Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
2 Các Vua 3

Giô-ram Trị Vì Y-sơ-ra-ên

Vào năm thứ mười tám triều vua Giê-hô-sa-phát của Giu-đa, Giô-ram con trai A-háp lên ngôi làm vua Y-sơ-ra-ên. Giô-ram trị vì mười hai năm tại Sa-ma-ri. Vua làm điều tội lỗi trước mặt CHÚA, dù không như cha và mẹ của vua đã làm, vì vua có dẹp bỏ trụ đá thờ thần Ba-anh mà cha mình đã lập. Tuy nhiên vua vẫn bám lấy tội lỗi của Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, là tội đã gây cho dân Y-sơ-ra-ên phạm tội; vua không từ bỏ tội lỗi ấy.

Chiến Tranh Với Dân Mô-áp

Thuở ấy, Mê-sa, vua của Mô-áp là vị vua có biệt tài nuôi chiên. Vua đã đồng ý cống nộp cho vua Y-sơ-ra-ên một trăm ngàn chiên con và lông của một trăm ngàn chiên đực. Nhưng sau khi vua A-háp qua đời, thì vua của Mô-áp nổi loạn chống lại vua Y-sơ-ra-ên. Vì thế, lúc ấy vua Giô-ram ở Sa-ma-ri đi ra động viên cả Y-sơ-ra-ên. Vua sai sứ giả đến thưa với vua Giê-hô-sa-phát của Giu-đa rằng: “Vua của Mô-áp có nổi lên chống lại tôi, vua có thể đi với tôi để giúp đánh dân Mô-áp không?”

Vua Giê-hô-sa-phát đáp: “Tôi sẽ đi với vua. Tôi cũng như vua, dân tôi cũng như dân vua, chiến mã tôi cũng như chiến mã của vua.”

Rồi vua hỏi tiếp: “Nhưng chúng ta sẽ tấn công qua ngả nào?”

Giô-ram trả lời: “Qua ngả đồng hoang Ê-đôm.”

Vậy vua của Y-sơ-ra-ên, vua của Giu-đa, và vua của Ê-đôm kéo quân ra; nhưng họ đi lòng vòng mất bảy ngày, bấy giờ cả đại quân và các súc vật đi theo đều không còn nước uống.

10 Vua của Y-sơ-ra-ên bèn nói: “Than ôi! CHÚA đã gọi chúng ta, cả ba vua ra đây, chỉ để nộp vào tay dân Mô-áp mà thôi.”

11 Nhưng Giê-hô-sa-phát nói: “Ở đây chẳng có vị tiên tri nào của CHÚA để chúng ta có thể cầu vấn chăng?”

Một bầy tôi của vua Y-sơ-ra-ên tâu: “Thưa có Ê-li-sê, là người thường xối nước cho Ê-li rửa tay, ở gần đây.”

12 Giê-hô-sa-phát nói: “Người này có lời của CHÚA đó.” Vậy vua của Y-sơ-ra-ên, Giê-hô-sa-phát, và vua của Ê-đôm đi xuống gặp Ê-li-sê.

13 Ê-li-sê nói với vua Y-sơ-ra-ên: “Tôi với vua có can hệ gì chăng? Hãy đi cầu vấn các tiên tri của cha vua hoặc các tiên tri của mẹ vua.”

Nhưng vua của Y-sơ-ra-ên đáp: “Không đâu. Vì CHÚA đã gọi chúng tôi, cả ba vua đến, chỉ để nộp cho dân Mô-áp đó thôi.”

14 Ê-li-sê đáp: “Nguyện CHÚA Toàn Năng hằng sống, là Đấng tôi phục vụ, làm chứng. Nếu tôi không kính trọng Giê-hô-sa-phát, vua của Giu-đa, thì tôi chẳng coi vua ra gì và cũng không tiếp vua nữa. 15 Hãy đem cho tôi một người khảy đàn hạc.”

Đang khi người ấy khảy đàn hạc thì tay CHÚA giáng trên Ê-li-sê, 16 và ông nói: “CHÚA phán như vầy: ‘Ta sẽ làm cho thung lũng này đầy những hố nước.’[a] 17 Bởi CHÚA phán như vầy: ‘Các ngươi sẽ không thấy gió hay mưa, nhưng thung lũng sẽ đầy nước, để các ngươi sẽ uống. Các ngươi, bò lừa và súc vật các ngươi sẽ uống. 18 Nhưng đây chỉ là việc nhỏ trước mặt CHÚA. Vì Ngài sẽ trao Mô-áp vào trong tay các ngươi. 19 Các ngươi sẽ đánh hạ các thành kiên cố và các đô thị quan trọng. Các ngươi sẽ đốn hạ những cây tốt, lấp ngăn mọi suối nước, rải đá phá hoại tất cả những cánh đồng phì nhiêu.’ ”

20 Ngày hôm sau, vào lúc dâng tế lễ buổi sáng, thình lình nước từ hướng Ê-đôm đổ xuống, cho đến khi cả xứ tràn đầy nước.

21 Lúc ấy, khi toàn dân Mô-áp nghe rằng các vua đã kéo đến để tấn công họ, thì tất cả những ai có khả năng chiến đấu, từ người trẻ nhất đến người già nhất, đều được triệu tập, trang bị vũ khí và đưa ra trấn đóng ở biên thùy. 22 Sáng sớm họ thức dậy, ánh sáng mặt trời chiếu trên mặt nước, người Mô-áp thấy nước trước mặt họ trông đỏ như máu. 23 Họ nói với nhau: “Ấy là máu đó, các vua kia chắc đã đánh nhau và giết nhau chết rồi. Bây giờ, hỡi người Mô-áp, hãy đi cướp của!”

24 Nhưng khi họ đến trại quân Y-sơ-ra-ên, quân Y-sơ-ra-ên chỗi dậy tấn công quân Mô-áp. Người Mô-áp bỏ chạy trước mặt người Y-sơ-ra-ên. Quân Y-sơ-ra-ên đuổi theo vào xứ Mô-áp, tiếp tục truy kích và đánh giết họ. 25 Đại quân của Y-sơ-ra-ên đánh hạ các thành, những cánh đồng phì nhiêu đều bị những cánh quân đi qua mỗi người ném vào một cục đá cho đến khi lấp đầy, mọi suối nước đều bị lấp ngăn, và mọi cây tốt đều bị đốn ngã. Chỉ có ở Kiệt Ha-rê-sết thì các vách thành bằng đá là còn lại cho đến khi đội quân bắn đá đến bao vây và tấn công nó.

26 Khi vua của Mô-áp thấy mình bị thất trận, thì vua dẫn một đạo quân gồm bảy trăm người cầm gươm, mở đường máu xông đến vua Ê-đôm, nhưng họ xông đến không nổi. 27 Vua liền bắt lấy đứa con trai đầu lòng, là con sẽ nối ngôi mình, đem lên trên tường thành và dâng làm tế lễ thiêu. Một cơn thịnh nộ lớn giáng xuống trên Y-sơ-ra-ên,[b] nên họ rút lui khỏi vua Mô-áp mà trở về xứ mình.

2 Tê-sa-lô-ni-ca 3

Kêu Gọi Cầu Thay

Thưa anh chị em, sau cùng, hãy cầu nguyện cho chúng tôi để Lời Chúa được truyền bá nhanh chóng[a] và được tôn vinh như ở giữa anh chị em[b] vậy. Xin cầu nguyện để chúng tôi được giải cứu khỏi những người độc ác và xấu xa; vì không phải mọi người đều có đức tin. Chúa là Đấng thành tín, Ngài sẽ thêm sức cho anh chị em và bảo vệ anh chị em khỏi kẻ ác.[c] Trong Chúa, chúng tôi tin tưởng nơi anh chị em rằng anh chị em đang và sẽ làm những điều chúng tôi truyền. Nguyện xin Chúa hướng dẫn lòng anh chị em hướng về sự yêu mến Đức Chúa Trời và lòng kiên trì trông đợi Chúa Cứu Thế.[d]

Cảnh Cáo Những Người Không Làm Việc

Thưa anh chị em, nhân danh Chúa Cứu Thế Giê-su chúng ta, chúng tôi truyền cho anh chị em phải xa lánh mọi người nào sống vô trách nhiệm, không theo truyền thống mà anh chị em đã nhận từ chúng tôi. Chính anh chị em biết rõ phải theo gương chúng tôi làm sao, vì khi ở giữa anh chị em, chúng tôi đã không sống vô trách nhiệm, cũng không ăn bám của ai, nhưng đã làm việc lao lực và khó nhọc ngày đêm để khỏi làm gánh nặng cho một ai trong anh chị em. Không phải vì chúng tôi không có quyền hưởng cấp dưỡng, nhưng để làm gương cho anh chị em noi theo. 10 Vì khi còn ở cùng anh chị em, chúng tôi đã truyền điều này: “Nếu ai không muốn làm việc thì cũng đừng ăn.”

11 Vậy mà chúng tôi nghe rằng trong vòng anh chị em có người sống vô trách nhiệm; không chịu làm việc, chỉ ngồi lê đôi mách. 12 Nhân danh Chúa Cứu Thế Giê-su chúng tôi truyền lịnh và khuyên những người như thế phải yên lặng làm ăn sinh sống.

13 Riêng phần anh chị em, thưa anh chị em, chớ mệt mỏi làm việc thiện.[e]

14 Nhưng nếu có ai không vâng theo lời chúng tôi dặn trong thư này, hãy ghi nhận và đừng giao du với người ấy, để họ biết hổ thẹn. 15 Tuy nhiên, đừng coi người ấy như kẻ thù, nhưng hãy khuyên bảo như anh chị em.

Lời Cầu Nguyện Chúc Phúc

16 Nguyện xin Chúa bình an ban cho anh chị em sự bình an trên mọi lãnh vực. Xin Chúa ở cùng tất cả anh chị em.

17 Tôi, Phao-lô, chính tay tôi viết lời chào này. Đó là chữ ký của tôi trong tất cả thư từ, tôi viết như vậy.

18 Nguyện xin ân sủng của Chúa Cứu Thế Giê-su, Chúa chúng ta ở cùng tất cả anh chị em.

Đa-ni-ên 7

Các Khải Tượng Của Đa-ni-ên: Khải Tượng Thứ Nhất: Bốn Con Thú

Vào năm thứ nhất triều vua Bên-sát-xa, xứ Ba-by-lôn, Đa-ni-ên nằm chiêm bao. Ông thấy khải tượng trong tâm trí đang khi nằm ngủ trên giường. Sau đó, ông ghi lại chiêm bao ấy thuật lại những điều chính yếu.

Đa-ni-ên kể: “Trong khải tượng ban đêm, tôi thấy gió bốn phương trời khuấy động biển lớn. Bốn con thú khổng lồ từ biển lên, mỗi con mỗi khác.

Con thú thứ nhất giống như sư tử, nhưng lại mang cánh giống như cánh đại bàng. Tôi còn đang nhìn thì cánh nó bị bẻ gẫy, nó được nhấc lên khỏi mặt đất và đặt đứng trên hai chân như người. Rồi nó được ban cho tâm trí loài người.

Và này, một con thú khác, con thứ hai, giống như con gấu. Một bên thân nó được nhấc cao lên.[a] Miệng nó ngậm ba chiếc xương sườn giữa hai hàm răng. Có tiếng bảo nó: ‘Đứng lên, ăn thịt cho nhiều!’

Sau đó, tôi đang nhìn, thì kìa, một con thú khác, giống như con beo, nhưng lại mang bốn cánh giống như cánh chim trên lưng. Nó có bốn đầu và được quyền thống trị.

Sau đó, vẫn trong khải tượng ban đêm, tôi tiếp tục nhìn, thì kìa, một con thú thứ tư trông khủng khiếp, ghê rợn, và mạnh mẽ phi thường. Nó có răng to, bằng sắt. Nó nuốt, nó nghiền, rồi dùng chân chà nát phần còn sót lại. Nó khác hẳn tất cả các con thú trước. Nó có đến mười sừng.

Tôi đang chăm chú nhìn các sừng ấy, thì kìa, một cái sừng khác, nhỏ hơn, mọc lên giữa các sừng kia, khiến cho ba trong các sừng trước bị nhổ bật gốc. Sừng nhỏ này có nhiều mắt giống như mắt người, và miệng khoe khoang xấc xược.

Đấng Thái Cổ

Tôi nhìn thấy
Các ngai được xếp đặt,
    Đấng Thái Cổ an tọa.
Áo Ngài trắng như tuyết,
    Tóc trên đầu Ngài như lông cừu tinh sạch.
Ngai của Ngài giống như ngọn lửa,
    Bánh xe của Ngài như lửa cháy hừng.
10 Một sông lửa phát xuất từ nơi ngai
    Cuồn cuộn chảy ra.
Ngàn ngàn hầu hạ Ngài,
    Vạn vạn phục vụ Ngài.
Tòa bắt đầu phiên xử,
    Các sách đều mở ra.

11 Bấy giờ, khi tôi đang nhìn, tôi nghe tiếng cái sừng nói lời ngạo mạn. Tôi tiếp tục nhìn khi con thú bị giết, thây nó bị hủy diệt, phó cho lửa thiêu đốt. 12 Những con thú còn lại bị tước quyền thống trị, nhưng đời chúng được kéo dài thêm một thời và một kỳ.

13 Trong khải tượng ban đêm, tôi nhìn thấy một vị hình dáng như con người ngự đến với mây trời. Người tiến lại gần, và được đưa vào trình Đấng Thái Cổ. 14 Ngài trao cho Người quyền thống trị, vinh quang và vương quốc. Mọi người thuộc mọi quốc gia, dân tộc và ngôn ngữ đều phải phụng sự Người. Quyền thống trị của Người còn đời đời, chẳng hề chuyển dịch; vương quốc Người chẳng hề suy vong.

Giải Thích Khải Tượng

15 Về phần tôi, Đa-ni-ên, tâm thần tôi xao xuyến về những điều ấy,[b] những khải tượng trong đầu làm tôi kinh hoàng. 16 Vậy tôi đến gần một trong những vị đứng hầu tại đấy và hỏi xem tất cả những điều ấy thật sự có nghĩa gì.

Người giải thích cho tôi biết ý nghĩa những việc ấy: 17 ‘Bốn con thú khổng lồ ấy là bốn vua nổi lên cầm quyền trên đất. 18 Nhưng rồi dân thánh của Đấng Tối Cao sẽ nhận lãnh vương quốc và nắm giữ vương quyền đời đời mãi mãi.’

19 Bấy giờ tôi muốn biết con thú thứ tư thật sự có ý nghĩa gì. Nó khác hẳn tất cả các con thú kia. Trông nó khủng khiếp vô cùng, với răng bằng sắt và vuốt bằng đồng. Nó nuốt, nó nghiền nát, rồi dùng chân chà đạp phần còn sót lại. 20 Tôi cũng muốn biết thêm về mười cái sừng trên đầu con thú và về cái sừng kia khi mọc lên khiến cho ba cái sừng trước phải ngã. Sừng này có nhiều mắt và miệng khoe khoang xấc xược. Trông nó oai vệ hơn các sừng khác. 21 Khi tôi nhìn, sừng này giao chiến với dân thánh và thắng họ 22 cho đến khi Đấng Thái Cổ ngự đến, xét xử và minh oan cho dân thánh của Đấng Tối Cao. Đã đến lúc dân thánh nhận lãnh vương quốc.

23 Vị đứng hầu bên ngai giải thích cho tôi: ‘Con thú thứ tư là vương quốc thứ tư xuất hiện trên mặt đất, khác hẳn mọi vương quốc kia. Nó sẽ ăn nuốt, đập tan, và dẫm nát toàn thế giới. 24 Còn mười sừng là mười vua sẽ nổi lên cai trị vương quốc ấy. Nhưng sau đó, một vua khác sẽ nổi lên, khác hẳn các vua trước, và sẽ hạ ba vua trong số các vua ấy. 25 Vua này sẽ nói phạm đến Đấng Tối Cao và áp bức dân thánh của Ngài. Vua định thay đổi Kinh Luật và các ngày lễ. Dân thánh sẽ bị nộp vào tay vua trong ba năm rưỡi.

26 Nhưng khi tòa mở phiên xét xử, quyền thống trị của vua sẽ bị tước đi, bị tiêu diệt hoàn toàn và vĩnh viễn. 27 Rồi dân thánh của Đấng Tối Cao sẽ nhận lãnh vương quyền, quyền thống trị, và vinh quang cao cả của tất cả các vương quốc trên đất. Vương quyền của dân thánh sẽ tồn tại mãi mãi, mọi quyền thống trị sẽ phụng sự và vâng phục Ngài.’

28 Khải tượng kết thúc tại đây. Về phần tôi, Đa-ni-ên, các tư tưởng trong tôi làm tôi kinh hoàng đến nỗi mặt tôi biến sắc. Nhưng tôi giữ kín sự việc trong lòng.”

Thánh Thi 114-115

Kỷ Niệm Cuộc Xuất Hành Khỏi Ai-cập

114 Khi Y-sơ-ra-ên ra đi từ Ai-cập,
    Khi nhà Gia-cốp rời khỏi một dân nói tiếng ngoại quốc.
Giu-đa trở nên đền thánh của Ngài,
    Y-sơ-ra-ên trở nên dân Ngài cai trị.[a]
Biển thấy và chạy trốn;
    Sông Giô-đanh chảy ngược trở lui.
Các núi nhảy lên như chiên đực;
    Các đồi nhảy vọt như chiên con.
Hỡi biển, tại sao ngươi chạy trốn?
    Hỡi sông Giô-đanh, sao ngươi chảy ngược trở lui?
Hỡi các núi, sao các ngươi nhảy lên như chiên đực;
    Hỡi các đồi, sao các ngươi nhảy vọt như chiên con?
Hỡi đất, hãy run rẩy trước mặt Chúa;
    Tức là trước mặt Đức Chúa Trời của Gia-cốp;
Đấng biến tảng đá thành ao nước;
    Đá cứng thành suối nước.

115 Không phải chúng tôi, lạy CHÚA, không phải chúng tôi;
    Nhưng vinh quang xứng đáng thuộc về danh Chúa,
    Vì tình yêu thương và lòng thành tín của Ngài.
Tại sao các nước dám hỏi rằng:
    Đức Chúa Trời của chúng nó ở đâu?
Đức Chúa Trời chúng ta ở trên trời,
    Ngài làm bất cứ điều gì Ngài muốn.
Các tượng thần của chúng nó là bạc và vàng;
    Là sản phẩm do tay người làm ra.
Các tượng ấy có miệng nhưng không nói được,
    Có mắt nhưng không thấy;
Có tai nhưng không nghe được,
    Có mũi nhưng không ngửi;
Có tay nhưng không cảm thấy gì,
    Có chân nhưng không đi;
    Và cuống họng không có tiếng thở.[b]
Những kẻ tạc các tượng thần sẽ trở nên giống như các tượng ấy;
    Và tất cả những kẻ tin cậy các tượng ấy cũng như vậy.
Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy tin cậy nơi CHÚA;
    Vì chính Ngài là sự giúp đỡ và thuẫn che chở các ngươi.[c]
10 Hỡi nhà A-rôn, hãy tin cậy nơi CHÚA;
    Vì chính Ngài là sự giúp đỡ và thuẫn che chở các ngươi.
11 Hỡi những người kính sợ CHÚA, hãy tin cậy nơi CHÚA;
    Vì chính Ngài là sự giúp đỡ và thuẫn che chở các ngươi.
12 CHÚA lưu tâm đến chúng ta và sẽ chúc phước cho chúng ta.
    Ngài sẽ chúc phước cho nhà Y-sơ-ra-ên;
    Ngài sẽ chúc phước cho nhà A-rôn.
13 Ngài sẽ chúc phước cho những người kính sợ CHÚA,
    Cả lớn lẫn nhỏ.
14 Nguyện CHÚA làm các ngươi gia tăng,
    Cả các ngươi và con cháu các ngươi.[d]
15 Nguyện các ngươi được CHÚA ban phước,
    Là Đấng làm nên trời và đất.
16 Các tầng trời cao nhất[e] thuộc về CHÚA
    Nhưng Ngài ban đất cho loài người.
17 Những kẻ chết không ca ngợi CHÚA;
    Mọi kẻ đi xuống Âm Phủ[f] cũng không.
18 Nhưng chúng tôi sẽ ca tụng CHÚA
    Từ nay cho đến đời đời.
Ha-lê-lu-gia!

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)