M’Cheyne Bible Reading Plan
Ði-na Bị Hãm Hiếp
34 Bấy giờ Ði-na, con gái Lê-a sinh cho Gia-cốp, đi ra thăm các thiếu nữ trong vùng. 2 Si-chem con trai Ha-mô người Hi-vi, hoàng tử trong vùng, trông thấy nàng. Hắn bắt nàng và dùng vũ lực hiếp dâm nàng. 3 Linh hồn hắn say mê đắm đuối Ði-na con gái Gia-cốp. Hắn yêu người thiếu nữ đó và dùng những lời ngọt ngào nói với nàng. 4 Si-chem nói với Ha-mô cha hắn, “Xin cha cưới cô gái đó cho con.”
5 Lúc ấy Gia-cốp đã được báo rằng Si-chem đã xâm phạm tiết hạnh của Ði-na con gái ông, nhưng vì các con trai ông đang còn chăn bầy ở ngoài đồng, nên ông cố nín lặng cho đến khi họ về.
6 Ha-mô cha của Si-chem đi ra gặp Gia-cốp để nói chuyện với ông. 7 Nhằm lúc đó các con trai của Gia-cốp cũng vừa từ ngoài đồng về. Khi nghe như vậy họ nổi nóng và rất giận, bởi vì hắn đã làm một điều đồi bại trong I-sơ-ra-ên: hắn đã xâm phạm tiết hạnh của con gái Gia-cốp, một điều không được phép làm.
8 Nhưng Ha-mô nói với họ, “Lòng của Si-chem con trai tôi đã quyến luyến con gái quý vị. Xin quý vị vui lòng gả nàng làm vợ nó. 9 Chúng ta hãy kết nghĩa sui gia với nhau. Hãy gả các con gái quý vị cho chúng tôi và hãy cưới các con gái chúng tôi cho quý vị. 10 Quý vị hãy ở với chúng tôi và xứ nầy mở rộng cho quý vị. Hãy ở đây, làm ăn buôn bán, mua nhà mua đất trong xứ nầy.”
11 Si-chem cũng nói với cha nàng và các anh nàng, “Cháu mong được ơn trước mặt bác và các anh. Bác và các anh muốn gì, cháu cũng chịu. 12 Xin đòi một sính lễ thật cao và quà cưới bao nhiêu cũng được, cháu sẽ xin nộp đủ, miễn là cho cháu được cưới nàng làm vợ.”
13 Các con trai của Gia-cốp trả lời Si-chem và Ha-mô cha hắn một cách có âm mưu, vì hắn đã xâm phạm tiết hạnh của Ði-na em gái họ. 14 Họ nói với hai người ấy, “Chúng tôi không thể làm việc nầy, tức gả em gái chúng tôi cho một người không được cắt bì, vì đó là điều sỉ nhục đối với chúng tôi. 15 Chúng tôi chỉ đòi hỏi một điều kiện nầy thôi, nếu quý vị làm được, chúng tôi sẽ bằng lòng: đó là quý vị phải trở nên giống như chúng tôi, có nghĩa là mọi người nam của quý vị phải được cắt bì. 16 Khi ấy chúng tôi sẽ gả các con gái của chúng tôi cho quý vị, và chúng tôi sẽ cưới các con gái quý vị cho chúng tôi, rồi chúng tôi sẽ sống giữa quý vị, và chúng ta sẽ thành một dân. 17 Nhưng nếu quý vị không đồng ý với chúng tôi mà không chịu cắt bì, thì chúng tôi sẽ bắt em gái chúng tôi và dọn đi.”
18 Những lời của họ thật làm hài lòng Ha-mô và Si-chem con trai Ha-mô. 19 Chàng trai trẻ ấy làm ngay điều đó, không chút chậm trễ, vì chàng mê cô con gái của Gia-cốp. Vả, bấy giờ chàng là người được quý trọng nhất trong cả nhà cha chàng.
20 Vậy Ha-mô và Si-chem con trai ông ra cổng thành và nói với những người nam trong thành, 21 “Những người ấy rất thân thiện với chúng ta. Hãy cho họ ở trong xứ và làm ăn buôn bán giữa chúng ta. Xứ sở chúng ta còn rộng rãi, đủ chỗ cho họ ở. Chúng ta hãy cưới các con gái họ và cho họ cưới các con gái chúng ta. 22 Họ đồng ý ở giữa chúng ta để trở thành một dân, chỉ với một điều kiện là mọi người nam trong chúng ta phải được cắt bì giống như họ, những người đã được cắt bì. 23 Há chẳng phải các đàn súc vật của họ, tài sản của họ, và mọi thứ gì họ có đều sẽ thuộc về chúng ta sao? Chỉ cần chúng ta đồng ý với họ, họ sẽ ở giữa chúng ta.”
24 Tất cả những người đi ra họp ở cổng thành đều nghe theo Ha-mô và Si-chem con trai ông. Thế là mọi người nam, kể cả những người đã ra họp ở cổng thành, đều chịu cắt bì.
Các Anh của Ði-na Bội Ước và Báo Thù
25 Ðến ngày thứ ba, khi họ đang đau đớn, hai con trai của Gia-cốp là Si-mê-ôn và Lê-vi, tức hai anh của Ði-na, lấy gươm của họ, bất thần xông vào thành, và giết tất cả người nam trong thành. 26 Họ dùng gươm giết Ha-mô và Si-chem con trai ông ấy. Kế đó họ đem Ði-na ra khỏi nhà Si-chem, rồi đi. 27 Các con trai khác của Gia-cốp xông qua xác những người bị giết mà cướp phá thành, vì em gái họ đã bị xâm phạm tiết hạnh. 28 Họ cướp đoạt tất cả chiên, dê, bò, lừa và mọi thứ, cả trong thành lẫn ngoài đồng. 29 Họ cũng cướp lấy tất cả của cải và mọi thứ trong nhà người ta, rồi bắt tất cả vợ con của họ dẫn đi.
30 Bấy giờ Gia-cốp nói với Si-mê-ôn và Lê-vi, “Các con đã gây họa cho cha rồi. Các con đã khiến cha trở thành tởm ghét đối với các dân trong xứ nầy, tức dân Ca-na-an và dân Pê-ri-xi. Cha chỉ có một ít người, và nếu họ họp nhau lại tấn công cha, thì cha và nhà mình sẽ bị tiêu diệt.”
31 Nhưng họ đáp, “Chẳng lẽ cha để hắn đối xử với em gái chúng con như một con điếm sao?”
Chúa Chữa Lành Người Bị Quỷ Ám
(Mat 8:28-34; Lu 8:26-39)
5 Sau đó họ đến bờ biển bên kia, vào miền Ghê-ra-sê-nê. 2 Khi Ngài vừa bước ra khỏi thuyền, liền có một người bị tà linh ô uế nhập từ nghĩa địa ra đón Ngài. 3 Ông sống giữa các mồ mả. Không ai có thể kiềm chế ông được nữa, ngay cả xiềng xích cũng vô dụng, 4 vì ông thường bị cùm và bị xiềng, nhưng ông đã bứt xiềng và bẻ cùm, và không ai đủ sức chế ngự ông. 5 Ngày đêm ông ở giữa các mồ mả và trên núi; ông thường gào rú và lấy đá đập vào mình. 6 Khi thấy Ðức Chúa Jesus ở đàng xa, ông chạy đến, sấp mình trước mặt Ngài, 7 và nói lớn tiếng, “Lạy Ðức Chúa Jesus, Con Ðức Chúa Trời Tối Cao, Ngài định làm gì với tôi? Tôi nhân danh Ðức Chúa Trời van xin Ngài đừng hành hạ tôi.” 8 Số là Ngài đã nói với ông, “Hỡi tà linh ô uế, hãy ra khỏi người này.”
9 Ngài hỏi ông, “Ngươi tên chi?”
Ông đáp, “Tôi tên là ‘Ðạo quân,’ vì chúng tôi rất đông.” 10 Rồi ông cứ lải nhải van xin Ngài đừng đuổi chúng ra khỏi miền đó.
11 Khi ấy gần đó có một bầy heo rất đông đang ăn trên triền núi. 12 Chúng van nài, “Xin sai chúng tôi đến với bầy heo để chúng tôi có thể nhập vào chúng.” 13 Ngài cho phép. Bầy quỷ ô uế xuất ra khỏi người ấy và nhập vào bầy heo. Bầy heo từ trên triền núi cùng nhau lao mình xuống biển. Có khoảng hai ngàn con heo chết chìm dưới biển.
14 Thấy vậy những người chăn heo bỏ chạy và thuật chuyện ấy khắp thành và các làng xung quanh. Người ta đổ xô nhau đến xem việc đã xảy ra. 15 Khi họ đến gặp Ðức Chúa Jesus và thấy người bị quỷ ám, tức người vốn đã bị bầy quỷ ‘đạo quân’ ám nhập, ngồi đó, ăn mặc đàng hoàng, và đầu óc tỉnh táo, họ phát sợ. 16 Những người chứng kiến việc ấy thuật lại cho họ những gì đã xảy đến cho người bị quỷ ám và bầy heo. 17 Họ liền nài xin Ngài rời khỏi miền của họ.
18 Ðang khi Ngài xuống thuyền, người vốn bị quỷ ám đến xin Ngài cho ông theo Ngài. 19 Ngài không cho nhưng bảo ông, “Hãy về nhà ngươi, về với bà con bạn hữu ngươi, thuật lại mọi việc lớn lao mà Chúa đã làm cho ngươi, và cho họ biết Ngài đã thương xót ngươi thế nào.” 20 Ông đi về và bắt đầu rao truyền khắp miền Ðê-ca-pô-li[a] những việc lớn lao mà Ðức Chúa Jesus đã làm cho ông, và ai nghe đều lấy làm lạ.
Giai-ru Xin Chúa Cứu Chữa Con Gái của Ông
(Mat 9:18-19; Lu 8:40-42)
21 Ðức Chúa Jesus xuống thuyền và trở lại bờ bên kia; bấy giờ một đám đông rất lớn tụ lại quanh Ngài, đang khi Ngài ở gần bờ biển. 22 Này, một trong những người quản lý hội đường tên là Giai-ru đến đó; vừa khi thấy Ngài ông sấp mình xuống nơi chân Ngài 23 và khẩn thiết cầu xin Ngài rằng, “Con gái tôi sắp chết. Kính xin Thầy đến đặt tay trên cháu, để cháu được lành và sẽ sống.” 24 Vậy Ngài đi với ông. Một đoàn dân rất đông đi theo Ngài và chen lấn nhau quanh Ngài.
Chúa Chữa Lành Người Ðàn Bà Bị Băng Huyết
(Mat 9:20-22; Lu 8:43-48)
25 Khi ấy có một bà bị băng huyết đã mười hai năm. 26 Bà đã khổ sở làm theo cách chữa trị dưới tay nhiều y sĩ và đã tốn hết tiền bạc, nhưng bịnh tình đã không thuyên giảm mà còn trở nên trầm trọng hơn. 27 Bà đã nghe người ta nói về Ðức Chúa Jesus, nên bà chen lấn trong đám đông đang theo Ngài và sờ vào áo Ngài, 28 vì bà nghĩ rằng, “Nếu tôi chỉ được chạm vào áo Ngài thì tôi sẽ được lành.” 29 Ngay lập tức máu trong người bà cầm lại, và bà cảm biết trong người rằng bịnh của bà đã được chữa lành. 30 Ðức Chúa Jesus biết ngay rằng quyền năng từ Ngài vừa xuất ra; Ngài quay lại đám đông và hỏi, “Ai đã chạm vào áo Ta?”
31 Các môn đồ nói với Ngài, “Thầy thấy đó, người ta đông đúc chen lấn nhau quanh Thầy, mà Thầy còn hỏi, ‘Ai đã đụng vào Ta?’” 32 Nhưng Ngài vẫn tiếp tục nhìn quanh, để xem ai đã làm điều đó. 33 Bấy giờ người đàn bà biết điều gì đã xảy đến cho mình, nên sợ và run, đến sấp mình trước mặt Ngài, và trình bày hết sự thật. 34 Ngài nói với bà, “Hỡi con gái, đức tin của con đã làm cho con được cứu chữa. Hãy đi bình an và được lành bịnh.”
Con Gái của Giai-ru Ðược Sống Lại
(Mat 9:23-26; Lu 8:49-56)
35 Khi Ngài còn đang nói, có mấy người từ nhà của người quản lý hội đường đến và báo rằng, “Con gái ông đã chết rồi. Sao ông còn làm phiền Thầy làm chi?”
36 Nhưng khi Ðức Chúa Jesus nghe những lời đó, Ngài nói với người quản lý hội đường, “Ðừng sợ, chỉ tin mà thôi.” 37 Ngài không cho ai đi theo Ngài ngoại trừ Phi-rơ, Gia-cơ, và Giăng em của Gia-cơ. 38 Khi họ đến nhà người quản lý hội đường, Ngài thấy một cảnh ồn ào hỗn độn, kẻ khóc lóc, người kêu gào. 39 Khi vào trong nhà, Ngài nói với họ, “Tại sao các ngươi kêu gào và khóc than như thế? Ðứa trẻ không chết đâu, nhưng chỉ ngủ thôi.” 40 Họ chế nhạo Ngài. Sau khi mọi người được mời ra ngoài, Ngài đưa cha mẹ đứa trẻ và các môn đồ Ngài vào chỗ đứa trẻ nằm. 41 Ngài nắm tay đứa trẻ và nói với nó, “Ta-li-tha Cum,” nghĩa là “Hỡi con gái nhỏ, Ta truyền cho con: hãy đứng dậy.” 42 Ngay lập tức đứa trẻ đứng dậy và bước đi, vì nó đã mười hai tuổi. Thấy vậy họ vô cùng kinh ngạc. 43 Ngài nghiêm dặn họ đừng cho ai biết việc ấy và bảo họ hãy cho đứa trẻ ăn.
Gia Ðình của Gióp
1 Trong xứ U-xơ có một người tên Gióp. Ông thật là một người trọn vẹn và ngay thẳng, một người kính sợ Ðức Chúa Trời và lánh xa điều ác. 2 Ông sinh được bảy con trai và ba con gái. 3 Ông có bảy ngàn chiên, ba ngàn lạc đà, năm trăm đôi bò cày, năm trăm lừa cái, và rất nhiều tôi tớ. Do đó ông là người giàu sang quyền thế nhất so với tất cả những người ở phương đông thời bấy giờ. 4 Các con trai ông thường luân phiên nhau đến nhà từng người, tổ chức tiệc, rồi mời ba em gái của họ đến ăn uống với họ. 5 Khi những ngày tiệc tùng như thế xong, Gióp luôn sai người kêu họ đến và làm lễ thanh tẩy cho họ. Ông thức dậy khi trời vẫn còn sớm và dâng các của lễ thiêu cho từng đứa con của ông, vì ông tự nhủ, “Biết đâu các con tôi đã phạm tội, và trong lòng chúng đã có những ý nghĩ xúc phạm đến Ðức Chúa Trời.” Ðó là những gì Gióp thường làm.
Sa-tan Tấn Công Gióp
6 Một ngày kia các con của Ðức Chúa Trời đến trình diện trước mặt Chúa, và Sa-tan cũng đến giữa họ. 7 Chúa hỏi Sa-tan, “Ngươi ở đâu đến?”
Sa-tan trả lời Chúa, “Tôi đi tới đi lui khắp đất và đi lên đi xuống ở đó.”
8 Chúa hỏi Sa-tan, “Ngươi có thấy tôi tớ Ta là Gióp chăng? Thật không một người nào trên đất được như nó. Nó quả là một người trọn vẹn và ngay thẳng, một người kính sợ Ðức Chúa Trời và lánh xa điều ác.”
9 Bấy giờ Sa-tan nói với Chúa, “Gióp há kính sợ Ðức Chúa Trời mà không có lợi gì sao? 10 Há chẳng phải Ngài đã dựng hàng rào bảo vệ quanh ông ấy, quanh nhà ông ấy, và quanh mọi vật ông ấy có hay sao? Ngài quả đã ban phước cho mọi việc tay ông ấy làm và đã khiến cho tài sản của ông ấy gia tăng trên đất. 11 Nhưng bây giờ nếu Ngài đưa tay ra đụng vào tài sản của ông ấy, khiến chúng bị thiệt hại, ông ấy sẽ nguyền rủa vào mặt Ngài ngay.”
12 Chúa phán với Sa-tan, “Ðược, Ta cho phép ngươi được quyền làm gì với những gì nó có thì làm, nhưng ngươi không được đụng tay tới mình nó.” Vậy Sa-tan đi ra khỏi thánh nhan Chúa.
Sa-tan Tấn Công Tài Sản và Con Cái của Gióp
13 Một ngày kia khi các con trai và các con gái của ông đang ăn tiệc và uống rượu trong nhà người anh cả của họ, 14 một sứ giả đến với Gióp và báo, “Các đôi bò đang cày và đàn lừa đang ăn cỏ bên cạnh, 15 bỗng dưng quân Sa-bê-an ở đâu túa ra tấn công và bắt chúng đem đi hết thảy. Chúng đã dùng gươm giết các tôi tớ ông, chỉ một mình tôi thoát được, chạy về báo tin cho ông.”
16 Trong khi người ấy vẫn còn nói, một người khác chạy đến và nói, “Lửa của Ðức Chúa Trời từ trên trời giáng xuống, thiêu rụi tất cả chiên và các tôi tớ ông. Tất cả đều đã bị thiêu rụi, chỉ một mình tôi thoát được, chạy về báo tin cho ông.”
17 Trong khi người ấy vẫn còn nói, một người khác chạy đến và nói, “Quân Canh-đê chia thành ba đạo, bất thần ba mặt tấn công, cướp hết các lạc đà và dẫn chúng đi mất. Chúng đã dùng gươm giết các tôi tớ ông, chỉ một mình tôi thoát được, chạy về báo tin cho ông.”
18 Trong khi người ấy vẫn còn nói, một người khác chạy đến và nói, “Các con trai và các con gái của ông đang ăn tiệc và uống rượu trong nhà anh cả của họ, 19 thình lình một trận cuồng phong từ sa mạc thổi tới, làm sụp bốn góc nhà, khiến nhà đổ xuống trên những người trẻ, và tất cả đều đã qua đời, chỉ một mình tôi thoát được, chạy về báo tin cho ông.”
20 Bấy giờ Gióp đứng dậy, xé rách chiếc áo choàng ông đang mặc, rồi sấp mặt xuống đất, và thờ lạy. 21 Ông nói,
“Tôi trần truồng ra khỏi lòng mẹ;
Tôi sẽ trần truồng mà trở về.
Chúa ban cho, rồi Chúa lại cất đi.
Chúc tụng danh Chúa.”
22 Trong mọi sự đó Gióp không hề phạm tội, và ông không hề cáo buộc Ðức Chúa Trời đã hành động sai lầm.
Kết Quả của Việc Ðược Xưng Công Chính Bởi Ðức Tin
5 Vì vậy khi chúng ta được xưng công chính bởi đức tin, chúng ta được hòa thuận với Ðức Chúa Trời nhờ Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta. 2 Nhờ Ngài chúng ta có thể cậy đức tin vào trong ân sủng này, tức ân sủng chúng ta đang hưởng;[a] và chúng ta có thể vui mừng về hy vọng được hưởng vinh hiển của Ðức Chúa Trời. 3 Không những thế, chúng ta còn có thể vui mừng về những gian khổ của chúng ta nữa, vì biết rằng gian khổ sinh ra chịu đựng, 4 chịu đựng sinh ra bản lĩnh, bản lĩnh sinh ra hy vọng; 5 và hy vọng sẽ không làm chúng ta thất vọng, vì tình yêu của Ðức Chúa Trời đã tuôn đổ vào lòng chúng ta qua Ðức Thánh Linh, Ðấng Ðức Chúa Trời ban cho chúng ta.[b]
6 Trong khi chúng ta còn hoàn toàn bất lực, đến đúng thời điểm Ðấng Christ đã chết thay cho người có tội. 7 Vì dễ gì có ai bằng lòng chết thay cho người công chính; họa hoằn lắm mới có người chịu chết thay cho người thiện lành. 8 Còn Ðức Chúa Trời đã biểu lộ tình yêu của Ngài đối với chúng ta, trong khi chúng ta còn là người có tội, Ðấng Christ đã chết thay cho chúng ta.
9 Bây giờ nhờ huyết Ngài chúng ta đã được xưng công chính, thì trong tương lai cũng nhờ chính Ngài, chúng ta sẽ được cứu khỏi cơn thịnh nộ bội phần hơn biết bao.
10 Vì khi chúng ta còn là thù nghịch với Ðức Chúa Trời mà còn được giải hòa với Ngài nhờ sự chết của Con Ngài, huống chi bây giờ đã được giải hòa rồi, chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Con Ngài bội phần hơn biết bao. 11 Không những thế, nhưng chúng ta cũng vui mừng trong Ðức Chúa Trời, nhờ Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, nhờ Ngài ngày nay chúng ta đã nhận được sự giải hòa.
A-đam và Ðấng Christ
12 Như vậy bởi một người, tội lỗi đã vào thế gian, rồi bởi tội lỗi, sự chết đã xâm nhập, và như thế sự chết đã lan tràn đến mọi người, vì mọi người đều đã phạm tội. 13 Số là tội lỗi đã hiện hữu trong thế gian trước khi có Luật Pháp, nhưng vì lúc đó chưa có Luật Pháp nên người ta không biết mình đã phạm tội trầm trọng như thế nào. 14 Thật vậy, từ A-đam đến Môi-se, sự chết đã ngự trị trên mọi người, kể cả những người phạm những tội không giống như tội của A-đam, người làm hình bóng về Ðấng phải đến.
15 Nhưng sự phạm tội không như ân sủng. Vì nếu chỉ bởi tội lỗi của một người mà mọi người phải chết, thì ân sủng của Ðức Chúa Trời và tặng phẩm trong ân sủng của Ngài cho nhiều người qua một người, là Ðức Chúa Jesus Christ, càng dồi dào hơn biết bao. 16 Tặng phẩm của Ðức Chúa Trời[c] cũng khác với hậu quả phạm tội của một người; một đàng thì vì một người phạm tội mà cả nhân loại phải lãnh án bị đoán phạt, còn một đàng khác nhờ ân sủng mà người ta tuy đã phạm tội nhiều lần vẫn được kể là công chính. 17 Vì nếu bởi một người phạm tội mà sự chết đã cầm quyền trên mọi người qua người ấy, thì cũng bởi một người là Ðức Chúa Jesus Christ mà sự sống sẽ cầm quyền trong những ai tiếp nhận ân sủng và tặng phẩm của sự công chính càng bội phần hơn biết bao.
18 Vậy như bởi một người phạm tội mà mọi người bị đoán phạt thể nào, thì cũng bởi một người đem lại sự công chính mà mọi người được xưng công chính và được hưởng sự sống cũng thể ấy. 19 Vì như bởi sự không vâng lời của một người mà nhiều người đã trở thành những kẻ có tội thể nào, thì cũng bởi sự vâng lời của một người mà nhiều người sẽ trở thành những người được kể là công chính cũng thể ấy.
20 Luật Pháp được ban hành để cho thấy tội lỗi đã gia tăng như thể nào; nhưng nơi nào tội lỗi gia tăng, nơi ấy ân sủng lại càng gia tăng nhiều hơn. 21 Vậy, như tội lỗi thống trị khiến người ta phải chết thể nào, thì ân sủng cũng thống trị, qua sự công chính, làm người ta được hưởng sự sống đời đời nhờ Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, cũng thể ấy.
Copyright © 2011 by Bau Dang