Book of Common Prayer
97 Tôi yêu Kinh Luật Chúa biết bao,
Suốt ngày tôi suy gẫm luật ấy.
98 Các điều răn Chúa giúp tôi khôn ngoan hơn các kẻ thù tôi,
Vì các điều răn ấy luôn luôn ở cùng tôi.
99 Tôi sáng suốt hơn tất cả các thầy dạy tôi,
Vì tôi suy gẫm các lời chứng của Chúa.
100 Tôi hiểu biết hơn các bậc bô lão
Vì tôi gìn giữ các mạng lệnh của Chúa.
101 Tôi giữ chân tôi tránh mọi đường tà để gìn giữ lời Chúa.
102 Tôi không từ bỏ các phán quyết của Chúa
Vì chính Ngài đã dạy dỗ tôi.
103 Lời Chúa ngọt ngào cho khẩu vị tôi biết bao,
Ngọt hơn mật ong trong miệng.
104 Nhờ các mạng lệnh của Chúa tôi được sáng suốt,
Vì thế tôi ghét mọi đường lối giả dối.
105 Lời Chúa là ngọn đèn cho chân tôi,
Là ánh sáng cho đường lối tôi.
106 Tôi đã thề và sẽ giữ lời thề rằng
Tôi sẽ giữ các phán quyết công chính của Chúa.
107 Lạy CHÚA, tôi đau khổ rất nhiều,
Xin ban sức sống cho tôi theo như lời Chúa.
108 Lạy CHÚA, xin nhận tế lễ tình nguyện từ môi miệng tôi
Và dạy tôi các phán quyết của Ngài.
109 Mạng sống tôi thường bị nguy hiểm[a]
Nhưng tôi không quên Kinh Luật Chúa.
110 Những kẻ ác đặt bẫy hại tôi
Nhưng tôi không lìa bỏ các mạng lệnh của Chúa.
111 Lời chứng của Chúa là cơ nghiệp đời đời của tôi,
Vì chúng là niềm vui cho lòng tôi.
112 Tôi luôn chuyên tâm làm theo các quy luật của Chúa
Đến tận cùng.
113 Tôi ghét những kẻ hai lòng
Nhưng yêu mến Kinh Luật của Chúa.
114 Chính Ngài là nơi trú ẩn và là cái khiên bảo vệ tôi,
Tôi hy vọng nơi lời Chúa.
115 Hỡi những kẻ ác, hãy tránh xa ta
Để ta gìn giữ các điều răn của Đức Chúa Trời ta.
116 Xin nâng đỡ tôi như lời Chúa đã hứa để tôi được sống
Và không bị hổ thẹn về điều tôi hy vọng.
117 Xin hỗ trợ tôi để tôi được an toàn
Và luôn luôn làm theo quy luật của Chúa.
118 Ngài từ bỏ tất cả những kẻ đi xa lạc các quy luật Chúa
Vì sự giả dối của họ là vô ích.
119 Ngài coi mọi kẻ ác trên đất như cặn bã,
Vì thế tôi yêu mến các lời chứng của Chúa.
120 Thân thể tôi run rẩy vì sợ hãi Chúa,
Tôi cũng sợ sự phán xét của Ngài.
Lời Kêu Gọi Vâng Phục Chúa
81 Hãy lớn tiếng ca ngợi Đức Chúa Trời, là sức lực chúng ta;
Hãy reo hò vui vẻ cho Đức Chúa Trời của Gia-cốp.
2 Hãy bắt đầu âm nhạc, hãy đánh trống cơm,
Hãy khảy đàn hạc du dương hòa cùng đàn lia.
3 Hãy thổi tù và vào ngày trăng mới,
Và ngày trăng tròn để báo hiệu các ngày lễ của chúng ta.
4 Vì ấy là một quy luật cho Y-sơ-ra-ên,
Luật từ Đức Chúa Trời của Gia-cốp;
5 Một sắc luật[a] Ngài lập với Giô-sép
Khi Ngài đi ra đánh[b] nước Ai-cập;
Nơi mà tiếng nói tôi nghe nhưng không hiểu.[c]
6 Ta đã cất đi gánh nặng khỏi vai ngươi[d]
Và tay ngươi khỏi xách giỏ.
7 Khi gian truân, ngươi cầu khẩn và Ta giải cứu ngươi;
Ta đã đáp lời ngươi từ nơi bí ẩn của sấm sét;
Ta đã thử ngươi nơi mạch nước Mê-ri-ba. Sê-la
8 Hỡi dân Ta, hãy lắng tai nghe lời Ta khuyên;
Hỡi Y-sơ-ra-ên, ước gì ngươi lắng tai nghe Ta.
9 Chớ có một thần lạ nào giữa vòng các ngươi,
Cũng không được thờ lạy một thần ngoại quốc nào.
10 Chính Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời ngươi;
Ta đã đem ngươi ra khỏi đất Ai-cập.
Hãy há to miệng ra, Ta sẽ đút đầy.
11 Nhưng dân Ta không nghe lời Ta;
Y-sơ-ra-ên không muốn vâng phục Ta.
12 Nên Ta để chúng nó đi theo tấm lòng ương ngạnh của chúng nó;
Theo mưu ý riêng của mình.
13 Ước gì dân Ta nghe Ta;
Ước gì Y-sơ-ra-ên đi theo đường lối Ta;
14 Thì Ta sẽ sớm chinh phục kẻ thù của chúng
Và đưa tay chống lại địch thủ của chúng nó.
15 Những kẻ ghét CHÚA sẽ phải quy phục Ngài[e]
Chúng sẽ phải quy phục[f] Ngài đời đời.
16 Nhưng Ngài sẽ lấy lúa mì tốt nhất để nuôi Y-sơ-ra-ên,[g]
Và lấy mật từ đá làm chúng thỏa dạ.[h]
Thơ A-sáp
82 Đức Chúa Trời ngự trong hội đồng Ngài;
Ngài phán xét giữa các thần.
2 Các ngươi sẽ xét xử bất công
Và thiên vị kẻ ác cho đến bao giờ? Sê-la
3 Hãy xét xử ngay thẳng cho những người yếu kém và kẻ mồ côi;
Hãy giữ lẽ công bình cho kẻ khốn cùng và người nghèo khó.
4 Hãy cứu vớt kẻ yếu kém và nghèo khổ;
Giải cứu họ khỏi tay những kẻ ác.
5 Các ngươi[i] không biết cũng không hiểu;
Các ngươi đi lại trong tối tăm;
Mọi nền tảng của quả đất đều xiêu vẹo.
6 Ta bảo: “Các ngươi là thần;
Tất cả các ngươi đều là con của Đấng Chí Cao;
7 Nhưng các ngươi sẽ chết như người phàm,
Sẽ ngã quỵ như một trong những vua chúa cai trị.”
8 Lạy Đức Chúa Trời, xin hãy đứng dậy và phán xét thế gian
Vì tất cả các dân tộc đều là cơ nghiệp của Ngài.
27 Y-sác tuổi cao, mắt đã lòa. Ông gọi trưởng nam Ê-sau mà nói rằng: “Ê-sau, con!” Ê-sau đáp: “Dạ, con đây!”
2 Y-sác bảo: “Này, cha đã già rồi, không biết ngày nào cha chết! 3 Con hãy lấy cung tên ra đồng hoang săn bắn và đem thịt về, 4 rồi nấu các món ngon cha thích, dọn lên cho cha ăn, để linh hồn cha chúc phước cho con trước khi cha chết.”
5 Rê-bê-ca nghe được lời Y-sác dặn Ê-sau. Vậy, Ê-sau ra đồng để săn thú đem về. 6 Rê-bê-ca bảo Gia-cốp, con trai mình: “Này, mẹ nghe cha bảo Ê-sau, anh con rằng: 7 ‘Con hãy đem thịt săn về cho cha và nấu các món ngon cho cha ăn để cha chúc phước cho con trước mặt CHÚA trước khi cha qua đời!’ 8 Bây giờ, con ơi, con hãy nghe lời mẹ bảo đây: 9 ‘con hãy đi đến chỗ bầy gia súc, bắt hai con dê con ngon, rồi mẹ sẽ nấu các món cha thích. 10 Con sẽ đem mời cha ăn để cha chúc phước cho con trước khi qua đời.’ ”
11 Gia-cốp thưa với mẹ:[a] “Mẹ xem, anh Ê-sau có nhiều lông, còn da con thì mịn màng.
12 Có lẽ cha sẽ sờ người con và coi con như một tên lừa gạt, thì con sẽ chuốc lấy rủa sả chứ chẳng được phước lành đâu!”
13 Mẹ Gia-cốp đáp: “Con ơi, để mẹ chịu rủa sả, con chỉ nên nghe lời mẹ, đi lấy thịt cho mẹ đi!”[b]
14 Gia-cốp ra bắt dê đem vào cho mẹ. Bà mẹ làm các món ngon mà người cha ưa thích. 15 Rê-bê-ca lấy áo tốt nhất của Ê-sau, con trưởng mình để trong nhà mà mặc cho Gia-cốp, con thứ mình, 16 lấy da dê con bọc hai tay và cổ mịn màng của Gia-cốp, 17 rồi đưa các món ăn ngon và bánh bà làm cho Gia-cốp bưng.
18 Gia-cốp bưng đến gần cha thưa: “Cha ơi!” Y-sác đáp: “Cha đây! Con là đứa nào đó?”
19 Gia-cốp thưa với cha: “Con là Ê-sau, trưởng nam của cha. Con có làm như cha dặn bảo. Mời cha ngồi dậy, ăn thịt săn của con, để rồi linh hồn cha chúc phước cho con!”
20 Y-sác hỏi: “Sao con đi săn được thú nhanh thế?”
Gia-cốp đáp: “Vì CHÚA, Đức Chúa Trời của cha cho con thành công!”
21 Y-sác nói với Gia-cốp: “Con lại gần đây, để cha sờ xem có phải Ê-sau thật không?”
22 Gia-cốp lại gần cho cha sờ mình. Y-sác nói: “Giọng nói thì của Gia-cốp mà cánh tay lại của Ê-sau!” 23 Y-sác không nhận ra người, vì hai cánh tay đều có nhiều lông như tay của Ê-sau, nên chúc phước lành cho con. 24 Y-sác hỏi: “Con có phải thật là Ê-sau không?”
Gia-cốp thưa: “Chính con là Ê-sau mà!”
25 Y-sác bảo: “Vậy con hãy đem thịt rừng đến đây cho cha ăn để cha chúc phước cho con!”
Gia-cốp đem thịt đến mời cha ăn và rót rượu cho cha uống. 26 Y-sác bảo: “Con lại đây hôn cha đi!” Gia-cốp đến hôn cha. Y-sác ngửi mùi thơm của áo Ê-sau và chúc phước:
27 Mùi hương của con trai ta
Chẳng khác nào hương hoa đồng nội
Mà CHÚA ban phước.
28 Cầu xin Đức Chúa Trời ban cho con nhiều sương móc trên trời,
Đất đai màu mỡ
Nhiều lúa mì, rượu mới.
29 Nguyện các dân tộc sẽ phục vụ con.
Các nước sẽ qui phục con.
Con hãy cai trị các anh em con.
Tất cả bà con quyến thuộc đều qui phục con.
Tất cả những người nguyền rủa con, sẽ bị nguyền rủa
Và tất cả những người chúc phước con sẽ hưởng phước lành.
Thờ Phượng Chúa
12 Thưa anh chị em, vì thế tôi nài xin anh chị em, do lòng thương xót của Đức Chúa Trời, hãy dâng hiến thân thể mình như sinh tế sống, thánh khiết, đẹp lòng Đức Chúa Trời, đó là sự thờ phượng hợp lẽ của anh chị em. 2 Đừng rập khuôn theo đời này, nhưng hãy được biến hóa bởi sự đổi mới tâm trí, để thử nghiệm cho biết ý định tốt lành, trọn vẹn và đẹp lòng Đức Chúa Trời.
3 Vì nhờ ân sủng Chúa ban cho tôi, tôi xin nói với mỗi người trong anh chị em: Đừng nghĩ về mình cao quá, nhưng hãy bình tâm suy nghĩ, đúng theo lượng đức tin Đức Chúa Trời đã ban phát cho mình. 4 Vì như trong một thân thể, ta có nhiều phần, nhưng tất cả các phần không có cùng một chức năng, 5 cũng thế, dù chúng ta đông người, nhưng chỉ có một thân thể trong Chúa Cứu Thế và mỗi người là các phần của nhau. 6 Ta được ân tứ khác nhau theo ân sủng Chúa; ai được ân nói tiên tri, hãy nói theo lượng đức tin; 7 ai phục vụ, hãy tận tâm phục vụ; ai dạy dỗ hãy chăm mà dạy dỗ; 8 ai được ân khích lệ, hãy khích lệ anh chị em; ai được ân ban phát hãy rộng rãi ban phát; ai được ân lãnh đạo, hãy chuyên cần lãnh đạo; ai làm việc từ thiện, hãy hăng hái mà làm.
12 Đức Giê-su lại phán cùng họ rằng: “Ta là sự sáng của thế giới, người nào theo Ta sẽ không còn đi trong tối tăm nhưng có ánh sáng của sự sống.”
13 Những người Pha-ri-si bắt bẻ: “Chính ông tự làm chứng về mình, nên lời chứng đó không xác thực.”
14 Đức Giê-su đáp lại: “Cho dù Ta tự làm chứng về mình, lời chứng của Ta vẫn xác thực vì Ta biết mình từ đâu đến và đang về đâu; còn các ông không biết Ta từ đâu đến hay đang về đâu. 15 Chính các ông xét xử theo cách người phàm, còn Ta chẳng xét đoán ai. 16 Nhưng dù Ta có xét xử đi nữa thì sự xét xử của Ta vẫn xác thực, vì không phải một mình Ta, nhưng cùng với Cha là Đấng đã sai Ta đến. 17 Và như trong Kinh Luật của các ông có chép lời chứng của hai người là hợp lệ. 18 Chính Ta tự làm chứng cho Ta và Cha là Đấng đã sai Ta cũng làm chứng cho Ta nữa!”
19 Họ hỏi lại Ngài: “Cha của ông đâu?” Đức Giê-su đáp: “Các ông không biết Ta, cũng chẳng biết Cha Ta. Nếu các ông biết Ta, các ông hẳn đã biết Cha Ta rồi!” 20 Đức Giê-su nói những lời này đang khi dạy trong đền thờ, chỗ kho bạc; và không một ai bắt Ngài vì giờ của Ngài chưa đến.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)