Book of Common Prayer
1 Phước cho những người đường lối mình được toàn vẹn,
Những người đi theo luật pháp Chúa.
2 Phước cho những người vâng giữ chứng ngôn Ngài,
Những người tìm kiếm Ngài hết lòng.
3 Họ chẳng làm điều tội lỗi,
Nhưng đi trong đường lối Ngài.
4 Ngài đã ban truyền giới luật Ngài,
Ðể chúng con cẩn thận giữ lấy.
5 Ôi, ước chi đường lối con được vững lập
Trong việc vâng giữ những luật lệ Ngài!
6 Con sẽ không bị hổ thẹn,
Khi con chăm chú vào mọi điều răn Ngài.
7 Con sẽ cảm tạ Ngài với tấm lòng ngay thẳng
Khi con học các phán quyết công bình của Ngài.
8 Con sẽ vâng giữ các luật lệ Ngài;
Xin Ngài đừng bỏ con!
9 Làm thế nào người trẻ tuổi có thể giữ đường lối mình trong sạch?
Phải cẩn thận làm theo lời Chúa.
10 Con đã hết lòng tìm kiếm Ngài;
Xin đừng để con xa lạc các điều răn Ngài.
11 Con đã giấu lời Ngài trong lòng con,
Ðể con không phạm tội cùng Ngài.
12 Chúc tụng Ngài, Chúa ôi;
Xin dạy con các luật lệ Ngài.
13 Con lấy môi con thuật lại
Mọi mạng lịnh miệng Ngài đã phán ra.
14 Con vui mừng làm theo các chứng ngôn Ngài,
Như vui mừng được hưởng vinh hoa phú quý.
15 Con sẽ suy gẫm các giới luật Ngài,
Và chăm chú đi theo các đường lối Ngài.
16 Con sẽ vui thích trong các luật lệ Ngài;
Con sẽ không quên lời Ngài.
17 Xin ban ân huệ dồi dào cho tôi tớ Ngài,
Ðể con sống và vâng giữ lời Ngài.
18 Xin mở mắt con,
Ðể con thấy những điều diệu kỳ trong luật pháp Ngài.
19 Con chỉ là một lữ khách trên đất;
Xin đừng giấu các điều răn Ngài khỏi con.
20 Linh hồn con luôn khao khát các mạng lịnh Ngài,
Ðến nỗi mỏi mòn rũ riệt.
21 Ngài quở trách những kẻ kiêu ngạo, những kẻ bị nguyền rủa,
Những kẻ lìa bỏ các điều răn Ngài.
22 Xin cất khỏi con nỗi hổ nhục và bị khinh khi,
Vì con giữ các chứng ngôn Ngài.
23 Dù những kẻ quyền thế ngồi lại bàn kế hoạch để chống con,
Tôi tớ Ngài vẫn quyết tâm suy gẫm các luật lệ Ngài.
24 Các chứng ngôn Ngài là niềm vui thích của con;
Các chứng ngôn ấy là những mưu sĩ của con.
Xin Ðức Chúa Trời Giúp Ðỡ Ðể Ðối Phó Với Kẻ Xấu
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu nhạc buồn
1 Chúa ôi, xin giúp đỡ con, vì những người tin kính đạo đức không còn nữa;
Những người đáng tin cậy đã biến mất giữa con cái loài người.
2 Người ta nói với nhau những lời giả dối;
Họ dùng môi dua nịnh và sự hai lòng[a] để nói với nhau.
3 Cầu xin Chúa cắt bỏ mọi môi dua nịnh,
Và mọi lưỡi nói những lời kiêu ngạo;
4 Tức những kẻ nói rằng, “Nhờ lưỡi mình, chúng ta sẽ thắng;
Ðược hay mất là nhờ môi miệng chúng ta, chứ chẳng phải nhờ Chúa nào giúp cả.”[b]
5 Chúa phán, “Vì những người nghèo khó đang bị áp bức,
Vì những người cùng khốn đang rên xiết kêu van,
Nên bây giờ Ta phải trỗi dậy;
Ta sẽ đặt họ vào nơi an toàn, chỗ họ hằng ao ước.”
6 Lời Chúa là những lời tinh khiết;
Như bạc được luyện trong lò gốm, luyện sạch đến bảy lần.
7 Chúa ôi, xin Ngài gìn giữ họ;
Xin Ngài bảo vệ họ khỏi thế hệ gian tà này mãi mãi;
8 Vì cả bốn bên kẻ gian ác đều đi quanh rình rập,
Trong khi việc đồi bại lại được đề cao giữa con cái loài người.
Xin Chúa Giúp Ðỡ trong Cơn Nguy Khốn
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Cho đến bao giờ, Chúa ôi? Ngài sẽ quên con mãi sao?
Ngài cứ ẩn mặt Ngài khỏi con cho đến chừng nào?
2 Con cứ bị dằn vặt bởi những ý nghĩ trong lòng,
Và hằng ngày con phải cưu mang nỗi sầu khổ trong tâm hồn cho đến bao giờ?
Kẻ thù ghét con sẽ còn trỗi hơn con cho đến bao lâu nữa?
3 Chúa ôi, xin đoái xem và nhậm lời con,
Ðức Chúa Trời của con ôi, xin cho mắt con được sáng rỡ lên,
Kẻo con sẽ âm thầm qua đời trong giấc ngủ mình,
4 Kẻo kẻ thù của con sẽ nói rằng, “Ta đã thắng nó rồi,”
Kẻo những kẻ chống đối con được vui mừng khi con bị rúng động.
5 Dù sao con vẫn tin cậy vào lòng thương xót của Ngài;
Lòng con sẽ vui mừng trong ơn cứu rỗi của Ngài.
6 Tôi sẽ ca ngợi Chúa,
Vì Ngài đã hậu đãi tôi.
Sự Ðiên Dại của Loài Người
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Kẻ dại nói trong lòng rằng, “Chẳng có Ðức Chúa Trời.”
Chúng thảy đều bại hoại, làm những việc gớm ghiếc;
Chẳng có ai làm điều lành.
2 Chúa từ trời nhìn xuống con cái loài người,
Xem có ai là người trí thức, biết tìm kiếm Ðức Chúa Trời chăng.
3 Tất cả đều lầm lạc và cùng nhau trở nên bại hoại;
Chẳng ai làm điều lành, dẫu một người cũng không.
4 Tất cả kẻ làm ác chẳng có tri thức sao?
Thế mà chúng đã ăn nuốt dân tôi khác nào người ta ăn bánh;
Chúng chẳng bao giờ kêu cầu danh Chúa.
5 Kìa chúng bị cơn sợ hãi kinh hoàng phủ lấy,
Vì Ðức Chúa Trời ở với dòng dõi người ngay lành.
6 Các người muốn biến dự tính của người nghèo ra hổ nhục,
Nhưng hãy nhớ rằng Chúa là nơi nương náu của họ.
7 Ôi, ước chi sự giải cứu dân I-sơ-ra-ên đến từ Si-ôn!
Khi Chúa đem con dân Ngài từ chốn lưu đày trở về,
Gia-cốp sẽ mừng rỡ, I-sơ-ra-ên sẽ vui mừng.
12 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,
“Như người chăn chiên chỉ giựt được hai cái đùi hay một vành tai khỏi mồm sư tử thể nào,
Dân I-sơ-ra-ên ở Sa-ma-ri cũng sẽ được giải thoát như vậy,
Như cái giường còn lại một cái chân hay bộ trường kỷ còn lại một mảnh.”
13 Hãy nghe và hãy làm chứng nghịch lại nhà Gia-cốp,
Chúa Hằng Hữu, Chúa các đạo quân phán,
14 “Trong ngày Ta phạt I-sơ-ra-ên vì tội của nó,
Ta sẽ diệt trừ các bàn thờ của Bê-tên,
Các sừng của bàn thờ sẽ bị chặt đứt và rơi xuống đất.
15 Ta sẽ phá tan cung điện mùa đông và cung điện mùa hè;
Những cung điện bằng ngà sẽ sụp đổ,
Những lâu đài rộng lớn sẽ đổ xuống tan tành,”
Chúa phán.
Lên Án Các Mệnh Phụ Quyền Thế ở Sa-ma-ri
4 Hãy nghe sứ điệp nầy, hỡi các ngươi, những bò cái của Ba-san đang ở trên núi của Sa-ma-ri,
Những kẻ áp bức những người nghèo, những kẻ đàn áp những người cùng khốn,
Những kẻ đã nói với chồng của chúng, “Hãy mang rượu đến để chúng ta uống với nhau.”
2 Chúa Hằng Hữu đã lấy đức thánh khiết của Ngài thề rằng,
“Này, các ngươi sẽ thấy những ngày người ta dùng móc sắt lôi các ngươi đi,
Những người cuối cùng của các ngươi sẽ bị các móc nhọn như lưỡi câu kéo đi làm tù binh.
3 Các ngươi sẽ chui qua các lỗ hổng của tường thành và nhắm trước mặt cắm đầu chạy trốn,
Nhưng các ngươi sẽ bị quăng vào tù trong lâu đài của kẻ thù,”
Chúa phán.
I-sơ-ra-ên Cậy Vào Ảo Tưởng Giữ Các Lễ Nghi Tôn Giáo và Bị Phạt
4 “Hãy đến Bê-tên và phạm tội,
Hãy đến Ghinh-ganh và phạm tội thêm.
Mỗi buổi sáng hãy đem các của lễ thiêu các ngươi đến dâng;
Mỗi ba ngày hãy mang các của dâng một phần mười các ngươi đến hiến.
5 Hãy tiếp tục dâng lễ tạ ơn bằng bánh có men,
Hãy rao báo cho mọi người đem đến dâng các của lễ lạc ý.
Hỡi dân I-sơ-ra-ên, cứ công bố cho mọi người làm như thế đi,
Vì đó là những gì các ngươi thích làm,”
Chúa Hằng Hữu phán.
Chuẩn Bị Nghinh Ðón Chúa Tái Lâm
3 Thưa anh chị em yêu dấu, đây là thư thứ hai tôi viết cho anh chị em. Trong cả hai thư, tôi đều nhắc nhở hầu khơi dậy tâm trí chân thành trong anh chị em, 2 để anh chị em nhớ lại những lời các vị tiên tri thánh đã nói trước và những điều răn của Chúa và Ðấng Giải Cứu, do các vị sứ đồ của anh chị em truyền lại.
3 Trước hết anh chị em phải biết rằng trong những ngày cuối cùng sẽ có những kẻ nhạo báng đến châm biếm. Họ sống buông thả theo dục vọng riêng của họ 4 và nói rằng, “Lời hứa về sự hiện đến của Ngài đâu rồi? Vì từ khi các tổ phụ chúng ta an giấc mọi sự vẫn tiếp tục như từ lúc bắt đầu cuộc sáng thế.” 5 Họ cố ý làm ngơ điều nầy: nhờ lời Ðức Chúa Trời mà trời đã hiện hữu từ xưa và đất được thành hình từ trong nước và tồn tại với nước; 6 rồi cũng bởi nước, thế gian thời ấy đã bị diệt vong[a] vì ngập lụt. 7 Cũng bởi lời ấy, trời và đất hiện nay được để dành cho lửa, được giữ lại cho ngày phán xét và hủy diệt những kẻ không tin kính.
8 Thưa anh chị em yêu dấu, xin đừng quên điều nầy: đối với Chúa, một ngày như một ngàn năm, và một ngàn năm như một ngày. 9 Chúa không chậm trễ thực hiện lời hứa của Ngài như một số người cho là chậm trễ đâu, nhưng Ngài kiên nhẫn với anh chị em, vì không muốn người nào chết mất, nhưng muốn mọi người có cơ hội ăn năn.[b] 10 Nhưng ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm. Trong ngày ấy, các từng trời sẽ biến mất sau một tiếng nổ kinh hoàng; các nguyên tố sẽ bị sức nóng cực mạnh làm tan chảy; đất và mọi công trình trên đất sẽ bị thiêu hủy.
Người Do-thái Chất Vấn Thẩm Quyền của Chúa
(Mác 11:27-33; Lu 20:1-8)
23 Ngài vào đền thờ, và đang khi Ngài dạy dỗ, các trưởng tế và các trưởng lão trong dân đến gặp Ngài và hỏi, “Ông lấy thẩm quyền nào làm những điều này? Ai cho ông thẩm quyền ấy?”
24 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Ta cũng hỏi các ngươi một câu; nếu các ngươi có thể trả lời, Ta sẽ nói cho các ngươi biết bởi thẩm quyền nào Ta làm những điều này: 25 Phép báp-têm của Giăng đến từ đâu? Từ trời hay từ người?”
Họ thảo luận với nhau rằng, “Nếu chúng ta nói, ‘Từ trời,’ ông ấy sẽ hỏi chúng ta, ‘Tại sao các ngươi không tin Giăng?’ 26 Còn nếu chúng ta nói, ‘Từ người,’ thì chúng ta sợ dân, vì mọi người đều tin rằng Giăng là đấng tiên tri.” 27 Vì thế họ trả lời Ðức Chúa Jesus, “Chúng tôi không biết.”
Ngài nói với họ, “Ta cũng không nói cho các ngươi biết bởi thẩm quyền nào Ta làm những điều này.”
Ngụ Ngôn về Hai Người Con
28 “Các ngươi nghĩ sao? Người kia có hai con trai. Người cha đến nói với đứa thứ nhất, ‘Con à, hôm nay con ra vườn nho làm việc nhé.’ 29 Ðứa con đáp, ‘Con không đi đâu.’ Nhưng sau đó nó đổi ý và đi. 30 Người cha đến với đứa thứ hai và cũng nói như thế. Ðứa con ấy trả lời, ‘Thưa cha, con sẽ ra làm việc.’ Nhưng rồi nó không đi. 31 Vậy, ai trong hai đứa con ấy làm theo ý người cha?”
Họ đáp, “Ðứa thứ nhất.”
Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, những người thu thuế và đĩ điếm sẽ vào vương quốc Ðức Chúa Trời trước các ngươi, 32 vì Giăng đã đến với các ngươi bằng con đường công chính, nhưng các ngươi không tin ông ấy, trong khi những người thu thuế và đĩ điếm lại tin ông, và dù sau đó các ngươi đã thấy rõ những gì ông ấy nói là đúng, các ngươi vẫn không chịu hối cải mà tin ông ấy.”
Copyright © 2011 by Bau Dang