M’Cheyne Bible Reading Plan
Ða-vít Ðược Tin Sau-lơ Tử Trận
1 Sau khi Sau-lơ qua đời, Ða-vít cũng vừa đánh bại quân A-ma-léc trở về. Ông ở Xích-lắc được hai ngày. 2 Ðến ngày thứ ba, nầy, có một người từ trại quân của Sau-lơ đến, áo quần rách tả tơi, đầu đầy bụi đất. Người ấy đến trước mặt Ða-vít, sấp mình xuống, và sụp lạy. 3 Ða-vít hỏi người ấy, “Ngươi từ đâu đến?”
Người ấy đáp, “Tôi vừa từ trại quân I-sơ-ra-ên đến đây.”
4 Ða-vít hỏi tiếp, “Tình hình ra sao? Hãy nói cho ta biết.”
Người ấy đáp, “Dân quân đã bỏ chiến trường chạy trốn. Nhiều người đã ngã xuống và tử trận. Sau-lơ và Giô-na-than con trai ông ấy cũng đã tử trận.”
5 Ða-vít hỏi thanh niên ấy, “Làm sao ngươi biết rằng Sau-lơ và Giô-na-than con trai ông ấy đã tử trận?”
6 Chàng thanh niên ấy nói với ông, “Tôi tình cờ chạy qua Núi Ghinh-bô-a; tôi thấy Sau-lơ đang đứng đó, dựa vào cây giáo của ông. Các xe chiến mã và các kỵ binh của địch quân đang truy kích ông rất gắt gao. 7 Khi ông quay lại và thấy tôi, ông gọi tôi. Tôi đáp, ‘Có tôi đây.’
8 Ông hỏi, ‘Ngươi là ai?’
Tôi đáp, ‘Tôi là một người A-ma-léc.’
9 Ông ra lịnh cho tôi, ‘Ngươi hãy lại gần ta và giết ta đi. Ta bị choáng váng mặt mày, dù ta vẫn còn sống.’ 10 Vậy tôi lại gần ông và kết liễu đời ông, vì tôi biết chắc rằng ông sẽ không thể nào sống được sau khi ông ngã xuống. Sau đó tôi lấy chiếc vương miện trên đầu ông và chiếc vòng đeo tay của ông đem về đây cho ngài.”
11 Ða-vít nắm lấy áo ông mà xé ra; những người theo ông cũng làm vậy. 12 Họ than thở, khóc lóc, và kiêng ăn đến chiều tối để thương tiếc Sau-lơ, Giô-na-than con trai ông ấy, dân quân của Chúa, và nhà I-sơ-ra-ên, bởi vì họ đã bị ngã gục dưới lưỡi gươm. 13 Sau đó Ða-vít hỏi chàng thanh niên đã đến báo tin, “Ngươi từ đâu đến?”
Người ấy đáp, “Tôi là con của một kiều dân, một người A-ma-léc.”
14 Ða-vít nói với hắn, “Ngươi không sợ đưa tay ra giết người được xức dầu của Chúa sao?”
15 Ðoạn Ða-vít nói với một người trẻ đang theo ông, “Hãy lại gần, giết hắn đi.”
Người ấy lại gần, đâm hắn, và hắn chết. 16 Ðoạn Ða-vít nói, “Máu của ngươi đã đổ lại trên đầu ngươi, vì chính miệng ngươi đã làm chứng nghịch lại ngươi rằng, ‘Tôi đã giết người được xức dầu của Chúa.’”
Bài Ai Ca của Ða-vít Khóc Vua Sau-lơ và Giô-na-than
17 Bấy giờ Ða-vít ngâm lên bài ai ca nầy để khóc cho Sau-lơ và Giô-na-than con trai ông ấy. 18 Ông bảo họ hãy dạy cho trẻ con ở Giu-đa bài hát theo điệu Cây Cung nầy. Thật vậy bài hát ấy đã được ghi lại trong Sách của Người Công Chính.
19 “Than ôi, hỡi I-sơ-ra-ên,
Trên các núi đồi của ngươi,
Những đứa con ưu tú đã bỏ mình!
Những anh hùng đã gục ngã!
20 Ðừng nói cho dân ở Gát biết;
Ðừng ai báo tin nầy trong các đường phố ở Ách-kê-lôn,
Kẻo các con gái của người Phi-li-tin sẽ ăn mừng,
Kẻo các con gái của những kẻ không được cắt bì sẽ hớn hở.
21 Hỡi các đỉnh núi Ghinh-bô-a,
Ước chi từ nay sương và mưa sẽ không rơi xuống trên các ngươi nữa,
Những cánh đồng của các ngươi sẽ không được phì nhiêu nữa,
Vì khiên của người anh hùng đã phải quăng ở đó,
Tức khiên của Sau-lơ không còn được thoa dầu.
22 Mũi tên từ cây cung của Giô-na-than không bao giờ trở về mà không vấy máu quân thù;
Thanh gươm của Sau-lơ không bao giờ tra vào vỏ sạch trơn mà không dính mỡ dũng sĩ của quân thù.
23 Ôi Sau-lơ và Giô-na-than,
Những con người đáng yêu và đáng mến;
Khi sống họ chẳng xa nhau, khi chết họ cũng chẳng rời nhau.
Họ nhanh nhẹn hơn cả chim phượng hoàng;
Họ mạnh mẽ hơn bầy sư tử.
24 Hỡi các phụ nữ I-sơ-ra-ên,
Hãy khóc cho Sau-lơ;
Ông đã mặc cho các người vải điều sang trọng;
Ông đã máng vào y phục các người những đồ trang sức bằng vàng.
25 Than ôi, những anh hùng đã ngã gục nơi chiến trường,
Trên đỉnh đồi cao Giô-na-than đã tử trận.
26 Giô-na-than anh hỡi, lòng tôi chết điếng vì anh;
Tôi thương mến anh biết bao;
Tình thương anh dành cho tôi thật quá tuyệt vời,
Còn hơn cả tình yêu của người nữ yêu tôi.
27 Than ôi, những anh hùng đã ngã gục;
Các vũ khí chiến tranh giờ đã tan tành!”
Ân Tứ Thuộc Linh
12 Thưa anh chị em, tôi không muốn anh chị em không biết gì về những ân tứ thuộc linh. 2 Anh chị em biết rằng khi còn là người ngoại đạo, anh chị em đã bị lôi cuốn và bị dẫn dụ thờ lạy những thần tượng câm. 3 Vì vậy tôi muốn anh chị em biết rằng không ai được Ðức Thánh Linh của Ðức Chúa Trời cảm động mà nói, “Ðức Chúa Jesus đáng bị nguyền rủa!” và cũng không ai có thể nói, “Ðức Chúa Jesus là Chúa!” nếu không bởi Ðức Thánh Linh thúc giục.
4 Có nhiều ân tứ khác nhau, nhưng chỉ cùng một Ðức Thánh Linh. 5 Có nhiều cách phục vụ khác nhau, nhưng chỉ cùng một Chúa. 6 Có nhiều hoạt động khác nhau, nhưng chỉ cùng một Ðức Chúa Trời, Ðấng làm mọi sự trong mọi người.
7 Vì lợi ích chung, sự ban cho của Ðức Thánh Linh thể hiện qua mỗi người mỗi khác. 8 Từ một Ðức Thánh Linh có người được ban cho những lời nói khôn ngoan, cùng một Ðức Thánh Linh người khác được ban cho những lời nói tri thức. 9 Từ cùng một Ðức Thánh Linh người này được ơn đức tin,[a] người kia được ơn chữa bịnh. Cũng từ một Ðức Thánh Linh 10 có người được ơn làm phép lạ, người khác được ơn nói tiên tri, có người được ơn phân biệt các linh, người khác được ơn nói tiếng lạ, và người khác nữa được ơn thông giải tiếng lạ. 11 Tất cả những điều ấy đều là việc của cùng một Ðức Thánh Linh; Ngài phân phối cho mỗi người tùy ý Ngài muốn.
Một Thân với Nhiều Bộ Phận
12 Vì giống như thân thể con người, một thân nhưng có nhiều bộ phận, và tất cả các bộ phận của thân dù nhiều, nhưng vẫn thuộc về một thân; Ðấng Christ cũng vậy. 13 Vì cùng một Ðức Thánh Linh mà tất cả chúng ta đã được báp-têm vào một thân, bất luận người Do-thái hay người Hy-lạp, bất kể nô lệ hay tự do, và tất cả đã được uống chung một Ðức Thánh Linh.
14 Vì thân không phải chỉ là một bộ phận mà gồm nhiều bộ phận. 15 Nếu chân nói, “Vì tôi không phải là tay, tôi không thuộc về thân,” có phải vì vậy mà chân không là một phần trong thân chăng? 16 Nếu tai nói, “Vì tôi không phải là mắt, tôi không thuộc về thân,” có phải vì thế mà tai không là một phần trong thân chăng? 17 Nếu cả thân là mắt thì làm sao nghe? Nếu cả thân là tai thì làm sao ngửi? 18 Nhưng Ðức Chúa Trời đã sắp đặt các bộ phận trong thân, cái nào vào việc nấy theo ý Ngài muốn. 19 Nếu tất cả là một bộ phận thì thân ở đâu? 20 Thế thì có nhiều bộ phận, nhưng chỉ có một thân. 21 Mắt không thể nói với tay rằng, “Tôi không cần đến bạn,” hay đầu cũng không thể nói với chân rằng, “Tôi không cần các bạn.” 22 Ngược lại, những bộ phận nào trong thân tưởng là yếu hơn thì lại là cần thiết. 23 Những bộ phận nào trong thân chúng ta nghĩ là tầm thường, chúng ta phải đối xử cách tôn trọng hơn; những bộ phận nào kém đẹp đẽ, chúng ta phải trang điểm nhiều hơn cho được đẹp đẽ lên. 24 Còn những bộ phận nào đã đẹp sẵn rồi thì không cần trang điểm thêm. Ðức Chúa Trời đã khéo sắp đặt các bộ phận trong thân, để bộ phận nào yếu kém thì được tôn trọng nhiều, 25 hầu trong thân không có sự chia rẽ, nhưng tất cả các bộ phận phải lo tưởng đến nhau. 26 Nếu một bộ phận nào đau, tất cả các bộ phận cùng đau; nếu bộ phận nào được tôn trọng, tất cả các bộ phận cùng vui mừng.
27 Anh chị em là thân thể của Ðấng Christ và mỗi người là một bộ phận. 28 Ðức Chúa Trời đã đặt để trong hội thánh một số người, thứ nhất các sứ đồ, thứ nhì các tiên tri, thứ ba các giáo sư, kế đến những người được ơn làm phép lạ, rồi những người được ơn chữa bịnh, những người được ơn giúp đỡ, những người được ơn điều hành, những người được ơn nói tiếng lạ.
29 Không lẽ tất cả đều là sứ đồ sao? Không lẽ tất cả đều là tiên tri sao? Không lẽ tất cả đều là giáo sư sao? Không lẽ tất cả đều làm phép lạ sao? 30 Không lẽ tất cả đều được ơn chữa bịnh sao? Không lẽ tất cả đều nói tiếng lạ sao? Không lẽ tất cả đều thông giải tiếng lạ sao? 31 Anh chị em hãy khao khát các ân tứ cao trọng hơn, rồi tôi sẽ chỉ cho anh chị em con đường tuyệt vời hơn nữa.
Vinh Quang của Ðức Chúa Trời Rời Khỏi Giê-ru-sa-lem
10 Bấy giờ tôi nhìn, và kìa, trên vòm phía trên đầu của các chê-ru-bim có cái gì như lam bảo ngọc, hình dáng giống như một cái ngai. 2 Ngài phán với người mặc y phục bằng vải gai mịn, “Hãy đi vào bên trong các bánh xe đang quay dưới chân các chê-ru-bim; hãy lấy hai tay ngươi bụm đầy những than lửa hực đang cháy ở giữa các chê-ru-bim, rồi đem rải chúng ra khắp thành.” Người ấy đi vào ngay trước mắt tôi. 3 Khi ấy các chê-ru-bim đang đứng ở phía nam của đền thờ khi người ấy đi vào, và có một đám mây phủ đầy sân trong của đền thờ. 4 Bấy giờ vinh quang của Chúa từ trên chê-rúp cất lên và đến ngự tại ngưỡng cửa của đền thờ. Ðền thờ đầy mây, và sân đền thờ sáng rực bằng vinh quang của Chúa. 5 Tiếng của các cánh chê-ru-bim vỗ có thể nghe rõ ở sân ngoài của đền thờ, giống như tiếng của Ðức Chúa Trời Toàn Năng[a] khi Ngài tuyên phán.
6 Ngài truyền cho người mặc y phục bằng vải gai mịn, “Hãy lấy lửa trong các bánh xe đang quay ở giữa các chê-ru-bim,” người ấy liền tiến vào và đứng cạnh một bánh xe. 7 Một chê-rúp trong số các chê-ru-bim đưa tay ra và lấy một ít lửa đang ở giữa các chê-ru-bim và đặt vào lòng hai bàn tay của người mặc y phục bằng vải gai mịn. Người ấy nhận lửa đó và đi ra. 8 Dưới các cánh của các chê-ru-bim có những cái gì trông giống như tay của loài người.
9 Tôi nhìn, và kìa, có bốn bánh xe bên cạnh các chê-ru-bim. Mỗi chê-rúp đều có một bánh xe bên cạnh, và các bánh xe ấy trông như lục bích ngọc đang lóng lánh. 10 Về hình dáng thì bốn bánh xe ấy đều giống nhau, bánh xe nào cũng có cái gì trông giống một bánh xe ở trong một bánh xe. 11 Khi chúng di chuyển, chúng có thể di chuyển về bất cứ hướng nào trong bốn hướng mà không cần phải quay bánh. Bất cứ hướng nào bánh xe trước tiến tới, các bánh xe kia cũng tiến theo mà không cần phải quay bánh. 12 Toàn thân các chê-ru-bim, lưng, tay, cánh, và các bánh xe, tức các bánh xe của bốn sinh vật, đều có đầy những mắt ở chung quanh. 13 Về các bánh xe, tôi nghe có tiếng gọi chúng là “Bánh Xe Siêu Tốc.” 14 Mỗi chê-rúp có bốn mặt: mặt thứ nhất là mặt chê-rúp, mặt thứ hai là mặt người, mặt thứ ba là mặt sư tử, và mặt thứ tư là mặt đại bàng.
15 Bấy giờ các chê-ru-bim cất lên. Ðó là các sinh vật tôi đã thấy bên bờ Sông Kê-ba. 16 Khi các sinh vật ấy di chuyển, các bánh xe bên cạnh cũng di chuyển theo. Khi các sinh vật ấy dang cánh ra để cất lên khỏi mặt đất, các bánh xe đó không quay hướng, mà vẫn ở sát bên cạnh các sinh vật ấy. 17 Khi các chê-ru-bim đứng yên, các bánh xe ấy cũng đứng yên. Khi các chê-ru-bim cất lên, các bánh xe đó cũng cất lên theo, vì Thần của các sinh vật ấy ở trong các bánh xe đó.
18 Bấy giờ vinh quang của Chúa rời khỏi ngưỡng cửa đền thờ và đến ngự bên trên các chê-ru-bim ấy. 19 Trong khi tôi đang nhìn, các chê-ru-bim dang cánh ra và cất lên khỏi mặt đất. Khi các chê-ru-bim bay ra, các bánh xe cũng theo bên cạnh. Các chê-ru-bim dừng lại ở cổng phía đông của nhà Chúa, và vinh quang của Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên ngự ở trên các chê-ru-bim ấy. 20 Ðó là các sinh vật tôi đã thấy ở phía dưới Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, bên bờ Sông Kê-ba; bấy giờ tôi biết rằng các sinh vật ấy là các chê-ru-bim. 21 Mỗi sinh vật có bốn mặt và bốn cánh. Dưới mỗi cánh có vật chi trông giống những cánh tay của loài người. 22 Diện mạo của các vị ấy giống y hệt diện mạo của các sinh vật tôi đã thấy nơi bờ Sông Kê-ba. Mỗi sinh vật đều nhìn thẳng về phía trước mà tiến tới.
Sự Dại Dột Khi Cậy vào Của Cải
Thơ của con cháu Cô-ra
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Hỡi tất cả các dân các nước, xin nghe rõ điều này;
Hỡi mọi người trên khắp thế gian, xin hãy lắng tai nghe;
2 Hỡi những người hạ lưu và những người thượng lưu,
Hỡi những người giàu sang và những người nghèo khó, xin cùng nhau nghe:
3 Miệng tôi sẽ nói ra sự khôn ngoan;
Sự suy gẫm của lòng tôi sẽ mở mang thêm tri thức.
4 Tôi sẽ lắng tai để nghe câu châm ngôn;
Tôi sẽ dùng âm nhạc[a] để giãi bày câu đố nhiệm.
5 Tại sao tôi phải lo sợ trong ngày tai họa,
Ngày quân lừa dối gian ác vây đánh tôi?
6 Ðó là những kẻ cậy vào sự giàu có của chúng,
Và khoe khoang về của cải dư dật của chúng.
7 Không ai có thể dùng cách gì để chuộc người thân[b] mình lại,
Hoặc dâng lên Ðức Chúa Trời vật gì để chuộc người ấy lại,
8 – Vì giá chuộc linh hồn người ấy đắt vô cùng,
Dù trả đến đời đời cũng không thể nào trả hết–
9 Ðể người ấy có thể được sự sống đời đời,
Và không thấy sự hư nát.
10 Vì người ấy đã thấy rõ những người khôn ngoan đều chết;
Những kẻ dại dột và điên cuồng cũng chết như nhau;
Họ để tài sản mình lại cho người khác.
11 Họ tưởng rằng nhà của họ sẽ còn lại mãi mãi,
Và chỗ ở của họ sẽ để lại cho con cháu họ từ đời nọ sang đời kia.
Họ lấy tên mình đặt tên cho đất đai của mình.
12 Tuy nhiên không ai, dù giàu sang đến mấy, sẽ có thể sống mãi;
Họ sẽ như các thú vật, rồi cũng phải chết mà thôi.
13 Ðó là số phận của những kẻ dại ưa cậy mình,
Và của những kẻ sinh ra sau mà nghe theo những kẻ ấy. (Sê-la)
14 Chúng như chiên bị định phải vào âm phủ;
Tử thần sẽ là kẻ chăn giữ chúng;
Chúng sẽ đi thẳng xuống âm phủ;[c]
Thân thể chúng sẽ bị rữa nát trong phần mộ,
Xa cách hẳn chỗ ở sang trọng của chúng trên trần gian.
15 Nhưng Ðức Chúa Trời sẽ cứu linh hồn tôi khỏi quyền lực của âm phủ,
Vì Ngài sẽ đem tôi về với Ngài. (Sê-la)
16 Ðừng lo sợ khi ai đó được nên giàu có,
Khi tài sản[d] của gia đình nó gia tăng;
17 Vì khi nó chết, nó sẽ chẳng đem gì theo được;
Của cải nó sẽ không xuống theo với nó.
18 Dù khi còn sống, nó đã cho mình là người có phước,
–Dù bạn được khen ngợi khi làm ăn phát đạt đi nữa–
19 Thì nó cũng phải chết và quy về với tổ tiên nó;
Chúng sẽ không bao giờ nhìn thấy ánh sáng nữa.
20 Người được giàu sang phú quý mà thiếu hiểu biết thì chẳng khác gì các thú vật;
Chúng thảy đều chết mất mà thôi.
Copyright © 2011 by Bau Dang