Revised Common Lectionary (Complementary)
Điều Thượng Đế đòi hỏi
Bài ca của Đa-vít.
15 Lạy CHÚA, ai được vào Lều Thánh [a] Ngài?
Ai được phép ở trên núi thánh của CHÚA?
2 Chỉ có những người thanh sạch,
và làm điều ngay thẳng.
Họ nói lời chân thật từ lòng mình.
3 Những ai không dối gạt kẻ khác;
không làm hại người láng giềng,
không đi nói xấu.
4 Họ không kiêng nể kẻ gian ác
nhưng tôn trọng kẻ kính sợ CHÚA.
Họ giữ lời hứa với người láng giềng, dù phải thiệt hại đi nữa.
5 Kẻ không tính tiền lời khi cho vay,
không nhận của hối lộ để làm hại người vô tội.
Những ai làm các điều đó sẽ không bao giờ bị tiêu diệt.
Áp-ram đi xuống Ai-cập
10 Lúc ấy trong xứ có cơn đói kém, nên Áp-ram đi xuống Ai-cập để sống, vì trong xứ không đủ lương thực. 11 Trước khi đến Ai-cập ông bảo Sa-rai vợ mình, “Anh biết em là người đàn bà đẹp. 12 Khi người Ai-cập thấy em họ sẽ bảo, ‘Cô nầy là vợ hắn.’ Họ sẽ giết anh và để em sống. 13 Nên em hãy bảo họ rằng em là em của anh, để họ biệt đãi anh, nhờ đó mạng sống anh được bảo toàn.”
14 Khi Áp-ram đến Ai-cập, người Ai-cập thấy Sa-rai rất đẹp. 15 Các quan chức Ai-cập thấy bà và trầm trồ với vua Ai-cập về nhan sắc Sa-rai. Họ đưa bà vào cung vua, 16 nhà vua đối xử rất tốt với Áp-ram, vì tưởng Áp-ram là anh Sa-rai. Vua cấp cho Áp-ram chiên, gia súc, lừa đực, lừa cái, tôi trai tớ gái và lạc đà rất nhiều.
17 Nhưng CHÚA giáng bệnh tật khủng khiếp trên vua và những gia nhân vì chuyện Sa-rai, vợ của Áp-ram. 18 Nên vua liền mời Áp-ram lại hỏi, “Anh làm gì cho ta vậy? Tại sao không nói thẳng với ta rằng Sa-rai là vợ anh? 19 Tại sao anh bảo, ‘Cô ta là em gái tôi’ để đến nỗi ta đã lấy nàng làm vợ? Bây giờ vợ anh đây. Nhận lại rồi đi đi!” 20 Rồi vua truyền cho thuộc cấp đưa Áp-ram ra khỏi Ai-cập. Vậy Áp-ram và vợ mình mang theo các tài sản đi ra khỏi xứ.
5 Thầy tế lễ tối cao nào cũng được chọn trong vòng dân chúng và được giao phó nhiệm vụ thay mặt dân chúng đến trước Thượng Đế để dâng của lễ và sinh tế chuộc tội. 2 Vì chính thầy tế lễ cũng yếu đuối cho nên có thể khoan dung đối với những người kém hiểu biết hoặc lầm lỡ. 3 Vì chính mình cũng yếu đuối nên thầy tế lễ tối cao phải dâng sinh tế chuộc tội mình và tội dân chúng.
4 Chức tế lễ tối cao là một vinh dự nhưng không ai tự chọn lấy chức ấy cho mình. Người đó phải được Thượng Đế kêu gọi như A-rôn. 5 Cũng vậy, Chúa Cứu Thế không chọn vinh dự tế lễ tối cao ấy cho mình nhưng Thượng Đế, là Đấng chọn Ngài, phán cùng Ngài,
“Con là Con ta.
Ngày nay ta sinh Con ra.” (A)
6 Cũng trong một khúc Thánh Kinh khác Thượng Đế phán,
“Con làm thầy tế lễ đời đời,
y như Mên-chi-xê-đéc.” (B)
© 2010 Bible League International