Book of Common Prayer
Kẻ Thù Của Bình An
120 Trong lúc khốn khổ tôi cầu khẩn CHÚA
Và Ngài đã đáp lời tôi.
2 Lạy CHÚA, xin giải cứu tôi khỏi môi giả dối,
Khỏi lưỡi lừa gạt.
3 Hỡi lưỡi lừa gạt, Ngài sẽ giáng gì cho ngươi?
Và thêm hình phạt gì cho ngươi?
4 Ấy là các mũi tên nhọn của binh sĩ
Với than củi đỏ rực.
5 Khốn nạn cho tôi, tôi như sống với người Mê-siếc,
Như ngụ trong trại của người Kê-đa.[a]
6 Tôi đã cư ngụ quá lâu
Với những kẻ ghét hòa bình.
7 Tôi muốn hòa bình
Nhưng khi tôi nói lên thì chúng muốn chiến tranh.[b]
Chúa Là Cha, Đấng Bảo Vệ Chúng Ta
121 Tôi ngước mắt nhìn lên rặng núi,
Sự giúp đỡ tôi đến từ đâu?
2 Sự giúp đỡ tôi đến từ CHÚA,
Đấng sáng tạo nên trời và đất.
3 Ngài không để chân ngươi trượt ngã;
Đấng bảo vệ ngươi sẽ không buồn ngủ.
4 Phải, Đấng bảo vệ Y-sơ-ra-ên
Sẽ không buồn ngủ cũng không cần ngủ.
5 CHÚA là Đấng bảo vệ ngươi;
CHÚA là bóng che chở ở bên phải ngươi.
6 Ban ngày mặt trời sẽ không thiêu đốt[c] ngươi;
Ban đêm mặt trăng cũng không hại ngươi.[d]
7 CHÚA bảo vệ ngươi khỏi mọi tai họa;
Ngài sẽ bảo vệ sinh mạng ngươi.[e]
8 CHÚA sẽ bảo vệ ngươi khi đi ra, lúc đi vào
Từ nay cho đến đời đời.
Lời Cầu Nguyện Cho Giê-ru-sa-lem
122 Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi rằng:
Chúng ta hãy đi đến nhà CHÚA.
2 Hỡi Giê-ru-sa-lem, chân chúng ta đang đứng
Trong các cổng thành ngươi.
3 Giê-ru-sa-lem được xây cất như một cái thành,
Nối kết nhau vững chắc.
4 Ấy là nơi các bộ tộc,
Tức là các bộ tộc của CHÚA
Đi hành hương, theo như quy luật truyền cho Y-sơ-ra-ên,
Để cảm tạ danh CHÚA.
5 Vì tại đó các ngôi phán xét,
Tức là các ngôi thuộc nhà Đa-vít được lập.
6 Hãy cầu hòa bình cho Giê-ru-sa-lem,
Nguyện những người yêu mến ngươi được thịnh vượng.
7 Nguyện bình an ở trong các tường thành ngươi,
An ninh ở giữa các đồn lũy ngươi.[f]
8 Vì cớ anh em, bè bạn ta, ta cầu rằng:
Nguyện ngươi được bình an.
9 Vì cớ đền thờ CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta,
Ta cầu phúc lành cho ngươi.
Lời Cầu Nguyện Xin Chúa Giúp Đỡ
123 Lạy Đấng ngự trên các tầng trời,
Tôi ngước mắt hướng về Ngài.
2 Kìa, như mắt của các tôi trai hướng về tay ông chủ,
Như mắt của các tớ gái hướng về tay bà chủ mình thế nào,
Mắt chúng tôi cũng hướng về CHÚA, Đức Chúa Trời chúng tôi thể ấy,
Cho đến khi nào Ngài thương xót chúng tôi.
3 Xin thương xót chúng tôi,
Lạy CHÚA, xin thương xót chúng tôi;
Vì chúng tôi đã chịu nhiều khinh bỉ.
4 Linh hồn chúng tôi đã chịu nhiều chế nhạo từ những kẻ tự mãn;
Nhiều khinh bỉ từ những kẻ kiêu căng.
Đức Chúa Trời Là Đấng Bảo Vệ Dân Ngài
124 Y-sơ-ra-ên hãy tuyên bố:
Nếu CHÚA không ở cùng chúng ta;
2 Nếu CHÚA không ở phía chúng ta
Khi phàm nhân nổi lên chống nghịch chúng ta,
3 Thì chúng ắt đã nuốt sống chúng ta
Khi chúng nổi giận cùng chúng ta rồi;
4 Thì nước lụt ắt đã cuốn trôi chúng ta;
Nước lũ đã tràn ngập linh hồn chúng ta;
5 Và dòng nước cuồng bạo
Đã tràn ngập linh hồn chúng ta rồi.
6 Cảm tạ CHÚA,
Ngài không phó chúng ta làm mồi cho răng chúng nó.
7 Linh hồn chúng ta như con chim
Thoát khỏi bẫy sập của kẻ bẫy chim;
Bẫy đã gãy
Và chúng ta thoát khỏi.
8 Sự giúp đỡ của chúng ta ở trong danh CHÚA;
Là Đấng tạo nên trời và đất.
Đức Chúa Trời Bảo Vệ Dân Ngài
125 Những người tin cậy nơi CHÚA như núi Si-ôn,
Sẽ không lay chuyển nhưng vẫn tồn tại đời đời.
2 Các núi bao quanh Giê-ru-sa-lem thể nào
Thì CHÚA cũng bao phủ dân Ngài thể ấy
Từ nay cho đến đời đời.
3 Vì cây gậy của kẻ ác sẽ không còn cai trị[g]
Trên phần sản nghiệp của người công chính;
Để người công chính cũng sẽ không
Đưa tay ra làm điều ác.
4 Lạy CHÚA, xin hãy ban phúc lành
Cho người lành và người có lòng ngay thẳng.
5 Nhưng những kẻ trở gót theo đường cong quẹo,
CHÚA sẽ đày ải[h] chúng cùng với những kẻ làm ác.
Nguyện Y-sơ-ra-ên được bình an.
Lời Cầu Nguyện Giải Cứu
126 Khi CHÚA phục hồi cơ đồ cho Si-ôn[i]
Chúng tôi như những người nằm mơ.
2 Bấy giờ miệng chúng tôi đầy tiếng cười,
Lưỡi chúng tôi đầy tiếng hát;
Bấy giờ người ta sẽ nói giữa các nước rằng:
“CHÚA đã làm những việc vĩ đại cho họ.”
3 CHÚA đã làm những việc vĩ đại cho chúng tôi,
Chúng tôi vui mừng.
4 Lạy CHÚA, xin phục hồi cơ đồ cho chúng tôi
Như những dòng suối trong sa mạc Miền Nam.
5 Những người gieo giống trong nước mắt,
Sẽ gặt hái với niềm hân hoan.
6 Người nào vừa đi vừa khóc, mang giống ra gieo;
Sẽ trở về, vác bó lúa mình trong tiếng hát vui vẻ.
Ca Ngợi Phúc Lành Của Chúa
127 Nếu CHÚA không xây cất nhà,
Thì người ta có lao khổ để xây cất cũng vô ích.
Nếu CHÚA không giữ thành,
Thì người lính canh có thức canh cũng vô ích.
2 Thật vô ích cho tất cả các ngươi
Là người dậy sớm, thức khuya,
Lao khổ để kiếm miếng ăn.[j]
Vì Chúa cũng ban giấc ngủ cho những người Ngài yêu mến như vậy.[k]
3 Kìa con cái là cơ nghiệp CHÚA ban;
Bông trái tử cung là phần thưởng.
4 Các con trai sinh trong thời tuổi trẻ
Khác nào các mũi tên trong tay dũng sĩ.
5 Phước cho người nào
Có đầy chúng trong bao đựng tên mình.
Người sẽ không bị hổ thẹn
Khi đối đáp với kẻ thù tại cổng thành.
Làm Gạch Không Rơm
5 Sau đó Môi-se và A-rôn đến yết kiến Pha-ra-ôn và thưa: “CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên phán rằng: ‘Hãy để dân Ta đi, để họ có thể thờ phượng Ta trong sa mạc.’ ” 2 Pha-ra-ôn hỏi: “CHÚA là ai mà ta phải vâng lời và để cho Y-sơ-ra-ên ra đi? Ta chẳng biết CHÚA là ai và cũng chẳng cho dân Y-sơ-ra-ên đi đâu.”
3 Môi-se và A-rôn thưa: “Đức Chúa Trời của người Hê-bơ-rơ đã viếng thăm chúng tôi. Bây giờ xin bệ hạ cho chúng tôi đi ba ngày đường vào sa mạc để dâng tế lễ cho CHÚA, Đức Chúa Trời của chúng tôi, nếu không Ngài sẽ dùng dịch hạch và gươm dao hình phạt chúng tôi.” 4 Tuy nhiên Pha-ra-ôn trả lời: “Môi-se và A-rôn! Tại sao hai ông làm cho họ dừng công việc như vậy? Về làm việc đi!” 5 Vua nói tiếp: “Dân số trong xứ đã lên rất nhiều mà mấy ông lại xui cho họ bỏ bê công việc.”
6 Ngay hôm ấy, Pha-ra-ôn ban lệnh này cho các cai nô và các đốc công: 7 “Đừng cấp rơm cho dân làm gạch như trước nữa; để chúng tự đi kiếm rơm lấy. 8 Nhưng vẫn bắt chúng phải làm đủ số lượng gạch như trước chớ không được giảm bớt sản lượng. 9 Phải bắt chúng làm việc thật nặng nề để chúng đừng để ý đến những lời dối trá.”
10 Các cai nô và đốc công đi ra nói với dân rằng: “Đây là lệnh của Pha-ra-ôn: ‘Ta sẽ không cấp rơm như trước nữa. 11 Mỗi người phải tự đi kiếm rơm ở đâu thì đi, nhưng không được giảm bớt sản lượng.’ ” 12 Dân chúng phân tán đi ra khắp Ai-cập để kiếm rạ thay cho rơm. 13 Các cai nô cứ đốc thúc: “Mỗi ngày phải làm cho xong phần việc, như khi được cấp rơm vậy.” 14 Những trưởng toán người Y-sơ-ra-ên do các cai nô chỉ định bị họ đánh đập và hạch sách: “Sao hôm qua và hôm nay các anh không sản xuất đúng mức ấn định như trước?”
15 Các trưởng toán người Y-sơ-ra-ên đến kêu van với Pha-ra-ôn: “Sao bệ hạ đối xử với các tôi tớ của bệ hạ như vậy? 16 Chúng tôi không được cấp rơm nhưng vẫn cứ nhận được lệnh ‘Làm gạch đi!’ Tôi tớ của bệ hạ bị đánh đập, nhưng lỗi là lỗi của dân của bệ hạ.” 17 Pha-ra-ôn đáp: “Lười biếng! Các anh là bọn lười biếng! Vì vậy mà các anh cứ đòi ‘Xin cho chúng tôi đi dâng tế lễ cho CHÚA.’ 18 Trở về làm việc đi! Chẳng ai cấp rơm cho đâu, nhưng mức sản xuất gạch vẫn giữ nguyên như cũ!”
19 Các trưởng toán Y-sơ-ra-ên rất bối rối khi nghe câu “Chẳng ai cấp rơm cho đâu, nhưng mức sản xuất gạch vẫn giữ nguyên như cũ”. 20 Khi lui ra khỏi cung vua, họ gặp Môi-se và A-rôn đang đứng chờ họ, 21 nên nói rằng: “Xin CHÚA xem xét và xử đoán hai ông! Hai ông đã làm chúng tôi thành một vật hôi hám trước mặt Pha-ra-ôn và quần thần, hai ông đã đưa gươm cho họ giết chúng tôi!”
22 Môi-se trở về với CHÚA và thưa: “Lạy CHÚA! Sao CHÚA lại mang họa đến cho dân này? CHÚA sai con đến với họ là vì mục đích ấy sao? 23 Từ lúc con đến với Pha-ra-ôn để nhân danh CHÚA mà nói thì vua càng ngược đãi dân này, nhưng CHÚA lại chẳng giải cứu họ!”
6 Lúc ấy, CHÚA phán với Môi-se: “Bây giờ con sẽ thấy việc Ta làm cho Pha-ra-ôn: Vì tay quyền năng của Ta, vua ấy sẽ để cho dân ra đi; vì tay quyền năng của Ta vua ấy sẽ trục xuất dân ra khỏi xứ.”
20 Thưa anh chị em, đừng suy nghĩ như trẻ con, nhưng về sự ác hãy như trẻ con, hãy trưởng thành trong sự suy nghĩ. 21 Trong Kinh Luật có chép:
“Chúa phán: Ta sẽ nhờ những người nói tiếng khác
Và dùng môi miệng người ngoại quốc
Để phán với dân này,
Nhưng dầu vậy họ vẫn không nghe Ta.”[a]
22 Như thế các tiếng lạ là một dấu không phải cho những người tin nhưng cho những người không tin; còn nói tiên tri không phải cho những người không tin nhưng cho tín hữu. 23 Vậy, khi cả Hội Thánh họp lại và tất cả mọi người đều nói tiếng lạ, chợt có người bình thường hoặc người chưa tin bước vào, có phải họ sẽ nghĩ rằng anh chị em điên cuồng chăng? 24 Nhưng nếu mỗi người đều nói tiên tri, chợt có ai không tin hoặc người bình thường bước vào, người ấy sẽ bị mọi người thuyết phục và xét đoán. 25 Những bí ẩn trong lòng người ấy sẽ bị tỏ bày và người ấy sẽ quỳ xuống thờ lạy Đức Chúa Trời mà công bố rằng: Thật có Đức Chúa Trời giữa anh chị em.
Thờ Phượng Trong Trật Tự
26 Thưa anh chị em, thế thì vấn đề là gì? Khi anh chị em họp lại với nhau, người thì có thánh ca, người có lời dạy dỗ, người có lời mạc khải, người nói tiếng lạ, người thông dịch tiếng lạ. Hãy làm mọi sự để xây dựng. 27 Nếu có ai nói tiếng lạ thì chỉ nên hai hay ba người là nhiều nhất, phải theo thứ tự và một người phải thông dịch. 28 Nếu không có ai thông dịch, người ấy nên im lặng trong Hội Thánh; chỉ nói với riêng mình và với Đức Chúa Trời.
29 Chỉ nên hai hay ba tiên tri rao giảng và những người khác suy xét. 30 Nhưng nếu có người ngồi đó được Chúa mạc khải thì người đang nói trước đó hãy im lặng. 31 Vì theo thứ tự, mỗi anh chị em đều có thể nói tiên tri để tất cả cùng được học hỏi và được khích lệ. 32 Tâm thần của các tiên tri phải được các tiên tri kiểm soát. 33 Vì Đức Chúa Trời không phải là Đức Chúa Trời hỗn loạn mà là Đức Chúa Trời bình an như trong tất cả các Hội Thánh của các thánh đồ.
39 Thế thì, thưa anh chị em, hãy khao khát tìm kiếm ân tứ làm tiên tri và đừng ngăn cấm việc nói tiếng lạ. 40 Nhưng hãy làm mọi sự một cách thích đáng và trong trật tự.
Cám Dỗ(A)
42 “Còn ai gây cho một trong những đứa trẻ này đã tin Ta, phạm tội, thì thà buộc cối đá vào cổ người ấy mà quăng xuống biển còn hơn. 43 Còn nếu tay con gây cho con phạm tội, hãy chặt nó đi; thà cụt một tay mà được sự sống còn hơn là đủ cả hai tay mà phải vào hỏa ngục, trong lửa chẳng hề tắt. 44 (Nơi đó sâu bọ sẽ chẳng hề chết và lửa sẽ không hề tắt.)[a] 45 Còn nếu chân con gây cho con phạm tội, hãy chặt nó đi; thà cụt một chân mà được sự sống còn hơn là đủ hai chân mà bị quăng vào hỏa ngục. 46 (Nơi đó sâu bọ sẽ chẳng hề chết và lửa sẽ không hề tắt.)[b] 47 Còn nếu mắt con gây cho con phạm tội, hãy móc đi; thà bị chột mắt mà vào Nước Đức Chúa Trời còn hơn là đủ hai mắt mà bị quăng xuống hỏa ngục, 48 là nơi sâu bọ chẳng hề chết và lửa không hề tắt. 49 Vì mỗi người sẽ bị muối bằng lửa.
50 Muối vốn tốt lành, nhưng nếu mất chất mặn đi, các con lấy gì làm cho mặn lại? Hãy có muối trong mình và sống hòa bình với nhau.”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)