Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Thánh Thi 45

Một Khúc Tình Ca

45 Lòng tôi cảm tác[a] một chủ đề[b] hay.
    Tôi sẽ ngâm những vần thơ[c] cho vua.
    Lưỡi tôi là ngòi bút của văn sĩ đại tài.
Ngài đẹp hơn tất cả con trai loài người.
    Môi miệng Ngài đầy ân sủng,
    Vì vậy, Đức Chúa Trời ban phước cho Ngài đời đời.
Hỡi dũng sĩ, hãy đeo gươm vào hông,[d]
    Là sự vinh quang và uy nghi của Ngài.
Trong sự uy nghi của Ngài, hãy nhân danh chân lý,
    Nhu mì và công chính mà tiến lên đắc thắng.
    Hãy để cánh tay hữu Ngài bày tỏ những việc kinh hoàng.
Các mũi tên Ngài bén nhọn, bắn vào tim những kẻ thù của vua.
    Các dân ngã quỵ dưới chân Ngài.
Lạy Đức Chúa Trời, ngôi Ngài tồn tại đời đời.
    Vương trượng của Ngài là trượng công bình.
Ngài yêu sự công chính và ghét điều gian tà.
    Vì vậy Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời của Ngài,
    Đã xức dầu vui vẻ cho Ngài trội hơn đồng bạn[e]
Y phục Ngài đượm mùi trầm hương, một dược và nhục quế.
    Tiếng đàn hạc từ cung điện bằng ngà làm Ngài vui vẻ.
Các công chúa là những thiếu nữ quý phái của Ngài,
    Bên phải Ngài là hoàng hậu trang sức vàng Ô-phia.[f]
10 Hỡi con gái,[g] hãy nghe, suy xét và lắng tai:
    Hãy quên dân tộc và nhà cha con, hãy tôn kính Ngài.
11 Thì vua sẽ ái mộ nhan sắc con,
    Vì Ngài là Chúa của con, hãy tôn kính Ngài.
12 Con gái[h] thành Ty-rơ sẽ đem tặng phẩm đến,
    Những người giàu có nhất trong dân sẽ tìm kiếm ơn nơi con.
13 Công chúa tiến vào hoàng cung[i] đầy vinh hiển.
    Y phục nàng thêu dệt bằng vàng.
14 Trang sức lộng lẫy,[j] nàng được ra mắt vua.
    Các nữ đồng trinh[k] theo sau nàng
    Và bạn hữu nàng cũng được đưa đến Ngài.[l]
15 Trong niềm hân hoan vui mừng họ được dẫn vào cung vua.
16 Các con trai Ngài sẽ nối dòng tổ phụ,
    Ngài sẽ lập chúng làm vương, hầu trên khắp trái đất.
17 Ta sẽ làm danh ngươi được ghi nhớ mãi mãi.
    Vì vậy các dân sẽ ca ngợi ngươi đời đời.

Thánh Thi 47-48

Thơ Con Cháu Cô-rê Làm

47 Hỡi các dân, hãy vỗ tay.
    Hãy reo mừng chiến thắng cho Đức Chúa Trời.
CHÚA Chí Cao[a] thật đáng kính sợ,
    Là Vua lớn trên toàn trái đất.
Ngài khiến các dân quy phục chúng tôi,
    Làm các nước phục dưới chân chúng tôi.
Ngài chọn cơ nghiệp cho chúng tôi,
    Là niềm kiêu hãnh của Gia-cốp[b] người Ngài yêu mến. Sê-la
Đức Chúa Trời ngự lên trong tiếng reo hò chiến thắng,
    CHÚA đi lên giữa tiếng kèn vang dậy.
Hãy hát lên ca ngợi Đức Chúa Trời, hãy hát lên.
    Hãy hát lên ca ngợi Vua chúng ta, hãy hát lên.
Vì Đức Chúa Trời là vua của cả trái đất.
    Hãy hát thánh thi[c] mà ca ngợi Ngài.
Đức Chúa Trời cai trị các nước,
    Đức Chúa Trời ngự trên ngôi thánh Ngài.
Hoàng tử của thế gian nhóm họp lại
    Làm dân Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham.
Vì các bậc quyền thế[d] trên đất đều thuộc về Đức Chúa Trời.
    Ngài được tôn rất cao.

Thơ Con Cháu Cô-rê Làm. Bài Hát

48 CHÚA thật vĩ đại, rất đáng được ca ngợi
    Trong thành của Đức Chúa Trời chúng ta và trên núi thánh Ngài.
Núi thánh Ngài cao vút đẹp đẽ,
    Là niềm vui cho toàn trái đất.
Núi Si-ôn, đỉnh cao của Sa-phan,
    Là thành đô của vua lớn.
Từ giữa các đền đài[e] của thành ấy,
    Đức Chúa Trời chứng tỏ Ngài là nơi trú ẩn vững vàng.
Vì kìa, các vua tụ họp lại,
    Cùng nhau tiến lên đánh thành.
Họ thấy thành nên kinh hoàng
    Và hoảng sợ tháo chạy.
Tại đó, họ run rẩy rụng rời,[f]
    Đau đớn như đàn bà sinh đẻ.
Như các tàu Ta-rê-si
    Bị gió đông đánh tan nát.
Những gì chúng tôi đã nghe,
    Thì chúng tôi đã thấy
Trong thành của CHÚA Vạn Quân,
    Tức là thành của Đức Chúa Trời chúng ta.
    Đức Chúa Trời vững lập thành muôn đời.
Lạy Đức Chúa Trời, tại giữa đền thờ Ngài,
    Chúng tôi suy gẫm về tình yêu thương của Ngài.
10 Lạy Đức Chúa Trời, danh Ngài thể nào,
    Thì lời ca ngợi Ngài cũng vang ra tận cùng trái đất thể ấy.
    Tay hữu Ngài đầy sự công bình.
11 Núi Si-ôn hân hoan,
    Các con gái[g] Giu-đa mừng rỡ
    Vì sự đoán xét của Ngài.
12 Hãy đi khắp Si-ôn, đi vòng quanh thành,
    Đếm các ngọn tháp nó.
13 Hãy chú ý đến các chỗ kiên cố,[h]
    Xem xét[i] các thành lũy,
    Để thuật lại cho thế hệ tương lai
14 Rằng: Ngài là Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời của chúng ta.
    Chính Ngài sẽ hướng dẫn chúng ta mãi mãi.[j]

Sáng Thế 37:12-24

Âm Mưu Thủ Tiêu Giô-sép

12 Một hôm, các anh của Giô-sép dắt các bầy súc vật đến đồng cỏ Si-chem. 13 Y-sơ-ra-ên bảo Giô-sép: “Các anh con đang chăn bầy tại Si-chem phải không? Con đi thăm xem chúng nó mạnh giỏi thế nào, bầy súc vật ra sao rồi về cho cha biết.”

14 Giô-sép thưa: “Vâng ạ, con đi ngay!” Từ Hếp-rôn, Giô-sép lên đường qua Si-chem, 15 nhưng đi lạc vào một khu đồng không mông quạnh. Một người bắt gặp, hỏi Giô-sép: “Cậu đi tìm ai?”

16 Giô-sép đáp: “Tôi đi tìm các anh tôi. Xin ông cho biết họ chăn bầy tại đâu?”

17 Người ấy nói: “Họ đi nơi khác rồi. Tôi nghe họ rủ nhau đi Đô-than.”

Giô-sép tìm đến Đô-than để gặp các anh. 18 Thấy Giô-sép còn ở đằng xa, các anh âm mưu giết em:

19 “Kìa, thằng nằm mộng đến đây rồi! 20 Anh em ta hãy giết nó, vất xác dưới hố rồi báo lại cho cha rằng nó bị thú dữ ăn, để xem giấc mộng của nó có thành hay không?”

21 Nhưng Ru-bên muốn cứu Giô-sép, liền bàn ra: “Đừng giết nó! Đổ huyết nó ra làm chi? Chỉ quăng nó xuống hố trong sa mạc!” 22 Thật ra, Ru-bên lập mưu cứu em để nó an toàn về với cha.

23 Giô-sép vừa đến nơi, các anh xúm nhau lột chiếc áo choàng sặc sỡ 24 và quăng Giô-sép vào một cái hố cạn, không có nước.

1 Cô-rinh-tô 1:20-31

20 Người khôn ngoan đâu rồi? Học giả đâu rồi? Những nhà hùng biện của đời này đâu rồi? Không phải Đức Chúa Trời đã làm cho sự khôn ngoan của thế gian thành điên dại hay sao? 21 Bởi vì cứ theo sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời, thế gian cậy sự khôn ngoan riêng của mình không nhận biết Đức Chúa Trời, nên Ngài vui lòng dùng điều bị coi là ngu dại của việc truyền giảng Phúc Âm để cứu rỗi những người tin. 22 Vì người Do Thái đòi hỏi dấu lạ còn người Hy Lạp tìm kiếm sự khôn ngoan. 23 Nhưng chúng ta truyền giảng Phúc Âm về Chúa Cứu Thế bị đóng đinh trên thập tự giá, là điều người Do Thái cho là nhục hình và người ngoại quốc cho là ngu dại. 24 Nhưng đối với những người được Chúa kêu gọi, cả người Do Thái lẫn người Hy Lạp, Chúa Cứu Thế là quyền năng và sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời. 25 Vì điều tưởng là dại dột của Đức Chúa Trời vẫn trổi hơn sự thông sáng của loài người và điều xem như yếu đuối của Đức Chúa Trời mạnh hơn sức mạnh loài người.

26 Anh chị em hãy xem xét lúc Chúa kêu gọi anh chị em. Giữa vòng anh chị em không có mấy người khôn ngoan theo trần tục, không mấy người có quyền thế, cũng không có nhiều người quý phái. 27 Nhưng Đức Chúa Trời đã chọn những điều dại dột trong thế gian để làm hổ thẹn những người khôn. Đức Chúa Trời đã chọn những điều yếu đuối trong thế gian để làm hổ thẹn những kẻ mạnh. 28 Đức Chúa Trời đã chọn những gì hèn hạ, bị khinh khi trong thế gian và những điều không ra gì để vô hiệu hóa những điều trọng đại. 29 Cho nên loài người không ai có thể khoe khoang trước mặt Đức Chúa Trời. 30 Nhờ Đức Chúa Trời mà anh chị em ở trong Chúa Cứu Thế Giê-su, là Đấng Đức Chúa Trời đã làm thành sự khôn ngoan, công chính, thánh khiết và cứu chuộc cho chúng ta. 31 Như Kinh Thánh đã chép:

“Ai tự hào, hãy tự hào trong Chúa.”

Mác 1:14-28

Đức Giê-su Truyền Giảng Tại Miền Ga-li-lê(A)

14 Sau khi Giăng bị tù, Đức Giê-su đến miền Ga-li-lê, truyền giảng Phúc Âm của Đức Chúa Trời. 15 Ngài phán: “Giờ đã điểm, Nước Đức Chúa Trời đã đến gần, hãy ăn năn và tin nhận Phúc Âm.”

Bốn Môn Đệ Đầu Tiên(B)

16 Một hôm Đức Giê-su đi dọc theo bờ biển Ga-li-lê, Ngài thấy Si-môn và em là An-rê đang chài lưới dưới biển vì họ làm nghề đánh cá. 17 Ngài gọi họ: “Hãy theo Ta, Ta sẽ khiến các người trở nên tay đánh lưới cứu người.”[a] 18 Họ liền bỏ lưới đi theo Ngài.

19 Đi một quãng nữa, Ngài thấy Gia-cơ con trai của Xê-bê-đê với em là Giăng đang vá lưới trên thuyền. 20 Ngài liền gọi họ. Hai người rời Xê-bê-đê cha mình và mấy người bạn chài trên thuyền, đi theo Ngài.

Đức Giê-su Đuổi Tà Linh(C)

21 Sau đó, Đức Giê-su và các môn đệ đến thành Ca-pha-na-um. Nhằm ngày Sa-bát Ngài vào hội đường bắt đầu giảng dạy. 22 Người ta đều ngạc nhiên về sự dạy dỗ của Ngài, vì Ngài giảng dạy có thẩm quyền khác hẳn các giáo sư Kinh Luật. 23 Ngay lúc ấy, trong hội đường, một người bị tà linh ám la lên: 24 “Ông Giê-su Na-xa-rét ơi, ông muốn làm gì chúng tôi đây? Ông đến để diệt chúng tôi sao? Tôi biết ông là ai, là Đấng Thánh của Đức Chúa Trời.”

25 Đức Giê-su nghiêm trách nó: “Im đi! Hãy xuất khỏi người này.” 26 Tà linh vật mạnh người ấy, thét lên rồi ra khỏi.

27 Mọi người có mặt đều kinh hoàng, nên bàn với nhau: “Cái gì vậy? Giáo lý mới lạ quá! Người dạy thì có quyền uy, đến cả tà linh cũng phải vâng lệnh.” 28 Tức thì, danh tiếng Ngài đồn ra khắp miền Ga-li-lê.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)