Ta còn ở thế gian, Ta là ánh sáng của thế gian.”
6 Nói như thế xong Ngài nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn, lấy bùn ấy bôi lên mắt người mù, 7 rồi bảo ông, “Hãy đến Ao Si-lô-am và rửa.” ( Si-lô-am có nghĩa là ‘Ðược sai đi’). Vậy ông đi, rửa, và trở lại; mắt ông thấy được.
8 Láng giềng của ông và những người từng thấy ông ăn xin trước kia nói, “Ðây có phải là người lâu nay vẫn ngồi ăn xin không?” 9 Người thì nói, “Anh ấy chứ ai,” kẻ khác lại bảo, “Không đâu, chắc ai giống anh ấy.” Nhưng ông nói, “Chính tôi đây.”
10 Họ hỏi ông, “Làm sao mắt anh thấy được vậy?”
11 Ông trả lời, “Người tên là Jesus lấy bùn bôi vào mắt tôi, rồi bảo tôi đến Ao Si-lô-am và rửa. Tôi đến đó, rửa, và thấy được.”
12 Họ hỏi ông, “Người ấy đâu rồi?”
Ông đáp, “Tôi không biết.”
Người Pha-ri-si Ðiều Tra Sự Chữa Lành
13 Họ dẫn người trước đã mù đến gặp những người Pha-ri-si. 14 Số là ngày Ðức Chúa Jesus hòa bùn và mở mắt cho ông lại nhằm vào ngày Sa-bát. 15 Vậy những người Pha-ri-si lại hỏi ông làm thế nào ông có được thị giác. Ông trả lời họ, “Người ấy lấy bùn bôi vào mắt tôi, tôi đi rửa và thấy được.”
16 Vài người Pha-ri-si nói, “Người ấy không phải từ Ðức Chúa Trời đâu, vì người ấy không giữ ngày Sa-bát.” Nhưng những người khác nói, “Một người có tội làm sao làm một phép lạ như thế được?” Rồi họ chia rẽ nhau.
17 Họ lại hỏi người mù nữa, “Anh nghĩ người đã mở mắt anh là ai?”
Ông đáp, “Người ấy là một đấng tiên tri.”
18 Người Do-thái không tin rằng trước kia ông đã mù mà nay thấy được cho đến khi họ gọi cha mẹ ông đến. 19 Họ hỏi ông bà, “Có phải đây là con trai của ông bà mà ông bà nói nó đã mù từ lúc sinh ra không? Vậy tại sao bây giờ nó thấy được?”
20 Cha mẹ ông trả lời họ và nói, “Chúng tôi biết rằng đây là con chúng tôi, và nó đã bị mù từ lúc sinh ra, 21 nhưng bây giờ làm sao nó thấy được, chúng tôi không biết, hoặc ai đã mở mắt nó, chúng tôi không biết. Nó đã trưởng thành rồi, hãy hỏi nó, nó sẽ nói cho.”
22 Cha mẹ ông nói vậy vì họ sợ người Do-thái. Số là người Do-thái đã thỏa thuận trước với nhau rằng, hễ ai xưng nhận Ðức Chúa Jesus là Ðấng Christ, người ấy sẽ bị khai trừ khỏi hội đường. 23 Vì thế cha mẹ ông nói, “Nó đã trưởng thành rồi, hãy hỏi nó.”
24 Vậy họ gọi người trước đã mù vào lần thứ hai và nói với ông, “Hãy tôn vinh Ðức Chúa Trời. Chúng tôi biết người ấy là một kẻ tội lỗi.”
25 Nhưng ông đáp, “Người ấy có tội hay không tôi không biết; tôi biết chắc một điều là trước kia tôi mù mà bây giờ tôi thấy được.”
26 Họ lại hỏi ông, “Người ấy đã làm gì cho anh? Người ấy đã làm thế nào để mở mắt anh?”
27 Ông trả lời họ, “Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông không nghe. Tại sao các ông lại muốn nghe nữa? Không lẽ các ông muốn làm môn đồ của người ấy à?”
28 Họ mắng nhiếc ông và nói, “Anh mới là môn đồ của người ấy, còn chúng tôi là môn đồ của Môi-se. 29 Chúng tôi biết Ðức Chúa Trời đã phán với Môi-se; nhưng về người ấy, chúng tôi không biết ông ấy đến từ đâu.”
30 Ông trả lời và nói với họ, “Lạ thật! Một người đã mở mắt tôi, thế mà các ông không biết người ấy đến từ đâu! 31 Chúng ta biết rằng Ðức Chúa Trời chẳng nhậm lời kẻ tội lỗi, nhưng nếu ai kính sợ Ðức Chúa Trời và làm theo ý Ngài, Ngài sẽ nhậm lời. 32 Từ xưa đến nay chưa ai nghe nói có người nào mở mắt một người mù từ lúc sinh ra bao giờ. 33 Nếu người ấy không phải đến từ Ðức Chúa Trời, người ấy không thể làm gì được.”
34 Họ trả lời và nói với ông, “Toàn thân anh từ khi sinh ra đã ở trong tội lỗi, mà bây giờ anh muốn dạy đời chúng tôi sao?” Ðoạn họ đuổi ông ra.
Ðui Mù Thuộc Linh
35 Ðức Chúa Jesus nghe báo họ đã đuổi ông ra, Ngài tìm ông và nói, “Ngươi tin Con Người[b] không?”
36 Ông trả lời và nói, “Lạy Chúa, người ấy là ai để con tin?”
37 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Ngươi đã thấy người ấy; đó là người đang nói với ngươi.”
38 Ông nói, “Lạy Chúa, con tin.” Rồi ông quỳ xuống thờ lạy Ngài.
39 Ðức Chúa Jesus phán, “Vì sự phán xét Ta đã đến thế gian này, để cho những ai không thấy có thể thấy, và cho những ai thấy có thể hóa ra mù.”
40 Những người Pha-ri-si đứng gần đó nghe vậy bèn hỏi Ngài, “Chẳng lẽ chúng tôi cũng mù cả sao?”
41 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Nếu các ngươi mù, các ngươi chẳng có tội, nhưng vì các ngươi nói, ‘Chúng tôi thấy,’ nên tội các ngươi vẫn còn.”
Copyright © 2011 by Bau Dang