Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Xuất Hành 4

Chúa Ban Quyền Năng Cho Môi-se

Bấy giờ Môi-se thưa, “Nhưng nếu dân ấy không tin con và không nghe lời con, mà còn nói, ‘Chúa không hề hiện ra với ông,’ thì con phải làm sao?”

Chúa phán với ông, “Ngươi đang cầm gì trong tay?”

Ông đáp, “Thưa, một cây gậy”

Ngài phán, “Hãy quăng nó xuống đất.” Ông quăng cây gậy xuống đất. Nó liền biến thành một con rắn. Môi-se vọt chạy để tránh con rắn. Nhưng Chúa bảo Môi-se, “Hãy đưa tay ra và nắm đuôi nó.” Ông đưa tay ra và chộp đuôi nó. Nó liền biến thành cây gậy trở lại trong tay ông. “Nhờ dấu lạ nầy chúng có thể tin rằng Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên chúng, Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Ðức Chúa Trời của I-sác, và Ðức Chúa Trời của Gia-cốp, đã hiện ra với ngươi.”

Chúa lại phán với ông, “Hãy đút tay ngươi vào trong vạt áo.”[a] Ông đút tay vào trong vạt áo, rồi rút tay ra. Này, tay ông bị phung, trắng như tuyết. Ðức Chúa Trời phán, “Hãy đút tay ngươi vào vạt áo lại.” Ông đút tay ông vào trong vạt áo lại rồi rút ra, và này, tay ông lành lặn trở lại, giống như da thịt ông. “Như vậy, nếu chúng không tin ngươi và không phục phép lạ thứ nhất, chúng có thể tin vào phép lạ thứ hai. Nếu với cả hai phép lạ ấy mà chúng vẫn không tin và nghe lời ngươi, hãy múc nước của Sông Nin đổ ra trên đất khô. Nước ngươi múc từ Sông Nin và đổ ra trên đất khô sẽ biến thành máu.”

10 Môi-se thưa với Chúa, “Ôi lạy Chúa,[b] lâu nay con không phải là một người có khả năng ăn nói, trước kia hay bây giờ cũng vậy. Từ lúc Ngài phán với tôi tớ Ngài đến giờ, con chỉ là một người nói năng lọng cọng, miệng lưỡi líu quýu.”

11 Chúa hỏi ông, “Ai ban cho loài người khả năng ăn nói? Ai làm câm, làm điếc, làm sáng, làm mù? Há chẳng phải Ta là Chúa hay sao? 12 Bây giờ hãy đi, Ta sẽ ở cùng miệng ngươi và dạy ngươi những lời phải nói.”

13 Nhưng ông đáp, “Ôi lạy Chúa, xin Ngài sai người khác đi.”

14 Bấy giờ Chúa nổi giận với Môi-se; Ngài phán, “Có phải A-rôn người Lê-vi là anh ngươi chăng? Ta biết nó có khẩu tài. Kìa nó đang đến thăm ngươi. Khi nó gặp ngươi, lòng nó sẽ vui mừng. 15 Ngươi sẽ nói chuyện với nó và đặt lời vào miệng nó. Ta sẽ ở cùng miệng ngươi và miệng nó. Ta sẽ chỉ dạy ngươi những gì ngươi phải làm. 16 Nó sẽ thay ngươi nói với dân. Nó sẽ làm phát ngôn viên của ngươi, còn ngươi, ngươi sẽ như Ðức Chúa Trời của nó. 17 Hãy cầm lấy cây gậy nầy trong tay và dùng nó để làm phép lạ.”

Môi-se Trở Lại Ai-cập

18 Môi-se trở về gặp Giê-trô nhạc phụ của ông và thưa, “Xin cha cho con về Ai-cập thăm anh chị em con, xem họ còn sống chăng.”

Giê-trô trả lời Môi-se, “Con hãy đi bình an.”

19 Khi Môi-se còn ở Mi-đi-an, Chúa phán với ông, “Hãy trở về Ai-cập, vì những kẻ muốn giết ngươi đã chết.” 20 Vậy Môi-se dẫn vợ và các con trai ông ra đi. Ông đỡ họ cỡi trên lưng lừa trở về xứ Ai-cập; còn Môi-se thì cầm cây gậy của Ðức Chúa Trời trong tay.

21 Chúa phán với Môi-se, “Khi ngươi trở về tới Ai-cập, hãy làm những phép lạ Ta cho tay ngươi có quyền làm, trước mặt Pha-ra-ôn, nhưng Ta sẽ để cho nó cứng lòng, hầu nó sẽ không cho dân đi. 22 Bấy giờ ngươi sẽ nói với Pha-ra-ôn, ‘Chúa phán thế nầy: I-sơ-ra-ên là con đầu lòng của Ta. 23 Ta truyền cho ngươi: Hãy để con Ta đi, để nó thờ phượng Ta. Nếu ngươi từ chối không để con Ta đi, này, Ta sẽ giết con đầu lòng của ngươi.’”

Con Trai Môi-se Ðược Cắt Bì

24 Dọc đường, tại một chỗ họ dừng lại nghỉ đêm, Chúa gặp Môi-se và định giết ông. 25 Nhưng bà Xíp-pô-ra lấy một mảnh đá lửa bén cắt đứt phần da quy đầu của con trai bà, rồi lấy nó chạm vào đôi chân Môi-se, và nói, “Anh quả thật là người chồng có duyên nợ máu với em.” 26 Nhờ vậy Chúa tha mạng ông. Lúc ấy bà nói, “Duyên nợ máu với chồng” để chỉ về phép cắt bì.

Môi-se Gặp A-rôn

27 Chúa phán với A-rôn, “Hãy vào đồng hoang để gặp Môi-se.” Vậy A-rôn đi và gặp Môi-se ở núi của Ðức Chúa Trời, và ôm hôn ông ấy. 28 Môi-se thuật lại cho A-rôn mọi lời Chúa đã sai ông và mọi phép lạ Ngài ban cho ông để thực hiện. 29 Ðoạn Môi-se và A-rôn đi và triệu tập tất cả các trưởng lão của I-sơ-ra-ên. 30 A-rôn thuật cho họ nghe tất cả những lời Chúa đã phán với Môi-se, và Môi-se làm các phép lạ trước mặt dân. 31 Bấy giờ dân tin. Khi họ biết rằng Chúa đang đoái đến dân I-sơ-ra-ên và đã thấy nỗi khốn khổ của họ, họ sấp mình xuống và thờ lạy Ngài.

Lu-ca 7

Chúa Chữa Lành cho Ðầy Tớ của Một Ðại Ðội Trưởng La-mã

(Mat 8:5-13)

Sau khi Ngài giảng dạy những lời ấy cho dân nghe, Ngài vào Thành Ca-bê-na-um. Viên đại đội trưởng ở đó có một đầy tớ ông rất quý mến bị bệnh nặng gần chết. Khi nghe tin Ðức Chúa Jesus có mặt trong thành, ông phái các trưởng lão Do-thái đi mời Ngài đến để cứu chữa cho đầy tớ của ông.

Khi các trưởng lão đến gặp Ðức Chúa Jesus, họ khẩn thiết thưa với Ngài, “Ông ấy rất xứng đáng để Thầy làm ơn này lắm, vì ông ấy thương dân mình và đã xây hội đường cho chúng ta.”

Ðức Chúa Jesus đi với họ. Khi Ngài còn cách nhà viên đại đội trưởng ấy không xa, ông phái các bạn ông ra đón Ngài và nói, “Lạy Chúa, tôi không dám phiền Ngài hơn nữa, vì tôi không xứng đáng để rước Ngài vào nhà tôi. Vì nghĩ như vậy nên tôi thấy mình không xứng đáng đến gặp Ngài, nhưng chỉ mong được Ngài phán một lời thì đầy tớ của tôi sẽ được lành. Vì chính tôi, tuy ở dưới quyền người khác, nhưng cũng có các binh sĩ ở dưới quyền tôi. Tôi bảo người này, ‘Ði!’ thì người ấy đi; tôi bảo người kia, ‘Ðến!’ thì người ấy đến; tôi bảo đầy tớ của tôi ‘Hãy làm điều này,’ thì người ấy làm điều đó.”

Khi Ðức Chúa Jesus nghe những lời ấy, Ngài khen ông ta. Ngài quay lại và nói với đám đông đang theo Ngài, “Ta nói với các ngươi, ngay cả trong dân I-sơ-ra-ên, Ta cũng chưa thấy ai có đức tin lớn như vậy.” 10 Khi những người được phái đi gặp Ngài về đến nhà, họ thấy người đầy tớ đã được hoàn toàn lành mạnh.

Một Thanh Niên ở Na-in Sống Lại

11 Sau đó chẳng bao lâu Ngài vào một thành tên là Na-in. Các môn đồ Ngài và một đoàn dân đông đi theo Ngài. 12 Khi Ngài đến cổng thành, này, người ta khiêng một người chết đem ra chôn. Người chết ấy là con trai duy nhất của một người mẹ, và bà ấy là một góa phụ. Một đoàn dân đông trong thành cùng đi với bà. 13 Khi Chúa thấy bà, Ngài động lòng thương xót; Ngài bảo bà, “Ðừng khóc.” 14 Ðoạn Ngài lại gần và đưa tay chạm vào chiếc cáng, những người khiêng liền dừng lại. Ngài phán, “Hỡi chàng trai trẻ, Ta bảo ngươi: Hãy dậy!” 15 Người chết ngồi dậy và bắt đầu nói. Ngài trao chàng trai trẻ ấy lại cho mẹ chàng. 16 Mọi người đều hoảng kinh và tôn vinh Ðức Chúa Trời rằng, “Một đại tiên tri đã xuất hiện giữa chúng ta!” và “Ðức Chúa Trời đã viếng thăm dân Ngài!” 17 Tin này về Ngài được đồn ra khắp miền Giu-đê và mọi miền phụ cận.

Chúa Trả Lời Giăng Báp-tít

(Mat 11:2-19)

18 Các môn đồ của Giăng báo cáo tất cả những điều ấy cho ông. Vì thế Giăng gọi hai môn đồ của ông đến 19 và sai họ đi gặp Chúa để hỏi rằng, “Thầy có phải là đấng chúng tôi đang trông đợi, hay chúng tôi phải chờ một đấng khác?”

20 Khi hai người ấy đến gặp Ngài, họ nói, “Giăng Báp-tít sai chúng tôi đến gặp Thầy để hỏi, ‘Thầy có phải là đấng chúng tôi đang trông đợi, hay chúng tôi phải chờ một đấng khác?’”

21 Ðang lúc ấy Ðức Chúa Jesus vừa mới chữa lành nhiều người đau ốm, bịnh tật, và bị quỷ ám, và Ngài cũng vừa chữa lành nhiều người mù khiến mắt họ thấy được. 22 Ngài trả lời và nói với họ, “Các ngươi hãy về nói lại với Giăng những gì các ngươi đã thấy và nghe. Người mù được thấy, người què được đi, người phung được sạch, người điếc được nghe, người chết được sống lại, và người nghèo được nghe giảng tin mừng. 23 Phước cho người nào không bị vấp ngã vì cớ Ta.”

24 Khi các sứ giả của Giăng đã đi rồi, Ngài bắt đầu nói với đoàn dân về Giăng, “Các ngươi đi vào đồng hoang để xem gì? Xem một cây sậy phất phơ trước gió chăng? 25 Vậy, các ngươi đi xem gì? Xem một người mặc nhung gấm chăng? Kìa, những kẻ mặc nhung gấm và sống xa hoa đều ở trong các cung điện. 26 Vậy các ngươi đi xem gì? Xem một đấng tiên tri chăng? Phải, Ta nói với các ngươi, có một người vĩ đại hơn cả đấng tiên tri nữa. 27 Ấy là về người đó mà có lời chép rằng,

‘Này, Ta sai sứ giả Ta đi trước mặt Con,
Người ấy sẽ dọn đường cho Con trước mắt Con.’ Mal 3:1

28 Ta nói với các ngươi, trong vòng những người do phụ nữ sinh ra không ai vĩ đại hơn Giăng, nhưng kẻ nhỏ nhất trong vương quốc Ðức Chúa Trời còn vĩ đại hơn ông ấy.”

29 Thuở ấy mọi người kể cả những người thu thuế được nghe Giăng giảng đều nhìn nhận rằng ý chỉ của Ðức Chúa Trời là đúng nên đã nhờ Giăng làm báp-têm cho họ. 30 Nhưng những người Pha-ri-si và các thầy dạy giáo luật khước từ ý chỉ của Ðức Chúa Trời cho họ nên đã không nhờ Giăng làm báp-têm cho mình.

31 “Ta phải ví những người trong thế hệ này với ai? Họ giống như ai? 32 Họ giống như đàn trẻ ngồi ngoài chợ gọi nhau rằng,

‘Chúng tôi đã thổi sáo cho các bạn, mà các bạn không chịu nhảy múa.
Chúng tôi đã hát bài ai ca, mà các bạn không chịu khóc than.’

33 Vì Giăng Báp-tít đến, không ăn bánh và không uống rượu, thì các ngươi bảo, ‘Ông ấy đã bị quỷ ám.’ 34 Còn Con Người đến, ăn và uống, thì các ngươi lại bảo, ‘Xem kìa, một người ăn uống, nhậu nhẹt, và kết bạn với bọn thu thuế và phường tội lỗi.’ 35 Tuy nhiên sự khôn ngoan sẽ được biện minh bằng các con cái của nàng.” [a]

Chúa Dùng Bữa tại Nhà Si-môn

Người Phụ Nữ Tội Lỗi Ðược Tha Tội

36 Một người trong nhóm người Pha-ri-si mời Ðức Chúa Jesus đến nhà dùng bữa. Ngài vào nhà của người Pha-ri-si ấy và ngồi vào bàn. 37 Này, một phụ nữ trong thành có tiếng là người tội lỗi nghe tin Ngài đang dùng bữa tại nhà của người Pha-ri-si, bà đem đến một bình bạch ngọc đựng đầy dầu thơm. 38 Bà đứng phía sau chân Ngài mà khóc; nước mắt nhỏ xuống làm ướt chân Ngài. Bà bắt đầu dùng tóc mình lau chân Ngài, rồi bà hôn chân Ngài và lấy dầu thơm xức lên.

39 Khi người Pha-ri-si đã mời Ngài thấy vậy, ông nghĩ thầm, “Nếu người này quả thật là đấng tiên tri thì chắc hẳn đã biết bà ấy, người đang đụng đến mình, là ai và thuộc hạng người nào rồi, vì bà ấy là một kẻ tội lỗi.”

40 Ðức Chúa Jesus cất tiếng và nói với ông, “Si-môn, Ta có vài điều muốn nói với ngươi.”

Ông đáp, “Thưa Thầy, xin Thầy cứ nói.”

41 “Một chủ nợ kia có hai con nợ. Một người nợ năm trăm đơ-na-ri, [b] và một người nợ năm mươi đơ-na-ri. 42 Cả hai đều không có tiền để trả nợ, nên chủ nợ tha hết cho hai người. Vậy ai trong hai người đó thương chủ nợ nhiều hơn?”

43 Si-môn trả lời và nói, “Tôi thiết tưởng, đó là người được tha số nợ nhiều hơn.”

Ngài nói với ông, “Ngươi nhận xét đúng lắm.” 44 Ðoạn Ngài quay về phía người phụ nữ và nói với Si-môn, “Ngươi có thấy bà này không? Ta vào nhà ngươi, ngươi không cho Ta nước để rửa chân, nhưng bà ấy đã rửa chân Ta bằng nước mắt và lau chúng bằng tóc bà. 45 Ngươi không hôn chào Ta, nhưng từ khi Ta vào đây, bà ấy hôn chân Ta không ngớt. 46 Ngươi không xức dầu trên đầu Ta, nhưng bà ấy đã lấy dầu thơm xức trên chân Ta. 47 Vì cớ ấy, Ta nói với ngươi, tội lỗi của bà ấy tuy nhiều nhưng đã được tha hết, nên bà ấy thương nhiều; còn ai được tha ít thì thương ít.”

48 Ðoạn Ngài nói với bà ấy, “Tội lỗi ngươi đã được tha rồi.”

49 Những người ngồi dùng bữa với Ngài bắt đầu nói với nhau, “Người này là ai mà có quyền tha tội?”

50 Ngài nói với người phụ nữ, “Ðức tin của ngươi đã cứu ngươi. Hãy đi bình an.”

Gióp 21

Gióp Cho Rằng Kẻ Gian Ác Thường Không Bị Phạt

21 Bấy giờ Gióp trả lời và nói:

Xin nghe kỹ những gì tôi nói;
Nghe tôi trình bày là các anh đã trực tiếp an ủi tôi.
Xin chịu khó nghe tôi khi tôi phát biểu;
Sau khi tôi nói rồi, các anh có thể mặc tình chế giễu tôi.
Về phần tôi, có phải tôi phàn nàn loài người chăng?
Nếu thế thì tại sao tôi không thể nhẫn nại được chứ?
Hãy nhìn tôi đây và lấy làm kinh ngạc đi;
Các anh cứ lấy tay che miệng các anh lại đi.
Tôi kinh hãi mỗi khi tôi nghĩ đến cảnh tôi đang chịu;
Da thịt tôi cứ nổi gai ốc cùng mình.
Tại sao kẻ gian ác cứ sống mãi và được cao niên trường thọ?
Tại sao quyền lực của chúng cứ mỗi ngày một mạnh thêm?
Chúng nhìn thấy con cái chúng trưởng thành thạnh đạt;
Mắt chúng thấy cháu chắt chúng sum họp vui vầy.
Nhà của chúng an toàn, không gì phải lo sợ;
Roi của Ðức Chúa Trời không đụng tới chúng chút nào.
10 Các bò đực của chúng gây giống không hề bị thất bại;
Các bò cái của chúng sinh đẻ chẳng bao giờ bị sảo thai.
11 Chúng sai các con thơ chúng ra đi như một đàn chiên nhỏ;
Các con cái chúng tung tăng vui đùa với nhau.
12 Chúng nhảy múa theo tiếng trống cơm và hạc cầm vui nhộn;
Chúng hân hoan nhảy nhót theo điệu kèn sáo trỗi lên.
13 Chúng được sống những ngày đầy vinh hoa phú quý;
Chúng qua đời và xuống âm phủ bình an.
14 Chúng nói với Ðức Chúa Trời, “Hãy dang xa chúng tôi.
Chúng tôi không muốn biết các đường lối Ngài.
15 Ðấng Toàn Năng là ai mà chúng tôi phải thờ phượng?
Chúng tôi sẽ được lợi gì khi cầu nguyện với Ngài?”
16 Này, các phước hạnh của chúng không ở trong tay chúng;
Tôi không muốn dính líu đến ý đồ của phường gian ác ấy.
17 Có bao phen đèn của phường gian ác bị vụt tắt?
Có mấy lần phần của chúng bị chuốc lấy tai ương?
Có mấy khi chúng bị cơn thịnh nộ của Ngài giáng xuống?
18 Có khi nào chúng như rơm rạ gặp gió lốc tốc đi?
Hay như rác rến bị cuồng phong cuốn mất?
19 Các anh có thể nói, “Biết đâu Ðức Chúa Trời chất chứa tội của nó để sau nầy sẽ giáng hình phạt trên con cháu nó thì sao?”
Nhưng tôi thiết nghĩ, “Chính nó phải bị báo trả trực tiếp để nó biết hậu quả của tội ác nó đã gây ra.”
20 Ước gì chính mắt nó chứng kiến cảnh nó bị tiêu diệt,
Và chính nó phải uống cơn thịnh nộ của Ðấng Toàn Năng.
21 Vì nó có thể làm gì được cho gia đình của nó còn ở lại,
Sau khi nó ra đi vì tuổi thọ của nó đã hết rồi chăng?
22 Ai dám dạy Ðức Chúa Trời thế nào là hiểu biết,
Trong khi chính Ngài phán xét các đấng ở trên cao chăng?
23 Có người chết đi trong khi tràn đầy sức lực;
Sống an nhàn và rất mực an ninh.
24 Thân thể của người ấy thật phương phi mập mạnh;
Xương tủy người ấy đầy nhựa sống tuôn tràn.
25 Trong khi người khác lại qua đời trong đắng cay đói khổ;
Suốt cuộc đời không được hưởng một chút phước hạnh gì.
26 Rồi cả hai cùng bị chôn vùi vào bụi đất,
Ðể mặc cho giòi bọ rúc rỉa thịt mình.
27 Này, tôi biết rõ các anh đang nghĩ gì;
Tôi biết ngay cả ý các anh định dùng để chứng tỏ tôi sai.
28 Vì các anh hỏi, “Nhà của người quyền quý ở đâu?
Còn lều của phường gian ác ở nơi nào?”
29 Các anh chưa hề hỏi những khách lữ hành sao?
Các anh không chấp nhận các bằng chứng của họ ư?
30 Chẳng phải kẻ ác đã được để dành cho ngày hủy diệt sao?
Há nó được thoát nạn trong ngày thịnh nộ sao?
31 Ai dám nói thẳng vào mặt nó về nếp sống gian ác của nó?
Ai có thể báo trả nó về những khổ đau nó gây ra cho người khác?
32 Thế mà khi chết nó lại được khiêng đến tận nơi phần mộ;
Và có người được cắt đặt để canh gác mồ mả của nó.
33 Những cục đất trong thung lũng thật êm ái cho nó;
Mọi người theo sau nó và vô số người đi trước nó.
34 Vì thế những lời an ủi của các anh đối với tôi đều vô ích;
Những giải đáp của các anh chẳng giúp cho tôi được gì, vì thảy đều không đúng.

I Cô-rinh-tô 8

Giải Ðáp Thắc Mắc về Vấn Ðề Ăn Của Cúng Thần Tượng

Về vấn đề của cúng thần tượng: Chúng tôi biết rằng tất cả chúng ta đều hiểu biết. Tuy nhiên sự hiểu biết dễ sinh ra kiêu ngạo, còn tình yêu mới thật sự xây dựng. Ai tưởng rằng mình hiểu biết điều gì, chưa hẳn người ấy đã hiểu biết như cần phải hiểu biết đâu. Nhưng nếu ai yêu kính Ðức Chúa Trời, Ngài biết người ấy.

Vậy về vấn đề ăn của cúng thần tượng, chúng ta biết rằng thần tượng không thực hữu trong thế gian, và không có thần nào khác ngoài chân thần duy nhất là Ðức Chúa Trời. Mặc dù người ta cho rằng có nhiều thần, hoặc ở trên trời hoặc ở dưới đất –quả thật là người ta tin có nhiều thần, nhiều chúa– nhưng đối với chúng ta, chỉ có một Thần, đó là Ðức Chúa Trời, là Cha, Ðấng dựng nên muôn vật, chúng ta hiện hữu vì Ngài; và chỉ có một Chúa, đó là Ðức Chúa Jesus Christ, nhờ Ngài muôn vật được dựng nên, và nhờ Ngài chúng ta hiện hữu.

Tuy nhiên không phải mọi người đều hiểu biết như thế. Một số người từ trước đến nay đã biết quá rõ về thần tượng, nên khi họ ăn của cúng cho thần tượng, lương tâm yếu đuối của họ cảm thấy bị ô uế. Thức ăn không làm cho chúng ta được gần với Ðức Chúa Trời hơn; nếu không ăn chúng ta chẳng xấu hơn, nếu ăn chúng ta chẳng tốt hơn. Nhưng hãy thận trọng, kẻo anh chị em sử dụng quyền tự do ấy làm cớ vấp ngã cho những người yếu đuối. 10 Vì nếu một người có lương tâm yếu đuối thấy bạn, người hiểu biết, ngồi ăn trong đền thờ thần tượng thì người ấy cũng bị cám dỗ mà ăn của cúng thần tượng chăng? 11 Như vậy sự hiểu biết của bạn đã làm hư mất một người yếu đuối, một anh em hay chị em mà Ðấng Christ đã chết thay cho. 12 Khi bạn phạm tội như thế đối với anh chị em mình và làm cho lương tâm yếu đuối của họ bị thương tổn, bạn đã phạm tội đối với Ðấng Christ. 13 Thế thì nếu vì thức ăn mà làm cho anh chị em tôi bị vấp ngã, tôi sẽ không bao giờ ăn thịt nữa, để khỏi làm cớ vấp ngã cho anh chị em tôi.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang