Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 105

Hãy cảm tạ Chúa, hãy cầu khẩn danh Ngài;
Hãy rao truyền cho các dân biết các công việc Ngài.
Hãy ca ngợi Ngài, hãy ca hát chúc tụng Ngài;
Hãy kể ra tất cả việc lạ lùng của Ngài.
Vinh hiển thay cho ai được ở trong danh thánh Ngài;
Nguyện lòng những người tìm kiếm Chúa được vui mừng.
Hãy tìm kiếm Chúa và quyền năng Ngài;
Hãy tìm kiếm mặt Ngài luôn luôn.
Hãy nhớ mãi những việc lạ lùng Ngài làm,
Tức những việc diệu kỳ và những phán quyết miệng Ngài đã phán,
Hỡi dòng dõi của Áp-ra-ham, tôi tớ Ngài,
Hỡi con cháu của Gia-cốp, những người Ngài chọn.

Ngài là Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta;
Các phán quyết của Ngài là định luật cho cả địa cầu.
Ngài ghi nhớ giao ước Ngài mãi mãi;
Lời Ngài truyền có hiệu lực đến ngàn thế hệ về sau;
Ấy là giao ước Ngài đã lập với Áp-ra-ham,
Và lời thề Ngài đã thề cùng I-sác.
10 Sau đó Ngài đã xác nhận với Gia-cốp như một đạo luật,
Với I-sơ-ra-ên như một giao ước đời đời,
11 Rằng, “Ta sẽ ban xứ Ca-na-an cho các ngươi để làm sản nghiệp,”
12 Trong khi họ chỉ là một số ít người,
Một nhóm thiểu số và kiều dân trong xứ.
13 Họ đã đi lang thang từ nước này sang nước khác,
Từ vương quốc nọ đến vương quốc kia.

14 Nhưng Ngài đã không cho phép ai hà hiếp họ;
Vì cớ họ Ngài đã quở trách các vua,
15 “Ðừng đụng đến những người được xức dầu của Ta,
Chớ làm hại các tiên tri của Ta.”

16 Khi Ngài sai nạn đói đến trong xứ;
Và dẹp hết mọi nguồn lương thực của họ.
17 Thì Ngài đã sai một người ra đi trước họ,
Ấy là Giô-sép, một người bị bán làm nô lệ.
18 Họ tra chân ông vào cùm, khiến ông bị đau đớn;
Họ bắt cổ ông phải mang xích sắt nặng nề,
19 Cho đến khi những gì ông nói được ứng nghiệm;
Lời Chúa minh xác rằng lời ông đúng hoàn toàn.
20 Do đó vua phải sai người đến thả ông ra;
Kẻ cai trị các dân đã cho ông được tự do.
21 Rồi vua ấy lập ông làm tể tướng[a] của vương quốc[b] mình,
Làm người cai trị trên tất cả cơ nghiệp mình,
22 Ðể ông chỉ huy những người quyền thế mình,
Và bày diệu kế cho các thượng quan mình.

23 Sau đó I-sơ-ra-ên di cư vào Ai-cập;
Gia-cốp đến kiều ngụ trong xứ của Cham.
24 Tại đó Chúa làm cho dân Ngài gia tăng đông đúc,
Khiến họ mạnh hơn những kẻ thù của họ.
25 Ngài để cho chúng thay lòng đổi dạ ghen ghét dân Ngài,
Và lập mưu hãm hại các tôi tớ Ngài.

26 Ngài sai Môi-se đầy tớ Ngài,
Và A-rôn người Ngài đã chọn.
27 Họ thực hiện những việc diệu kỳ của Ngài giữa chúng,
Và tỏ những phép lạ của Ngài trong xứ của Cham.
28 Ngài giáng tối tăm, khiến cả xứ trở nên đen kịt,
Ðể chúng không nghịch lại lời Ngài.
29 Ngài làm cho nước của chúng trở nên như máu,
Và khiến cá của chúng đều phải chết toi.
30 Ếch nhái nhung nhúc tràn lan khắp xứ,
Chúng tràn tận vào cung thất của nhà vua.
31 Ngài vừa phán, vô số ruồi mòng từ đâu bay đến;
Muỗi vo ve tràn khắp cõi bờ.
32 Ngài cho trận mưa nhưng là mưa đá;
Sấm sét nổ vang, gây hỏa hoạn khắp nơi.
33 Ngài quật ngã cây nho và cây vả của chúng,
Khiến cây cối của chúng ngã rạp khắp xứ.

34 Ngài phán nữa, vô số cào cào từ đâu bay đến;
Chấu chấu phủ tràn lan, không thể đếm cho cùng.
35 Chúng cắn phá mọi cỏ cây trong xứ;
Chúng cắn ăn mọi sản vật của đất đai.
36 Ngài cũng đánh hạ các con đầu lòng trong xứ chúng,
Những đứa con sinh ra khi sức lực chúng dồi dào.

37 Sau đó Ngài đem dân I-sơ-ra-ên ra đi với biết bao vàng bạc;
Chẳng có ai chùn chân trong các chi tộc của Ngài.
38 Ai-cập vui mừng khi họ lìa khỏi xứ,
Vì nỗi sợ hãi họ giáng trên chúng khắp nơi.
39 Ngài giăng đám mây che mát trên đầu họ,
Và ban lửa hồng soi sáng lúc đêm về.
40 Họ đòi thịt, Ngài mang đến họ chim cút nhiều vô kể;
Và họ được no nê bằng bánh đến từ trời.
41 Ngài mở vầng đá, và nước ngọt tuôn ra lai láng;
Nước phun trào giữa nơi khô hạn tựa dòng sông.
42 Vì Ngài nhớ lại lời hứa thánh của Ngài,
Tức lời hứa với Áp-ra-ham tôi tớ Ngài.

43 Vậy Ngài đã đem dân Ngài ra đi trong vui mừng hớn hở;
Ðem những người Ngài chọn xuất hành với tiếng vui vẻ reo hò.
44 Ngài ban xứ sở của các dân cho họ làm sản nghiệp;
Và cho họ hưởng công lao làm lụng của các dân,
45 Ðể họ vâng giữ luật lệ Ngài,
Và tuân theo luật pháp Ngài.
Hãy ca ngợi Chúa!

Ma-la-chi 2:1-16

Những Tư Tế Bại Hoại

“Hỡi các tư tế, bây giờ Ta truyền lịnh nầy cho các ngươi. Nếu các ngươi không lắng nghe, và nếu các ngươi không để lòng tôn kính danh Ta,” Chúa các đạo quân phán, “Ta sẽ giáng nguyền rủa trên các ngươi. Ta sẽ nguyền rủa các phước hạnh của các ngươi. Phải, Ta đã nguyền rủa chúng rồi, vì các ngươi chẳng để lòng tôn kính Ta. Ta sẽ khiển trách dòng dõi các ngươi. Ta sẽ để mặt các ngươi dính phân, tức phân của các con vật hiến tế người ta đem dâng trong các ngày lễ, và người ta sẽ đem các ngươi đi cùng với phân đó. Rồi các ngươi sẽ biết rằng Ta đã truyền lịnh nầy cho các ngươi, để giao ước Ta với Lê-vi được tiếp tục,” Chúa các đạo quân phán. “Giao ước của Ta với nó là giao ước của sự sống và bình an. Ta đã ban giao ước ấy cho nó. Giao ước ấy đòi hỏi nó phải kính trọng, và nó đã kính trọng Ta. Ở trước danh Ta, nó đã sợ hãi. Miệng nó nói những lời chân thật; trên môi nó chẳng có điều giả dối nào. Nó đi với Ta trong sự bình an và chính trực. Nó đã giúp cho nhiều người xây bỏ tội lỗi của chúng. Vì môi của tư tế phải duy trì tri thức. Từ miệng của tư tế người ta sẽ tìm được luật pháp, vì tư tế là sứ giả của Chúa các đạo quân. Nhưng các ngươi đã xây bỏ đường lối ấy. Các ngươi đã gây cho nhiều người vi phạm luật pháp. Các ngươi đã làm hư hỏng giao ước của Lê-vi,” Chúa các đạo quân phán. “Vì thế Ta sẽ làm các ngươi bị khinh khi và bị sỉ nhục trước mặt mọi người, vì các ngươi đã không theo đường lối Ta, nhưng đã thiên vị trong việc thi hành luật pháp.”

Kết Hôn với Kẻ Không Tin Thờ Chúa và Vấn Ðề Ly Dị

10 Tất cả chúng ta không phải có cùng một Cha sao? Chẳng phải chỉ có một Ðức Chúa Trời, Ðấng đã dựng nên chúng ta sao? Thế tại sao chúng ta đã bội giao ước của tổ tiên chúng ta mà bội tín với nhau? 11 Giu-đa đã bội tín. Nó đã phạm điều gớm ghiếc giữa I-sơ-ra-ên và Giê-ru-sa-lem: Giu-đa đã làm ra phàm tục nơi thánh Chúa hằng yêu mến. Nó đã cưới con gái của thần dân ngoại. 12 Kẻ làm như thế, bất kể nó là ai, nguyện Chúa dứt bỏ nó khỏi trại của Gia-cốp, vì nó đã làm việc đó một cách có ý thức và biết trước sẽ gây hiểm họa chung, mặc dù nó mang của lễ đến dâng lên Chúa các đạo quân.

13 Các người còn làm điều nầy nữa: Các người dùng nước mắt hầu che khuất bàn thờ Chúa. Các người khóc lóc và than vãn, vì Ngài không màng đến và không vui nhận của lễ từ tay các người dâng. 14 Các người hỏi, “Tại sao như thế?” Bởi vì Chúa đã làm chứng giữa ngươi và người vợ ngươi cưới lúc thanh xuân. Ngươi đã bội tín với nàng, dầu nàng là bạn đời của ngươi và là người vợ kết ước của ngươi.

15 Phải chăng Chúa, Ðấng Ðộc Nhất Vô Nhị, đã dựng nên nàng? Phải chăng cả phần xác và phần linh đều thuộc về Ngài? Và Ðấng Ðộc Nhất Vô Nhị muốn gì? Ngài muốn tìm một dòng dõi thánh. Vậy hãy canh giữ tâm linh ngươi, và đừng bội tín với người vợ ngươi cưới lúc thanh xuân.

16 “Ta ghét ly dị và ghét kẻ nào lấy vũ phu làm quần áo che thân,” Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán. “Vậy hãy canh giữ tâm linh ngươi và chớ bội bạc.”

Gia-cơ 4:13-5:6

Đừng Khoác Lác

13 Bây giờ hãy nghe đây,[a] hỡi những người nói rằng, “Hôm nay hoặc ngày mai chúng tôi sẽ đi đến thành kia, ở đó một năm, buôn bán, và phát tài,” 14 trong khi anh chị em không biết ngày mai sẽ ra thế nào. Cuộc đời anh chị em là gì? Chẳng qua chỉ là hơi nước, hiện ra một lát, rồi lại tan ngay. 15 Thay vào đó anh chị em nên nói, “Nếu Chúa muốn, chúng tôi sẽ sống và sẽ làm việc nọ hoặc việc kia.” 16 Nhưng bây giờ anh chị em lại khoác lác và tự phụ. Mọi thứ khoác lác như thế đều là xấu. 17 Vậy ai biết điều đúng, đáng phải làm, mà không làm là có tội.

Quở Trách Người Giàu Bất Lương

Bây giờ hãy nghe đây,[b] hỡi những người giàu bất lương.[c] Hãy khóc lóc và rên than, vì những đau khổ sẽ giáng trên các người. Tài sản các người bị mục nát, quần áo các người bị mối ăn. Vàng bạc các người bị rỉ sét; sự rỉ sét ấy sẽ là bằng chứng nghịch lại các người và sẽ ăn thịt các người như lửa thiêu đốt. Các người cứ lo tích trữ tiền của cho mình trong những ngày cuối cùng.[d]

Kìa tiền công của các thợ gặt đã gặt lúa trong ruộng các người mà các người đã gian lận giữ lại đang kêu gào nghịch lại các người, và tiếng kêu gào của những thợ gặt đã thấu đến tai Chúa các đạo quân.

Các người đã sống xa hoa và đắm chìm trong các lạc thú trên đất; các người đã làm cho lòng mình mập béo trong ngày giết thịt. Các người đã lên án và giết hại người công chính, mặc dù người ấy không chống đối các người.

Lu-ca 17:20-37

Bản Thể của Nước Trời

20 Khi ấy những người Pha-ri-si hỏi Ngài khi nào vương quốc Ðức Chúa Trời sẽ đến, Ngài trả lời họ và nói, “Vương quốc Ðức Chúa Trời không đến bằng những gì có thể quan sát được. 21 Người ta không thể nói, ‘Này, nó ở đây,’ hoặc ‘Kìa, nó ở đó,’ vì này, vương quốc Ðức Chúa Trời ở trong[a] các ngươi.”

Ngày Chúa Ðến

(Mat 24:23-28, 37-41)

22 Ðoạn Ngài nói với các môn đồ, “Sẽ đến một thời các ngươi mong được thấy chỉ một ngày trong những ngày của Con Người, nhưng các ngươi sẽ không thấy. 23 Người ta sẽ nói với các ngươi, ‘Kìa, Ngài ở đó!’ hoặc ‘Này, Ngài ở đây!’ Các ngươi đừng đi và đừng bỏ công tìm kiếm. 24 Vì như chớp lòe sáng từ phương trời này vụt sáng đến phương trời kia thể nào, Con Người sẽ xuất hiện trong ngày của Người cũng thể ấy. 25 Nhưng trước hết, Người phải chịu nhiều đau khổ và bị thế hệ này khước từ. 26 Như trong thời Nô-ê thể nào, trong thời của Con Người cũng thể ấy: 27 người ta ăn, uống, cưới, gả cho đến khi Nô-ê vào tàu, rồi nước lụt ập đến và hủy diệt tất cả. 28 Giống như trong thời của Lót: người ta ăn, uống, mua, bán, trồng tỉa, và xây dựng 29 cho đến ngày Lót ra khỏi Sô-đôm, bấy giờ mưa lửa và diêm sinh từ trời sa xuống và hủy diệt tất cả. 30 Trong ngày Con Người được hiển lộ cũng sẽ như vậy. 31 Trong ngày ấy, ai đang ở trên sân thượng mà có của cải đang để trong nhà, đừng xuống lấy ra. Tương tự, ai đang ở ngoài đồng, đừng trở về nhà. 32 Hãy nhớ đến vợ Lót. 33 Ai tìm cách giữ mạng sống mình sẽ mất nó, còn ai liều bỏ mạng sống mình sẽ giữ được nó. 34 Ta nói với các ngươi, trong đêm ấy, có hai người nằm chung một giường, một người được đem đi, một người bị bỏ lại. 35 Có hai người đàn bà xay chung một cối, một người được đem đi, một người bị bỏ lại. [36 Có hai người đang ở ngoài đồng, một người được đem đi, một người bị bỏ lại. ] [b]

37 Họ hỏi Ngài và nói, “Lạy Chúa, tại đâu?”

Ngài trả lời họ, “Xác chết ở đâu, kên kên bâu lại đó.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang