Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Giô-suê 9

Dân Ghi-bê-ôn Dùng Mưu Kết Ước

Bấy giờ khi tất cả các vua ở phía tây Sông Giô-đanh, tức trong các miền cao nguyên hoặc miền đồng bằng hoặc dọc miền duyên hải của Biển Lớn[a] chạy dài cho đến Li-băng, tức các vua các dân Hít-ti, dân A-mô-ri, dân Ca-na-an, dân Pê-ri-xi, dân Hi-vi, và dân Giê-bu-si, nghe như thế, họ họp nhau lại để một lòng chiến đấu chống lại Giô-suê và dân I-sơ-ra-ên.

Nhưng khi dân Thành Ghi-bê-ôn nghe báo những gì Giô-suê đã làm cho Giê-ri-cô và Ai, họ thực hiện một xảo kế bằng cách sai người làm sứ giả mang lương thực ra đi. Họ lấy những bao đựng đồ thật cũ mòn máng lên lưng lừa, dùng những bầu da rượu cũ rích và lủng rách được vá lại, mang những đôi giày mòn đế đứt quai được khâu lại, và mặc những bộ đồ cũ mèm; còn tất cả thực phẩm mang theo đều khô cứng và mốc meo. Họ đến xin gặp Giô-suê ở doanh trại đóng tại Ghinh-ganh và nói với ông cùng dân I-sơ-ra-ên, “Chúng tôi từ một nước xa xôi đến đây để xin các ông lập một hòa ước với chúng tôi.”

Nhưng người I-sơ-ra-ên nói với người Hi-vi, “Biết đâu các ông đang ở gần chúng tôi, làm sao chúng tôi lập hòa ước với các ông được?”

Họ đáp với Giô-suê, “Chúng tôi là những tôi tớ của ông.”

Giô-suê hỏi họ, “Các ông là ai? Và các ông từ đâu đến?”

Họ đáp với Giô-suê, “Các tôi tớ của ông đến từ một nước rất xa, vì chúng tôi có nghe đến danh Chúa, Ðức Chúa Trời của ông. Chúng tôi đã được nghe báo về Ngài và được biết tất cả những gì Ngài đã làm tại Ai-cập, 10 tất cả những gì Ngài đã làm cho hai vua người A-mô-ri bên kia Sông Giô-đanh, tức cho Si-hôn vua Hếch-bôn và Óc vua Ba-san trị vì tại Ách-ta-rốt. 11 Vì thế các trưởng lão của chúng tôi và toàn thể dân trong nước chúng tôi đã bảo chúng tôi, ‘Hãy lấy lương thực đi đường đến gặp họ và nói với họ, “Chúng tôi là những tôi tớ của các ông; bây giờ xin kết ước sống hòa bình với chúng tôi.”’ 12 Ðây là bánh chúng tôi đã lấy trong nhà đem theo ăn dọc đường để đến với các ông. Ngày chúng tôi ra đi chúng vẫn còn nóng hổi mà bây giờ, xin xem đây, chúng đã khô cứng và mốc meo. 13 Các bầu rượu nầy vẫn còn mới khi chúng tôi đổ đầy rượu, thế mà bây giờ chúng đã rách tả tơi. Còn quần áo và giày dép của chúng tôi bây giờ đều đã cũ mòn, vì đường sá quá xa xôi.” 14 Vậy những người ấy ký hiệp ước với họ[b] mà không cầu hỏi ý Chúa. 15 Giô-suê kết ước sống hòa bình với họ, lập giao ước bảo toàn tính mạng họ; những người lãnh đạo của hội chúng cũng lập lời thề với họ.

16 Nhưng chỉ ba ngày sau khi kết ước với họ, dân I-sơ-ra-ên biết rõ rằng đó là những người láng giềng đang sống gần họ. 17 Vậy người I-sơ-ra-ên tiến quân đến các thành của họ, và ngày thứ ba thì tới nơi. Lúc ấy các thành của họ là Ghi-bê-ôn, Kê-phi-ra, Bê-e-rốt, và Ki-ri-át Giê-a-rim. 18 Tuy nhiên dân I-sơ-ra-ên không tấn công các thành ấy, vì những người lãnh đạo của hội chúng đã nhân danh Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, mà thề với họ rồi. Bấy giờ toàn thể hội chúng lầm bầm nghịch lại những người lãnh đạo. 19 Nhưng tất cả những người lãnh đạo nói với hội chúng, “Chúng tôi đã lỡ nhân danh Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, mà thề với họ rồi, nên bây giờ chúng ta không được đụng tới họ. 20 Ðây là điều chúng ta phải làm đối với họ: Chúng ta phải để cho họ sống, hầu cơn thịnh nộ sẽ không giáng xuống trên chúng ta, bởi vì lời thề chúng tôi đã thề với họ.” 21 Rồi những người lãnh đạo nói tiếp, “Hãy để cho họ sống, nhưng phải bắt họ chặt củi và gánh nước cho toàn thể hội chúng.” Ðó là những điều các nhà lãnh đạo đã nói với họ.

22 Giô-suê gọi họ đến và nói, “Tại sao các người lừa gạt chúng tôi rằng, ‘Chúng tôi ở rất xa các ông,’ mà kỳ thật các người đang ở bên cạnh chúng tôi? 23 Vậy bây giờ các người phải bị nguyền rủa. Không ai trong các người sẽ làm người tự do nữa. Tất cả đều sẽ mãi mãi làm nô lệ; các người sẽ làm những kẻ chặt củi và gánh nước cho nhà Ðức Chúa Trời.”

24 Họ trả lời Giô-suê, “Bởi vì người ta đã nói rõ với các tôi tớ của ông rằng Chúa, Ðức Chúa Trời của ông, đã truyền lịnh cho Môi-se tôi tớ Ngài phải ban cho các ông tất cả xứ nầy, và các ông phải tiêu diệt tất cả dân cư trong xứ trước mắt mình. Vì thế chúng tôi vô cùng lo sợ cho tính mạng mình. Vì sợ các ông nên buộc lòng chúng tôi phải làm như vậy. 25 Bây giờ chúng tôi đang ở trong tay ông. Ông muốn đối xử với chúng tôi cách nào mà ông thấy là tốt và đúng, thì xin ông cứ làm.”

26 Ðây là điều ông đã làm cho họ: ông cứu họ khỏi tay dân I-sơ-ra-ên, và người I-sơ-ra-ên đã tha chết cho họ. 27 Nhưng cũng trong ngày ấy Giô-suê bắt họ phải chặt củi và gánh nước cho hội chúng và cho bàn thờ của Chúa. Sự phục dịch ấy vẫn tiếp tục ở nơi Ngài chọn cho đến ngày nay.

Thánh Thi 140-141

Cầu Xin Chúa Bảo Vệ Khỏi Kẻ Gian Ác

Thơ của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

Chúa ôi, cầu xin Ngài giải cứu con khỏi những kẻ gian ác;
Xin bảo vệ con khỏi những kẻ hung tàn;
Ðó là những kẻ trong lòng cứ toan mưu hiểm độc;
Chúng hội họp liên miên để gây sự với người ta.
Chúng chuốc mài lưỡi chúng bén nhọn như lưỡi rắn;
Dưới môi chúng là nọc độc chờ nhả chất độc ra. (Sê-la)

Chúa ôi, xin gìn giữ con khỏi tay những kẻ gian ác;
Xin bảo vệ con khỏi những kẻ hung tàn,
Những kẻ cố tình muốn làm chân con vấp ngã.
Những kẻ kiêu ngạo gài bẫy và giăng dây để hại con;
Chúng giăng bẫy lưới dọc bên đường con đi;
Chúng đặt bẫy để bắt con. (Sê-la)

Con thưa với Chúa rằng: Ngài là Ðức Chúa Trời của con;
Chúa ôi, xin lắng tai nghe tiếng cầu xin của con.
Lạy Chúa là Chúa của con,
Ðấng Giải Cứu quyền năng của con,
Ngài từng che chở đầu con trong ngày chiến trận.
Chúa ôi, xin đừng để kẻ ác được toại nguyện;
Xin đừng để ý đồ của kẻ ác được nên, kẻo chúng sẽ tự cao. (Sê-la)

Nguyện đầu của những kẻ bao vây con
Bị phủ bằng tai họa do môi chúng nói ra.
10 Nguyện các than lửa hừng đổ xuống đầu chúng;
Nguyện chúng bị quăng vào lò lửa,
Bị ném vào vực sâu, và không trồi lên được nữa.
11 Nguyện kẻ vu khống không được vững lập trên đất;
Nguyện điều dữ săn đuổi kẻ bạo tàn để tiêu diệt nó đi.

12 Con biết Chúa sẽ binh vực duyên cớ của kẻ khốn cùng,
Và thi hành công lý cho người nghèo khó.
13 Chắc chắn người ngay lành sẽ cảm tạ danh Ngài;
Người ngay thật sẽ ở trước thánh nhan Ngài.

Lời Cầu Nguyện Buổi Tối

Xin Chúa Thánh Hóa và Bảo Vệ

Thơ của Ða-vít

Chúa ôi, con kêu cầu Ngài, xin mau mau đến với con.
Xin lắng tai nghe tiếng con khi con van xin Ngài.
Nguyện lời cầu nguyện của con như hương thơm trước mặt Ngài;
Nguyện đôi tay con đưa lên như của lễ dâng lên lúc chiều tàn.

Chúa ôi, xin canh giữ miệng con;
Xin canh giữ cửa môi con.
Xin đừng để lòng con hướng về bất cứ điều ác nào;
Xin đừng để con tham dự vào việc gian ác với kẻ tội lỗi;
Xin đừng để con ăn cao lương mỹ vị của chúng.

Nguyện người ngay lành đánh con, ấy là làm ơn cho con;
Nguyện người ấy quở trách con, đó là xức dầu cho đầu con.
Xin đừng để đầu con từ chối nhận lãnh điều ấy;
Vì con hằng cầu nguyện chống lại việc gian tà của những kẻ làm ác.

Khi những kẻ cầm quyền của chúng bị ném xuống từ gành đá,
Bấy giờ chúng sẽ nghe những lời con nói, vì lời con dịu dàng.
Nguyện chúng nói, “Như các miểng đá bị đập vỡ và văng tứ tung trên mặt đất thể nào,
Xương chúng tôi nằm rải rác ở cửa mồ cũng thể ấy.”

Lạy Chúa, Chúa của con, mắt con hướng về Ngài;
Con tin cậy nơi Ngài; xin đừng bỏ con trơ trọi.
Xin giữ con không sa vào gọng kẹp của bẫy chúng gài,
Chẳng rơi vào cạm bẫy của những kẻ làm điều tội lỗi.
10 Nguyện những kẻ gian ác sa vào lưới chúng giăng,
Trong khi con vượt qua bình yên vô sự.

Giê-rê-mi 3

Sự Bất Trung của I-sơ-ra-ên

“Nếu hai vợ chồng ly dị,
Người vợ bỏ đi và làm vợ một người đàn ông khác,
Liệu người chồng cũ còn muốn trở lại với người vợ ấy chăng?
Nếu người chồng ấy làm thế, đất nước này há chẳng đã bị ô uế lắm rồi sao?
Ngươi đã ăn nằm với biết bao người tình của ngươi,
Rồi bây giờ ngươi còn muốn trở lại với Ta nữa sao?” Chúa phán.
“Hãy ngước mắt lên và nhìn các đồi trọc,
Có nơi nào mà ngươi không trao thân cho kẻ khác chăng?
Ngươi ngồi bên đường chờ đợi những người tình,
Như người Ả-rập ngồi chờ trong sa mạc.
Ngươi đã làm ô uế đất nước này bằng sự dâm loạn và sự gian ác của ngươi.
Vì thế đến mùa mưa, chẳng có hạt mưa nào rơi xuống đất,
Ðến cuối mùa mưa cũng chẳng thấy một giọt mưa rơi.
Dẫu thế ngươi vẫn mặt dày mày dạn như con điếm, và chẳng biết xấu hổ là gì.
Há chẳng phải hiện nay ngươi gọi Ta rằng, ‘Thưa Cha của con,
Chẳng phải Cha đã dìu dắt con từ khi con còn thơ ấu sao?
Chẳng lẽ Ngài sẽ giận đến đời đời,
Chẳng lẽ Ngài sẽ tức bực cho đến cuối cùng sao?’
Này, miệng ngươi thì nói như thế,
Nhưng ngươi vẫn cứ tiếp tục làm mọi điều tội lỗi ngươi muốn.”

Lời Kêu Gọi Ăn Năn

Chúa phán với tôi trong thời Vua Giô-si-a trị vì, “Ngươi có thấy những gì I-sơ-ra-ên, kẻ bất trung, đã làm chăng? Thể nào nó đã lên mỗi đồi cao, dưới bóng mỗi cây xanh, mà hành dâm tại đó. Ta thường tự bảo, ‘Sau khi nó đã làm tất cả những điều đó rồi, nó sẽ trở về với Ta;’ nhưng nó không trở về. Giu-đa, đứa em gái phản bội của nó, đã thấy rõ điều ấy. Nó đã thấy rõ rằng, vì tất cả những vụ ngoại tình mà kẻ bất trung I-sơ-ra-ên đã phạm, Ta buộc lòng phải cho I-sơ-ra-ên ra đi với một chứng thư ly dị; dầu vậy, đứa em gái phản bội ấy chẳng sợ chút nào, nhưng nó vẫn đi và làm điếm nữa. Nó cho sự làm điếm của chị nó là tầm thường, nên nó đã làm ô uế đất nước này bằng sự hành dâm với các thứ làm bằng đá và gỗ. 10 Ðã vậy Giu-đa đứa em gái phản bội của nó lại không hết lòng quay về với Ta, nhưng nó chỉ giả vờ đóng kịch mà thôi,” Chúa phán.

11 Bấy giờ Chúa phán với tôi, “So với Giu-đa đứa em gái phản bội, I-sơ-ra-ên con chị bất trung vẫn còn khá hơn. 12 Hãy đi và rao báo những lời này cho dân ở miền bắc. Hãy nói rằng:

Hỡi kẻ bất trung I-sơ-ra-ên, hãy trở về,” Chúa phán.
“Ta sẽ không nhìn ngươi với cặp mắt tức giận nữa,
Vì Ta giàu lòng thương xót,” Chúa phán.
“Ta sẽ không căm giận đến đời đời.
13 Ta chỉ cần các ngươi nhìn nhận lầm lỗi mình,
Rằng các ngươi đã dấy nghịch chống lại Chúa, Ðức Chúa Trời mình,
Mà sống lang chạ với những kẻ xa lạ dưới mỗi cây xanh,
Và các ngươi đã không vâng theo tiếng Ta,” Chúa phán.
14 “Hãy trở về, hỡi những đứa con bất trung,” Chúa phán,
“Vì Ta là chủ của các ngươi;
Ta sẽ lấy từ giữa các ngươi mỗi thành một người và mỗi gia đình hai người,
Rồi Ta sẽ đem các ngươi trở về Si-ôn.

15 Ta sẽ cho các ngươi những người chăn đẹp lòng Ta, những kẻ sẽ nuôi các ngươi bằng tri thức và thông minh. 16 Sau đó các ngươi sẽ gia tăng dân số và phát triển trong xứ. Trong những ngày ấy người ta sẽ không còn nói đến ‘Rương Giao Ước của Chúa’ nữa,” Chúa phán. “Người ta sẽ không nghĩ đến nó nữa, hay nhớ đến nó nữa, hay luyến tiếc nó nữa, hay muốn làm một cái khác để thay thế cho nó nữa. 17 Lúc đó Giê-ru-sa-lem sẽ được gọi là ngai của Chúa. Tất cả các nước sẽ quy tụ về đó để tôn ngợi Chúa tại Giê-ru-sa-lem. Khi ấy chúng sẽ không còn bướng bỉnh đi theo những ý nghĩ xấu xa riêng tư của chúng nữa. 18 Trong những ngày ấy nhà Giu-đa sẽ hiệp với nhà I-sơ-ra-ên. Chúng sẽ cùng nhau từ đất bắc tha hương trở về đất Ta đã ban cho các tổ tiên của chúng làm sản nghiệp.

19 Ta tự nhủ, Ta phải đặt ngươi giữa vòng các con cái Ta,
Và ban cho ngươi một miền đất tốt tươi màu mỡ,
Một phần sản nghiệp tốt nhất giữa các dân.
Ta cũng nghĩ, sau đó ngươi sẽ gọi Ta rằng, ‘Cha ơi!’
Và ngươi sẽ không quay lưng bỏ đi mà sẽ theo Ta mãi.
20 Nhưng ngược lại, giống như một người vợ bất trung đối với chồng thể nào,
Hỡi nhà I-sơ-ra-ên, ngươi cũng đã bất trung đối với Ta thể ấy,” Chúa phán.

21 “Người ta nghe tiếng kêu la trên các đồi trọc,
Tiếng khóc than của con cái I-sơ-ra-ên;
Vì chúng đã chọn đi trong con đường hư đốn,
Chúng đã quên Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng.
22 Hỡi những đứa con bất trung bội nghịch, hãy trở về;
Ta sẽ chữa lành tội bất trung bội nghịch của các ngươi.”

Này, chúng con đến với Ngài,
Vì Ngài là Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng con.
23 Thật vậy những gì ở trên các đồi cao chỉ là trò giả dối,
Cảnh lễ nghi nhộn nhịp trên các núi cũng giả dối tương tự .
Chỉ ở trong Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng con, mới thật sự có sự cứu rỗi cho I-sơ-ra-ên.
24 Từ khi chúng con còn thiếu niên,
Các thần tượng đáng hổ thẹn đã nuốt lấy tất cả những gì tổ tiên chúng con đã dày công xây dựng,
Từ các đàn chiên và các đàn bò của họ cho đến các con trai và các con gái của họ.

25 Chúng ta hãy nằm xuống chịu trận trong nỗi ô nhục của chúng ta,
Hãy để nỗi nhục nhã của chúng ta phủ lấy chúng ta.
Vì chúng ta đã phạm tội chống lại Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta.
Chính chúng ta và tổ tiên chúng ta nữa,
Từ khi chúng ta còn thiếu niên cho đến ngày nay,
Chúng ta đã không vâng theo tiếng Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta.

Ma-thi-ơ 17

Chúa Biến Hóa Hình Dạng

(Mác 9:2-13; Lu 9:28-36)

17 Sáu ngày sau Ðức Chúa Jesus đem riêng Phi-rơ, Gia-cơ, và Giăng em Gia-cơ lên một ngọn núi cao. Ngài biến hóa hình dạng trước mặt họ. Mặt Ngài sáng rực như mặt trời, y phục của Ngài trở nên trắng toát như ánh sáng. Này, Môi-se và Ê-li xuất hiện và đàm đạo với Ngài.

Bấy giờ Phi-rơ thưa với Ðức Chúa Jesus, “Lạy Chúa, chúng ta ở đây tốt quá. Nếu Thầy muốn, con sẽ dựng ba cái lều, một cái cho Thầy, một cái cho Môi-se, và một cái cho Ê-li.”

Khi Phi-rơ còn đang nói, này, một đám mây sáng rực đến bao phủ họ, và từ trong đám mây có tiếng phán, “Ðây là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta hoàn toàn. Hãy nghe lời Người.”

Khi các môn đồ nghe tiếng ấy, họ sấp mặt xuống đất vì quá sợ hãi. Nhưng Ðức Chúa Jesus đến gần, đưa tay chạm vào họ và nói, “Hãy đứng dậy và đừng sợ.” Khi họ nhìn lên, họ không thấy ai nữa, ngoại trừ một mình Ðức Chúa Jesus.

Trong khi họ từ trên núi xuống, Ðức Chúa Jesus ra lịnh cho họ, “Các ngươi không được nói cho ai biết khải tượng này cho đến khi Con Người từ cõi chết sống lại.”

10 Các môn đồ hỏi Ngài, “Thế tại sao những thầy dạy giáo luật lại bảo Ê-li phải đến trước?”

11 Ngài trả lời và nói, “Hẳn nhiên Ê-li phải đến để chỉnh đốn mọi sự; 12 nhưng Ta nói với các ngươi, Ê-li đã đến rồi, nhưng họ chẳng nhận ra ông ấy, mà còn đối xử với ông ấy theo ý họ muốn. Con Người cũng phải chịu khổ bởi tay họ như vậy.”

13 Bấy giờ các môn đồ hiểu rằng Ngài đang nói với họ về Giăng Báp-tít.

Chúa Chữa Lành Cậu Bé Bị Kinh Phong

(Mác 9:14-29; Lu 9:37-43)

14 Khi họ đến với đoàn dân đông, một người đến quỳ trước mặt Ngài 15 và nói, “Lạy Chúa, xin thương xót con trai tôi, vì cháu bị kinh phong và khổ sở vô cùng. Cháu thường té vào lửa và ngã xuống nước. 16 Tôi đã đưa cháu đến với các môn đồ Ngài, nhưng họ không chữa được.”

17 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói, “Hỡi thế hệ vô tín và băng hoại này, Ta phải ở với các ngươi bao lâu nữa? Ta phải chịu đựng các ngươi bao lâu nữa? Hãy đem nó đến đây cho Ta.”

18 Ðức Chúa Jesus quở trừ ác quỷ, ác quỷ xuất ra khỏi đứa trẻ, và đứa trẻ được lành ngay giờ đó.

19 Bấy giờ các môn đồ đến gặp riêng Ðức Chúa Jesus và hỏi, “Tại sao chúng con không thể đuổi quỷ ấy ra được?”

20 Ngài trả lời họ, “Vì các ngươi yếu đức tin. Quả thật, Ta nói với các ngươi: Nếu các ngươi có đức tin bằng hạt cải, các ngươi có thể bảo núi này, ‘Hãy dời từ đây qua đó,’ thì nó sẽ dời qua, và không việc chi các ngươi chẳng làm được. 21 Nhưng với thứ quỷ này, nếu các ngươi không cầu nguyện và kiêng ăn, các ngươi khó có thể đuổi nó ra được.”[a]

Chúa Báo Trước về Sự Chết và Sự Sống Lại của Ngài

(lần thứ hai)

(Mác 9:30-32; Lu 9:43-45)

22 Trong khi họ họp nhau ở Ga-li-lê, Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Con Người sẽ bị phản nộp vào tay người ta. 23 Họ sẽ giết Người, và ngày thứ ba Người sẽ sống lại.” Các môn đồ Ngài bèn lo buồn rất nhiều.

Chúa Nộp Thuế Ðền Thờ

24 Khi họ đến Ca-bê-na-um, những người thu hai đơ-rách-ma[b] tiền thuế đền thờ đến hỏi Phi-rơ, “Thầy của anh không nộp hai đơ-rách-ma tiền thuế đền thờ sao?”

25 Phi-rơ trả lời, “Có chứ.”

Vừa khi Phi-rơ vào nhà, Ðức Chúa Jesus hỏi ông trước, “Si-môn, ngươi nghĩ sao? Các vua thế gian thu sưu lấy thuế của ai? Của các con trai mình hay của người ngoài?”

26 Phi-rơ đáp, “Thưa của người ngoài.”

Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Như vậy con cái được miễn thuế. 27 Tuy nhiên để chúng ta không làm gương xấu cho họ, ngươi hãy ra biển câu cá; con nào dính câu và được kéo lên trước hết, hãy vạch miệng nó ra, ngươi sẽ thấy một đồng tiền ta-tê-ra[c] trong đó. Hãy lấy đồng tiền ấy đóng thuế cho ngươi và Ta.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang