Book of Common Prayer
Xin Chúa Ðoái Thăm và Phù Hộ
Thơ của Ða-vít
1 Chúa ôi, xin minh oan cho con,
Vì con đã bước đi cách thanh liêm,
Vì con đã tin cậy Chúa cách không nao núng.
2 Chúa ôi, xin tra xét con và thử nghiệm con,
Xin dò xem lòng dạ con và tâm trí con;
3 Vì tình thương của Ngài hằng ở trước mặt con,
Và con đã bước đi trong sự thành tín của Ngài.
4 Con không ngồi chung với những kẻ dối gian;
Con cũng không kết giao với những kẻ đạo đức giả.
5 Con ghét sự hội hiệp của những kẻ bất lương;
Con sẽ không ngồi chung với những kẻ gian ác.
6 Con rửa tay để xác định con vô tội,
Và đi quanh bàn thờ Ngài, Chúa ôi,
7 Ðể con có thể lớn tiếng tạ ơn Ngài,
Và cao rao những việc kỳ diệu của Ngài.
8 Chúa ôi, con yêu mến nhà Ngài, nơi Ngài ngự,
Nơi vinh hiển Ngài hiện diện.
9 Xin đừng cất linh hồn con chung với những kẻ tội lỗi;
Hoặc lấy mạng con cùng với những kẻ khát máu,
10 Những kẻ mà trong tay đã có âm mưu hiểm độc,
Và trong tay phải chúng nắm đầy của hối lộ.
11 Nhưng con, con sẽ bước đi trong sự thanh liêm;
Xin giải cứu con và tỏ lòng khoan dung đối với con.
12 Nguyện chân con được đứng vững trên nơi bằng phẳng;
Ðể ở giữa các đại hội, con sẽ chúc tụng Chúa.
Xin Chúa Giúp Ðỡ, Cảm Tạ Chúa Khi Ngài Nhậm Lời
Thơ của Ða-vít
1 Chúa ôi, con cầu xin Ngài;
Vầng Ðá của con ôi, xin đừng làm ngơ với con;
Vì nếu Ngài cứ làm thinh với con,
Con sẽ thành như kẻ đi xuống phần mộ mà thôi.
2 Xin lắng nghe lời cầu xin ơn thương xót của con, khi con khẩn xin sự giúp đỡ,
Khi con đưa hai tay lên hướng về nơi chí thánh của Ngài.
3 Xin đừng đem con đi với những kẻ gian ác,
Tức với những kẻ làm điều tội lỗi;
Những kẻ ngoài miệng nói năng hòa nhã với người ta,
Nhưng trong lòng chứa đầy âm mưu hiểm độc.
4 Cầu xin Ngài báo trả chúng theo những việc chúng làm,
Và theo những điều gian ác chúng thực hiện.
Xin báo trả chúng theo những việc do tay chúng tạo ra;
Xin báo lại chúng tương xứng với điều chúng đã gây nên,
5 Vì chúng chẳng nghĩ gì đến công việc Chúa,
Cũng không màng gì đến các tác phẩm của tay Ngài.
Nguyện Ngài phá đổ những công việc của tay chúng,
Và không cho những việc ấy được thành hình.
6 Chúc tụng Chúa,
Vì Ngài đã nghe lời cầu xin ơn thương xót của tôi.
7 Chúa là sức mạnh của tôi và là thuẫn khiên của tôi.
Tôi để lòng tin cậy nơi Ngài, và tôi được giúp đỡ.
Vì thế lòng tôi rất vui mừng,
Nên tôi hát lên bài ca của mình để cảm tạ Ngài.
8 Chúa là sức mạnh của dân Ngài;
Ngài là thành trì cứu rỗi cho những người được xức dầu của Ngài.
9 Xin cứu con dân Ngài và ban phước cho cơ nghiệp Ngài;
Xin làm Ðấng chăn giữ họ và cưu mang họ đến đời đời.
Sự Gian Ác của Loài Người và Lòng Tốt của CHÚA
Thơ của Ða-vít tôi tớ CHÚA
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Khuynh hướng phạm tội nói với kẻ ác, thấu vào lòng nó rằng,
Chẳng có sự kính sợ Ðức Chúa Trời trước mắt nó.
2 Vì trong mắt nó, nó nghĩ rằng tội ác nó sẽ không bao giờ bị lộ ra,
Và như vậy nó sẽ không bị ai ghét.
3 Những lời của miệng nó thật là hiểm độc và giả dối;
Nó đã ngưng cư xử khôn ngoan và làm điều thiện.
4 Khi nằm trên giường, nó toan tính việc ác;
Nó chọn cho mình một con đường bất hảo, và chẳng khước từ chuyện gian tà.
5 Chúa ôi, tình thương của Ngài vươn cao đến tận trời;
Ðức thành tín của Ngài vượt quá các tầng mây.
6 Ðức công chính của Ngài như núi non hùng vĩ;
Công lý của Ngài thăm thẳm tựa vực sâu.
Chúa ôi, Ngài bảo tồn loài người lẫn loài thú.
7 Ðức Chúa Trời ôi, tình thương của Ngài thật quý báu thay!
Con cái loài người nương náu mình dưới bóng của cánh Ngài.
8 Nhờ sự đầy dẫy của nhà Ngài mà họ được no nê;
Ngài cho họ uống nước từ dòng sông phước lạc của Ngài.
9 Vì nguồn sự sống từ nơi Ngài mà ra;
Trong chân quang Ngài chúng con nhìn thấy ánh sáng.
10 Ôi, xin tiếp tục ban tình thương Ngài cho những người biết Ngài,
Và đức công chính Ngài cho những người có lòng ngay thật.
11 Nguyện chân kẻ kiêu ngạo chẳng giày đạp con;
Nguyện tay kẻ gian ác chẳng điều khiển con.
12 Kìa những kẻ làm ác bị ngã nhào;
Chúng bị lật đổ và chẳng đứng dậy được nữa.
Sự An Ninh của Người Tin Cậy CHÚA
Thơ của Ða-vít
(Theo mẫu tự Hê-bơ-rơ)
Sự Hư Không của Ðời Người
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Giê-đu-thun
1 Tôi nói, “Tôi phải cẩn thận gìn giữ đường lối mình,
Ðể tôi không phạm tội bằng lưỡi mình;
Tôi phải canh giữ miệng mình như đeo một đai bịt mồm,
Nhất là mỗi khi có kẻ ác hiện diện trước mặt tôi.”
2 Tôi câm nín và yên lặng;
Tôi tự kiềm hãm đến nỗi chẳng nói, dù chỉ một lời lành;
Nhưng sự căng thẳng cứ gia tăng trong tôi.
3 Lòng tôi như bị lửa hừng thiêu đốt;
Trong khi tôi cố nín lặng, lửa càng nung nấu tâm can,
Vì thế lưỡi tôi buộc phải nói ra:
4 Chúa ôi, xin cho con biết cuối cùng của đời con sẽ ra sao,
Những ngày của đời con sẽ dài được bao lâu,
Ðể con biết đời con mỏng manh là dường nào.
5 Kìa, Ngài làm cho những ngày của đời con dài bằng gang tay,
Ðời con như con số không trước mặt Ngài;
Thật vậy mỗi người, dù có ra gì, cũng chỉ là hư không. (Sê-la)
6 Quả thật mỗi người bước đi chẳng khác gì một cái bóng;
Ðúng vậy người ta lao khổ nhọc nhằn rồi cũng luống công;
Người ta để dành của cải, nhưng không biết ai sẽ hưởng.
7 Chúa ôi, bây giờ con còn biết trông cậy vào ai?
Con chỉ còn hy vọng nơi một mình Ngài.
8 Xin giải cứu con khỏi những vi phạm của con;
Xin đừng để con bị khinh bỉ trước mặt những kẻ dại.
9 Con đã bị cứng miệng rồi;
Con không thể mở miệng nói ra được nữa;
Vì Ngài đã làm cho con bị như vậy.
10 Cầu xin Ngài cất sự sửa phạt của Ngài khỏi con;
Kẻo con bị tiêu tan bởi cái đánh của tay Ngài.
11 Ngài quở trách và sửa phạt người có tội;
Ngài khiến những gì nó có biến mất tựa một con bướm đêm;
Thật vậy mỗi người chỉ là hư ảo.
12 Chúa ôi, xin lắng nghe lời cầu nguyện của con;
Xin nghiêng tai nghe tiếng kêu cầu của con;
Xin đừng yên lặng trước nước mắt con,
Vì trước thánh nhan Ngài con chẳng qua là một kiều dân,
Một kẻ tạm trú như tổ tiên con.
13 Xin quay ánh mắt nghiêm khắc của Ngài khỏi con,
Ðể con có thể vui trở lại, trước khi con ra đi và không còn nữa.
Ðiềm Chiêm Bao Ðược Ứng Nghiệm
28 Tất cả các điều ấy đều ứng nghiệm trên Vua Nê-bu-cát-nê-xa. 29 Cuối mười hai tháng sau, khi ông đang đi dạo trên sân thượng của hoàng cung tại Ba-by-lôn, 30 ông vọt miệng nói, “Ðây chẳng phải là Ba-by-lôn huy hoàng tráng lệ mà ta đã dùng quyền lực vô song của ta dựng lên để làm kinh đô và để làm cho ta được uy nghi vinh hiển sao?”
31 Trong khi những lời ấy còn ở nơi miệng vua, có tiếng từ trời phán xuống rằng, “Hỡi Vua Nê-bu-cát-nê-xa, đây là lịnh phải thi hành đối với ngươi: Vương quyền đã lìa khỏi ngươi. 32 Ngươi sẽ bị đuổi khỏi xã hội loài người; ngươi sẽ sống giữa các thú đồng; ngươi sẽ bị bắt phải ăn cỏ như bò. Bảy kỳ sẽ trải qua trên ngươi, cho đến khi ngươi thấu hiểu được rằng Ðấng Tối Cao đang cầm quyền tể trị trên vương quốc loài người, và Ngài ban cho ai tùy ý Ngài muốn.”
33 Ngay lúc đó án lịnh được ứng nghiệm trên Nê-bu-cát-nê-xa. Ông bị đuổi ra khỏi xã hội loài người. Ông ăn cỏ như bò. Thân thể ông bị đẫm ướt sương trời cho đến khi tóc ông mọc dài ra như lông phượng hoàng, và các móng của ông trở thành như các móng chim.
Nê-bu-cát-nê-xa Ca Ngợi Ðức Chúa Trời
34 “Khi thời kỳ ấy đã mãn, ta, Nê-bu-cát-nê-xa, ngước mắt lên trời, trí tuệ của ta phục hồi trong ta. Ta chúc tụng Ðấng Tối Cao. Ta ca ngợi và tôn vinh Ðấng sống đời đời; vì quyền tể trị của Ngài là quyền tể trị đời đời, vương quốc Ngài tồn tại từ đời nọ đến đời kia. 35 Mọi dân trên đất đều chẳng có quyền gì đối với Ngài. Ngài làm bất cứ điều gì Ngài muốn giữa các cơ binh trên trời và giữa các dân trên đất. Không ai có thể nắm giữ tay Ngài lại hoặc dám hỏi Ngài, “Ngài đang làm gì vậy?”
36 Lúc đó trí tuệ ta đã phục hồi trong ta, sự uy nghi và huy hoàng của ta được trả lại cho ta, vì vinh hiển của vương quốc ta. Các mưu sĩ của ta và các đại thần của ta tìm đến ta. Ta được tái lập địa vị cầm quyền trên vương quốc ta, và quyền thế ta càng lớn hơn khi trước. 37 Bây giờ ta, Nê-bu-cát-nê-xa, ca ngợi, tán dương, và tôn vinh Vua trên trời, vì mọi công việc của Ngài đều chân thật, các đường lối của Ngài đều công chính, và Ngài có thể hạ bệ những kẻ nào hống hách kiêu căng.”
Ðức Chúa Trời Là Tình Yêu
7 Anh chị em yêu dấu, chúng ta hãy yêu thương nhau, vì tình yêu đến từ Ðức Chúa Trời. Ai yêu thì được sinh ra bởi Ðức Chúa Trời và biết Ðức Chúa Trời. 8 Ai không yêu thì không biết Ðức Chúa Trời, vì Ðức Chúa Trời là tình yêu. 9 Tình yêu của Ðức Chúa Trời đã được bày tỏ cho chúng ta qua điều này: Ðức Chúa Trời đã sai Con Một Ngài đến thế gian để chúng ta nhờ Con ấy được sống. 10 Tình yêu ấy thể hiện qua điều này: không phải chúng ta đã yêu Ðức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta và sai Con Ngài làm lễ vật hiến tế chuộc tội chúng ta.
11 Anh chị em yêu dấu, nếu Ðức Chúa Trời đã yêu chúng ta dường ấy, chúng ta cũng phải yêu nhau. 12 Chưa ai thấy Ðức Chúa Trời bao giờ; nhưng nếu chúng ta yêu nhau, Ðức Chúa Trời ở trong chúng ta, và tình yêu của Ngài được trọn vẹn trong chúng ta. 13 Bởi điều này chúng ta biết rằng chúng ta ở trong Ngài và Ngài ở trong chúng ta, vì Ngài đã ban Ðức Thánh Linh của Ngài cho chúng ta.
14 Chúng tôi đã thấy nên làm chứng rằng Ðức Chúa Cha đã sai Ðức Chúa Con làm Ðấng Giải Cứu của thế gian. 15 Ai xưng nhận Ðức Chúa Jesus là Con Ðức Chúa Trời thì Ðức Chúa Trời ở trong người ấy, và người ấy ở trong Ðức Chúa Trời.
16 Chúng ta đã biết và tin tình yêu Ðức Chúa Trời dành cho chúng ta. Ðức Chúa Trời là tình yêu; ai ở trong tình yêu là ở trong Ðức Chúa Trời, và Ðức Chúa Trời ở trong người ấy.
17 Nhờ đó tình yêu được trọn vẹn trong chúng ta, hầu chúng ta được vững tâm trong ngày phán xét, vì Ngài thế nào thì chúng ta cũng thể ấy trong thế gian này.
18 Không có sự sợ hãi trong tình yêu; nhưng tình yêu trọn vẹn tống khứ sự sợ hãi; vì sự sợ hãi có liên quan với hình phạt, nên ai sợ hãi thì chưa được trọn vẹn trong tình yêu. 19 Chúng ta yêu vì Ngài đã yêu chúng ta trước.
20 Nếu ai nói, “Tôi yêu Ðức Chúa Trời” mà ghét anh chị em mình, ấy là người nói dối; vì người nào không yêu anh chị em mình là những người mình thấy được, thì không thể yêu Ðức Chúa Trời là Ðấng mình không thấy được. 21 Chúng ta có điều răn Ngài truyền như thế này: Ai yêu Ðức Chúa Trời thì cũng phải yêu anh chị em mình.
Chúa Chữa Lành Người Bị Quỷ Ám
(Mác 1:21-28)
31 Ngài đi xuống Ca-bê-na-um, một thành phố trong miền Ga-li-lê. Cứ đến ngày Sa-bát, Ngài giảng dạy cho họ. 32 Họ rất ngạc nhiên về sự giảng dạy của Ngài, vì lời Ngài có uy quyền.
33 Lúc ấy trong hội đường có một người bị tà linh ô uế ám hại. Người ấy la to, 34 “Lạy Ðức Chúa Jesus ở Na-xa-rét, chúng tôi nào có xúc phạm gì đến Ngài chăng? Ngài đến để tiêu diệt chúng tôi sao? Tôi biết Ngài là ai. Ngài là Ðấng Thánh của Ðức Chúa Trời.”
35 Nhưng Ðức Chúa Jesus quở nó rằng, “Hãy im đi và ra khỏi người này.” Quỷ liền vật người ấy ngã xuống giữa hội đường và xuất ra khỏi người ấy, không làm hại gì người ấy. 36 Mọi người đều kinh hãi, họ nói với nhau, “Ðạo[a] gì vậy? Ông ấy lấy quyền năng và uy lực ra lịnh cho các tà linh ô uế, và chúng phải xuất ra!” 37 Thế là tiếng đồn về Ngài lan truyền khắp nơi trong vùng.
Copyright © 2011 by Bau Dang