Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Old/New Testament

Each day includes a passage from both the Old Testament and New Testament.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Gióp 17-19

Gióp Cầu Xin Ðược Giảm Bớt Ðau Khổ

17 Hơi thở của con chỉ còn thoi thóp;
Những ngày của đời con đã sắp hết rồi;
Phần mộ đang chờ đợi con.
Chẳng phải một bọn nhạo báng đang vây quanh con sao?
Mắt con cứ nhìn thấy thái độ khiêu khích của chúng.
Xin Ngài đặt xuống một của cầm để bảo lãnh con cho Ngài;
Vì ngoài Ngài ra, ai dám đưa tay bảo lãnh con?
Vì Ngài đã khiến tâm trí chúng không còn thông sáng;
Cho nên xin Ngài đừng cho chúng được thắng hơn.
Kẻ nào phản nộp bạn bè để lấy thưởng,
Nguyện thị lực của con cái nó bị yếu đi.
Ngài đã làm cho con thành đề tài để người ta đàm tiếu;
Con bị biến thành kẻ để người ta phỉ nhổ cười chê.
Mắt con đã làng đi vì sầu khổ;
Toàn thân con như cái bóng biết đi.
Những người ngay thẳng đều ngạc nhiên về việc đó;
Người vô tội sẽ phẫn nộ đối với bọn vô tín vô luân.
Tuy nhiên người công chính sẽ giữ vững đường lối mình;
Người có tay trong sạch sẽ càng ngày càng mạnh mẽ.
10 Còn các anh, tất cả các anh, bây giờ mời các anh trở lại;
Nhưng tôi không thấy trong các anh có ai được khôn ngoan.
11 Những ngày của đời tôi đã qua, các dự tính của tôi đã đổ vỡ;
Những ước muốn của lòng tôi đã tan thành mây khói.
12 Người ta muốn biến đêm thành ngày;
Giữa cảnh tối tăm, họ nói, ‘Ánh sáng sắp ló dạng rồi!’
13 Nếu tôi đợi để về âm phủ là nơi tôi coi như nhà sẽ ở,
Nếu tôi đặt giường của tôi trong bóng tối âm u,
14 Nếu tôi nói với huyệt mả, ‘Ngươi là cha ta,’
Và nói với giòi bọ, ‘Các ngươi là mẹ và chị em ta,’
15 Vậy thì hy vọng của tôi ở đâu?
Có ai nhìn thấy tia hy vọng gì cho tôi chăng?
16 Hy vọng đó sẽ đi xuống cổng âm phủ với tôi chăng?
Chúng tôi sẽ cùng nhau đi vào bụi đất để an nghỉ chăng?

Binh-đát Cho Rằng Ðức Chúa Trời Chỉ Phạt Kẻ Gian Ác

18 Bấy giờ Binh-đát người Su-a đáp lời và nói:

Ðến bao giờ anh mới ngưng tìm lời và thôi nói đây?
Anh hãy suy xét lại đi, rồi chúng ta sẽ nói chuyện với nhau.
Tại sao chúng tôi bị xem như đàn bò ngốc nghếch?
Sao anh xem chúng tôi như đần độn trước mắt anh?
Dù anh có xé nát chính mình trong khi giận dữ,
Chẳng lẽ vì anh mà đất phải bị bỏ hoang sao?
Hay vầng đá phải bị dời đi khỏi chỗ của nó sao?
Ánh sáng của kẻ gian ác sẽ bị dập tắt;
Ngọn lửa của nó sẽ không còn chiếu sáng nữa.
Ánh sáng trong nhà nó sẽ lịm dần cho đến khi đen mịt;
Ngọn đèn treo trên đầu nó sẽ bị dập tắt tối thui.
Những bước chân mạnh bạo của nó sẽ nhỏ yếu dần;
Các mưu mô của nó sẽ quật nó ngã nhào,
Vì chân nó sẽ dẫn đưa nó vào bẫy lưới;
Nó sẽ sa chân vào hố bẫy đã đào.
Bẫy lưới sẽ tóm chặt cổ chân nó;
Bẫy sập xuống và bắt gọn nó.
10 Dây thòng lọng giấu dưới mặt đất sẽ trói chặt nó;
Bẫy đã gài sẵn trên đường nó sẽ đi qua.
11 Các nỗi kinh hoàng khiến nó sợ hãi sẽ bủa vây nó tứ phía,
Chúng sẽ đuổi theo nó bén gót.
12 Sức lực nó sẽ yếu dần vì đói khát;
Tai họa sẽ luôn chực sẵn bên cạnh nó.
13 Da thịt nó sẽ bị chứng bịnh nan y ăn dần từng mảng;
Con trưởng của tử thần sẽ ăn dần tứ chi nó.
14 Nó sẽ bị lôi ra khỏi chiếc lều nơi nó nương náu,
Ðể đem đến nộp cho vua của những kinh hoàng.
15 Những thứ không phải của nó sẽ đến ở trong lều của nó;
Lửa diêm sinh sẽ rải ra khắp chỗ nó đã cư trú một thời.
16 Các rễ nó bên dưới sẽ héo khô cằn cỗi;
Các nhánh nó bên trên sẽ bị chặt trụi trơ thân.
17 Kỷ niệm về nó sẽ bị mất đi trên đất;
Tên nó sẽ không được ai nhắc đến ở dọc đường.
18 Nó sẽ bị xô đuổi phải lìa ánh sáng mà lủi vào bóng tối;
Nó sẽ bị người ta trục xuất khỏi thế gian.
19 Nó sẽ không có con hay cháu ở giữa vòng dân của nó;
Nó sẽ không còn ai bà con trong dòng họ sót lại ở quê hương.
20 Những kẻ ở phương tây bàng hoàng về số phận của nó,
Những người ở phương đông nghe về nó đều phải kinh hồn.
21 Quả thật đó là nơi ở của phường gian ác;
Ðó là nơi ở của những kẻ không nhận biết Ðức Chúa Trời.

Gióp Vẫn Tin Cậy Chúa Dù Bị Ngài và Loài Người Lìa Bỏ

19 Bấy giờ Gióp trả lời và nói:

Các anh cứ hành hạ tôi cho đến bao giờ mới dứt,
Và dùng lời nói để đay nghiến tôi cho đến khi nào mới thôi?
Các anh đã quở trách tôi cả chục lần rồi;
Các anh không thấy thẹn khi công kích tôi như thế hay sao?
Nếu quả như tôi có lỗi lầm đi nữa,
Chính mình tôi sẽ mang lấy hậu quả mà thôi.
Nếu thật sự các anh muốn dạy đời tôi,
Và muốn đem hoàn cảnh bẽ bàng của tôi ra nói,
Thì xin các anh hãy biết rằng chính Ðức Chúa Trời đã làm cho tôi ra nông nỗi nầy,
Và Ngài đã dùng lưới của Ngài bủa vây tôi tứ phía.
Nếu tôi kêu lên, “Ôi tàn bạo quá!” thì sẽ chẳng ai đáp lời;
Dù tôi kêu xin cứu giúp thì công lý cũng không có cho tôi.
Ngài đã phong tỏa đường tôi, nên tôi không còn ngả nào đi nữa;
Ngài đã đặt bóng tối trên mọi lối tôi đi.
Ngài đã tước đoạt danh dự của tôi;
Ngài đã gỡ mão vinh hiển trên đầu tôi.
10 Ngài đập tôi tứ phía cho đến khi tôi ngất xỉu;
Ngài nhổ hy vọng của tôi lên như người ta nhổ cây non.
11 Ngài nổi cơn thịnh nộ của Ngài đối với tôi;
Ngài đối xử với tôi như kẻ thù của Ngài.
12 Các đạo quân của Ngài đã ào ạt xông tới;
Họ đắp các công sự để bao vây tôi;
Họ hạ trại dàn quân quanh lều tôi để áp đảo.
13 Ngài đã làm cho bà con dòng họ của tôi xa lánh tôi;
Những người quen biết tôi đều trở thành những người xa lạ.
14 Bà con thân thích của tôi đều lìa xa tôi;
Bạn bè thân thiết của tôi đều quên tôi.
15 Những người đã từng sống trong nhà tôi, và ngay cả các nô tỳ của tôi, đều coi tôi như người xa lạ.
Trước mắt chúng tôi bị xem như một người ngoại quốc.
16 Tôi gọi đầy tớ của tôi, nó không thèm trả lời một tiếng;
Tôi năn nỉ nó thế nào, nó vẫn cứ làm ngơ.
17 Hơi thở của tôi hôi hám đối với vợ tôi;
Con cái của mẹ tôi bực bội khi tôi ngỏ lời xin giúp đỡ.
18 Thậm chí trẻ con cũng khinh bỉ tôi;
Khi tôi đứng dậy nói, chúng nhao nhao phản đối.
19 Tất cả bạn bè thân thiết của tôi đều ghê tởm tôi;
Những người tôi yêu mến đã quay lưng chống lại tôi.
20 Thân tôi gầy đét, chỉ còn da bọc xương;
Tôi chỉ còn sống thoi thóp với da và răng.
21 Xin thương hại tôi! Xin thương hại tôi! Hỡi các bạn của tôi,
Vì tay Ðức Chúa Trời đã đụng đến tôi.
22 Tại sao các bạn còn bách hại tôi như Ðức Chúa Trời đã làm?
Các bạn đã cấu xé thân tôi như vậy vẫn chưa đủ sao?
23 Ôi, ước gì những lời của tôi sẽ được ghi chép lại;
Ôi, ước chi có người sẽ ghi chúng vào một cuộn sách nào đó.
24 Ước gì có ai chép chúng bằng bút sắt rồi dùng chì trám lại;
Hoặc có ai khắc chúng vào bảng đá để lưu lại muôn đời.
25 Còn tôi, tôi biết Ðấng Cứu Chuộc tôi vẫn sống;
Cuối cùng Ngài vẫn đứng, cầm quyền trị vì trên đất.
26 Ðến khi da tôi, tức thân xác nầy, bị tiêu hủy;
Thế nhưng trong thân xác nầy tôi sẽ thấy Ðức Chúa Trời,
27 Ðấng mà chính tôi sẽ trông thấy, và mắt tôi sẽ ngắm nhìn Ngài, chứ không ai khác;
Lòng tôi mòn mỏi mong chờ ngày đó biết bao.
28 Nếu các anh nói, “Làm sao chúng ta có thể thuyết phục ông ấy,
Trong khi nguyên nhân của vấn đề đều ở nơi ông ấy cả?”
29 Thì xin các anh hãy sợ lưỡi gươm,
Vì cơn giận của các anh đáng bị hình phạt bằng gươm,
Ðể các anh biết rằng có sự đoán phạt.

Công Vụ Các Sứ đồ 10:1-23

Cọt-nây Thấy Khải Tượng

10 Tại Sê-sa-rê có một người tên là Cọt-nây, làm đại đội trưởng[a] trong Trung Ðoàn I-ta-ly. Ông và mọi người trong gia đình ông là những người sùng tín và kính sợ Ðức Chúa Trời. Ông hay bố thí rộng rãi cho những người nghèo khó trong dân và thường cầu nguyện với Ðức Chúa Trời.

Một ngày kia, vào khoảng ba giờ chiều,[b] ông thấy rất rõ ràng trong một khải tượng một vị thiên sứ của Ðức Chúa Trời bước vào và nói với ông, “Hỡi Cọt-nây!”

Ông nhìn chăm vào vị thiên sứ và bắt đầu sợ hãi, ông đáp, “Lạy chúa, thưa có chuyện gì?”

Vị thiên sứ nói với ông, “Những lời cầu nguyện và những hành động bố thí của ngươi đã lên thấu trước mặt Ðức Chúa Trời và được Ngài ghi nhận. Bây giờ hãy sai người đến Giốp-pa, mời một người tên là Si-môn, cũng gọi là Phi-rơ. Người ấy đang trú tại nhà của Si-môn thợ thuộc da, nhà của ông ấy ở bên bờ biển.”

Sau khi vị thiên sứ đến truyền cho ông đã rời, ông gọi hai người đầy tớ và một người lính có lòng sùng đạo trong số những người hầu cận ông đến; ông kể cho họ nghe mọi việc, rồi sai họ đến Giốp-pa.

Phi-rơ Thấy Khải Tượng

Khoảng giữa trưa[c] ngày hôm sau, trong khi những người đó đang đi đường và gần đến thành, Phi-rơ lên sân thượng để cầu nguyện. 10 Bỗng dưng ông đói bụng và muốn có gì ăn. Ðang khi người ta chuẩn bị thức ăn, ông bị xuất thần. 11 Ông thấy trời mở ra và có vật gì trông giống một tấm vải lớn buộc ở bốn góc từ từ hạ xuống đất. 12 Trong tấm vải đó có mọi loài thú bốn chân, những sinh vật thuộc loài bò sát trên mặt đất, và các loài chim trời. 13 Kế đó có tiếng phán với ông, “Hỡi Phi-rơ, hãy đứng dậy, làm thịt và ăn.”

14 Nhưng Phi-rơ đáp, “Lạy Chúa, không được đâu, vì con không bao giờ ăn những gì ô uế và không thanh sạch.”

15 Tiếng ấy lại nói với ông lần thứ hai, “Những gì Ðức Chúa Trời đã làm cho thanh sạch, ngươi không được coi là ô uế.” 16 Lời ấy được lặp lại ba lần, rồi tấm vải ấy lập tức được thu hồi lên trời.

Phi-rơ và Cọt-nây

17 Trong khi Phi-rơ còn đang phân vân tự hỏi khải tượng ông vừa thấy có ý nghĩa gì, kìa, những người do Cọt-nây sai đi đã hỏi ra được nhà của Si-môn và đang đứng trước cổng. 18 Họ cất tiếng và hỏi phải chăng Si-môn, cũng gọi là Phi-rơ, đang trọ ở đây. 19 Trong khi Phi-rơ còn đang ngẫm nghĩ về khải tượng ấy, Ðức Thánh Linh phán với ông, “Kìa, có ba người đang tìm ngươi. 20 Hãy đứng dậy, đi xuống, và đi với họ, chớ ngại chi cả, vì chính Ta đã sai họ đến.”

21 Phi-rơ đi xuống gặp những người ấy và nói, “Tôi là người các ông đang tìm; xin hỏi, vì lý do gì các ông đến đây?”

22 Họ trả lời, “Ðại đội trưởng Cọt-nây là một người ngay lành, kính sợ Ðức Chúa Trời, và được lòng mọi người Do-thái trong cả nước. Ông ấy được thiên sứ thánh truyền phải mời ông đến nhà ông ấy, để ông ấy được nghe những lời ông chỉ bảo.”

23 Vậy Phi-rơ mời họ vào nhà để tạm trú qua đêm.

Lời Giảng của Phi-rơ tại Nhà Cọt-nây

Hôm sau Phi-rơ đứng dậy và đi với họ; có mấy anh em tín hữu ở Giốp-pa cùng đi theo.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang