Read the Gospels in 40 Days
Ngôi Lời Trở Nên Người
1 Ban đầu[a] đã có Ngôi Lời.[b] Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời. 2 Từ ban đầu Ngài đã ở cùng Đức Chúa Trời.
3 Tất cả được dựng nên bởi Ngài. Không gì được dựng nên mà không do Ngài. 4 Trong Ngài có sự sống và sự sống là sự sáng cho nhân loại.[c] 5 Sự sáng chiều sáng trong tối tăm và tối tăm không khống chế được sự sáng.
6 Có một người được Đức Chúa Trời phái đến, tên là Giăng.[d] 7 Ông đến như một nhân chứng, để làm chứng cho sự sáng, hầu qua ông mọi người có thể tin.[e] 8 Chính Giăng không phải là sự sáng, nhưng ông đến để làm chứng cho sự sáng. 9 Sự sáng thật này đã đến trong trần gian soi sáng cho mọi người.[f]
10 Ngôi Lời đã hiện hữu trong thế giới, là thế giới được dựng nên bởi Ngài nhưng thế giới đã không nhận biết Ngài.[g] 11 Ngài đã đến với dân mình mà dân Ngài không nghênh tiếp. 12 Nhưng những ai tiếp nhận Ngài, nghĩa là tin danh Ngài, thì Ngài ban cho quyền trở nên con cái Đức Chúa Trời,[h] 13 là những người không sinh ra bởi huyết thống, bởi xác thịt hay bởi ý người, nhưng bởi Đức Chúa Trời.[i]
14 Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, cư ngụ[j] giữa chúng ta, tràn đầy ân sủng và chân lý. Chúng tôi đã chiêm ngưỡng vinh quang Ngài, là vinh quang của Con Một đến từ Cha.
15 Khi làm chứng về Ngài, Giăng long trọng tuyên bố: “Đây là Đấng tôi vẫn nói rằng: ‘Ngài đến sau tôi nhưng cao trọng hơn tôi, vì Ngài đã có trước tôi.’ ”[k] 16 Nhờ sự đầy trọn của Ngài, chúng ta hết thảy đều được ân sủng bội phần. 17 Vì Kinh Luật được ban hành qua Môi-se, còn ân sủng và chân lý được thành qua Chúa Cứu Thế Giê-su.[l] 18 Chưa ai trông thấy Đức Chúa Trời bao giờ, chỉ Con Một Đức Chúa Trời ở tận trong lòng Cha mới giải bày được Đức Chúa Trời cho chúng ta.[m]
Lời Chứng Của Giăng(A)
19 Sau đây là lời chứng của Giăng khi những người Do Thái ở thành Giê-ru-sa-lem phái các thầy tế lễ và người Lê-vi đến hỏi: “Ông là ai?” 20 Giăng tuyên xưng không hề chối, ông tuyên xưng rằng: “Tôi không phải là Chúa Cứu Thế.”
21 Họ hỏi: “Vậy thì ông là ai? Là Ê-li phải không?” Giăng bảo: “Không phải!” “Ông có phải là Đấng tiên tri không?” Giăng đáp: “Không!”
22 Vậy họ hỏi tiếp: “Ông là ai để chúng tôi có câu trả lời cho những người sai chúng tôi. Ông tự xưng mình là ai?”
23 Giăng đáp: “Tôi là một tiếng nói, kêu lên nơi đồng hoang. Hãy làm thẳng con đường Chúa.”[n] Theo lời tiên tri I-sa.
24 Nhóm người được cử đến thuộc phái Pha-ri-si. 25 Họ chất vấn Giăng: “Nếu ông không phải là Chúa Cứu Thế, không phải là Ê-li, cũng không phải là Đấng tiên tri, tại sao ông lại làm phép báp-tem?”
26 Giăng đáp: “Tôi chỉ làm phép báp-tem bằng nước, nhưng ngay giữa vòng các ông hiện có một Người mà các ông không nhận biết. 27 Người ấy đến sau tôi, tôi không đáng tháo quai dép Người!”
28 Những việc này xảy ra ở Bê-tha-ni, bên kia bờ sông Giô-đanh, nơi Giăng đang làm phép báp-tem.
Chiên Con Của Đức Chúa Trời
29 Ngày hôm sau, khi thấy Đức Giê-su đến với mình, Giăng nói: “Kìa Chiên Con của Đức Chúa Trời, Đấng cất tội lỗi thế gian đi! 30 Đây là Người mà tôi đã nói: Ngài đến sau tôi nhưng cao trọng hơn tôi vì Ngài đã có trước tôi. 31 Phần tôi, tôi vốn không biết Ngài, nhưng để Ngài có thể được bày tỏ ra cho Y-sơ-ra-ên, tôi đã đến làm phép báp-tem bằng nước.”
32 Rồi Giăng dẫn chứng rằng: “Tôi đã thấy Thánh Linh[o] như bồ câu từ trời xuống, đậu trên Ngài. 33 Tôi vốn không biết Ngài là ai, nhưng Đấng sai tôi đến làm phép báp-tem bằng nước có phán dặn tôi: Hễ con thấy Thánh Linh giáng xuống đậu trên ai, đó chính là Đấng sẽ làm phép báp-tem bằng Thánh Linh. 34 Tôi đã thấy, nên làm chứng rằng đây chính là Con Đức Chúa Trời.”
Các Môn Đệ Đầu Tiên
35 Hôm sau, khi Giăng lại đang đứng với hai môn đệ của mình. 36 Nhìn thấy Đức Giê-su đi qua ông nói: “Kìa Chiên Con của Đức Chúa Trời!”
37 Hai môn đệ nghe vậy, liền đi theo Đức Giê-su. 38 Thấy họ theo mình, Đức Giê-su quay lại hỏi: “Các ngươi tìm ai?” Họ thưa: “Ra-bi, nghĩa là ‘Thưa Thầy’, Thầy trọ ở đâu?”
39 Ngài bảo: “Hãy đến xem!” Lúc đó vào khoảng bốn giờ chiều.[p] Vậy họ đến xem chỗ Ngài trọ và ở lại với Ngài suốt ngày hôm ấy.
40 Một trong hai người đã nghe lời Giăng đi theo Ngài là An-rê, em của Si-môn Phê-rơ. 41 Việc đầu tiên An-rê làm là đi tìm anh mình và nói: “Chúng em đã gặp được Đấng Mê-si-a, nghĩa là Chúa Cứu Thế.” 42 An-rê đưa Si-môn đến gặp Đức Giê-su. Ngài nhìn Si-môn bảo: “Ngươi là Si-môn, con của Giô-na, nhưng ngươi sẽ được gọi là Kê-pha,”[q] nghĩa là Phê-rơ.
Chúa Gọi Phi-líp Và Na-tha-na-ên
43 Qua ngày sau, Đức Giê-su quyết định lên miền Ga-li-lê. Gặp Phi-líp, Ngài bảo: “Hãy theo Ta!”
44 Phi-líp quê ở Bết-sai-đa, cùng thành với An-rê và Phê-rơ. 45 Phi-líp gặp Na-tha-na-ên, nói rằng: “Chúng tôi đã gặp Đấng mà Môi-se đã viết trong Kinh Luật, và các tiên tri nói đến. Ngài là Đức Giê-su, con ông Giô-sép ở Na-xa-rét.”
46 Na-tha-na-ên nói: “Có gì tốt ra từ Na-xa-rét đâu?” Phi-líp đáp: “Cứ đến mà xem!”
47 Thấy Na-tha-na-ên đến cùng mình, Đức Giê-su nói về người rằng: “Đây đúng là một người Y-sơ-ra-ên, trong lòng không có gì gian dối!”
48 Na-tha-na-ên hỏi: “Sao Thầy biết tôi?” Đức Giê-su đáp: “Trước khi Phi-líp gọi ngươi, Ta đã thấy ngươi dưới cây vả!”
49 Na-tha-na-ên thưa: “Thưa Thầy, Thầy đúng là Con Đức Chúa Trời, Thầy là Vua Y-sơ-ra-ên!”
50 Đức Giê-su hỏi lại: “Có phải vì Ta nói Ta thấy ngươi dưới cây vả mà ngươi tin không? Ngươi sẽ còn thấy nhiều việc lớn hơn nữa!” 51 Rồi Ngài tuyên bố: “Các ngươi sẽ thấy bầu trời mở ra và thiên sứ của Đức Chúa Trời lên xuống trên Con Người!”
Tiệc Cưới Tại Ca-na
2 Ba ngày sau, có một tiệc cưới ở Ca-na, miền Ga-li-lê. Mẹ Đức Giê-su có mặt tại đó. 2 Đức Giê-su và các môn-đệ cũng được mời dự tiệc. 3 Khi thiếu rượu, mẹ Đức Giê-su bảo Ngài: “Người ta hết rượu rồi!”
4 Đức Giê-su nói: “Hỡi mẹ, việc của tôi có can hệ gì đến việc của mẹ? Giờ của tôi chưa đến!”
5 Mẹ Ngài nói với những người hầu tiệc: “Người bảo sao hãy làm vậy!”
6 Tại đó có sáu cái vại bằng đá, mỗi cái chứa khoảng hai đến ba lường nước,[r] dùng cho tục lệ tẩy sạch của người Do Thái.
7 Đức Giê-su bảo: “Hãy đổ nước đầy các vại này đi!” Họ đổ đầy tới miệng vại.
8 Rồi Ngài tiếp: “Bây giờ hãy múc đem cho người quản tiệc.” Vậy họ mang đến cho ông ấy. 9 Khi người quản tiệc nếm nước đã biến thành rượu, (chẳng biết rượu từ đâu đến, nhưng những người hầu tiệc đã múc nước thì biết rõ) ông gọi chú rể 10 bảo: “Người ta ai cũng đãi rượu ngon trước, còn rượu dở dành cho lúc khách đã say, còn anh lại giữ rượu ngon cho đến bây giờ!”
11 Thế là tại Ca-na, miền Ga-li-lê, Đức Giê-su thực hiện dấu lạ đầu tiên và bày tỏ vinh quang Ngài, nên các môn đệ tin Ngài.
12 Sau đó, Chúa cùng với mẹ, các em và môn đệ xuống thành Ca-pha-na-um, nhưng chỉ ghé lại ít ngày thôi.
Dọn Sạch Đền Thờ(B)
13 Gần đến lễ Vượt Qua của người Do Thái, Đức Giê-su lên thành Giê-ru-sa-lem. 14 Ngài thấy trong sân đền thờ người thì buôn bán bò, chiên, bồ câu; kẻ lại ngồi đổi bạc. 15 Ngài bện dây roi, đánh đuổi tất cả ra khỏi đền thờ luôn với chiên bò. Ngài vứt tung tiền và lật đổ bàn ghế của người đổi bạc. 16 Ngài truyền lệnh cho những người bán bồ câu: “Dẹp sạch những thứ này đi! Đừng biến nhà Cha Ta thành nơi buôn bán!”
17 Môn đệ Ngài bèn nhớ lại lời đã chép: “Nhiệt tình về nhà Chúa thiêu đốt tôi!”[s]
18 Còn người Do Thái vặn hỏi Ngài: “Ông có dấu lạ gì để chứng tỏ ông có quyền hành động như vậy?”
19 Đức Giê-su trả lời: “Phá hủy thánh điện[t] này đi rồi trong ba ngày Ta sẽ dựng lại!”
20 Người Do Thái hỏi lại: “Người ta phải mất bốn mươi sáu năm để xây thánh điện này mà ông chỉ cần ba ngày để dựng lại sao?” 21 Nhưng thánh điện Ngài nói đây là thân xác Ngài. 22 Vì vậy, sau khi Ngài sống lại, các môn đệ mới nhớ ra là Ngài đã nói như vậy, nên họ tin Kinh Thánh[u] và lời Đức Giê-su dạy.
Chúa Biết Lòng Người
23 Khi Đức Giê-su ở Giê-ru-sa-lem trong kỳ lễ Vượt Qua, nhiều người tin danh Ngài vì thấy những dấu lạ Ngài đã làm, 24 nhưng Đức Giê-su không tin cậy họ vì Ngài biết tất cả mọi người. 25 Không cần ai làm chứng về loài người vì Ngài biết rõ lòng dạ con người.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)