Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 41

Lời Cầu Nguyện của Người Bịnh Có Bạn Giả Dối

Thơ của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

Phước cho người nào quan tâm đến kẻ yếu đau khốn khổ.
Trong ngày hoạn nạn Chúa giải cứu người ấy.
Chúa sẽ bảo vệ người ấy và gìn giữ mạng sống người ấy;
Người ấy được ban phước trên đất.
Ngài không để cho người ấy rơi vào hoàn cảnh kẻ thù người ấy muốn.
Khi người ấy nằm trên giường bịnh, Chúa bảo vệ người ấy;
Trong cơn đau yếu, Ngài phục hồi sức khỏe người ấy.

Còn phần tôi, tôi nói rằng, “Chúa ôi, xin thương xót con;
Xin chữa lành linh hồn con, vì con phạm tội đối với Ngài.”
Những kẻ thù của con đã trù ẻo con rằng,
“Khi nào nó mới chết, và danh nó sẽ bị tiêu diệt?”
Khi vào thăm con, chúng[a] nói những lời chúc giả dối,
Trong khi lòng chúng chất chứa những điều hiểm độc;
Khi bước ra ngoài, chúng nói toạc những điều ấy ra.
Tất cả kẻ ghét con thì thầm với nhau chống lại con;
Ðể nghịch lại con chúng đã thầm thì với nhau rằng,
“Một điều dữ đã giáng xuống nó rồi;
Bây giờ nó nằm xuống rồi, nó sẽ không dậy được nữa đâu.”
Ngay cả bạn thân của con, người con hằng tin cậy,
Người đã ăn bánh của con, cũng đã trở gót chống lại con.

10 Nhưng Chúa ôi, xin thương xót con và đỡ con dậy,
Ðể con có dịp báo trả chúng.
11 Nhờ điều ấy con biết rằng Ngài vẫn còn hài lòng về con,
Kẻ thù của con không thể reo mừng vì thắng được con.
12 Về phần con, xin Ngài giữ con trong sự thanh liêm của con;
Xin để con trước thánh nhan Ngài mãi mãi.

13 Chúc tụng Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, từ vô cực quá khứ đến vô cực tương lai.
A-men và A-men.

Thánh Thi 52

Sự Phô Trương của Kẻ Ác Chỉ Là Phù Phiếm

Cho Trưởng Ban Nhạc

Giáo huấn ca của Ða-vít

Cảm tác khi Ðô-ê người Ê-đôm đến nói với Sau-lơ,

“Ða-vít đã vào nhà của A-hi-mê-léc.”

Hỡi kẻ có quyền lực, sao ngươi lại phô trương tính độc ác?
Đức nhân từ của Ðức Chúa Trời hằng còn mãi mãi.
Hỡi kẻ gian dối, lưỡi ngươi bàn tính việc hại người;
Lưỡi ngươi quả là một lưỡi dao cạo sắc bén.
Ngươi yêu mến gian ác hơn thánh thiện,
Thích nói dối hơn nói thật. (Sê-la)

Ngươi quả yêu mến mọi lời gây nên hủy diệt,
Hỡi lưỡi dối trá!
Chắc chắn Ðức Chúa Trời sẽ tiêu diệt ngươi vĩnh viễn;
Ngài sẽ dứt bỏ ngươi;
Ngài sẽ nhổ ngươi ra khỏi nhà ngươi;
Ngài sẽ bứng ngươi ra khỏi đất của người sống. (Sê-la)

Bấy giờ người ngay lành sẽ thấy và phát sợ;
Người ấy sẽ cười chê nó mà rằng,
“Kìa là kẻ không nhờ cậy Ðức Chúa Trời làm nơi nương náu mình,
Nhưng cậy vào tiền tài của cải mình,
Và ỷ vào khả năng tiêu diệt đối thủ của mình.”

Còn tôi, tôi như cây ô-liu xanh tươi trong nhà Ðức Chúa Trời;
Tôi tin cậy lòng thương xót của Ðức Chúa Trời đời đời mãi mãi.

Con sẽ cảm tạ Ngài cho đến đời đời về những gì Ngài đã làm;
Con sẽ đặt hy vọng vào danh Ngài, vì đó là điều tốt đẹp trước mặt những người thánh của Ngài.

Thánh Thi 44

Nhắc Lại Ơn Giải Cứu và Trình Bày Nỗi Hoạn Nạn

Cho Trưởng Ban Nhạc

Giáo huấn ca của con cháu Cô-ra

Ðức Chúa Trời ôi, tai chúng con có nghe,
Tổ tiên chúng con có thuật lại cho chúng con
Những việc Ngài đã làm trong thời của họ,
Tức trong thời xa xưa.
Thể nào Ngài đã dùng chính tay Ngài đuổi các dân đi,
Nhưng Ngài lại lập cho tổ tiên chúng con được vững vàng;
Ngài đã làm cho các dân kia bị khốn đốn,
Nhưng Ngài cho tổ tiên chúng con hưởng tự do,
Vì gươm của tổ tiên chúng con chẳng giúp họ chiếm được xứ;
Cánh tay họ cũng chẳng cứu được họ,
Nhưng ấy là nhờ tay phải Ngài, chính là cánh tay Ngài,
Và nhờ ánh sáng tỏa ra từ thánh nhan Ngài,
Vì Ngài yêu thích họ.

Lạy Ðức Chúa Trời, Ngài là Vua của con;
Xin ban lịnh giải cứu Gia-cốp.
Nhờ Ngài chúng con đánh lui được quân thù của chúng con;
Nhờ danh Ngài chúng con chà đạp những kẻ nổi lên chống lại chúng con.
Bởi vì con không cậy vào cây cung mình;
Thanh gươm của con cũng không cứu con.,
Nhưng Ngài đã cứu chúng con khỏi tay quân thù chúng con;
Ngài đã làm cho những kẻ ghét chúng con phải bị hổ thẹn.
Ðược thuộc về Ðức Chúa Trời, chúng con hãnh diện suốt ngày;
Chúng con sẽ ca ngợi danh Ngài mãi mãi. (Sê-la)

Dầu vậy Ngài đã loại bỏ chúng con, và để cho chúng con bị sỉ nhục;
Ngài đã không ra trận với quân đội chúng con.
10 Ngài đã để chúng con quay lưng trước mặt quân thù mình;
Những kẻ ghét chúng con đã cướp lấy các chiến lợi phẩm.
11 Ngài đã phó chúng con như chiên bị đem đi làm thịt,
Và đã rải chúng con ra các nước.
12 Ngài đã bán đổ bán tháo con dân Ngài với giá rẻ mạt;
Ngài chẳng màng lời lãi gì với giá bán ấy cả.
13 Ngài đã làm cho chúng con thành câu nói mỉa mai trong các nước láng giềng của chúng con;
Chúng con đã thành đầu đề cho những kẻ chung quanh chúng con cười chê và miệt thị.
14 Ngài đã làm cho chúng con thành một câu tục ngữ giữa các nước;
Trong các dân, ai nghe nói đến chúng con đều cũng lắc đầu.
15 Suốt ngày nỗi nhục nhã của con hằng ở trước mặt con;
Nỗi nhuốc nhơ của con bao phủ mặt con,
16 Vì tiếng của những kẻ sỉ vả và mắng nhiếc chúng con,
Và vì sự hiện diện của kẻ thù và kẻ báo thù chúng con.

17 Tất cả những điều ấy đã xảy đến với chúng con, nhưng chúng con không quên Ngài;
Chúng con không hành động giả dối đối với giao ước Ngài.
18 Lòng chúng con không thối lui;
Bước chân chúng con không sai lệch đường lối Ngài.
19 Dù vậy Ngài đã đập nát chúng con thành chỗ ở của chó rừng,[a]
Và bao phủ chúng con bằng bóng của tử thần.

20 Nếu chúng con đã quên danh Ðức Chúa Trời của mình,
Hoặc đã đưa tay lên hướng về các thần khác mà thờ lạy,
21 Chẳng lẽ Ðức Chúa Trời không biết việc ấy sao?
Vì Ngài biết tất cả bí mật của lòng người.
22 Thật vậy, vì cớ Ngài chúng con bị giết suốt ngày;
Chúng con bị coi như chiên bị đem đi làm thịt.

23 Xin thức dậy, Chúa ôi, sao Ngài vẫn còn ngủ?
Xin trỗi dậy, xin đừng bỏ chúng con mãi thếnày.
24 Sao Ngài vẫn còn tránh mặt chúng con,
Và quên nỗi khốn khổ và áp bức của chúng con?
25 Kìa, linh hồn chúng con đã lún sâu vào trong tro bụi;
Thân xác chúng con đã bị vùi dập trong bụi đất.
26 Xin trỗi dậy và cứu giúp chúng con;
Xin giải cứu chúng con vì lòng thương xót của Ngài.

Ê-sai 48:1-11

Chúa Sẽ Giải Cứu I-sơ-ra-ên

48 Hãy nghe đây, hỡi nhà Gia-cốp;
Hỡi những kẻ được gọi bằng danh I-sơ-ra-ên,
Và những người ra từ nguồn cội của Giu-đa,
Những người lấy danh Chúa mà thề,
Cầu khẩn Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên,
Nhưng lại không thật lòng và ngay thẳng,
Dù chúng cho mình là dân của thành thánh,
Và nương cậy vào Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên,
Tức Ðấng có danh là Chúa các đạo quân.

Những chuyện đã qua Ta đã báo trước tự ngàn xưa;
Những điều ấy đã ra từ miệng Ta,
Và Ta làm cho người ta biết chúng,
Rồi thình lình Ta thực hiện những điều ấy,
Và chúng đã xảy ra.
Vì Ta biết ngươi là kẻ cứng đầu,
Gân cổ ngươi cứng như sắt,
Trán của ngươi cứng như đồng,
Nên ngay từ ban đầu Ta đã nói cho ngươi những điều ấy;
Trước khi chúng xảy ra, Ta đã nói về chúng cho ngươi hay,
Ðể ngươi không thể nói,
“Ấy là thần tượng của tôi đã làm những điều ấy;
Ðó là tượng chạm của tôi và tượng đúc của tôi đã ra lịnh cho chúng phải xảy ra.”

Ngươi đã nghe rồi;
Ngươi đã thấy tất cả rồi;
Sao ngươi không tuyên bố ra đi?
Từ nay Ta sẽ cho ngươi nghe những điều mới,
Ngay cả những điều còn giữ kín mà ngươi chưa hề biết.

Ðến bây giờ những điều ấy mới được tạo nên,
Chứ chẳng phải chúng đã có sẵn từ lâu rồi đâu;
Trước ngày này ngươi chưa bao giờ nghe về chúng,
Ðể ngươi không thể nói,
“Ồ tưởng gì chứ những điều đó tôi đã biết cả rồi.”
Chắc chắn ngươi chưa nghe đến;
Chắc chắn ngươi chưa biết đến;
Chắc chắn từ lâu tai ngươi chưa mở ra,
Vì Ta biết ngươi là kẻ phản bội,
Ngươi mang tên là kẻ phản phúc từ lúc ngươi còn là một thai nhi.

Bấy lâu nay, vì danh Ta, Ta cam nén giận,
Vì sự ca ngợi dành cho Ta, Ta dằn lòng chịu đựng ngươi,
Mà không tiêu diệt ngươi.
10 Này, Ta đã tinh luyện ngươi,
Nhưng không như người ta luyện bạc;
Ta đã rèn luyện ngươi trong lò lửa khổ đau.
11 Nhưng nay vì cớ Ta, vì chính Ta, Ta sẽ ra tay hành động;
Chứ lẽ nào Ta cứ để cho danh Ta bị sỉ nhục hay sao?
Ta sẽ không nhường vinh hiển Ta cho một kẻ nào khác.

Ga-la-ti 1:1-17

Lời Mở Ðầu

Phao-lô, một sứ đồ, không do loài người sai phái và không qua tổ chức nào của loài người, nhưng qua Ðức Chúa Jesus Christ và Ðức Chúa Trời là Cha, Ðấng đã làm cho Ngài sống lại từ cõi chết, cùng tất cả anh chị em[a] đang ở với tôi, kính gởi các hội thánh ở vùng Ga-la-ti. Nguyện xin ân sủng và bình an đến cùng anh chị em từ Ðức Chúa Trời, Cha chúng ta, và từ Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, Ðấng đã phó chính Ngài vì tội chúng ta, để Ngài có thể cứu chúng ta khỏi đời gian ác này, theo ý muốn của Ðức Chúa Trời, Cha chúng ta. Nguyện vinh hiển thuộc về Ngài đời đời vô cùng. A-men.

Chỉ Có Một Tin Mừng

Tôi lấy làm ngạc nhiên khi nghe tin anh chị em đã vội bỏ Ðấng gọi anh chị em trong ân sủng của Ðấng Christ để theo một Tin Mừng khác, nhưng không có Tin Mừng nào khác, mà chỉ có những kẻ gây rối anh chị em, những kẻ muốn xuyên tạc Tin Mừng của Ðấng Christ. Nếu ngay cả chúng tôi hoặc một thiên sứ nào từ trời rao giảng cho anh chị em một Tin Mừng khác với Tin Mừng chúng tôi đã rao giảng cho anh chị em, nguyện kẻ đó bị nguyền rủa!

Như chúng tôi đã nói trước, và bây giờ tôi xin nhắc lại: nếu ai rao giảng cho anh chị em một Tin Mừng khác với Tin Mừng anh chị em đã nhận, nguyện kẻ đó bị nguyền rủa!

10 Bây giờ tôi đang nỗ lực để được loài người chấp nhận hay để được Ðức Chúa Trời chấp nhận đây? Phải chăng tôi đang tìm cách làm đẹp lòng loài người? Nếu tôi tìm cách làm đẹp lòng loài người thì tôi không phải là một đầy tớ của Ðấng Christ.

Phao-lô Ðược Ơn Thiên Triệu

11 Thưa anh chị em, tôi muốn anh chị em biết rằng Tin Mừng tôi rao giảng cho anh chị em không đến từ loài người, 12 vì tôi đã không nhận và không được dạy về Tin Mừng ấy từ người nào, nhưng từ sự mặc khải của Ðức Chúa Jesus Christ.

13 Chắc anh chị em đã nghe về nếp sống của tôi trước kia, khi tôi còn ở trong Do-thái Giáo, như thế nào. Tôi đã từng bắt bớ hội thánh của Ðức Chúa Trời cách dữ tợn và cố gắng tiêu diệt hội thánh ấy. 14 Tôi đã tấn tới trong Do-thái Giáo vượt xa những người đồng thời với tôi trong nước tôi, và là một người rất cuồng nhiệt giữ các truyền thống của tổ tiên tôi. 15 Nhưng khi Ðức Chúa Trời, Ðấng đã biệt riêng tôi ra từ trong lòng mẹ, đã vui lòng gọi tôi bằng ân sủng của Ngài, 16 và bày tỏ cho tôi Con Ngài, để tôi có thể rao giảng Tin Mừng của Ngài giữa các dân ngoại, thì ngay lập tức tôi không bàn với thịt và máu, 17 tôi cũng không đi lên Giê-ru-sa-lem để gặp các vị làm sứ đồ trước tôi, nhưng tôi đi vào xứ A-ra-bi, rồi sau đó tôi trở về Thành Ða-mách.

Mác 5:21-43

Giai-ru Xin Chúa Cứu Chữa Con Gái của Ông

(Mat 9:18-19; Lu 8:40-42)

21 Ðức Chúa Jesus xuống thuyền và trở lại bờ bên kia; bấy giờ một đám đông rất lớn tụ lại quanh Ngài, đang khi Ngài ở gần bờ biển. 22 Này, một trong những người quản lý hội đường tên là Giai-ru đến đó; vừa khi thấy Ngài ông sấp mình xuống nơi chân Ngài 23 và khẩn thiết cầu xin Ngài rằng, “Con gái tôi sắp chết. Kính xin Thầy đến đặt tay trên cháu, để cháu được lành và sẽ sống.” 24 Vậy Ngài đi với ông. Một đoàn dân rất đông đi theo Ngài và chen lấn nhau quanh Ngài.

Chúa Chữa Lành Người Ðàn Bà Bị Băng Huyết

(Mat 9:20-22; Lu 8:43-48)

25 Khi ấy có một bà bị băng huyết đã mười hai năm. 26 Bà đã khổ sở làm theo cách chữa trị dưới tay nhiều y sĩ và đã tốn hết tiền bạc, nhưng bịnh tình đã không thuyên giảm mà còn trở nên trầm trọng hơn. 27 Bà đã nghe người ta nói về Ðức Chúa Jesus, nên bà chen lấn trong đám đông đang theo Ngài và sờ vào áo Ngài, 28 vì bà nghĩ rằng, “Nếu tôi chỉ được chạm vào áo Ngài thì tôi sẽ được lành.” 29 Ngay lập tức máu trong người bà cầm lại, và bà cảm biết trong người rằng bịnh của bà đã được chữa lành. 30 Ðức Chúa Jesus biết ngay rằng quyền năng từ Ngài vừa xuất ra; Ngài quay lại đám đông và hỏi, “Ai đã chạm vào áo Ta?”

31 Các môn đồ nói với Ngài, “Thầy thấy đó, người ta đông đúc chen lấn nhau quanh Thầy, mà Thầy còn hỏi, ‘Ai đã đụng vào Ta?’ 32 Nhưng Ngài vẫn tiếp tục nhìn quanh, để xem ai đã làm điều đó. 33 Bấy giờ người đàn bà biết điều gì đã xảy đến cho mình, nên sợ và run, đến sấp mình trước mặt Ngài, và trình bày hết sự thật. 34 Ngài nói với bà, “Hỡi con gái, đức tin của con đã làm cho con được cứu chữa. Hãy đi bình an và được lành bịnh.”

Con Gái của Giai-ru Ðược Sống Lại

(Mat 9:23-26; Lu 8:49-56)

35 Khi Ngài còn đang nói, có mấy người từ nhà của người quản lý hội đường đến và báo rằng, “Con gái ông đã chết rồi. Sao ông còn làm phiền Thầy làm chi?”

36 Nhưng khi Ðức Chúa Jesus nghe những lời đó, Ngài nói với người quản lý hội đường, “Ðừng sợ, chỉ tin mà thôi.” 37 Ngài không cho ai đi theo Ngài ngoại trừ Phi-rơ, Gia-cơ, và Giăng em của Gia-cơ. 38 Khi họ đến nhà người quản lý hội đường, Ngài thấy một cảnh ồn ào hỗn độn, kẻ khóc lóc, người kêu gào. 39 Khi vào trong nhà, Ngài nói với họ, “Tại sao các ngươi kêu gào và khóc than như thế? Ðứa trẻ không chết đâu, nhưng chỉ ngủ thôi.” 40 Họ chế nhạo Ngài. Sau khi mọi người được mời ra ngoài, Ngài đưa cha mẹ đứa trẻ và các môn đồ Ngài vào chỗ đứa trẻ nằm. 41 Ngài nắm tay đứa trẻ và nói với nó, “Ta-li-tha Cum,” nghĩa là “Hỡi con gái nhỏ, Ta truyền cho con: hãy đứng dậy.” 42 Ngay lập tức đứa trẻ đứng dậy và bước đi, vì nó đã mười hai tuổi. Thấy vậy họ vô cùng kinh ngạc. 43 Ngài nghiêm dặn họ đừng cho ai biết việc ấy và bảo họ hãy cho đứa trẻ ăn.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang