Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 41

Lời Cầu Nguyện của Người Bịnh Có Bạn Giả Dối

Thơ của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

Phước cho người nào quan tâm đến kẻ yếu đau khốn khổ.
Trong ngày hoạn nạn Chúa giải cứu người ấy.
Chúa sẽ bảo vệ người ấy và gìn giữ mạng sống người ấy;
Người ấy được ban phước trên đất.
Ngài không để cho người ấy rơi vào hoàn cảnh kẻ thù người ấy muốn.
Khi người ấy nằm trên giường bịnh, Chúa bảo vệ người ấy;
Trong cơn đau yếu, Ngài phục hồi sức khỏe người ấy.

Còn phần tôi, tôi nói rằng, “Chúa ôi, xin thương xót con;
Xin chữa lành linh hồn con, vì con phạm tội đối với Ngài.”
Những kẻ thù của con đã trù ẻo con rằng,
“Khi nào nó mới chết, và danh nó sẽ bị tiêu diệt?”
Khi vào thăm con, chúng[a] nói những lời chúc giả dối,
Trong khi lòng chúng chất chứa những điều hiểm độc;
Khi bước ra ngoài, chúng nói toạc những điều ấy ra.
Tất cả kẻ ghét con thì thầm với nhau chống lại con;
Ðể nghịch lại con chúng đã thầm thì với nhau rằng,
“Một điều dữ đã giáng xuống nó rồi;
Bây giờ nó nằm xuống rồi, nó sẽ không dậy được nữa đâu.”
Ngay cả bạn thân của con, người con hằng tin cậy,
Người đã ăn bánh của con, cũng đã trở gót chống lại con.

10 Nhưng Chúa ôi, xin thương xót con và đỡ con dậy,
Ðể con có dịp báo trả chúng.
11 Nhờ điều ấy con biết rằng Ngài vẫn còn hài lòng về con,
Kẻ thù của con không thể reo mừng vì thắng được con.
12 Về phần con, xin Ngài giữ con trong sự thanh liêm của con;
Xin để con trước thánh nhan Ngài mãi mãi.

13 Chúc tụng Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, từ vô cực quá khứ đến vô cực tương lai.
A-men và A-men.

Thánh Thi 52

Sự Phô Trương của Kẻ Ác Chỉ Là Phù Phiếm

Cho Trưởng Ban Nhạc

Giáo huấn ca của Ða-vít

Cảm tác khi Ðô-ê người Ê-đôm đến nói với Sau-lơ,

“Ða-vít đã vào nhà của A-hi-mê-léc.”

Hỡi kẻ có quyền lực, sao ngươi lại phô trương tính độc ác?
Đức nhân từ của Ðức Chúa Trời hằng còn mãi mãi.
Hỡi kẻ gian dối, lưỡi ngươi bàn tính việc hại người;
Lưỡi ngươi quả là một lưỡi dao cạo sắc bén.
Ngươi yêu mến gian ác hơn thánh thiện,
Thích nói dối hơn nói thật. (Sê-la)

Ngươi quả yêu mến mọi lời gây nên hủy diệt,
Hỡi lưỡi dối trá!
Chắc chắn Ðức Chúa Trời sẽ tiêu diệt ngươi vĩnh viễn;
Ngài sẽ dứt bỏ ngươi;
Ngài sẽ nhổ ngươi ra khỏi nhà ngươi;
Ngài sẽ bứng ngươi ra khỏi đất của người sống. (Sê-la)

Bấy giờ người ngay lành sẽ thấy và phát sợ;
Người ấy sẽ cười chê nó mà rằng,
“Kìa là kẻ không nhờ cậy Ðức Chúa Trời làm nơi nương náu mình,
Nhưng cậy vào tiền tài của cải mình,
Và ỷ vào khả năng tiêu diệt đối thủ của mình.”

Còn tôi, tôi như cây ô-liu xanh tươi trong nhà Ðức Chúa Trời;
Tôi tin cậy lòng thương xót của Ðức Chúa Trời đời đời mãi mãi.

Con sẽ cảm tạ Ngài cho đến đời đời về những gì Ngài đã làm;
Con sẽ đặt hy vọng vào danh Ngài, vì đó là điều tốt đẹp trước mặt những người thánh của Ngài.

Thánh Thi 44

Nhắc Lại Ơn Giải Cứu và Trình Bày Nỗi Hoạn Nạn

Cho Trưởng Ban Nhạc

Giáo huấn ca của con cháu Cô-ra

Ðức Chúa Trời ôi, tai chúng con có nghe,
Tổ tiên chúng con có thuật lại cho chúng con
Những việc Ngài đã làm trong thời của họ,
Tức trong thời xa xưa.
Thể nào Ngài đã dùng chính tay Ngài đuổi các dân đi,
Nhưng Ngài lại lập cho tổ tiên chúng con được vững vàng;
Ngài đã làm cho các dân kia bị khốn đốn,
Nhưng Ngài cho tổ tiên chúng con hưởng tự do,
Vì gươm của tổ tiên chúng con chẳng giúp họ chiếm được xứ;
Cánh tay họ cũng chẳng cứu được họ,
Nhưng ấy là nhờ tay phải Ngài, chính là cánh tay Ngài,
Và nhờ ánh sáng tỏa ra từ thánh nhan Ngài,
Vì Ngài yêu thích họ.

Lạy Ðức Chúa Trời, Ngài là Vua của con;
Xin ban lịnh giải cứu Gia-cốp.
Nhờ Ngài chúng con đánh lui được quân thù của chúng con;
Nhờ danh Ngài chúng con chà đạp những kẻ nổi lên chống lại chúng con.
Bởi vì con không cậy vào cây cung mình;
Thanh gươm của con cũng không cứu con.,
Nhưng Ngài đã cứu chúng con khỏi tay quân thù chúng con;
Ngài đã làm cho những kẻ ghét chúng con phải bị hổ thẹn.
Ðược thuộc về Ðức Chúa Trời, chúng con hãnh diện suốt ngày;
Chúng con sẽ ca ngợi danh Ngài mãi mãi. (Sê-la)

Dầu vậy Ngài đã loại bỏ chúng con, và để cho chúng con bị sỉ nhục;
Ngài đã không ra trận với quân đội chúng con.
10 Ngài đã để chúng con quay lưng trước mặt quân thù mình;
Những kẻ ghét chúng con đã cướp lấy các chiến lợi phẩm.
11 Ngài đã phó chúng con như chiên bị đem đi làm thịt,
Và đã rải chúng con ra các nước.
12 Ngài đã bán đổ bán tháo con dân Ngài với giá rẻ mạt;
Ngài chẳng màng lời lãi gì với giá bán ấy cả.
13 Ngài đã làm cho chúng con thành câu nói mỉa mai trong các nước láng giềng của chúng con;
Chúng con đã thành đầu đề cho những kẻ chung quanh chúng con cười chê và miệt thị.
14 Ngài đã làm cho chúng con thành một câu tục ngữ giữa các nước;
Trong các dân, ai nghe nói đến chúng con đều cũng lắc đầu.
15 Suốt ngày nỗi nhục nhã của con hằng ở trước mặt con;
Nỗi nhuốc nhơ của con bao phủ mặt con,
16 Vì tiếng của những kẻ sỉ vả và mắng nhiếc chúng con,
Và vì sự hiện diện của kẻ thù và kẻ báo thù chúng con.

17 Tất cả những điều ấy đã xảy đến với chúng con, nhưng chúng con không quên Ngài;
Chúng con không hành động giả dối đối với giao ước Ngài.
18 Lòng chúng con không thối lui;
Bước chân chúng con không sai lệch đường lối Ngài.
19 Dù vậy Ngài đã đập nát chúng con thành chỗ ở của chó rừng,[a]
Và bao phủ chúng con bằng bóng của tử thần.

20 Nếu chúng con đã quên danh Ðức Chúa Trời của mình,
Hoặc đã đưa tay lên hướng về các thần khác mà thờ lạy,
21 Chẳng lẽ Ðức Chúa Trời không biết việc ấy sao?
Vì Ngài biết tất cả bí mật của lòng người.
22 Thật vậy, vì cớ Ngài chúng con bị giết suốt ngày;
Chúng con bị coi như chiên bị đem đi làm thịt.

23 Xin thức dậy, Chúa ôi, sao Ngài vẫn còn ngủ?
Xin trỗi dậy, xin đừng bỏ chúng con mãi thếnày.
24 Sao Ngài vẫn còn tránh mặt chúng con,
Và quên nỗi khốn khổ và áp bức của chúng con?
25 Kìa, linh hồn chúng con đã lún sâu vào trong tro bụi;
Thân xác chúng con đã bị vùi dập trong bụi đất.
26 Xin trỗi dậy và cứu giúp chúng con;
Xin giải cứu chúng con vì lòng thương xót của Ngài.

Sáng Thế 14

Lót Bị Giặc Bắt và Ðược Cứu

14 Trong thời của Am-ra-phên vua Si-na, A-ri-ốt vua Ên-la-sa, Kê-đô-lao-me vua Ê-lam, và Ti-đanh vua Gô-im,[a] các vua ấy liên kết với nhau để giao tranh với Bê-ra vua Sô-đôm, Bích-sa vua Gô-mô-ra, Si-náp vua Át-ma, Sê-mê-be vua Xê-boi-im, và Bê-la vua Xô-a.

Tất cả các vua ấy tập trung quân đội trong Thung Lũng Sít-đim, thuộc vùng Biển Muối. Số là trong mười hai năm họ thần phục Vua Kê-đô-lao-me, nhưng đến năm thứ mười ba họ làm phản. Qua năm thứ mười bốn, Kê-đô-lao-me cùng các vua trong liên minh của ông kéo đến đánh bại dân Rê-pha ở Ách-tê-rốt Ca-na-im, dân Xu-xim ở Ham, dân Ê-mim ở Sa-vê Ki-ri-a-tha-im, dân Hô-ri ở miền đồi núi Sê-i-rơ cho đến tận Ên Pa-ran, nơi giáp ranh với đồng hoang. Sau đó họ trở về và đến tại Ên Mích-pát, tức Ca-đe, và triệt hạ cả xứ của dân A-ma-léc và dân A-mô-ri đang sống trong vùng Ha-xa-xôn Ta-ma. Bấy giờ vua Sô-đôm, vua Gô-mô-ra, vua Át-ma, vua Xê-boi-im, và Vua Bê-la của Xô-a liên minh với nhau rồi kéo quân ra dàn trận tại Thung Lũng Sít-đim để giao tranh với Kê-đô-lao-me vua Ê-lam, Ti-đanh vua Gô-im, Am-ra-phên vua Si-na, và A-ri-ốt vua Ên-la-sa; bốn vua đấu với năm vua. 10 Thuở ấy Thung Lũng Sít-đim có đầy những hố nhựa đen. Hai vua Sô-đôm và Gô-mô-ra bại trận, chạy trốn, và bị rơi vào hố, còn những người khác chạy thoát được đều trốn trên núi. 11 Quân thắng trận tiến vào Sô-đôm và Gô-mô-ra cướp tất cả của cải và lấy hết thảy lương thực ở hai nơi đó, rồi rút đi. 12 Họ cũng bắt Lót cháu của Áp-ram, đang sống tại Sô-đôm, và lấy tất cả của cải của ông, rồi rút đi.

13 Có một người thoát được đến báo cho Áp-ram người Hê-bơ-rơ lúc ấy đang ngụ tại đám sồi của Mam-rê người A-mô-ri, anh của hai ông Ếch-côn và A-ne; những người ấy là đồng minh của Áp-ram. 14 Khi Áp-ram nghe tin cháu mình đã bị bắt làm tù binh, ông trang bị vũ khí cho ba trăm mười tám gia nhân đã được tập luyện, tức những tôi tớ đã sinh ra trong nhà ông, và đuổi theo quân giặc đến tận Ðan. 15 Ông chia những người đi với ông ra và thừa lúc đêm tối tấn công vào trại giặc. Ông và các tôi tớ ông đánh chúng và rượt đuổi chúng đến tận Khô-ba, về phía bắc của Ða-mách. 16 Ðoạn ông đem về tất cả những của cải đã bị giặc cướp; ông cũng đem Lót cháu ông, cùng tất cả của cải của ông ấy, các phụ nữ, và dân đã bị giặc bắt trở về.

Áp-ram và Mên-chi-xê-đéc

17 Sau khi Áp-ram chiến thắng Kê-đô-lao-me và các vua đồng minh của vua ấy trở về, vua Sô-đôm đi ra nghênh đón ông ở Thung Lũng Sa-vê, tức Thung Lũng Nhà Vua. 18 Mên-chi-xê-đéc vua Sa-lem mang bánh và rượu đến đón ông. Vua ấy là tư tế của Ðức Chúa Trời Tối Cao.[b] 19 Vua ấy chúc phước cho ông và nói,

“Cầu xin Ðức Chúa Trời Tối Cao,
Ðấng dựng nên trời và đất, ban phước cho Áp-ram.
20 Chúc tụng Ðức Chúa Trời Tối Cao,
Ðấng đã trao vào tay ông những kẻ thù của ông.”

Áp-ram bèn lấy một phần mười trong tất cả chiến lợi phẩm tặng vua ấy. 21 Bấy giờ vua Sô-đôm nói với Áp-ram, “Cho tôi xin lại những người ông đã cứu; còn các chiến lợi phẩm, xin ông giữ lấy.”

22 Nhưng Áp-ram đáp lại với vua Sô-đôm, “Tôi đã đưa tay lên thề trước mặt Chúa, Ðức Chúa Trời Tối Cao, Ðấng dựng nên trời và đất, 23 rằng tôi sẽ không lấy bất cứ vật chi, dù là một sợi chỉ hay một quai dép. Tôi sẽ không lấy một vật chi thuộc về ngài, để ngài sẽ không thể nói, ‘Nhờ ta mà Áp-ram được giàu có,’ 24 ngoại trừ những gì các trai tráng theo tôi đã ăn rồi. Tuy nhiên đối với những người đã đi với tôi là A-ne, Ếch-côn, và Mam-rê, xin ngài để họ được lấy phần của họ.”

Hê-bơ-rơ 8

Chức Vụ Thượng Tế của Ðức Chúa Jesus

Ðiểm chính yếu của những điều chúng ta vừa nói là thế này: Chúng ta có một Vị Thượng Tế như thế đang ngồi bên phải ngai của Ðấng Tôn Nghiêm trên trời; Ngài đang phục vụ trong đền thánh, là đền tạm thật, do chính Chúa, chứ không do loài người, dựng lên.

Vì mỗi vị thượng tế được lập lên để dâng các lễ vật và các thú vật hiến tế, nên Vị Thượng Tế này cũng cần có vật chi để dâng. Tuy nhiên nếu Ngài ở thế gian, Ngài không phải làm tư tế, vì đã có các vị khác dâng các lễ vật theo Luật Pháp dạy rồi. Những vị ấy phục vụ trong một đền thờ chỉ là mô phỏng và hình bóng của ngôi đền thật trên trời, như Môi-se đã được căn dặn khi ông sắp xây dựng đền tạm,

“Hãy cẩn thận làm theo kiểu mẫu đã chỉ cho ngươi trên núi.”Xuất 25:40

Nhưng hiện nay Ngài có một chức vụ cao trọng hơn, và như thế Ngài cũng làm Ðấng Trung Gian cho một giao ước tốt hơn, một giao ước được lập trên những lời hứa tốt hơn. Vì nếu giao ước thứ nhất đã toàn hảo thì không cần phải tìm giao ước thứ hai để thay thế làm gì. Tuy nhiên Ðức Chúa Trời đã hạch tội họ khi Ngài phán,

“Này, những ngày đến, Chúa phán,
Ta sẽ lập một giao ước mới với nhà I-sơ-ra-ên và với nhà Giu-đa;
Giao ước đó sẽ không như giao ước Ta đã lập với tổ phụ chúng,
Trong ngày Ta nắm tay chúng,
Dẫn chúng ra khỏi đất Ai-cập.
Vì chúng chẳng tiếp tục giữ giao ước Ta,
Nên Ta không quan tâm đến chúng nữa, Chúa phán.
10 Vì đây là giao ước Ta sẽ lập với nhà I-sơ-ra-ên,
Sau những ngày ấy, Chúa phán,
Ta sẽ đặt luật pháp Ta vào tâm trí chúng,
Ta sẽ ghi khắc luật pháp Ta vào lòng chúng,
Ta sẽ làm Ðức Chúa Trời của chúng,
Và chúng sẽ làm dân Ta.
11 Chúng sẽ không phải dạy đồng bào mình,
Cũng không ai phải dạy anh chị em mình rằng,
‘Hãy nhìn biết Chúa,’
Vì tất cả sẽ biết Ta, từ kẻ nhỏ nhất đến người lớn nhất;
12 Bởi vì Ta sẽ tỏ lòng thương xót đối với các gian ác của chúng,
Còn các tội lỗi của chúng, Ta sẽ không nhớ đến nữa.”Giê 31:31-34

13 Khi Ngài phán, “một giao ước mới,” có nghĩa là Ngài làm cho giao ước thứ nhất trở nên lỗi thời; và những gì trở nên lỗi thời và cũ kỹ thì biến mất chẳng bao lâu.

Giăng 4:43-54

Chúa Trở Về Ga-li-lê

43 Sau hai ngày Ngài rời nơi đó để về Ga-li-lê. 44 Số là chính Ðức Chúa Jesus đã xác nhận rằng đấng tiên tri không được tôn trọng trong quê hương mình. 45 Nhưng khi Ngài về đến Ga-li-lê, người Ga-li-lê ra đón Ngài niềm nở, bởi họ đã thấy những việc Ngài làm tại Giê-ru-sa-lem trong kỳ lễ, vì họ cũng đã đi dự lễ.

Chúa Chữa Lành Con Một Vị Quan

46 Sau đó Ngài trở lại Ca-na trong miền Ga-li-lê, nơi Ngài đã hóa nước thành rượu. Tại đó có một vị quan của triều đình; ông ấy có cậu con trai bị bịnh, đang nằm dưỡng bịnh tại Ca-bê-na-um. 47 Khi ông nghe Ðức Chúa Jesus đã rời Giu-đê để về Ga-li-lê, ông đi đón Ngài và khẩn khoản mời Ngài xuống chữa bịnh cho con ông, vì nó sắp chết.

48 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Nếu các ngươi không thấy các dấu kỳ và phép lạ, chắc các ngươi sẽ chẳng tin đâu.”

49 Quan ấy thưa với Ngài, “Lạy Thầy, xin Thầy vui lòng đến trước khi con tôi qua đời.”

50 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Ngươi về đi; con ngươi sẽ sống.”

Người ấy tin lời Ðức Chúa Jesus nói với mình, ông lên đường trở về. 51 Trong khi ông còn đi đường, các tôi tớ của ông đến đón và nói, “Con của chủ sống.”

52 Ông hỏi họ đứa trẻ đã khỏe lại vào giờ nào. Họ trả lời, “Hôm qua, vào lúc một giờ chiều[a] cơn sốt đã lìa cậu ấy.” 53 Người cha nhận biết rằng chính giờ đó Ðức Chúa Jesus đã nói với ông, “Con ngươi sẽ sống.” Do đó chính ông và cả nhà ông đều tin.

54 Ðây là phép lạ thứ hai Ðức Chúa Jesus đã làm khi Ngài từ miền Giu-đê trở về miền Ga-li-lê.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang