Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Thánh Thi 80

Theo Điệu Hoa Huệ; Cho Nhạc Trưởng

80 Lạy Đấng chăn giữ Y-sơ-ra-ên,
    Đấng hướng dẫn dòng dõi Giô-sép như đàn chiên,
Xin hãy lắng tai nghe.
    Lạy Đấng ngự trên Chê-ru-bim, xin hãy chiếu sáng
    Trước mặt Ép-ra-im, Bên-gia-min và Ma-na-se.
Xin hãy tỏ quyền năng của Ngài ra
    Và đến giải cứu chúng tôi.
Lạy Đức Chúa Trời,
    Xin hãy phục hồi chúng tôi lại;
    Xin ân sủng[a] Ngài tỏa sáng thì chúng tôi sẽ được cứu rỗi.
Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời Vạn Quân,
    Ngài giận dữ, không nghe lời cầu nguyện của dân Ngài cho đến bao giờ?
Ngài đã cho họ ăn bánh giọt lệ,
    Và uống đầy nước mắt.
Ngài làm chúng tôi thành vật tranh giành giữa các nước láng giềng;
    Các kẻ thù cùng nhau cười nhạo chúng tôi.[b]
Lạy Đức Chúa Trời Vạn Quân,
    Xin hãy phục hồi chúng tôi trở lại;
    Xin ân sủng Ngài tỏa sáng thì chúng tôi sẽ được cứu rỗi.
Ngài đã đem cây nho[c] ra khỏi Ai-cập;
    Ngài đánh đuổi các nước đi và trồng nó.
Ngài sửa soạn đất sạch sẽ cho cây nho;
    Nó đâm rễ và mọc đầy trên đất;
10 Bóng cây che các núi đồi
    Và cành nó che phủ các cây tùng của Đức Chúa Trời.[d]
11 Các cành nho vươn ra tận biển,[e]
    Chồi nó lan rộng đến tận sông.[f]
12 Sao Ngài lại phá đổ tường rào nó?
    Để mọi kẻ qua lại hái trộm nho?
13 Để heo rừng cắn phá,
    Và thú đồng phá hại?
14 Lạy Đức Chúa Trời Vạn Quân, xin hãy trở lại;
    Từ trên trời xin Ngài nhìn xuống,
Đoái xem và chăm sóc cây nho này,
15     Là cây mà tay Ngài đã trồng,
    Là con trai[g] mà Ngài đã nuôi dưỡng cho mình.
16 Cây nho bị lửa đốt và bị chặt đi.
    Họ bị hủy diệt vì nét mặt trách mắng của Ngài.
17 Nguyện tay Ngài phù hộ người ngồi bên[h] tay phải Ngài,
    Là con người mà Ngài đã nuôi dưỡng cho mình.
18 Chúng tôi sẽ không từ bỏ Ngài nữa.
    Xin Ngài cho chúng tôi sống, thì chúng tôi sẽ cầu khẩn danh Ngài.
19 Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời Vạn Quân,
    Xin hãy làm cho chúng tôi quay trở lại.
    Xin ân sủng Ngài tỏa sáng, thì chúng tôi sẽ được cứu rỗi.

Thánh Thi 77

Niềm An Ủi Nơi Đức Chúa Trời

77 Tôi lớn tiếng cầu khẩn Đức Chúa Trời;
    Tôi cầu khẩn Đức Chúa Trời và Ngài lắng tai nghe tôi.
Trong ngày gian truân tôi tìm kiếm Chúa;
    Ban đêm tôi giơ tay cầu khẩn Ngài không mệt mỏi;
    Tâm hồn[a] tôi không chịu ai an ủi.
Tôi nhớ đến Đức Chúa Trời và than vãn;
    Tôi suy tư và tâm linh tôi kiệt quệ. Sê-la
Ngài giữ cho mí mắt tôi cứ mở ra;
    Tôi quá bối rối không thể nói nên lời.
Tôi nghĩ đến những ngày thời đại trước,
    Vào những năm xa xưa.
Ban đêm tôi nhớ lại bài ca của tôi;[b]
    Tôi suy tư trong lòng và tâm linh tự vấn.
Lẽ nào Chúa sẽ từ bỏ chúng ta đời đời
    Và không bao giờ ban ơn cho chúng ta nữa?
Lẽ nào tình thương của Ngài đã chấm dứt mãi mãi,
    Những lời hứa của Ngài đã không còn đời đời?
Lẽ nào Đức Chúa Trời đã quên ban ơn?
    Hay trong cơn giận Ngài đã khép lòng thương xót? Sê-la
10 Và tôi nói: Điều đau đớn cho tôi là:
    Cánh tay phải[c] của Đấng Chí Cao đã thay đổi![d]
11 Tôi sẽ nhắc lại những công việc của CHÚA
    Và tôi nhớ đến những phép lạ của Ngài thuở xưa.
12 Tôi sẽ suy gẫm về tất cả những phép lạ của Ngài
    Và suy tư về những công việc Ngài đã làm.
13 Lạy Đức Chúa Trời, đường lối của Ngài là thánh khiết;[e]
    Có Thần nào vĩ đại như Đức Chúa Trời chăng?
14 Ngài là Đức Chúa Trời, Đấng làm phép lạ;
    Ngài bày tỏ quyền năng Ngài giữa các dân.
15 Ngài đã đưa tay cứu chuộc con dân Ngài,
    Tức là dòng dõi[f] Gia-cốp và Giô-sép. Sê-la
16 Lạy Đức Chúa Trời,
    Dòng nước thấy Ngài thì sợ hãi;
    Vực thẳm thấy Ngài thì run rẩy.
17 Các tầng mây làm đổ cơn mưa,
    Bầu trời phát ra tiếng sấm;
    Những chớp nhoáng của Ngài lóe lên.
18 Tiếng sấm của Ngài ở trong cơn gió lốc;
    Chớp nhoáng chiếu sáng thế gian;
    Quả đất rung chuyển và lay động.
19 Con đường của Ngài xuyên qua biển cả;
    Các lối đi của Ngài vượt qua biển sâu;
    Nhưng không ai tìm thấy[g] được vết chân Ngài.
20 Ngài dùng tay Môi-se và A-rôn
    Dẫn dắt dân Ngài như một đàn chiên.

Thánh Thi 79

Cầu Nguyện Cho Giê-ru-sa-lem Và Dân Tộc Do Thái

79 Lạy Đức Chúa Trời, các nước đã xâm phạm cơ nghiệp Ngài;
    Làm cho đền thánh Ngài thành ô uế;
    Và gây cho Giê-ru-sa-lem đổ nát.
Chúng vứt thây các tôi tớ Ngài cho chim trời ăn thịt;
    Và bỏ xác những người trung tín của Ngài
    Cho thú rừng trên đất.
Chúng làm đổ máu họ như nước chảy
    Quanh khắp Giê-ru-sa-lem,
    Nhưng không có ai chôn cất.
Chúng tôi trở thành cớ chế giễu cho các dân láng giềng;
    Là lời chế nhạo, vật đáng khinh cho những nước chung quanh.
Lạy CHÚA, cho đến bao giờ? Ngài sẽ giận đến đời đời ư?
    Cơn thịnh nộ ghen tương của Ngài vẫn cháy như lửa chăng?
Xin hãy đổ cơn giận Ngài trên các nước
    Không nhận biết Ngài;
Và trên các vương quốc
    Không cầu khẩn danh Ngài;
Vì chúng đã ăn nuốt Gia-cốp,[a]
    Và phá hủy quê hương người.
Xin chớ ghi nhớ tội lỗi trước kia[b] của chúng tôi;
    Xin lòng thương xót Ngài mau mau đến giúp chúng tôi
    Vì chúng tôi mòn mỏi vô cùng.
Lạy Đức Chúa Trời, Đấng Cứu Rỗi chúng tôi,
    Xin giúp đỡ chúng tôi vì vinh quang của Danh Ngài;
Xin cứu chuộc và tha thứ tội lỗi chúng tôi
    Vì cớ Danh Ngài.
10 Tại sao các nước dám hỏi:
    Đức Chúa Trời của chúng nó ở đâu?
Ngay trước mắt chúng tôi, nguyện các nước nếm biết
    Sự báo thù huyết mà các tôi tớ Ngài đã đổ ra.
11 Nguyện tiếng than thở của những kẻ tù đày thấu đến trước mặt Ngài;
    Tùy quyền năng vĩ đại của Ngài,
    Xin hãy cứu thoát[c] những kẻ bị đầy đọa cho chết.
12 Lạy Chúa, xin hãy báo trả gấp bảy lần vào lòng những nước láng giềng
    Về lời chế giễu mà họ đã chế giễu Ngài.
13 Còn chúng tôi là dân của Ngài,
    Là đàn chiên của đồng cỏ Ngài;
Chúng tôi sẽ cảm tạ Ngài mãi mãi,
    Sẽ tiếp tục ca ngợi Ngài đời đời.

Sáng Thế 25:19-34

Ê-sau Và Gia-cốp

19 Đây là dòng dõi của Y-sác, con trai Áp-ra-ham: Áp-ra-ham sinh Y-sác. 20 Khi bốn mươi tuổi, Y-sác cưới Rê-bê-ca, con gái của Bê-tu-ên, em La-ban là dân A-ram ở xứ Pha-đan A-ram.

21 Y-sác cầu khẩn CHÚA cho vợ mình vì nàng son sẻ. CHÚA nhậm lời, nên Rê-bê-ca thụ thai. 22 Nhưng các thai nhi đánh nhau trong bụng nên nàng nói: “Việc này xảy ra cho tôi sao?” Nàng đi cầu hỏi CHÚA.

23 CHÚA phán:

“Hai nước đang ở trong bụng con
    Và hai dân tộc sẽ từ lòng con mà ra,
Dân này mạnh hơn dân kia
    Và đứa lớn phải phục tùng đứa nhỏ.”

24 Đến ngày sinh nở, hai con sinh đôi trong lòng nàng chào đời. 25 Đứa ra trước da đỏ hồng, toàn thân đầy cả lông như chiếc áo lông, được đặt tên là Ê-sau.[a] 26 Em nó ra sau, tay nắm gót chân Ê-sau, được đặt tên là Gia-cốp.[b] Khi sinh hai con trai, Y-sác đã sáu mươi tuổi.

Ê-sau Bán Quyền Trưởng Nam

27 Khi hai đứa bé lớn lên, Ê-sau trở thành một thợ săn giỏi, một người của đồng hoang, còn Gia-cốp là một người điềm đạm thường ở quanh quẩn trong trại. 28 Y-sác thương Ê-sau vì thích ăn thịt rừng; còn Rê-bê-ca lại thương Gia-cốp.

29 Một hôm, Gia-cốp nấu súp. Ê-sau ở ngoài đồng trở về đang mỏi mệt, bảo Gia-cốp; 30 “Em cho anh ăn ngay món súp đậu đỏ này đi vì anh đói lả.” Vì thế, người ta gọi Ê-sau là Ê-đôm.[c]

31 Gia-cốp đáp: “Bán quyền trưởng nam cho tôi đi đã!”

32 Ê-sau nói: “Kìa, anh gần chết, thì quyền trưởng nam có ích gì cho anh đâu!”

33 Gia-cốp buộc: “Hãy thề với tôi đi!” Ê-sau thề và bán quyền trưởng nam cho Gia-cốp.

34 Rồi Gia-cốp cho Ê-sau ăn bánh mì và súp đậu. Ăn uống xong, Ê-sau đứng dậy bỏ đi.

Như vậy, Ê-sau đã khinh rẻ quyền trưởng nam của mình.

Hê-bơ-rơ 13:1-16

Lời Khuyên Bảo Sau Cùng

13 Hãy giữ mãi tình thương huynh đệ. Đừng quên tiếp đãi khách lạ, nhờ đó có người đã tiếp đãi thiên sứ mà không biết. Hãy nhớ những người bị tù như chính mình cũng ở trong vòng lao tù với họ; hãy nhớ những người bị bạc đãi như chính thân mình cũng bị bạc đãi.

Hôn nhân phải được mọi người kính trọng, loan phòng phải giữ cho tinh khiết, vì Đức Chúa Trời sẽ đoán phạt kẻ dâm dục và kẻ ngoại tình. Hãy giữ nếp sống không tham tiền, và thỏa lòng với những gì mình hiện có vì Chúa hứa:

“Ta không bao giờ lìa con,
    Chẳng bao giờ bỏ con!”

Nên chúng ta mạnh dạn nói:

“Chúa phù hộ tôi, tôi sẽ không sợ hãi;
    Người đời làm gì được tôi?”[a]

Anh chị em hãy nhớ những người hướng dẫn, đã truyền lời Chúa cho mình, hãy chú ý xem kết cuộc nếp sống của họ và học hỏi đức tin của họ. Chúa Cứu Thế Giê-su hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không hề thay đổi.

Đừng để các giáo huấn xa lạ khác lôi cuốn mình, vì nhờ ân sủng tấm lòng được kiên định là tốt, chứ không phải nhờ các thức ăn, là điều không ích lợi gì cho người theo. 10 Chúng ta có một bàn thờ mà những người phục vụ trong đền tạm không được phép ăn gì từ nơi đó.

11 Vì xác các thú vật mà thầy thượng tế lấy huyết đem vào Nơi Thánh để chuộc tội đều bị đốt bên ngoài trại quân. 12 Bởi đó, muốn lấy huyết mình để thánh hóa dân chúng, Đức Giê-su phải chịu khổ nạn bên ngoài cổng thành. 13 Vậy, chúng ta hãy ra ngoài trại quân, đi đến với Ngài để chịu sự sỉ nhục Ngài chịu. 14 Vì tại đây, chúng ta không có thành phố nào tồn tại mãi, nhưng chúng ta tìm kiếm thành phố tương lai.

15 Vậy nên, chúng ta hãy nhờ Đức Giê-su mà liên tục dâng lên Đức Chúa Trời tế lễ ca ngợi, tức là kết quả của môi miệng tuyên xưng danh Ngài. 16 Đừng quên làm việc lành và chia sẻ cho người khác, vì đó là những tế lễ đẹp lòng Đức Chúa Trời.

Giăng 7:37-52

Nước Hằng Sống

37 Đến ngày cuối là ngày trọng thể của kỳ lễ, Đức Giê-su đứng lên, phán: “Người nào khát, hãy đến cùng Ta mà uống! 38 Người nào tin Ta thì sông nước hằng sống sẽ tuôn trào từ cõi lòng người ấy, như Kinh Thánh đã nói.” 39 Đức Giê-su nói điều này để chỉ về Thánh Linh mà những người tin Ngài sắp nhận lãnh. Thật ra, Thánh Linh chưa được ban vì Đức Giê-su chưa được hiển vinh.

40 Nghe những lời này, một số người trong đoàn dân bảo: “Người này chính thật là vị tiên tri!”

41 Số khác lại nói: “Người này chính là Chúa Cứu Thế!” Nhưng cũng có những người khác thắc mắc: “Chúa Cứu Thế mà lại xuất thân từ miền Ga-li-lê sao? 42 Kinh Thánh đã chẳng từng dạy rằng Chúa Cứu Thế phải ra từ dòng vua Đa-vít, cùng nguyên quán Bết-lê-hem với vua Đa-vít sao?” 43 Do đó, dân chúng chia rẽ nhau vì cớ Ngài. 44 Một số người muốn bắt giữ Ngài, nhưng chẳng một ai dám ra tay.

45 Khi đám thuộc hạ trở về, các thượng tế và người Pha-ri-si hỏi họ: “Sao không giải hắn đến đây?”

46 Họ đáp: “Chưa bao giờ có ai ăn nói hay như người này!”

47 Người Pha-ri-si hỏi vặn lại: “Chính các ngươi cũng bị lừa sao? 48 Có ai trong bậc quan quyền hay người Pha-ri-si tin hắn đâu? 49 Nhưng đám dân này không biết Kinh Luật thật đáng bị rủa sả!”

50 Trong nhóm Pha-ri-si có Ni-cô-đem là người đã đến gặp Ngài trước đây lên tiếng: 51 “Luật lệ của chúng ta đâu cho phép xét xử một người trước khi nghe người ấy nói và biết việc người ấy làm?”

52 Họ đáp: “Ông cũng xuất thân từ Ga-li-lê sao? Cứ tra cứu Kinh Thánh ông sẽ thấy rõ rằng không một vị tiên tri nào của Chúa xuất thân từ Ga-li-lê cả!”

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)