Print Page Options Listen to Reading
Previous Prev Day Next DayNext

The Daily Audio Bible

This reading plan is provided by Brian Hardin from Daily Audio Bible.
Duration: 731 days

Today's audio is from the CSB. Switch to the CSB to read along with the audio.

New Vietnamese Bible (NVB)
Version
1 Sử Ký 11:1-12:18

Đa-vít Chiếm Thành Giê-ru-sa-lem

11 Toàn thể Y-sơ-ra-ên kéo đến cùng Đa-vít tại Hếp-rôn và nói rằng: “Kìa, chúng tôi vốn là cốt nhục của ông. Trước kia, ngay cả khi Sau-lơ còn là vua, chính ông là người lãnh đạo trong ngoài của Y-sơ-ra-ên. CHÚA, chính Đức Chúa Trời đã phán cùng ông rằng: ‘Ngươi sẽ chăn dắt Y-sơ-ra-ên, dân ta; ngươi sẽ là người cai trị dân Y-sơ-ra-ên của ta.’ ”

Bấy giờ tất cả các trưởng lão của Y-sơ-ra-ên đến cùng vua tại Hếp-rôn. Đa-vít kết ước với họ trước mặt CHÚA tại Hếp-rôn và họ xức dầu tấn phong Đa-vít làm vua Y-sơ-ra-ên theo như lời CHÚA phán bởi Sa-mu-ên. Đa-vít và cả Y-sơ-ra-ên tiến về Giê-ru-sa-lem, tức là Giê-bu. Người Giê-bu-sít là dân bản xứ đang ở đó. Dân Giê-bu nói với Đa-vít rằng ông không thể vào đồn lũy này được. Nhưng Đa-vít chiếm lĩnh đồn Si-ôn, tức là thành Đa-vít. Đa-vít tuyên bố: “Ai tấn công dân Giê-bu-sít đầu tiên sẽ được làm tướng, làm trưởng.” Giô-áp, con trai Xê-ru-gia, tiến lên tấn công trước tiên nên ông được làm tướng. Đa-vít cư trú trong đồn nên được gọi là thành Đa-vít. Đa-vít xây dựng các khu vực chung quanh thành, từ Mi-lô đến các vùng chung quanh và Giô-áp sửa chữa phần còn lại của thành. Đa-vít ngày càng cường thịnh vì CHÚA Vạn Quân ở cùng người.

10 Đây là các tướng lãnh giữa vòng những chiến sĩ dũng mãnh của Đa-vít; họ là những người hỗ trợ mạnh mẽ vương quốc của ông, cùng toàn thể Y-sơ-ra-ên tấn phong Đa-vít làm vua theo như lời CHÚA đã hứa về nước Y-sơ-ra-ên. 11 Họ gồm có: Gia-sô-bê-am, con trai của Hác-mô-ni, quan trưởng;[a] người đã dùng giáo chống lại 300 người và giết chúng trong một trận giao chiến.

12 Kế đến là Ê-lê-a-sa, con trai Đô-đô ở A-hô-a; người là một trong ba dũng sĩ. 13 Người ở cùng Đa-vít tại Pha-đa-mim khi quân Phi-li-tin tập họp lại để giao chiến. Ở đó có một cánh đồng đầy lúa mạch và quân lính bỏ chạy trước quân Phi-li-tin; 14 nhưng những người này đứng giữa đồng chống cự và đánh tan quân Phi-li-tin; như thế CHÚA ban cho họ một cuộc chiến thắng lớn.

15 Ba người trong số ba mươi tướng đi xuống hang đá A-đu-lam, đến cùng Đa-vít. Lúc ấy quân Phi-li-tin đang đóng trại tại thung lũng Rê-pha-im. 16 Bấy giờ Đa-vít ở trong đồn và quân đồn trú Phi-li-tin đang ở tại Bết-lê-hem. 17 Đa-vít khát nước và nói: “Ước gì có ai đem cho ta miếng nước từ giếng bên cửa thành Bết-lê-hem.” 18 Ba người này băng ngang qua trại quân Phi-li-tin, múc nước từ giếng bên cửa thành Bết-lê-hem đem về cho Đa-vít. Nhưng Đa-vít không chịu uống nước; ông đổ nước ra trước mặt CHÚA 19 và nói: “Xin Đức Chúa Trời giữ tôi không làm điều này. Làm sao ta có thể uống máu của những người này vì họ đã liều mạng sống mình để lấy nước?” Như thế Đa-vít không chịu uống nước. Đó là những việc ba người dũng sĩ đã làm.

20 A-bi-sai, em của Giô-áp, là quan trưởng; người dùng giáo chống lại ba trăm người và giết chúng nên người cũng nổi danh trong số ba người ấy. 21 Người được tôn trọng hơn trong ba người và trở nên người chỉ huy của họ nhưng người không bằng ba người kia.

22 Bê-na-gia, con trai Giê-hô-gia-đa ở Cáp-xê-ên, một chiến sĩ dũng mãnh, có nhiều chiến công lớn. Người đã giết hai người con của A-ri-ên, người Mô-áp. Vào một ngày tuyết giá kia, người đi xuống một cái hố và giết một con sư tử. 23 Người cũng đánh giết một người Ai Cập cao hai mét ba dù người Ai Cập này cầm trong tay một cây giáo lớn như cây trục máy dệt. Bê-na-gia dùng một khúc cây đánh với người ấy; người cướp lấy cây giáo nơi tay người Ai Cập và giết người bằng cây giáo ấy. 24 Đó là những việc Bê-na-gia, con trai Giê-hô-gia-đa, đã làm; người cũng nổi tiếng trong số ba dũng sĩ. 25 Trong toán ba mươi dũng sĩ, người rất được tôn trọng nhưng không ở trong số ba người kia. Vua Đa-vít đặt người chỉ huy quân cận vệ của mình.

26 Những dũng sĩ mạnh mẽ khác là:

A-sa-ên, em của Giô-áp;

Ên-ca-na, con trai của Đô-đô người Bết-lê-hem;

27 Sa-mốt, người Ha-rôn;

Hê-lết, người Pha-lôn;

28 Y-ra, con trai của Y-kết, người Thê-cô-a;

A-bi-ê-se ở A-na-tốt;

29 Si-bê-cai ở Hu-xa;

Y-lai ở A-hô-a;

30 Ma-ha-rai ở Nê-tô-pha;

Hê-lết, con trai của Ba-a-na ở Nê-tô-pha;

31 Y-tai, con trai của Ri-bai ở Ghi-bê-a, thuộc con cháu Bên-gia-min;

Bê-na-gia ở Phi-ra-thôn;

32 Hu-rai ở Na-ha-lê Ga-ách;

A-bi-ên ở A-ra-ba;

33 Ách-ma-vết ở Ba-hu-rim;

Ê-li-ác-ba ở Sa-anh-bôn;

34 Bê-nê-ha-sem ở Ghi-xôn;

Giô-na-than, con trai của Sa-ghê ở Ha-ra;

35 A-hi-giam, con trai của Sa-ca ở Ha-ra;

Ê-li-pha, con trai của U-rơ;

36 Hê-phê ở Mê-kê-ra;

A-hi-gia ở pha-lôn;

37 Hết-rô ở Cạt-mên;

Na-a-rai, con trai của Ê-bai;

38 Giô-ên, em của Na-than;

Mi-bê-ha, con trai của Ha-gơ-ri;

39 Xê-léc là người Am-môn;

Na-ha-rai ở Bê-ê-rốt, là người vác binh khí của Giô-áp; con trai của Xê-ru-gia.

40 Y-ra ở Giê-the;

Ga-rép cũng ở Giê-the;

41 U-ri người Hê-tít;

Xa-bát, con trai của Ạc-lai;

42 A-đi-na, con trai của Si-xa, người Ru-bên; người là một trưởng tộc Ru-bên và có ba mươi người theo mình.

43 Ha-nan, con trai của Ma-a-ca;

Giô-sa-phát ở Mê-then;

44 U-xia ở Ách-ta-rốt;

Sa-ma và Giê-hi-ên, con trai của Hô-tham ở A-rô-e;

45 Giê-đi-a-ên, con trai của Sim-ri

và Giô-ha, em người, là người Thi-sít;

46 Ê-li-ên ở Ma-ha-vim;

Giê-ri-bai và Giô-sa-via, con trai của Ên-na-am;

Gít-ma là người Mô-áp;

47 Ê-li-ên, Ô-bết và Gia-a-si-ên, là người Bết-sô-ba.

Những Người Theo Đa-vít Khi Sau-lơ Còn Sống

12 Đây là những người đã đến theo Đa-vít tại Xiếc-lác trong khi ông trốn tránh mặt vua Sau-lơ, con trai của Kích; họ là những người trong số các dũng sĩ đã chiến đấu giúp Đa-vít. Họ có thể sử dụng tay trái cũng như tay phải, để ném đá hay bắn cung tên. Họ là họ hàng của Sau-lơ thuộc bộ tộc Bên-gia-min.

Đứng đầu là A-hi-ê-xe và Giô-ách, con trai của Sê-ma ở Ghi-bê-a; Giê-xi-ên và Phê-lết, con trai của Ách-ma-vết; Bê-ra-ca và Giê-hu ở A-na-tốt; Ghít-ma-giai ở Ga-ba-ôn, là một dũng sĩ và là trưởng trong số ba mươi người; Giê-rê-mi, Gia-ha-xi-ên, Giô-ha-nan, Giô-xa-bát ở Ghê-đê-ra; Ê-lu-xai; Giê-ri-mốt; Bê-a-lia; Sê-ma-ri-a; Sê-pha-tia ở Ha-rốp; Ên-ca-na; Di-si-gia; A-xa-rên; Giô-ê-xe và Gia-sô-bê-am, người Cô-rê; Giô-ê-lê và Xê-ba-đia, con trai của Giê-rô-ham ở Ghê-đô.

Một số người Gát tại đồn lũy trong sa mạc đầu quân theo Đa-vít. Họ là những dũng sĩ mạnh mẽ, chiến sĩ tinh nhuệ trận mạc, sử dụng khiên và giáo; diện mạo như sư tử, nhanh nhẹn như linh dương trên núi.

Đứng đầu là Ê-xe, Ô-ba-đia thứ nhì, Ê-li-áp thứ ba,

10 Mích-ma-na thứ tư, Giê-rê-mi thứ năm,

11 Ạt-tai thứ sáu, Ê-li-ên thứ bảy,

12 Giô-ha-nan thứ tám, Ên-xa-bát thứ chín,

13 Giê-rê-mi-a thứ mười, Mác-ba-nai thứ mười một.

14 Những người này là con cháu Gát, là tướng trong quân đội; người nhỏ nhất mạnh bằng trăm người, người lớn nhất bằng cả ngàn người. 15 Đây là những người đã vượt qua sông Giô-đanh vào tháng giêng khi nước sông tràn ngập hai bên bờ; họ đánh đuổi tất cả dân cư trong thung lũng về phía đông và phía tây.

16 Một số người Bên-gia-min và Giu-đa cũng tới đồn lũy theo Đa-vít. 17 Đa-vít ra đón họ và nói: “Nếu các ông đến với tinh thần hòa hảo và muốn hỗ trợ tôi thì lòng tôi cũng kết hiệp với các ông; nhưng nếu các ông mưu phản tôi để giúp địch thì nguyện Đức Chúa Trời của tổ tiên chúng ta thấy và đoán phạt các ông vì tay tôi không làm điều gì tàn bạo.”

18 Bấy giờ Thần của Chúa bao phủ A-ma-sai, người đứng đầu ba mươi người kia, nói:

“Tâu vua Đa-vít, chúng tôi thuộc về ngài;
    Thưa con trai Y-sai, chúng tôi theo ngài;
Nguyện ngài được bình an, thịnh vượng;
    Những người hỗ trợ ngài cũng được bình an vì Đức Chúa Trời phù hộ ngài.”

Đa-vít tiếp nhận họ và đặt họ đứng đầu các toán quân.

Công Vụ 28

28 Thoát nạn rồi, chúng tôi mới biết đây là đảo Man-ta. Thổ dân tỏ lòng tử tế khác thường với chúng tôi. Họ nhóm một đám lửa để hoan nghênh tất cả chúng tôi vì trời đang mưa và lạnh lẽo. Phao-lô lượm một bó củi chất vào lửa, bỗng một con rắn độc bị nóng bò ra quấn chặt vào bàn tay ông. Thấy con rắn đeo trên tay Phao-lô, thổ dân bảo nhau: “Anh này đúng là tay giết người nên dù thoát chết ngoài khơi mà công lý vẫn không cho sống nữa!” Nhưng Phao-lô rảy con rắn vào lửa mà không hề hấn gì cả. Thổ dân chắc rằng ông sẽ bị sưng phù lên hoặc ngã chết tức khắc; nhưng đợi đã lâu mà không thấy ông bị hại gì, họ lại đổi ý, tôn xưng ông là một vị thần.

Cạnh nơi này có đất đai của tù trưởng đảo Man-ta, tên là Búp-li-u. Tù trưởng đón chúng tôi về nhà và tiếp đãi thân mật trọn ba ngày. Thân phụ của Búp-li-u bị sốt nặng và kiết lỵ, phải nằm liệt giường. Phao-lô vào thăm, cầu nguyện và đặt tay chữa lành. Sau việc đó, những người đau yếu khác trên đảo cũng kéo đến và đều được chữa lành. 10 Họ cho chúng tôi nhiều quà. Khi rời đảo, chúng tôi được họ cung cấp đầy đủ mọi thứ cần dùng.

Đến Thủ Đô Rô-ma

11 Ba tháng sau, chúng tôi đáp một chiếc tàu tên là thần Song Sinh từ cảng A-lê-xan-đơ-ri đến, tàu này đã trú mùa đông tại đảo. 12 Đến Si-ra-cu-sơ chúng tôi ở lại ba ngày. 13 Từ đó tàu chạy đến thành Rê-ghi-um. Hôm sau, gió nam bắt đầu thổi, nên chạy hai ngày chúng tôi đến thành Bu-tô-lơ. 14 Tại đây gặp anh em tín hữu, và được họ thiết tha mời mọc, chúng tôi ở lại với họ bảy ngày, rồi lên đường đi Rô-ma. 15 Anh em tín hữu Rô-ma nghe tin chúng tôi đến đã ra tận quảng trường Áp-bi-u và Ba Quán đón tiếp. Thấy anh em, Phao-lô cảm tạ Đức Chúa Trời và vững lòng. 16 Vào đến thủ đô Rô-ma, đội trưởng Giu-li cho phép Phao-lô ở riêng với một binh sĩ canh giữ.

17 Ba ngày sau, Phao-lô mời các cấp lãnh đạo Do Thái địa phương họp mặt. Phao-lô trình bày: “Thưa các anh em, tôi chẳng làm điều gì chống nghịch dân chúng hoặc phạm đến tục lệ của tổ phụ, nhưng tôi bị bắt tại Giê-ru-sa-lem và giao nạp cho người La Mã. 18 Họ đã thẩm tra, và định trả tự do cho tôi vì họ không thấy tôi có tội nào đáng xử tử cả. 19 Nhưng một số người Do Thái phản đối, nên buộc lòng tôi phải khiếu nại lên Hoàng Đế La Mã, chứ không phải tôi có điều gì tố cáo quốc dân ta đâu! 20 Vậy, vì lý do đó tôi mời anh em đến để gặp gỡ, chuyện trò; chính vì niềm hy vọng của Y-sơ-ra-ên mà tôi phải mang chiếc xiềng này.”

21 Họ đáp: “Chúng tôi chẳng được thư từ gì từ xứ Giu-đê nói về anh, cũng chẳng có đồng bào nào đến đây báo cáo hoặc nói xấu anh cả. 22 Nhưng thiết tưởng cũng nên xin anh cho biết ý kiến vì chúng tôi được biết giáo phái này bị chống đối khắp nơi.”

23 Đúng ngày hẹn, họ kéo đến đông đảo gặp Phao-lô tại nhà trọ. Từ sáng đến chiều ông làm chứng, trình bày về Nước Đức Chúa Trời, trưng dẫn Kinh Luật Môi-se và các Kinh Tiên Tri, cố gắng thuyết phục họ tin nhận Đức Giê-su. 24 Một số người chịu thuyết phục, còn những kẻ khác không chịu tin. 25 Họ không đồng ý với nhau và giải tán, sau khi Phao-lô nói câu này: “Thánh Linh đã dùng tiên tri của Ngài là I-sa phán bảo tổ phụ các anh thật đúng:

26 ‘Hãy đi bảo dân này rằng:
Các ngươi cứ nghe mãi mà không hiểu.
    Các ngươi cứ nhìn hoài mà chẳng thấy,
27 Vì tâm trí dân này đã chai lì,
    Tai nặng không nghe,
    Mắt nhắm chẳng chịu thấy.
Họ ngại rằng mắt họ thấy rõ,
    Tai họ nghe ra,
    Trí họ hiểu được,
Thì họ quay về với Ta, Đức Chúa Trời phán, Rồi Ta chữa lành cho họ.’ ”[a]

28 Phao-lô kết luận: “Vậy, anh em phải biết rằng sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời đã được truyền bá cho các dân tộc ngoại quốc. Họ sẽ nghe theo!”

29 Nghe nói xong, người Do Thái ra về, cãi nhau dữ dội. 30 Phao-lô ở tại nhà trọ suốt hai năm, tiếp đón tất cả những người đến thăm, 31 truyền giảng Nước Đức Chúa Trời và mạnh dạn dạy dỗ về Chúa Cứu Thế Giê-su, không bị ai ngăn cấm.

Thánh Thi 9:1-12

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng Theo Điệu “Mút-la-ben”[a]

Lạy CHÚA, tôi sẽ hết lòng cảm tạ Ngài.
    Tôi sẽ kể lại mọi việc diệu kỳ Ngài đã làm.
Tôi sẽ hân hoan và vui vẻ trong Ngài,
    Tôi sẽ ca ngợi danh Ngài, lạy Đấng Chí Cao.
Khi kẻ thù tôi quay lưng bỏ chạy,
    Chúng sẽ vấp ngã và bị hủy diệt trước mặt Ngài.
Vì Ngài bênh vực quyền lợi và duyên cớ tôi.
    Ngài ngự trên ngôi đoán xét công minh.
Ngài đã quở trách các nước, hủy diệt kẻ ác.
    Ngài xóa bỏ tên chúng nó đời đời,
Kẻ thù đã bị tuyệt diệt, điêu tàn mãi mãi,
    Ngài đã phá đổ tận móng các thành,
    Hủy diệt ngay cả kỷ niệm chúng nó.
Nhưng CHÚA ngự trị đời đời.
    Ngài đã thiết lập ngai mình để đoán xét.
Ngài đoán xét thế gian theo lẽ công chính,
    Ngài cai trị các dân trong sự công bình.
CHÚA là thành trì cho kẻ bị áp bức,
    Là thành lũy trong lúc hoạn nạn.
10 Những ai biết danh Ngài sẽ tin cậy nơi Ngài.
    Vì Ngài không từ bỏ kẻ tìm kiếm Ngài.
11 Hãy ca ngợi CHÚA, là Đấng ngự tại Si-ôn.
    Hãy rao truyền công việc của Ngài giữa các dân.
12 Vì Đấng báo thù huyết đã nhớ đến kẻ khốn cùng,
    Ngài không quên tiếng kêu của họ.

Châm Ngôn 19:1-3

19 Thà nghèo mà sống chính trực
    Hơn là kẻ có môi miệng gian tà và ngu dại.
Lòng nhiệt thành[a] mà thiếu hiểu biết cũng không tốt;
    Kẻ bước đi vội vã sẽ trượt ngã.
Sự ngu dại của một người làm đường lối người hư hại,
    Rồi lòng người lại oán trách CHÚA.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)