Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Thánh Thi 119:1-24

Kinh Luật Của Đức Chúa Trời

119 Phước cho những người trọn vẹn trong đường lối mình;
    Sống theo Kinh Luật của CHÚA.
Phước cho những người gìn giữ lời chứng của Chúa;
    Hết lòng tìm kiếm Ngài.
Họ không làm điều gì sai trái,
    Nhưng sống theo đường lối của Chúa.
Chúa đã truyền các mạng lệnh của Ngài
    Để chúng tôi tuân theo.
Ước gì đường lối tôi được vững vàng
    Để tôi tuân theo các quy luật của Chúa;
Bấy giờ tôi sẽ không bị hổ thẹn
    Vì tôi chú tâm vào mọi điều răn của Chúa.
Tôi sẽ lấy lòng ngay thẳng ca ngợi Chúa
    Khi tôi học hỏi các phán quyết công chính của Ngài.
Tôi sẽ tuân theo các quy luật của Chúa;
    Xin chớ hoàn toàn từ bỏ tôi.
Người trẻ tuổi phải làm thế nào để giữ đời sống mình trong sạch?
    Phải tuân giữ lời Chúa.
10 Tôi hết lòng tìm kiếm Chúa,
    Xin chớ để tôi lạc xa các điều răn Ngài.
11 Tôi đã giấu lời Chúa trong lòng tôi
    Để tôi không phạm tội cùng Ngài.
12 Lạy CHÚA, tôi ca tụng Ngài,
    Xin dạy tôi các quy luật Ngài.
13 Môi tôi sẽ công bố mọi phán quyết từ miệng Ngài phán ra.
14 Tôi vui mừng theo lời chứng của Chúa như[a]
    Vui vì giàu có.
15 Tôi sẽ suy gẫm về các mạng lệnh của Chúa
    Và chú tâm vào đường lối Ngài.
16 Tôi vui thích trong quy luật của Chúa
    Và không quên lời Ngài.
17 Xin rộng lượng cùng tôi, là tôi tớ Chúa, để tôi được sống
    Và tuân giữ lời Ngài.
18 Xin Chúa mở mắt tôi để tôi nhìn thấy
    Những điều diệu kỳ trong Kinh Luật của Ngài.
19 Tôi là lữ khách trên đất,
    Xin chớ giấu tôi các điều răn Chúa.
20 Tâm hồn tôi luôn mòn mỏi khao khát các phán quyết của Chúa.
21 Ngài quở trách những kẻ kiêu ngạo, là kẻ đáng bị rủa sả,
    Kẻ đi lạc xa các điều răn Chúa.
22 Xin cất khỏi tôi sự sỉ nhục và khinh bỉ
    Vì tôi gìn giữ lời chứng của Chúa.
23 Các vua chúa ngồi cùng nhau bàn định nghịch tôi,
    Nhưng tôi tớ Chúa sẽ suy gẫm các quy luật Ngài.
24 Các lời chứng của Chúa là niềm vui cho tôi,
    Là những vị cố vấn của tôi.

Thánh Thi 12-14

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng, Có Đàn Huyền Phụ Họa.[a]

12 Lạy CHÚA, xin giải cứu chúng tôi.
    Vì người kính sợ Chúa không còn nữa,
    Và kẻ trung tín biến mất giữa vòng loài người.
Người ta nói dối lẫn nhau.
    Chúng là người hai lòng, nói bằng môi dua nịnh.
Nguyện CHÚA cắt hết môi dua nịnh,
    Lưỡi khoe khoang.
Tức là kẻ nói rằng: chúng ta sẽ thắng nhờ miệng lưỡi.
    Môi miệng là của chúng ta, ai sẽ là Chúa chúng ta?
Vì kẻ khốn cùng bị bóc lột,
    Người thiếu thốn rên siết.
Chính Ta sẽ đứng dậy, CHÚA phán:
    Ta sẽ đặt người nơi an toàn, là nơi người mong muốn.
Lời CHÚA là lời trong sạch.
    Như bạc luyện trong lò nung bằng đất,
    Tinh luyện đến bảy lần.
Lạy CHÚA, chính Ngài canh giữ người khốn cùng.
    Ngài bảo vệ người khỏi thế hệ này cho đến đời đời.[b]
Kẻ ác dạo quanh bốn phía
    Khi điều ác được tôn cao giữa vòng loài người.

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng

13 Lạy CHÚA, Ngài hằng quên tôi cho đến bao giờ?
    Ngài lánh mặt tôi cho đến chừng nào?
Linh hồn tôi vẫn đau đớn cho đến bao giờ?
    Lòng tôi vẫn buồn rầu mỗi ngày?
    Kẻ thù vẫn được tôn cao hơn tôi cho đến chừng nào?
Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của tôi.
    Xin hãy xem xét, xin đáp lời tôi.
Xin ban ánh sáng cho mắt tôi,
    Kẻo tôi phải ngủ đi trong sự chết.
Kẻo kẻ thù tôi sẽ nói: ta đã thắng nó!
    Và kẻ địch sẽ vui mừng vì tôi nghiêng ngả.
Nhưng tôi tin cậy nơi tình thương của Ngài.
    Lòng tôi vui mừng trong sự giải cứu của Ngài.
Tôi sẽ ca ngợi CHÚA,
    Vì Ngài đã ban phước dồi dào cho tôi.

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng

14 Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng:
    Không có Đức Chúa Trời.
Chúng nó đều thối nát, làm những điều ghê tởm.
    Không có ai làm điều thiện.
CHÚA từ trên trời
    Nhìn xuống loài người.
Để xem thử có ai khôn ngoan,
    Có ai tìm kiếm Đức Chúa Trời chăng?
Tất cả đều lầm lạc;
    Chúng nó cùng nhau đều bại hoại.
Không có ai làm điều thiện,
    Dù một người cũng không.
Phải chăng tất cả kẻ làm ác đều thiếu hiểu biết?
    Chúng ăn nuốt dân ta như ăn bánh,
    Cũng chẳng cầu khẩn CHÚA.
Kìa, chúng sẽ bị kinh hoàng.
    Vì Đức Chúa Trời ở cùng hội người công chính.
Các người làm hỏng kế hoạch của kẻ khốn cùng.
    Nhưng CHÚA là nơi họ trú ẩn.
Ôi, ước gì sự giải cứu Y-sơ-ra-ên từ Si-ôn đã đến.
    Khi CHÚA đem phu tù của dân Ngài trở về.
    Thì Gia-cốp sẽ hân hoan, Y-sơ-ra-ên sẽ mừng rỡ.

Giô-na 1:17-2:10

17 Nhưng CHÚA sắm sẵn một con cá lớn nuốt chửng Giô-na. Giô-na ở trong bụng cá ba ngày ba đêm.

Giô-na Cầu Nguyện Và Được Giải Cứu

Từ trong bụng cá, Giô-na cầu khẩn CHÚA, Đức Chúa Trời của ông. Ông nói:

“Trong cơn hoạn nạn tôi cầu khẩn CHÚA,
    Và Ngài đáp lời tôi.
Từ lòng Âm Phủ con kêu cứu,
    Thì Chúa nghe tiếng con.
Chúa ném con xuống vực sâu,
    Xuống tận lòng biển.
    Dòng nước biển bao bọc con,
Hết thảy những luồng sóng to và sóng cồn của Ngài
    Cuộn lên ngang qua đầu con.
Con tự nhủ: ‘Con đã bị quăng xa
    Khỏi Chúa,
Dù vậy, con lại sẽ được ngắm
    Đền thánh Ngài.’[a]
Nước phủ lấp con, khiến con gần chết,
    Vực thẳm bao bọc con,
    Rong biển vướng víu đầu con.
Con đã xuống tận nền các núi,
    Đến nơi có then cài của đất nhốt kín con vĩnh viễn.
Thế mà, ôi lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của con,
    Ngài đã đem mạng sống con lên khỏi hố thẳm!
Khi con sắp ngất đi,
    Con nhớ đến CHÚA,
Và lời cầu nguyện con lên thấu đến Ngài,
    Tận trong đền thánh Ngài.
Những người thờ lạy các thần tượng giả dối
    Từ bỏ Đấng Yêu Thương thành tín.
Về phần con, con sẽ hát ca ngợi Chúa,
    Con sẽ dâng tế lễ cho Ngài.
Con sẽ thực hiện điều con hứa nguyện.
    Chỉ CHÚA mới có quyền giải cứu!”

10 CHÚA ra lệnh cho cá, và cá nhả Giô-na ra trên đất khô.

Công Vụ 27:9-26

Chúng tôi ở lại đây một thời gian dài, quá ngày đại lễ Chuộc Tội; đến lúc này vượt biển thật là nguy hiểm. 10 Phao-lô khuyên họ: “Thưa các ông, tôi nhận thấy chuyến hải trình từ đây thật nguy hiểm, chẳng những thiệt hại lớn cho chiếc tàu và hàng hóa, mà còn nguy hiểm cho tính mạng chúng ta nữa.” 11 Nhưng đội trưởng Giu-li tin lời bàn của thuyền trưởng và chủ tàu hơn lời Phao-lô nói. 12 Vì hải cảng này không tiện đậu mùa đông, nên đa số đồng ý ra khơi, để may ra có thể chạy đến Phê-nít để tạm trú qua mùa đông. Phê-nít là một hải cảng của đảo Cơ-rết, về hướng tây nam và tây bắc.

13 Thấy gió nam bắt đầu thổi nhẹ, họ tưởng có thể thực hiện được điều dự định, nên nhổ neo chạy dọc theo bờ đảo Cơ-rết.

Bị Bão Chìm Tàu

14 Chẳng bao lâu, một trận bão dữ dội tên là Đông Bắc từ trên đảo thổi quật xuống. 15 Tàu bị bão dập dồi, không thể nào chạy ngược chiều gió được nữa, nên chúng tôi bỏ mặc cho gió cuốn tàu đi. 16 Tạt ngang phía nam một đảo nhỏ tên là Cơ-lô-đa, chúng tôi phải chật vật lắm mới giữ được chiếc thuyền cấp cứu. 17 Người ta kéo thuyền lên và tìm cách buộc chặt tàu lại. Sợ bị mắc cạn trên bãi cát ngoài hải phận Si-rơ-tơ, nên họ thả neo xuống, để mặc cho tàu bị cuốn đi. 18 Bão tiếp tục thổi vô cùng dữ dội, nên hôm sau, người ta quăng hàng hóa xuống biển. 19 Ngày thứ ba, hành khách tự tay ném dụng cụ trên tàu xuống biển. 20 Suốt nhiều ngày, mặt trời không xuất hiện, các ngôi sao cũng không, mà bão thì cứ tiếp tục thổi rất mạnh. Rốt cuộc, chúng tôi đành tuyệt vọng, không còn mong được cứu thoát nữa.

21 Sau khi cả tàu nhịn ăn lâu ngày, Phao-lô đứng dậy giữa mọi người khuyên nhủ: “Thưa các ông, giá các ông nghe lời tôi và không rời đảo Cơ-rết thì đã khỏi bị thiệt hại mất mát như thế này. 22 Nhưng bây giờ, tôi khuyên các ông hãy vui lên! Vì không một ai trong các ông thiệt mạng cả, chỉ mất chiếc tàu mà thôi. 23-24 Đêm qua, một thiên sứ của Đức Chúa Trời đứng bên tôi bảo rằng: ‘Phao-lô ơi! Đừng sợ vì anh phải ứng hầu Hoàng Đế La Mã và này, Đức Chúa Trời đã ban cho anh tất cả những người đồng thuyền với anh, tôi thuộc về Đức Chúa Trời và đang phục vụ Ngài. 25 Vậy, xin các ông hãy vui lên đi! Vì tôi tin chắc nơi Đức Chúa Trời rằng sự việc sẽ xảy ra như lời đã phán cùng tôi. 26 Nhưng chắc hẳn chúng ta sẽ phải tấp vào một hòn đảo nào đó!’

Lu-ca 9:1-17

Chúa Sai Mười Hai Sứ Đồ Đi Truyền Giáo(A)

Đức Giê-su gọi mười hai sứ đồ lại, ban cho năng lực và thẩm quyền để trừ[a] tất cả các quỷ và chữa bệnh. Ngài sai họ đi truyền giảng Nước Đức Chúa Trời và chữa lành những người đau ốm. Ngài bảo họ: “Đi đường, các con đừng đem theo gì cả; đừng đem theo gậy, túi, thực phẩm,[b] tiền bạc, cũng đừng đem theo hai áo choàng. Các con vào nhà nào, cứ ở lại đó cho đến khi đi.[c] Nếu thành nào người ta không tiếp đón các con thì khi ra khỏi thành ấy, hãy phủi bụi nơi chân để tỏ ý đối kháng với họ.” Các sứ đồ ra đi, từ làng này qua làng khác, truyền giảng Phúc Âm và chữa lành bệnh tật khắp nơi.

Nghe về mọi việc xảy ra, Hê-rốt, vua chư hầu, rất hoang mang vì có người nói: “Giăng Báp-tít đã sống lại từ cõi chết;” cũng có người bảo: “Tiên tri Ê-li đã hiện ra!” Nhưng có kẻ khác lại cho rằng một tiên tri thời xưa đã sống lại. Nhưng vua Hê-rốt nói: “Giăng thì Ta đã chém đầu rồi, còn người này là ai mà ta nghe đồn người đã làm những việc như thế?” Nên vua tìm cách gặp[d] Đức Giê-su.

Chúa Cho Năm Ngàn Người Ăn Bánh(B)

10 Các sứ đồ trở về tường trình cho Ngài những việc họ đã làm. Ngài đem họ đi riêng ra, đến thành Bết-sai-đa, 11 nhưng dân chúng biết được, kéo theo Ngài. Ngài đón tiếp họ, giảng giải về Nước Đức Chúa Trời và chữa cho những người cần được lành bệnh.

12 Trời đã xế chiều, mười hai sứ đồ đến thưa: “Xin Thầy giải tán dân chúng, để họ vào các làng mạc thôn xóm xung quanh tìm chỗ ăn và nghỉ, vì đây là nơi đồng hoang.”

13 Nhưng Ngài bảo: “Chính các con hãy cho họ ăn!” Các sứ đồ thưa: “Nếu chúng con không đi mua thức ăn cho cả đoàn dân này, thì chúng con chỉ có năm ổ bánh và hai con cá!”

14 Có độ năm ngàn người đàn ông ở đó. Nhưng Ngài bảo các môn đệ: “Các con hãy cho họ ngồi thành từng nhóm, mỗi nhóm độ năm mươi người.” 15 Các môn đệ làm theo, sắp xếp cho mọi người ngồi xuống. 16 Ngài cầm năm ổ bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, chúc phước, rồi bẻ ra, trao cho các môn đệ để dọn ra trước đoàn dân. 17 Tất cả đều ăn no nê; những mẩu bánh thừa thu lại được mười hai giỏ đầy.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)