Revised Common Lectionary (Complementary)
Ê-li-sê Cho Một Trăm Người Ăn
42 Bấy giờ có một người từ Ba-anh Sa-li-sa đến. Người ấy mang theo bánh làm bằng hoa lợi đầu mùa của ông, để biếu người của Ðức Chúa Trời. Các món người ấy mang đến biếu gồm hai mươi ổ bánh lúa mạch và một bao cốm gạo. Ê-li-sê bảo, “Hãy đem phát cho mọi người ăn.”
43 Người đầy tớ của ông thưa, “Chỉ có bao nhiêu đây, làm sao con có thể phát cho một trăm người ăn?”
Nhưng ông bảo, “Cứ đem phát cho mọi người ăn, vì Chúa phán, ‘Họ sẽ ăn no và còn thừa lại.’”
44 Người đầy tớ bèn đem phát cho mọi người ăn. Họ ăn no nê mà bánh và cốm vẫn còn thừa lại, y như lời của Chúa.
10 Chúa ôi, mọi vật Ngài đã dựng nên sẽ cảm tạ Ngài;
Các thánh đồ của Ngài sẽ chúc tụng Ngài.
11 Họ sẽ nói về vinh hiển của vương quốc Ngài,
Và ca tụng quyền năng Ngài,
12 Ðể con cái loài người biết các việc quyền năng Ngài,
Và vinh hiển uy nghi của vương quốc Ngài.
13 Vương quốc Ngài là vương quốc đời đời;
Quyền thống trị của Ngài kéo dài mọi thế hệ.
( Chúa rất thành tín về những lời Ngài đã hứa;
Ngài thương yêu mọi vật Ngài đã dựng nên.)[a]
14 Chúa đỡ dậy mọi người bị ngã quỵ;
Ngài nâng lên những ai bị bắt phải sấp mình.
15 Mắt của mọi loài ngóng trông nơi Ngài;
Ngài ban cho chúng thức ăn đúng lúc.
16 Ngài sè tay ra,
Mọi sinh vật được no nê.
17 Trong mọi đường lối Ngài, Chúa lúc nào cũng đúng;
Ngài rất nhân từ với mọi vật Ngài dựng nên.
18 Chúa ở gần mọi người cầu khẩn Ngài;
Ngài ở gần mọi người chân thành cầu khẩn Ngài.
Cầu Nguyện cho Các Tín Hữu
14 Vì lý do đó tôi quỳ gối trước mặt Ðức Chúa Cha 15 là Ðấng mà mọi gia đình trên trời và dưới đất được mang danh 16 để cầu xin Ngài cho con người bề trong của anh chị em được mạnh mẽ bởi quyền năng Ðức Thánh Linh theo sự phong phú của vinh hiển Ngài 17 hầu bởi đức tin, Ðấng Christ luôn ngự trị trong lòng anh chị em, và để anh chị em được đâm rễ và xây nền trong tình yêu 18 hầu anh chị em với tất cả thánh đồ có thể hiểu thấu chiều rộng, chiều dài, chiều cao, và chiều sâu của tình yêu ấy là thể nào 19 và biết rằng tình yêu của Ðấng Christ thật vượt quá mọi khả năng hiểu biết, để anh chị em có thể được đầy tràn tất cả sự đầy đủ của Ðức Chúa Trời.
20 Nguyện mọi vinh hiển thuộc về Ðấng có thể thực hiện vượt quá mọi điều chúng ta cầu xin và suy tưởng, theo quyền năng đang hành động trong chúng ta. 21 Nguyện Ngài được vinh hiển trong hội thánh và trong Ðức Chúa Jesus Christ qua mọi thế hệ đến đời đời vô cùng. A-men.
Chúa Hóa Bánh Cho Năm Ngàn Người Ăn
(Mat 14:13-21; Mác 6:32-44; Lu 9:10-17)
6 Sau những việc đó Ðức Chúa Jesus đi qua bên kia Biển Ga-li-lê, cũng gọi là Biển Ti-bê-ri-át. 2 Một đoàn dân rất đông đi theo Ngài, vì họ đã thấy những phép lạ Ngài làm cho những người bịnh. 3 Ðức Chúa Jesus đi lên một triền núi và ngồi xuống với các môn đồ Ngài tại đó. 4 Khi ấy Lễ Vượt Qua, đại lễ của người Do-thái, sắp đến gần. 5 Ðức Chúa Jesus ngước mắt lên và thấy một đoàn dân rất đông kéo đến với Ngài, Ngài nói với Phi-líp, “Chúng ta phải mua bánh ở đâu cho những người này ăn?” 6 Ngài nói vậy để thử Phi-líp chứ Ngài đã biết phải làm gì rồi.
7 Phi-líp trả lời Ngài, “Thưa dùng hai trăm đơ-na-ri[a] mua bánh cũng không đủ cho mỗi người một ít.”
8 Một trong các môn đồ Ngài là Anh-rê em của Si-môn Phi-rơ nói với Ngài, 9 “Thưa đây có một cậu bé, cậu ấy có năm cái bánh lúa mạch và hai con cá nhỏ, nhưng ngần ấy có thấm vào đâu so với đoàn dân đông này?”
10 Ðức Chúa Jesus phán, “Hãy truyền cho đoàn dân ngồi xuống.” Lúc ấy nơi đó có rất nhiều cỏ. Vậy đoàn dân ngồi xuống. Số người ước chừng năm ngàn. 11 Ðức Chúa Jesus lấy bánh, tạ ơn, rồi phân phát cho những người đang ngồi. Ngài cũng lấy cá và làm như vậy, ai muốn bao nhiêu tùy ý. 12 Sau khi mọi người đã ăn no nê, Ngài nói với các môn đồ, “Hãy gom lại những mảnh bánh thừa để không uổng phí.” 13 Vậy các môn đồ gom lại những mảnh thừa của năm cái bánh lúa mạch sau khi mọi người đã ăn, và chất đầy mười hai giỏ.
14 Khi dân chúng thấy phép lạ Ngài làm, họ nói, “Người này đúng là vị tiên tri, Ðấng phải đến thế gian.” 15 Ðức Chúa Jesus biết ý họ muốn đến và dùng áp lực để tôn Ngài lên làm vua, nên Ngài lánh lên núi và ở đó một mình.
Chúa Ði Bộ Trên Mặt Nước
(Mat 14:22-33; Mác 6:45-52)
16 Khi trời sắp tối các môn đồ Ngài xuống biển. 17 Sau khi lên thuyền, họ vượt biển hướng về Thành Ca-bê-na-um. Lúc ấy trời đã tối và Ðức Chúa Jesus vẫn chưa đến với họ. 18 Biển động dữ dội vì một trận cuồng phong thổi mạnh. 19 Khi họ đã chèo thuyền ra khơi khoảng năm hay sáu cây số,[b] họ thấy Ðức Chúa Jesus đi bộ trên mặt biển và đến gần thuyền, họ hoảng sợ. 20 Nhưng Ngài nói với họ, “Ta đây, đừng sợ.” 21 Với lòng mong muốn họ rước Ngài lên thuyền, nhưng liền sau đó chiếc thuyền cập vào bờ đúng nơi họ định đến.
Copyright © 2011 by Bau Dang