Book of Common Prayer
Xin Chúa Cứu Khỏi Kẻ Giả Dối
1 Trong cơn hoạn nạn tôi kêu cầu với Chúa,
Và Ngài đã đáp lời tôi.
2 Chúa ôi, xin giải cứu con khỏi môi dối trá,
Và khỏi lưỡi dối lừa.
3 Hỡi lưỡi dối trá, Ngài sẽ làm gì cho ngươi?
Ngài sẽ làm gì nữa cho ngươi?
4 Ngài sẽ dùng những tên nhọn của người dũng sĩ,
Vàn hững than lửa hừng của bụi cây chổi cho ngươi.
5 Khốn thay cho tôi vì tôi trú ngụ ở Mê-séc,
Vì tôi cư ngụ giữa các trại của Kê-đa.
6 Linh hồn tôi đã sống quá lâu
với những kẻ ghét hòa bình.
7 Tôi yêu chuộng hòa bình,
Nhưng khi tôi nói đến hòa bình, chúng chỉ muốn chiến tranh.
Chúa Là Ðấng Gìn Giữ
Bài ca đi lên đền thánh
1 Tôi ngước mắt nhìn lên đồi núi;
Sự giúp đỡ tôi đến từ đâu?
2 Sự giúp đỡ tôi đến từ Chúa,
Ðấng dựng nên trời và đất.
3 Ngài sẽ không để cho chân bạn trợt ngã;
Ðấng gìn giữ bạn không hề buồn ngủ.
4 Thật vậy Ðấng gìn giữ I-sơ-ra-ên không hề buồn ngủ và không bao giờ ngủ.
5 Chúa là Ðấng gìn giữ bạn;
Chúa là bóng mát bên phải bạn.
6 Mặt trời sẽ không hại bạn ban ngày;
Mặt trăng sẽ không hại bạn ban đêm.
7 Chúa sẽ gìn giữ bạn khỏi mọi tai họa;
Ngài sẽ gìn giữ mạng sống bạn.
8 Chúa sẽ gìn giữ bạn khi ra khi vào,
Từ nay cho đến đời đời.
Cầu Xin Cho Giê-ru-sa-lem
Bài ca đi lên đền thánh của Ða-vít
1 Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi rằng,
“Chúng ta hãy đi đến nhà Chúa.”
2 Hỡi Giê-ru-sa-lem,
Chân chúng ta đang đứng bên trong cổng thành ngươi.
3 Giê-ru-sa-lem đã được xây dựng thành một kinh đô,
Các tòa nhà trong thành nối kết nhau chặt chẽ.
4 Các chi tộc đi lên thành ấy,
Tức các chi tộc của Chúa,
Theo như luật định cho I-sơ-ra-ên,
Ðể cảm tạ danh Chúa,
5 Vì tại đó các ngai xét đoán được thiết lập,
Ðó là các ngai của nhà Ða-vít.
6 Hãy cầu hòa bình cho Giê-ru-sa-lem:
“Nguyện những ai yêu mến ngươi được thịnh vượng.
7 Nguyện bình an ở phía trong tường ngươi.
Nguyện giàu sang phú quý ở trong các cung điện ngươi.”
8 Nay vì cớ anh chị em[a] ta và các bạn hữu ta,
Ta cầu chúc ngươi rằng, “Chúc ngươi luôn được bình an thịnh vượng.”
9 Vì cớ nhà Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta,
Ta cầu phước cho ngươi.
Cầu Xin Chúa Giúp Ðỡ
Bài ca đi lên đền thánh
1 Lạy Ðấng ngự trên các tầng trời,
Con ngước mắt lên hướng về Ngài.
2 Kìa, như mắt các đầy tớ trông nơi tay ông chủ họ thể nào,
Như mắt người tớ gái trông nơi tay bà chủ nàng thể nào,
Mắt chúng con cũng vọng trông nơi Chúa, Ðức Chúa Trời chúng con, thể ấy,
Cho đến khi Ngài bày tỏ ơn thương xót đối với chúng con.
3 Xin thương xót chúng con, Chúa ôi, xin thương xót chúng con,
Vì chúng con bị khinh khi quá đỗi.
4 Linh hồn chúng con quá ngao ngán những lời nhạo báng của đám người kiêu ngạo,
Cùng với giọng khinh người của những kẻ kiêu căng.
Ca Ngợi Chúa vì Ðược Cứu Khỏi Kẻ Thù
Bài ca đi lên đền thánh của Ða-vít
1 Nếu chẳng phải Chúa bênh vực[b] chúng ta,
Hỡi I-sơ-ra-ên, hãy nói đi.
2 Nếu chẳng phải Chúa bênh vực chúng ta,
Thì khi người ta nổi lên chống lại chúng ta,
3 Khi cơn cuồng nộ của chúng bừng lên nghịch lại chúng ta,
Chắc hẳn chúng đã nuốt chửng chúng ta rồi.
4 Các dòng nước lũ chắc đã phủ ngập chúng ta;
Luồng nước mạnh chắc đã cuốn trôi linh hồn chúng ta;
5 Các đợt sóng thần dữ dội chắc đã cuốn mất linh hồn chúng ta rồi.
6 Chúc tụng Chúa,
Ðấng không cho phép chúng ta làm mồi cho răng chúng.
7 Linh hồn chúng ta được giải thoát,
Như con chim thoát khỏi bẫy của kẻ bẫy chim;
Cái bẫy bị bẻ gãy, và chúng ta thoát ra ngoài.
8 Chúng ta được giúp đỡ nhờ danh Chúa,
Ðấng dựng nên trời và đất.
Chúa Bảo Vệ Dân Ngài
Bài ca đi lên đền thánh
1 Phàm ai tin cậy Chúa sẽ như Núi Si-ôn,
Chẳng hề rúng động nhưng cứ bền vững muôn đời.
2 Như các rặng núi bao quanh Giê-ru-sa-lem thể nào,
Chúa bao quanh dân Ngài thể ấy,
Từ nay cho đến đời đời.
3 Vì gậy cầm quyền của kẻ ác không được phép hành sử trên địa phận của người ngay lành,
Nên tay người ngay lành không bị buộc phải tham dự vào việc ác.
4 Chúa ôi, xin ban phước cho những người tốt,
Và cho những người có lòng ngay thẳng thật thà.
5 Nhưng đối với những kẻ bỏ Ngài để đi theo con đường lươn lẹo,
Xin Chúa trục xuất chúng chung với những kẻ làm điều ác.
Nguyện hòa bình thịnh vượng đến trên I-sơ-ra-ên.
Cảm Tạ Chúa Vì Những Người Bị Lưu Ðày Ðược Hồi Hương
Bài ca đi lên đền thánh
1 Khi Chúa đem những người của Si-ôn bị lưu đày trở về,
Chúng tôi như người nằm mơ.
2 Miệng chúng tôi vui cười không ngớt;
Lưỡi chúng tôi lớn tiếng reo mừng.
Bấy giờ người ta bàn tán với nhau giữa các dân rằng,
“Chúa đã làm những việc lớn lao cho họ.”
3 Chúa đã làm những việc lớn lao cho chúng tôi;
Chúng tôi rất đỗi vui mừng!
4 Lạy Chúa, xin tiếp tục cho những người bị lưu đày trở về,
Như nước mưa đổ vào những dòng suối cạn ở Miền Nam.[c]
5 Những người gieo giống trong nước mắt,
Ắt sẽ gặt hái trong tiếng reo mừng.
6 Người nào vừa đi vừa khóc đem giống ra rải,
Chắc chắn sẽ trở về với tiếng reo mừng,
Mang đầy những bó lúa chín vàng.
Sự Thịnh Vượng Ðến Từ CHÚA
Bài ca đi lên đền thánh của Sa-lô-môn
1 Nếu Chúa không xây dựng nhà,
Những thợ xây dựng làm việc uổng công;
Nếu Chúa không canh giữ thành,
Những lính canh thức canh uổng công.
2 Uổng công thay cho các bạn là những người dậy sớm, thức khuya, và ăn uống kham khổ,
Vì Chúa sẽ cho những người Ngài thương no đủ, ngay cả khi họ an giấc ngủ say.
3 Kìa, con cái là cơ nghiệp của Chúa ban cho;
Bông trái của tử cung là phần thưởng của Ngài trao tặng.
4 Con cái sinh ra trong tuổi thanh xuân
Khác nào các mũi tên trong tay dũng sĩ.
5 Phước cho người có đầy chúng trong ống tên mình;
Họ sẽ không bẽ mặt khi đối đáp với kẻ thù tại cổng thành.
Lời khuyên Nhủ của Từ Phụ
4 Các con ơi, hãy lắng nghe lời cha dạy bảo;
Hãy chú tâm lãnh hội đến tinh tường.
2 Vì cha cho các con những lời khuyên dạy tốt;
Mong các con đừng bỏ lời giáo huấn của cha.
3 Khi cha còn là một đứa con thơ dại của ông nội các con,
Là con một yêu dấu của bà nội các con.
4 Ông nội các con đã dạy cha rằng:
Lòng con khá ghi tạc lời cha dạy bảo;
Giữ mệnh lệnh cha để con sống oai hùng:
5 Hãy kiếm khôn ngoan, khá tìm thông sáng,
Ðừng quên và chớ lìa bỏ lời cha.
6 Ðừng lìa bỏ khôn ngoan, thì nàng sẽ bảo vệ con;
Yêu mến nàng, thì nàng sẽ gìn giữ con.
7 Khôn ngoan là nhu cầu tối thượng, nên con phải đạt sự khôn ngoan;
Trong mọi thứ con đạt được ở đời, hãy cố đạt sự thông sáng.
8 Hãy coi trọng nàng, nàng sẽ làm con được tôn trọng;
Ôm giữ nàng, nàng sẽ mang vinh dự đến cho con.
9 Nàng sẽ đặt trên đầu con một vòng hoa tuyệt mỹ;
Nàng sẽ dâng tặng con mão miện đắc thắng huy hoàng.
Sống theo Ðường Chính Trực
10 Con ơi, hãy lắng nghe và tiếp nhận lời cha,
Thì những năm của đời con sẽ thêm nhiều lên.
11 Cha đã dạy dỗ con theo đường lối khôn ngoan;
Cha đã hướng dẫn con theo những nẻo đường ngay thẳng.
12 Khi con đi, các bước con sẽ không bị cản trở;
Nếu con chạy, con sẽ không bị vấp ngã bao giờ.
13 Hãy giữ chặt lời giáo huấn, đừng buông nó ra.
Hãy canh giữ nàng, vì nàng là sự sống của con.
14 Con đừng đi vào nẻo đường của phường gian ác,
Bước chân con chớ đặt vào lối của bọn gian tà.
15 Con hãy tránh xa nó và đừng đi vào đường đó;
Con hãy quay khỏi nó và tiếp tục đường mình.
16 Vì kẻ ác sẽ không ngủ được nếu không làm gì ác đức;
Chúng sẽ bị mất ngủ nếu chưa gây vấp ngã cho ai.
17 Vì chúng cho làm chuyện gian tà thiết yếu như ăn cơm ăn bánh,
Và cho việc bạo tàn là cần có như uống rượu khi ăn.
18 Ðường của người ngay lành giống như ánh bình minh rực rỡ,
Càng lúc càng rạng ngời cho đến khi chiếu sáng khắp bầu trời;
19 Còn đường kẻ gian ác giống như đêm khuya tăm tối;
Chúng ngã nhào mà không biết ngã vì sao.
20 Con ơi, hãy chú tâm để ý đến lời cha;
Hãy nghiêng tai nghe lời cha khuyên bảo.
21 Ðừng để chúng vuột khỏi tầm mắt con;
Hãy giữ chúng trong lòng con.
22 Vì chúng là sự sống cho người nào tìm được chúng;
Chúng là sức khỏe cho thân thể ai có chúng trong lòng.
23 Hãy cẩn thận giữ tấm lòng của con hơn hết,
Vì các nguồn sự sống đều từ đó mà ra.
24 Hãy bỏ khỏi miệng con những lời điêu ngoa gian dối,
Hãy quăng khỏi môi con những lời dối trá lọc lừa.
25 Mắt con hãy nhìn thẳng về phía trước,
Ánh mắt con khá hướng thẳng về phía trước mặt con.
26 Hãy giữ chân con trong đường ngay nẻo chánh,
Ðể mọi đường lối con được thiết lập vững vàng.
27 Ðừng quay qua bên phải hoặc quay qua bên trái;
Hãy quay bước chân con ra khỏi chỗ gian tà.
Ðức Chúa Trời Là Tình Yêu
7 Anh chị em yêu dấu, chúng ta hãy yêu thương nhau, vì tình yêu đến từ Ðức Chúa Trời. Ai yêu thì được sinh ra bởi Ðức Chúa Trời và biết Ðức Chúa Trời. 8 Ai không yêu thì không biết Ðức Chúa Trời, vì Ðức Chúa Trời là tình yêu. 9 Tình yêu của Ðức Chúa Trời đã được bày tỏ cho chúng ta qua điều này: Ðức Chúa Trời đã sai Con Một Ngài đến thế gian để chúng ta nhờ Con ấy được sống. 10 Tình yêu ấy thể hiện qua điều này: không phải chúng ta đã yêu Ðức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta và sai Con Ngài làm lễ vật hiến tế chuộc tội chúng ta.
11 Anh chị em yêu dấu, nếu Ðức Chúa Trời đã yêu chúng ta dường ấy, chúng ta cũng phải yêu nhau. 12 Chưa ai thấy Ðức Chúa Trời bao giờ; nhưng nếu chúng ta yêu nhau, Ðức Chúa Trời ở trong chúng ta, và tình yêu của Ngài được trọn vẹn trong chúng ta. 13 Bởi điều này chúng ta biết rằng chúng ta ở trong Ngài và Ngài ở trong chúng ta, vì Ngài đã ban Ðức Thánh Linh của Ngài cho chúng ta.
14 Chúng tôi đã thấy nên làm chứng rằng Ðức Chúa Cha đã sai Ðức Chúa Con làm Ðấng Giải Cứu của thế gian. 15 Ai xưng nhận Ðức Chúa Jesus là Con Ðức Chúa Trời thì Ðức Chúa Trời ở trong người ấy, và người ấy ở trong Ðức Chúa Trời.
16 Chúng ta đã biết và tin tình yêu Ðức Chúa Trời dành cho chúng ta. Ðức Chúa Trời là tình yêu; ai ở trong tình yêu là ở trong Ðức Chúa Trời, và Ðức Chúa Trời ở trong người ấy.
17 Nhờ đó tình yêu được trọn vẹn trong chúng ta, hầu chúng ta được vững tâm trong ngày phán xét, vì Ngài thế nào thì chúng ta cũng thể ấy trong thế gian này.
18 Không có sự sợ hãi trong tình yêu; nhưng tình yêu trọn vẹn tống khứ sự sợ hãi; vì sự sợ hãi có liên quan với hình phạt, nên ai sợ hãi thì chưa được trọn vẹn trong tình yêu. 19 Chúng ta yêu vì Ngài đã yêu chúng ta trước.
20 Nếu ai nói, “Tôi yêu Ðức Chúa Trời” mà ghét anh chị em mình, ấy là người nói dối; vì người nào không yêu anh chị em mình là những người mình thấy được, thì không thể yêu Ðức Chúa Trời là Ðấng mình không thấy được. 21 Chúng ta có điều răn Ngài truyền như thế này: Ai yêu Ðức Chúa Trời thì cũng phải yêu anh chị em mình.
30 Lúc ấy Ðức Chúa Jesus chưa vào trong làng, nhưng Ngài còn đứng tại nơi đã gặp Ma-thê. 31 Những người Do-thái đang ở trong nhà để an ủi Ma-ry thấy nàng đứng dậy và vội vã ra đi, họ đi theo nàng, vì họ tưởng nàng muốn đến mộ để khóc. 32 Ma-ry đến nơi Ðức Chúa Jesus đứng. Vừa khi thấy Ngài, nàng phủ phục nơi chân Ngài và nói, “Lạy Chúa, nếu Ngài có ở đây, anh con đã không chết.”
33 Khi Ðức Chúa Jesus thấy nàng khóc, và những người Do-thái đi với nàng khóc, Ngài bồi hồi xúc động 34 và hỏi rằng, “Các ngươi chôn anh ấy ở đâu?”
Họ trả lời Ngài, “Lạy Chúa, xin Ngài đến xem.”
35 Ðức Chúa Jesus khóc. 36 Người Do-thái nói với nhau, “Xem kìa, Ngài yêu mến ông ấy biết bao!” 37 Nhưng một vài người trong họ nói, “Ngài đã mở mắt cho người mù thấy được mà không thể làm cho người này khỏi chết sao?”
Chúa Kêu La-xa-rơ Sống Lại
38 Ðức Chúa Jesus lại xúc động trong lòng; Ngài bước đến phần mộ. Vả phần mộ là một cái hang, và có một tảng đá nằm chắn ở cửa hang. 39 Ðức Chúa Jesus phán, “Hãy lăn tảng đá ấy đi.”
Ma-thê em gái người chết thưa với Ngài, “Lạy Chúa, anh ấy đã có mùi, vì anh ấy đã chết bốn ngày rồi.”
40 Ðức Chúa Jesus nói với nàng, “Ta chẳng nói với ngươi rằng nếu ngươi tin, ngươi sẽ thấy vinh hiển của Ðức Chúa Trời sao?”
41 Vậy họ lăn tảng đá ra. Ðức Chúa Jesus ngước mắt lên và nói, “Lạy Cha, Con cảm ơn Cha vì Cha nhậm lời Con. 42 Dù Con biết Cha luôn nhậm lời Con, nhưng Con nói ra như vậy để đám đông đứng quanh đây tin rằng chính Cha đã sai Con.”
43 Sau khi nói như thế, Ngài kêu lớn tiếng, “Hỡi La-xa-rơ, hãy ra!”
44 Người chết bước ra, tay chân còn quấn vải liệm, và mặt vẫn còn phủ khăn. Ðức Chúa Jesus phán, “Hãy gỡ ra và để anh ấy đi.”
Copyright © 2011 by Bau Dang