Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Old/New Testament

Each day includes a passage from both the Old Testament and New Testament.
Duration: 365 days
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)
Version
Thánh Thi 13-15

Cầu nguyện xin Chúa ở gần

Soạn cho nhạc trưởng. Bài ca của Đa-vít.

13 CHÚA ơi, Ngài sẽ quên tôi cho đến bao giờ?
    Ngài sẽ tránh mặt tôi cho đến bao giờ?
Tôi phải mang gánh lo âu
    và buồn thảm trong lòng mỗi ngày đến chừng nào?
Kẻ thù tôi sẽ thắng tôi đến bao giờ?

Lạy CHÚA, xin hãy đoái thương tôi.
Lạy Thượng Đế tôi, xin hãy đáp lời tôi;
    thêm sức cho tôi kẻo tôi qua đời.
Nếu không kẻ thù tôi sẽ bảo,
    “Ta thắng nó rồi!”
    Những kẻ nghịch tôi sẽ reo mừng,
    vì tôi bị thua thiệt.

Tôi tin cậy nơi tình yêu Ngài.
    Lòng tôi vui mừng vì Ngài cứu tôi.
Tôi sẽ hát cho CHÚA vì Ngài đã chăm sóc tôi.

Kẻ vô tín ngu dại

Soạn cho nhạc trưởng. Bài ca của Đa-vít.

14 Kẻ ngu dại nghĩ thầm, “Chẳng có Thượng Đế đâu.”
    Bọn ngu dại ấy đều độc ác và hành động nhơ nhuốc;
    Chẳng có ai làm điều thiện.

Từ trời CHÚA nhìn xuống
    loài người xem thử có ai hiểu biết,
    hoặc tìm kiếm Thượng Đế để xin Ngài hướng dẫn chăng.
Nhưng ai nấy đều quay đi.
    Tất cả đều gian ác.
Chẳng có ai làm điều thiện,
    không có lấy một người

Kẻ ác không hiểu biết sao?
    Chúng tiêu diệt dân ta như ăn bánh.
    Chúng không hề nhờ cậy CHÚA.
Nhưng kẻ ác bị kinh hoảng
    vì CHÚA ở cùng những người làm điều phải.
Mưu mô kẻ ác nghịch cùng người nghèo sẽ thất bại,
    vì CHÚA gìn giữ họ.

Tôi cầu mong cho chiến thắng đến với Ít-ra-en từ núi Xi-ôn!
Khi CHÚA phục hồi dân của Ngài,
    thì con cháu Gia-cốp sẽ vui mừng,
    và dân Ít-ra-en sẽ hớn hở.

Điều Thượng Đế đòi hỏi

Bài ca của Đa-vít.

15 Lạy CHÚA, ai được vào Lều Thánh [a] Ngài?
    Ai được phép ở trên núi thánh của CHÚA?
Chỉ có những người thanh sạch,
    và làm điều ngay thẳng.
    Họ nói lời chân thật từ lòng mình.
Những ai không dối gạt kẻ khác;
    không làm hại người láng giềng,
    không đi nói xấu.
Họ không kiêng nể kẻ gian ác
    nhưng tôn trọng kẻ kính sợ CHÚA.
Họ giữ lời hứa với người láng giềng, dù phải thiệt hại đi nữa.
Kẻ không tính tiền lời khi cho vay,
    không nhận của hối lộ để làm hại người vô tội.

Những ai làm các điều đó sẽ không bao giờ bị tiêu diệt.

Công Vụ Các Sứ đồ 19:21-41

Phao-lô hoạch định chuyến du hành

21 Sau đó, Phao-lô quyết định lên Giê-ru-sa-lem. Trước hết ông dự định ghé qua các xứ thuộc Ma-xê-đoan và Nam Hi-lạp rồi đến Giê-ru-sa-lem. Ông bảo, “Sau khi ghé thăm Giê-ru-sa-lem, tôi cũng muốn thăm La-mã nữa.” 22 Phao-lô gởi hai đồng nghiệp là Ti-mô-thê và Ê-rát-tu đi trước đến Ma-xê-đoan, còn ông thì ở lại vùng Tiểu Á một thời gian nữa.

Náo loạn tại Ê-phê-sô

23 Trong lúc đó có náo loạn lớn vì đạo Chúa tại Ê-phê-sô. 24 Có một thợ bạc tên Đê-mê-triu, chế ra những mô hình nhỏ bằng bạc của đền thờ nữ thần Ạt-tê-mít [a]. Những kẻ làm nghề ấy kiếm rất nhiều tiền. 25 Đê-mê-triu nhóm họp các đồng nghiệp và bàn, “Các bạn biết chúng ta kiếm khá nhiều tiền trong nghề nầy. 26 Nhưng hãy coi tên Phao-lô hại chúng ta biết bao nhiêu. Hắn thuyết phục nhiều người ở Ê-phê-sô và hầu hết dân chúng vùng Tiểu Á! Hắn nói rằng những thần do người làm ra không phải là thần. 27 Ngoài cái nguy là công việc làm ăn của chúng ta mất uy tín, còn cái nguy khác là dân chúng sẽ bắt đầu cho rằng đền thờ của đại nữ thần Ạt-tê-mít không ra gì nữa. Uy danh lớn của nữ thần sẽ bị tiêu diệt vì Ạt-tê-mít là nữ thần mà mọi người trong vùng Tiểu Á và cả thế giới tôn thờ.”

28 Khi các người kia nghe thế liền nổi giận hét lên, “Ạt-tê-mít là đại nữ thần của Ê-phê-sô!” 29 Cả thành xôn xao. Dân chúng bắt Gai-út và A-ri-tạc, hai bạn đồng hành của Phao-lô từ Ma-xê-đoan đến, xong chạy ùa tới rạp hát. 30 Phao-lô muốn đi vào nói chuyện với quần chúng nhưng các tín hữu không cho. 31 Ngoài ra, vài nhà cầm quyền vùng Tiểu Á, bạn của Phao-lô nhắn và khuyên ông chớ nên đi đến rạp hát. 32 Người thì la ó một đằng, kẻ thì hét lên một nẻo. Cuộc họp trở thành cực kỳ hỗn loạn. Đa số dân chúng đều không hiểu tại sao mình lại đến đó. 33 Người Do-thái bắt một người tên A-lịch-sơn đẩy ra trước công chúng rồi vài người biểu ông lên tiếng. A-lịch-sơn giơ tay ra hiệu muốn giải thích cho dân chúng. 34 Nhưng khi chúng thấy A-lịch-sơn là người Do-thái thì đồng thanh la lớn suốt hai giờ liền, “Ạt-tê-mít là đại nữ thần của người Ê-phê-sô!”

35 Bấy giờ viên tổng thư ký thành phố yêu cầu họ im lặng rồi bảo, “Dân Ê-phê-sô ơi, ai cũng biết Ê-phê-sô là thành phố bảo tồn đền thờ của đại nữ thần Ạt-tê-mít và tượng thánh [b] của nữ thần từ trời rơi xuống. 36 Vì không ai chối cãi được điều ấy nên các bạn hãy bình tĩnh. Phải đắn đo suy nghĩ trước khi hành động. 37 Các bạn giải mấy người nầy [c] đến đây, nhưng họ chưa có nói gì nghịch lại nữ thần của chúng ta hoặc đánh cắp món gì trong đền thờ của nữ thần cả. 38 Nếu Đê-mê-triu và các đồng nghiệp của anh ta muốn kiện cáo ai, thì họ nên ra trước tòa và các quan tòa để hai bên đối chất nhau. 39 Còn các bạn muốn thảo luận về vấn đề gì khác thì chờ đến phiên họp thường xuyên của hội đồng thành phố quyết định. 40 Tôi nói thế là vì nếu người ta thấy cuộc lộn xộn bữa nay thì sẽ đoán rằng chúng ta định gây loạn. Chúng ta không thể giải thích hành động nầy, vì thực tình buổi tập họp hôm nay chẳng có lý do chính đáng nào cả.” 41 Sau khi viên tổng thư ký thành phố nói xong thì cho họ ra về.

Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)

© 2010 Bible League International