Chronological
Báo Thù Người Ma-đi-an
31 CHÚA phán bảo Môi-se: 2 “Hãy báo thù người Ma-đi-an cho Y-sơ-ra-ên. Rồi con sẽ được về cùng tổ tiên.”
3 Vậy, Môi-se bảo dân: “Vũ trang một số dân chúng để đi đánh dân Ma-đi-an, thi hành lệnh báo thù của CHÚA. 4 Mỗi bộ tộc sẽ gửi 1,000 quân ra trận.” 5 Như vậy, trong Y-sơ-ra-ên, mỗi bộ tộc chọn 1,000 người, 12,000 người được vũ trang để ra trận. 6 Môi-se ra lệnh xuất quân, một ngàn quân mỗi bộ tộc, cùng với Phi-nê-a, con thầy tế lễ Ê-lê-a-sa, đem theo các dụng cụ thánh và cầm kèn đồng thổi báo hiệu.
7 Họ tấn công Ma-đi-an theo lệnh CHÚA truyền cho Môi-se, giết tất cả những người đàn ông, 8 kể cả năm vua Ma-đi-an là Ê-vi, Rê-kem, Xu-rơ, Hu-rơ và Rê-ba. Ba-la-am, con trai Bê-ô cũng bị chém chết. 9 Người Y-sơ-ra-ên bắt đàn bà, trẻ con Ma-đi-an, thu chiến lợi phẩm gồm bò, cừu và của cải. 10 Họ đốt hết các thành, trang trại của người Ma-đi-an. 11 Họ lấy các chiến lợi phẩm, người và súc vật, 12 đem tất cả người đã bắt được và của cải đã thu được về cho Môi-se, thầy tế lễ Ê-lê-a-sa và dân chúng Y-sơ-ra-ên đang cắm trại tại đồng bằng Mô-áp, bên sông Giô-đanh, đối diện Giê-ri-cô.
13 Môi-se, thầy tế lễ Ê-lê-a-sa và tất cả các nhà lãnh đạo hội chúng dân chúng đi ra bên ngoài trại đón họ. 14 Môi-se giận các sĩ quan chỉ huy quân đội lắm, những người chỉ huy hàng ngàn và hàng trăm quân, vừa từ chiến trường về.
15 Ông hỏi họ: “Tại sao các ông tha chết cho những người đàn bà này? 16 Họ chính là những người theo mưu của Ba-la-am, dụ dỗ người Y-sơ-ra-ên từ bỏ CHÚA, cúng thờ Phê-ô, và vì thế dân CHÚA bị tai họa. 17 Bây giờ, phải giết hết những đứa con trai và những người đàn bà đã nằm với đàn ông. 18 Nhưng tha chết cho các trinh nữ, và có thể giữ họ cho mình.
19 Còn những ai đã giết người hoặc đụng vào xác chết, phải ở lại bên ngoài trại bảy ngày. Vào ngày thứ ba và ngày thứ bảy, phải tẩy uế mình và người mình bắt được. 20 Cũng phải tẩy sạch quần áo, đồ dùng bằng da, bằng lông dê và bằng gỗ.”
21 Thầy tế lễ Ê-lê-a-sa nói với các chiến sĩ: “Đây là quy tắc CHÚA đã truyền cho Môi-se: 22 Vàng, bạc, đồng, sắt, thiếc, chì 23 và bất cứ vật gì không cháy, phải đưa vào lửa đốt; và cũng phải dùng nước tẩy uế cho sạch các vật ấy nữa. Còn vật gì không chịu được lửa thì chỉ cần tẩy cho sạch bằng nước tẩy uế. 24 Vào ngày thứ bảy, sau khi giặt quần áo, anh em sẽ được sạch và được vào trại.”
Chia Chiến Lợi Phẩm
25 CHÚA phán bảo với Môi-se: 26 “Con sẽ cùng thầy tế lễ Ê-lê-a-sa và các bộ tộc trưởng kiểm kê các chiến lợi phẩm, cả người lẫn súc vật. 27 Rồi đem chia các chiến lợi phẩm ra làm hai phần, một phần thuộc về các chiến sĩ đã ra trận, phần kia thuộc về dân chúng. 28 Trong phần của các chiến sĩ, phải lấy một phần năm trăm đem dâng cho Chúa, dù là người, bò, lừa hay cừu. 29 Đem phần thu được để dâng cho CHÚA, giao cho thầy tế lễ Ê-lê-a-sa. 30 Trong phần của dân chúng, lấy một phần năm mươi, dù là người, bò, lừa, cừu hay súc vật gì khác, giao cho người Lê-vi, là những người có trách nhiệm coi sóc Trại Hội Kiến của CHÚA.” 31 Vậy, Môi-se và thầy tế lễ Ê-lê-a-sa làm theo mọi điều CHÚA phán dạy Môi-se.
32 Số chiến lợi phẩm do các chiến sĩ thu được gồm có 675,000 con chiên, 33 72,000 con bò, 34 61,000 con lừa 35 và 32,000 trinh nữ.
36 Vậy, phân nửa thuộc các chiến sĩ gồm:
337,500 Con chiên,
37 Dâng cho CHÚA 675 con;
38 36,000 Con bò, dâng cho CHÚA 72 con;
39 30,500 Con lừa, dâng cho CHÚA 61 con;
40 16,000 Người, dâng cho CHÚA 32 người.
41 Môi-se giao cho thầy tế lễ Ê-lê-a-sa phần dâng cho CHÚA, như CHÚA đã dặn ông.
42 Phân nửa thuộc phần dân Y-sơ-ra-ên được Môi-se chia cho (phân nửa kia thuộc các chiến sĩ, 43 phân nửa này thuộc về dân chúng), gồm 337,500 con chiên, 44 36,000 con bò, 45 30,500 con lừa 46 và 16,000 người. 47 Môi-se lấy một phần năm mươi trong số chiến lợi phẩm thuộc dân chúng, cả người lẫn súc vật, giao cho người Lê-vi là những người có trách nhiệm coi sóc Trại Hội Kiến của CHÚA, như CHÚA đã dặn ông.
48 Các quan chỉ huy hàng ngàn và hàng trăm quân sĩ đến gặp Môi-se, 49 nói: “Chúng tôi, là các đầy tớ của ông, có kiểm điểm quân số, và thấy không thiếu một ai cả. 50 Chúng tôi cũng có mang đến các nữ trang bằng vàng đã thu được: băng đeo tay, xuyến, nhẫn, hoa tai và dây chuyền. Chúng tôi xin dâng cho CHÚA để làm lễ chuộc tội.”
51 Môi-se và thầy tế lễ Ê-lê-a-sa nhận số vàng. 52 Tổng số vàng do các quan chỉ huy hàng ngàn và hàng trăm dâng cho CHÚA là mười sáu ngàn bảy trăm năm mươi sê-ken.[a] 53 Các chiến sĩ đều có thu chiến lợi phẩm riêng cho mình. 54 Môi-se và thầy tế lễ Ê-lê-a-sa nhận số vàng từ tay các quan chỉ huy hàng ngàn và hàng trăm, rồi đem để vào Trại Hội Kiến, để CHÚA luôn nhớ đến Y-sơ-ra-ên.
Người Ru-bên Và Gát Lãnh Xứ Ga-la-át
32 Người của hai bộ tộc Ru-bên và Gát có rất nhiều súc vật. Khi thấy đất Gia-ê-xe và Ga-la-át là nơi thích hợp cho việc chăn nuôi, 2 họ đến gặp Môi-se, thầy tế lễ Ê-lê-a-sa và các nhà lãnh đạo dân chúng, nói: 3 “A-ta-rốt, Đi-bôn, Gia-ê-xe, Nim-ra, Hết-bôn, Ê-lê-a-sê, Sê-ham, Nê-ô và Bê-ôn, 4 các miền CHÚA đã chinh phục trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, rất thuận lợi cho việc chăn nuôi, và chúng tôi lại có nhiều gia súc. 5 Nếu chúng tôi được quý ông thương tình, xin cho chúng tôi đất này làm sản nghiệp, không cần phải đi qua sông Giô-đanh.”
6 Môi-se hỏi người Gát và Ru-bên: “Anh em muốn ngồi đây trong khi anh chị em khác đi chiến đấu sao? 7 Sao anh em làm cho anh chị em Y-sơ-ra-ên nản lòng, không muốn đi vào đất CHÚA đã cho họ? 8 Tại Ca-đê Ba-nê-a, cha ông của anh em cũng đã làm y như vậy khi tôi sai họ đi do thám xứ Ca-na-an. 9 Sau khi đến thung lũng Ếch-côn nhìn thấy xứ, họ làm cho người Y-sơ-ra-ên nhụt chí, không muốn đi vào xứ mà CHÚA đã cho họ. 10 Ngày ấy, CHÚA nổi giận, thề rằng: 11 ‘Trong những người ra đi từ Ai-cập, không một ai từ hai mươi tuổi trở lên được thấy xứ mà Ta đã thề hứa cho Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp, vì họ đã không hết lòng theo Ta; 12 ngoại trừ Ca-lép con trai Giê-phu-nê, người Kê-nít, và Giô-suê con trai Nun, vì họ hết lòng theo Ta.’ 13 CHÚA giận Y-sơ-ra-ên nên Ngài bắt họ phải đi lang thang trong sa mạc suốt bốn mươi năm, cho đến khi thế hệ làm điều tà ác trước mắt Chúa chết hết.
14 Và bây giờ, anh em là dòng giống của những người tội lỗi lại nổi lên, thay cho cha ông mình, làm cho CHÚA thêm giận Y-sơ-ra-ên. 15 Nếu anh em từ bỏ CHÚA, Ngài sẽ để cho toàn dân ở lại trong sa mạc, và chính anh em là nguyên do làm cho dân tộc bị tiêu diệt.”
16 Nhưng họ đến gần Môi-se, nói: “Chúng tôi chỉ xin dựng chuồng cho bầy súc vật và xây thành cho con cái chúng tôi ở đây. 17 Còn chúng tôi sẽ mang vũ khí đi trước toàn dân, cho đến khi mọi người đã vào đất mình. Trong khi đó gia đình chúng tôi được sống an toàn trong thành lũy kiên cố, không bị dân địa phương làm hại. 18 Chúng tôi sẽ không về nhà cho đến khi nào mọi người Y-sơ-ra-ên khác đều nhận được cơ nghiệp mình. 19 Vì chúng tôi đã nhận phần cơ nghiệp bên bờ phía đông sông Giô-đanh, nên sẽ không có phần gì với những người khác bên kia sông cả.”
20 Bấy giờ, Môi-se bảo họ: “Nếu anh em làm đúng như thế, nếu anh em mang vũ khí ra trận trước mặt CHÚA, 21 nếu mọi người cầm vũ khí đi qua sông Giô-đanh trước mặt CHÚA, cho đến khi Ngài đuổi hết quân thù đi, 22 thì khi CHÚA đã chinh phục xong lãnh thổ, anh em mới được về, và mới được miễn trách nhiệm với CHÚA và với Y-sơ-ra-ên. Và trước mặt CHÚA, đất này lúc đó sẽ thuộc về quyền sở hữu của anh em.
23 Nhưng nếu anh em không làm đúng như thế, anh em sẽ mắc tội với CHÚA, và nhớ rằng tội này sẽ kết buộc anh em. 24 Bây giờ, hãy xây thành cho con cái mình ở, dựng chuồng cho bầy súc vật, nhưng anh em phải nhớ làm điều mình đã hứa.”
25 Người Gát và Ru-bên đáp lời Môi-se: “Các tôi tớ ông xin làm đúng như lời Chúa tôi dặn bảo. 26 Vợ con và súc vật của chúng tôi sẽ ở lại đây, trong những thành của đất Ga-la-át. 27 Còn các tôi tớ ông, tất cả những người được vũ trang để chiến đấu, sẽ qua sông để ra trận trước mặt CHÚA, như chúa tôi đã nói.”
28 Sau đó, Môi-se chỉ thị cho thầy tế lễ Ê-lê-a-sa, Giô-suê con của Nun và các trưởng bộ tộc Y-sơ-ra-ên về việc này. 29 Ông nói: “Nếu tất cả những người được vũ trang để chiến đấu của bộ tộc Gát và Ru-bên cùng qua sông Giô-đanh với các ông trước mặt CHÚA, thì khi lãnh thổ đã bình định xong, các ông sẽ cho họ đất Ga-la-át làm cơ nghiệp. 30 Nhưng nếu họ không đi qua cùng với các ông để chiến đấu, họ phải nhận phần cơ nghiệp chung với các ông trong xứ Ca-na-an.”
31 Người Gát và Ru-bên nói: “Điều CHÚA truyền dạy, các tôi tớ ông xin tuân hành! 32 Chúng tôi sẽ mang vũ khí qua sông, vào đất Ca-na-an trước mặt CHÚA, nhưng đất chúng tôi nhận làm cơ nghiệp sẽ ở bên này sông Giô-đanh.”
33 Vậy, Môi-se cấp cho bộ tộc Gát, bộ tộc Ru-bên và phân nửa bộ tộc Ma-na-se (con Giô-sép) đất của Si-hôn vua A-mô-rít và của Óc vua Ba-san, toàn lãnh thổ với các thành thị và thôn ấp chung quanh.
34 Người Gát xây cất Đi-hôn, A-ta-rốt, A-rô-e, 35 Ạt-rốt Sô-phan, Gia-ê-xe, Giô-bê-ha, 36 Bết Nim-ra và Bết Ha-ran là những thành có hào lũy kiên cố. Họ cũng dựng chuồng cho bầy gia súc. 37 Người Ru-bên cất tại Hết-bôn, Ê-lê-a-lê, Ki-ri-a-tha-im, 38 Nê-bô, Ba-anh Mê-ôn (những tên này bị đổi), và Síp-ma. Họ đặt tên mới cho các thành vừa tái thiết.
39 Con cháu Ma-ki (con Ma-na-se) đi đánh chiếm Ga-la-át, đuổi người A-mô-rít đi. 40 Vậy Môi-se cấp cho con cháu Ma-ki (con Ma-na-se) đất Ga-la-át, và họ sinh sống tại đó. 41 Giai-rơ (con Ma-na-se) đi chiếm một số thôn ấp, đặt tên là thôn Giai-rơ. 42 Nô-bách chiếm Kê-nát và các thôn ấp chung quanh, rồi đặt tên là Nô-bách (theo tên mình).
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)