Book of Common Prayer
Thánh Thi Đa-vít
30 Lạy CHÚA, tôi ca ngợi Ngài,
Vì Ngài đã kéo tôi lên.
Không để cho kẻ thù vui mừng vì cớ tôi.
2 Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của tôi.
Tôi đã kêu cứu Ngài và Ngài chữa lành tôi.
3 Lạy CHÚA, Ngài đã đem linh hồn[a] tôi lên khỏi Âm Phủ.
Ngài đã phục hồi mạng sống tôi từ những người đi xuống huyệt sâu.[b]
4 Hỡi những người trung tín của Ngài,
Hãy ca ngợi CHÚA và cảm tạ danh thánh[c] Ngài.
5 Vì cơn giận của Ngài chỉ trong chốc lát,
Còn ơn của Ngài thì suốt cả một đời.
Than khóc có thể kéo dài trong đêm.
Nhưng vui mừng khi rạng đông ló dạng.
6 Còn tôi, trong khi thịnh vượng tôi đã nói:
Tôi sẽ không bao giờ bị rung chuyển.
7 Lạy CHÚA, nhờ ơn Ngài,
Ngài lập tôi như ngọn núi vững chắc.[d]
Ngài lánh mặt đi,
Tôi bị bối rối.
8 Lạy CHÚA, tôi kêu cầu cùng Ngài.
Lạy CHÚA tôi, tôi khẩn nguyện với Ngài.
9 Lợi ích gì khi tôi bị đổ huyết mất mạng,
Bị đi xuống huyệt sâu?
Cát bụi sẽ ca ngợi Ngài chăng?
Sẽ rao truyền chân lý của Ngài không?[e]
10 Lạy CHÚA, xin hãy nghe,
Lạy CHÚA, xin thương xót tôi, xin giúp đỡ tôi.
11 Ngài đã đổi lời than khóc của tôi ra nhảy múa,
Ngài cởi bỏ áo tang chế của tôi và mặc[f] cho tôi vui mừng.
12 Để linh hồn tôi ca ngợi Ngài và không im lặng.
Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của tôi. Tôi cảm tạ Ngài đời đời.
Thánh Thi Đa-vít Để Dạy Dỗ
32 Phước cho người nào
Có sự vi phạm được tha thứ,
Tội lỗi mình được khỏa lấp.
2 Phước cho người nào
CHÚA không quy tội ác cho,
Và trong tâm linh không có sự gian dối.
3 Khi tôi nín lặng,
Xương cốt tôi tiêu mòn
Và rên siết suốt ngày.
4 Vì ngày đêm,
Tay Ngài đè nặng trên tôi,
Sinh lực[a] tôi tiêu hao[b]
Như sương gặp nắng hạ.
5 Tôi đã thú tội cùng Ngài,
Không giấu tội ác tôi.
Tôi nói: “Tôi sẽ xưng
Các sự vi phạm tôi cùng CHÚA,
Và Ngài đã tha thứ
Tội lỗi gian ác tôi.”
6 Vì vậy, hết thảy những người trung tín,[c]
Hãy cầu nguyện cùng Ngài đang khi có thể gặp được.
Dù khi có nước lụt lớn dâng lên
Cũng không đụng đến người.
7 Ngài là nơi trú ẩn cho tôi,
Ngài gìn giữ tôi khỏi hoạn nạn,
Ngài bao phủ tôi bằng những bài ca[d] giải cứu.
8 Ta sẽ dạy dỗ ngươi, chỉ cho ngươi con đường phải đi.
Mắt Ta hằng chăm nom, cố vấn ngươi.[e]
9 Đừng như con ngựa, con la,
Là vật vô tri;
Phải dùng hàm thiếc, dây cương để kiềm chế miệng nó.
Nếu không, chúng sẽ không đến gần ngươi.
10 Kẻ ác có nhiều nỗi đau đớn,
Nhưng người tin cậy CHÚA
Được tình yêu thương bao phủ họ.
11 Hỡi những người trung tín,
Hãy vui mừng và hân hoan trong CHÚA.
Hỡi những người có lòng ngay thẳng,
Hãy reo mừng.
Thơ Con Cháu Cô-rê Làm Để Dạy Dỗ
42 Đức Chúa Trời ôi! Linh hồn tôi mong đợi Chúa
Như con nai thèm khát suối nước.
2 Linh hồn tôi khao khát Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời hằng sống.
Khi nào tôi mới được đến trình diện trước mặt Đức Chúa Trời?
3 Khi người ta còn hỏi Đức Chúa Trời ngươi đâu?
Thì suốt ngày đêm nước mắt làm đồ ăn cho tôi.
4 Tôi nhớ lại những điều này
Và linh hồn tôi tan vỡ.
Thể nào tôi đã đến,
Dẫn đoàn người vào nhà Đức Chúa Trời,
Trong tiếng reo hò vui vẻ cảm tạ
Của đoàn người dự lễ.
5 Hỡi linh hồn ta, tại sao ngươi chán nản
Và lo lắng trong mình ta?
Hãy hy vọng nơi Đức Chúa Trời.
Vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
Ngài là Đấng cứu rỗi
Và Đức Chúa Trời hằng giúp đỡ ta.[a]
6 Linh hồn tôi chán nản trong tôi,
Nên tôi nhớ đến Ngài.
Từ vùng đất Giô-đanh,
Từ rặng núi Hẹt-môn và đồi Mít-sê-a.
7 Vực sâu này đến vực sâu khác,[b]
Tiếng ầm ầm của các thác nước;
Tất cả sóng gió ba đào của Ngài
Đã tràn ngập tôi.
8 Ban ngày CHÚA truyền ban[c] tình yêu thương Ngài,
Ban đêm bài hát Ngài ở cùng tôi,
Tức là lời cầu nguyện dâng lên Đức Chúa Trời của đời tôi.[d]
9 Tôi sẽ thưa cùng Đức Chúa Trời, là vầng đá của tôi;
Tại sao Ngài quên tôi?
Vì sao tôi bước đi buồn thảm?
Trong sự đàn áp của kẻ thù?
10 Xương cốt tôi như gẫy nát[e]
Khi kẻ thù chế giễu,
Suốt ngày chúng hỏi tôi:
Đức Chúa Trời ngươi đâu?
11 Hỡi linh hồn ta, tại sao ngươi chán nản?
Vì sao ngươi lo lắng trong mình ta?
Hãy hy vọng nơi Đức Chúa Trời,
Vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
Là Đấng Cứu Rỗi và Đức Chúa Trời hằng giúp đỡ ta.
Cầu Nguyện Chúa Trong Lúc Khó Nguy
43 Lạy Đức Chúa Trời, xin xét xử cho tôi.
Xin bênh vực trường hợp[f] tôi chống lại một dân vô đạo.[g]
Xin giải cứu tôi khỏi người lừa dối và bất công.
2 Vì chính Ngài là Đức Chúa Trời tôi, Đấng bảo vệ tôi.
Tại sao Ngài từ bỏ tôi?
Vì sao tôi bước đi buồn thảm
Trong sự đàn áp của kẻ thù?
3 Xin ban ánh sáng và chân lý của Ngài
Hướng dẫn tôi,
Đưa tôi đến núi thánh của Ngài,
Là nơi Ngài ngự.
4 Bấy giờ tôi sẽ đến bàn thờ Đức Chúa Trời,
Tức là đến với Đức Chúa Trời, sự vui mừng và sung sướng của tôi.
Lạy Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời tôi,
Tôi sẽ gảy đàn hạc ca ngợi Ngài,
5 Hỡi linh hồn ta, tại sao ngươi chán nản
Vì sao ngươi lo lắng trong mình ta?
Hãy hy vọng nơi Đức Chúa Trời.
Vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
Là Đấng cứu rỗi và Đức Chúa Trời hằng giúp đỡ ta.[h]
6 Bấy giờ thành Giê-ri-cô đã đóng kín cổng vì dân Y-sơ-ra-ên kéo đến; không ai vào ra nữa.
2 CHÚA phán dạy Giô-suê: “Này Ta đã phó Giê-ri-cô, vua và các chiến sĩ của họ vào tay con. 3 Con hãy đi một lần vòng quanh thành với tất cả các chiến sĩ; phải đi như thế trong sáu ngày liên tiếp. 4 Bảy thầy tế lễ sẽ cầm bảy cái tù và sừng dê đực đi trước Rương Giao Ước. Qua ngày thứ bảy các con hãy đi vòng quanh thành bảy lần với các thầy tế lễ đang thổi tù và. 5 Khi nghe tiếng tù và thổi dài, hãy bảo tất cả đoàn quân lớn tiếng thét lên, lúc ấy vách thành sẽ sụp đổ, rồi quân sẽ leo lên, mỗi người tiến lên ngay phía trước mình.”
6 Vậy Giô-suê, con trai Nun triệu tập các thầy tế lễ mà bảo: “Hãy khiêng Rương Giao Ước của CHÚA lên, và hãy cho bảy thầy tế lễ cầm tù và đi trước Rương của CHÚA.” 7 Ông cũng ra lệnh cho dân chúng: “Tiến lên! Đi vòng quanh thành với các chiến sĩ vũ trang đi trước rương của CHÚA!”
8 Sau khi Giô-suê nói cùng dân chúng, bảy thầy tế lễ cầm bảy cái tù và tiến tới trước mặt CHÚA vừa đi vừa thổi tù và. Rương Giao Ước của CHÚA đi theo họ. 9 Các chiến sĩ vũ trang kéo đi trước các thầy tế lễ thổi tù và, còn quân hậu tập đi sau Rương Giao Ước. Suốt thời gian chuyển quân, tù và tiếp tục thổi. 10 Nhưng Giô-suê đã ra lệnh cho dân chúng: “Các ngươi đừng la hét, đừng trò chuyện; cũng đừng nói một lời nào cho đến khi ta ra lệnh hét lên. Lúc đó các ngươi sẽ la hét!” 11 Vậy Giô-suê cho khiêng Rương Giao Ước của CHÚA đi vòng quanh thành một lần, rồi về nghỉ đêm trong trại.
12 Sáng sau Giô-suê dậy sớm và các thầy tế lễ khiêng Rương Giao Ước của CHÚA lên. 13 Bảy thấy tế lễ cầm bảy cây tù và tiến lên trước; đi trước Rương Giao Ước của CHÚA vừa đi vừa thổi tù và. Các chiến sĩ vũ trang đi lên trước, còn các chiến sĩ hậu tập theo sau Rương của CHÚA trong khi tù và tiếp tục được thổi. 14 Vậy, ngày thứ nhì họ đi vòng quanh thành một lần rồi quay về trại. Họ cứ làm như thế trong sáu ngày.
Đối Với Chính Quyền
13 Mỗi người phải tùng phục các nhà cầm quyền trên mình, vì không có thẩm quyền nào không do Đức Chúa Trời đặt ra, và các nhà cầm quyền hiện có đều do Ngài thiết lập. 2 Cho nên ai chống lại thẩm quyền là chống lại mệnh lệnh Đức Chúa Trời; những người chống nghịch ấy sẽ rước lấy hình phạt cho mình. 3 Vì những người cai trị không phải để cho người làm lành sợ mà cho người ác khiếp sợ. Muốn khỏi sợ nhà cầm quyền, ngươi hãy làm điều lành thì sẽ được họ khen ngợi. 4 Vì nhà cầm quyền là đầy tớ của Đức Chúa Trời để giúp ích cho ngươi. Nếu ngươi làm dữ thì hãy sợ hãi vì họ cầm gươm không phải là vô ích; họ là đầy tớ của Đức Chúa Trời, kẻ thừa hành để giáng cơn thịnh nộ xuống kẻ làm ác. 5 Vậy, phải thuận phục nhà cầm quyền, không phải chỉ vì sợ cơn thịnh nộ nhưng cũng vì lương tâm nữa.
6 Đây cũng là lý do anh chị em hãy nộp thuế, vì nhà cầm quyền là tôi tớ Đức Chúa Trời lo thi hành phận sự đó. 7 Hãy trả lại cho mọi người món nợ mình đã mắc, nộp thuế cho người mình phải nộp, đóng thuế thu nhập cho người mình phải đóng, sợ kẻ mình đáng sợ, kính kẻ mình đáng kính.
Thiết Lập Lễ Tiệc Thánh(A)
26 Đang khi ăn, Đức Giê-su cầm bánh, tạ ơn rồi bẻ ra trao cho các môn đệ, và phán: “Hãy nhận lấy và ăn. Đây là thân thể Ta.”
27 Rồi Ngài cầm chén, tạ ơn, trao cho các môn đệ và phán: “Hết thảy các con hãy uống đi. 28 Vì đây là huyết Ta, huyết của giao ước đổ ra cho nhiều người được tha tội. 29 Ta nói cùng các con, từ nay Ta sẽ không uống nước nho này nữa cho đến ngày đó, khi Ta sẽ cùng các con uống nước nho mới trong vương quốc của Cha Ta.”
30 Sau khi hát thánh ca, Đức Giê-su và các môn đệ đi lên núi Ô-liu.
Lời Cảnh Cáo Phê-rơ(B)
31 Bấy giờ Đức Giê-su bảo các môn đệ: “Đêm nay, tất cả các con đều sẽ vấp ngã vì Ta, như lời Kinh Thánh đã chép:
‘Ta sẽ đánh người chăn,
Thì bầy chiên sẽ bị tan lạc.’[a]
32 Nhưng sau khi sống lại, Ta sẽ đi đến miền Ga-li-lê trước các con.”
33 Phê-rơ thưa: “Dù tất cả sẽ vấp ngã vì Thầy, con sẽ không bao giờ vấp ngã.”
34 Đức Giê-su đáp: “Thật, Thầy bảo con: Chính đêm nay, trước khi gà gáy con sẽ chối Thầy ba lần.”
35 Phê-rơ thưa: “Dù con phải chết với Thầy, con cũng không chối Thầy.” Các môn đệ đều nói như vậy.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)