Book of Common Prayer
Sự Trị Vì của Vua Công Chính
Thơ của Sa-lô-môn
1 Ðức Chúa Trời ôi, xin ban cho vua công lý của Ngài,
Và ban cho con của vua lẽ công chính của Ngài.
2 Ðể người xét đoán dân Ngài theo sự công chính,
Và xét xử kẻ khốn khổ theo lẽ công bình.
3 Nguyện các núi đem hòa bình đến cho toàn dân,
Và các đồi đem công chính đến cho họ.
4 Nguyện người giải oan cho kẻ bị khốn khổ trong dân,
Nguyện người cứu con cái của những người nghèo khó,
Và chà nát những kẻ cậy quyền cậy thế bức hại dân lành.
5 Hễ mặt trời còn bao lâu, nguyện họ kính sợ Ngài bấy lâu,
Và kéo dài mãi như mặt trăng hiện hữu, trải qua bao thế hệ.
6 Nguyện người ngự đến như mưa rơi trên cỏ,
Như mưa rào rơi xuống tưới mặt đất khắp nơi.
7 Trong đời người trị vì, nguyện người ngay lành được hưng thịnh,
Và hòa bình được lâu bền cho đến khi mặt trăng không còn nữa.
8 Nguyện người trị vì từ đại dương này đến đại dương kia,
Từ Sông Lớn[a] đến tận cùng trái đất.
9 Nguyện các dân du mục trong sa mạc cúi lạy trước mặt người;
Nguyện những kẻ thù của người sẽ phải liếm bụi đất.
10 Nguyện các vua ở Tạt-si và các hải đảo sẽ triều cống người,
Còn các vua ở Sê-ba và Se-ba sẽ đem lễ vật đến cho người.
11 Nguyện các vua sấp mình xuống trước mặt người,
Và các nước phục vụ người.
12 Bởi vì người giải cứu kẻ nghèo khó khi họ kêu cứu,
Người cứu giúp kẻ khốn cùng và kẻ không được ai giúp đỡ.
13 Người cảm thương những kẻ nghèo nàn và cùng khốn,
Người cứu mạng những kẻ nghèo khó để họ được sống.
14 Người giải cứu đời sống họ khỏi cảnh áp bức và bạo tàn;
Trước mặt người máu của họ thật quý báu biết bao.
15 Nguyện người được cao niên trường thọ;
Nguyện người ta đem vàng ở Sê-ba đến dâng cho người;
Nguyện họ cầu nguyện cho người luôn luôn;
Nguyện họ cầu phước cho người suốt ngày.
16 Nguyện lúa gạo dư dật khắp nơi trong nước, thậm chí những người sống trên các đỉnh núi cũng có lúa gạo đầy tràn;
Nguyện hoa quả nhiều như cây cối trên rừng Li-băng;
Nguyện những người sống ở thành thị phát đạt như cỏ lan trong đồng nội.
17 Nguyện người được lưu danh mãi mãi;
Hễ mặt trời tồn tại bao lâu, nguyện danh người còn lại bấy lâu;
Nguyện người ta lấy danh người chúc phước cho nhau;
Nguyện mọi dân ca tụng rằng, “Người ấy thật có phước.”
18 Chúc tụng Chúa Ðức Chúa Trời,[b] Thần[c] của I-sơ-ra-ên,
Ðấng duy nhất làm những việc lạ lùng.
19 Danh vinh hiển của Ngài thật đáng được ca tụng đời đời;
Nguyện khắp đất đầy dẫy vinh quang Ngài.
A-men và A-men.
20 Những lời cầu nguyện của Ða-vít con trai Giê-se kết thúc ở đây.
73 Tay Ngài đã dựng nên con và nắn nên hình hài con;
Xin ban cho con trí tuệ để con học các điều răn Ngài.
74 Nguyện những người kính sợ Ngài thấy con và vui mừng,
Vì con đặt hy vọng vào lời Ngài.
75 Chúa ôi, con biết các phán quyết của Ngài là đúng,
Vì đức thành tín của Ngài, Ngài phải để con bị đau khổ.
76 Ôi, nguyện tình thương của Ngài an ủi con,
Theo như lời Ngài đã hứa với tôi tớ Ngài.
77 Nguyện ơn thương xót của Ngài đến với con, để con sống,
Vì luật pháp Ngài là niềm vui thích của con.
78 Nguyện những kẻ kiêu ngạo phải bị hổ thẹn,
Vì chúng đã dùng những lời nói dối để hại con;
Còn con, con sẽ chuyên tâm suy gẫm giới luật Ngài.
79 Nguyện những người kính sợ Ngài quay về ủng hộ con,
Tức những người am hiểu các chứng ngôn Ngài.
80 Nguyện lòng con được trọn vẹn đối với luật lệ Ngài,
Ðể con không bị hổ thẹn.
81 Linh hồn con mỏi mòn mong chờ ơn cứu rỗi của Ngài;
Con đặt hy vọng vào lời Ngài.
82 Mắt con hốc hác vì trông mong lời hứa của Ngài;
Con xin hỏi, “Khi nào Ngài mới an ủi con?”
83 Dù con trở nên như bầu da bị hun khói,
Con vẫn không quên luật lệ Ngài.
84 Những ngày của cuộc đời tôi tớ Ngài có là bao nhiêu?
Khi nào Ngài mới thi hành án phạt trên những kẻ bách hại con?
85 Những kẻ kiêu ngạo đã đào hầm để hại con,
Ấy là hành động chẳng đúng theo luật pháp Ngài.
86 Tất cả các điều răn Ngài đều đáng tin cậy hoàn toàn;
Xin giúp đỡ con vì bọn chúng bách hại con vô cớ.
87 Chỉ một chút nữa là chúng đã diệt con khỏi mặt đất rồi,
Dầu vậy con vẫn không quên giới luật Ngài.
88 Xin phục hồi sinh lực cho con theo tình thương của Ngài,
Ðể con gìn giữ các chứng ngôn của miệng Ngài.
89 Lời Ngài, Chúa ôi,
Ðược vững lập đời đời trên trời.
90 Ðức thành tín Ngài trải qua mọi thế hệ;
Ngài đã thiết lập trái đất và nó cứ trường tồn.
91 Theo mạng lịnh Ngài chúng đứng vững đến ngày nay,
Vì mọi vật đều là tôi tớ Ngài.
92 Nếu lời Ngài chẳng là nguồn vui thích của con,
Chắc con đã chết mất trong cơn hoạn nạn của mình rồi.
93 Con sẽ không bao giờ quên các giới luật Ngài,
Vì nhờ chúng Ngài cho con phục hồi sinh lực.
94 Xin cứu con vì con thuộc về Ngài,
Vì con tìm kiếm các giới luật Ngài.
95 Kẻ ác tìm mọi cơ hội diệt trừ con,
Nhưng con chuyên tâm suy gẫm các chứng ngôn Ngài.
96 Những gì người ta cho là toàn hảo, con thấy đều hữu hạn,
Nhưng đối với điều răn Ngài, quả thật là vô hạn vô biên.
11 Tôi quay lại và nhìn thấy dưới ánh mặt trời rằng:
Không hẳn người chạy nhanh sẽ thắng cuộc chạy đua,
Không hẳn người dũng mãnh sẽ chiến thắng nơi trận mạc,
Không hẳn người khôn ngoan sẽ luôn có thức ăn,
Không hẳn người thông thái sẽ luôn được giàu có,
Và không hẳn người tri thức sẽ luôn được ban ơn,
Vì thời thế và cơ hội xảy đến chung cho mọi người.
12 Ngoài ra không ai biết trước được chuyện rủi ro sẽ xảy đến cho mình lúc nào. Như bầy cá chẳng may bị mắc lưới, như đàn chim bị sập vào bẫy lưới, người ta cũng có thể bị chuyện rủi ro ập xuống thình lình trên mình như vậy.
Khôn Ngoan Tốt Hơn Dại Dột
13 Tôi cũng đã thấy điều nầy liên quan đến sự khôn ngoan đã xảy ra dưới ánh mặt trời, và điều đó rất có ý nghĩa đối với tôi: 14 Có một thành nhỏ kia với dân số ít ỏi. Một đại vương nọ kéo quân đến đánh và bao vây thành. Vua ấy xây các công sự lớn để tấn công thành. 15 Bấy giờ người ta tìm được trong thành một người nghèo mà khôn. Người ấy đã dùng sự khôn ngoan của mình để giải cứu thành; nhưng sau đó không ai nhớ đến người nghèo ấy cả. 16 Vì thế tôi nói: Sự khôn ngoan mạnh hơn vũ lực, nhưng sự khôn ngoan của người nghèo bị coi thường, và lời nói của người nghèo không được ai đếm xỉa.
17 Lời nói của người khôn thốt ra cách nhỏ nhẹ được nghe rõ hơn tiếng la hét của kẻ cầm quyền đoán xét giữa những kẻ dại khờ.
18 Sự khôn ngoan có năng lực hơn các vũ khí chiến tranh, nhưng một kẻ nội gián có thể phá tan bao nhiêu kỳ mưu diệu kế.
Bảo Vệ Tự Do Thuộc Linh
5 Ðấng Christ đã giải thoát chúng ta để được tự do. Vậy hãy đứng vững, và đừng đặt mình dưới ách nô lệ nữa.
2 Xin anh chị em hãy chú ý. Tôi, Phao-lô, nói với anh chị em rằng nếu anh em phải được cắt bì thì Ðấng Christ chẳng ích lợi gì cho anh chị em cả. 3 Tôi xin xác chứng lại với mọi người đã được cắt bì rằng người nào chịu cắt bì thì bị buộc phải tuân giữ toàn bộ Luật Pháp. 4 Anh chị em nào muốn được xưng công chính bởi Luật Pháp thì đã đoạn tuyệt với Ðấng Christ, anh chị em đã đánh mất ân sủng. 5 Vì nhờ Ðức Thánh Linh và bằng đức tin, chúng ta nôn nóng chờ đợi hy vọng của sự công chính. 6 Vì trong Ðức Chúa Jesus Christ, được cắt bì hay không được cắt bì chẳng có giá trị gì, nhưng điều có giá trị là đức tin được tỏ ra qua hành động yêu thương.
7 Anh chị em đang chạy ngon trớn, thế mà ai đã ngăn trở anh chị em trong nỗ lực vâng theo chân lý vậy? 8 Sự xúi giục đó dĩ nhiên không đến từ Ðấng kêu gọi anh chị em. 9 Một ít men làm dậy cả đống bột. 10 Trong Chúa, tôi tin tưởng ở anh chị em rằng anh chị em không có ý gì khác, nhưng kẻ gây rối cho anh chị em sẽ mang lấy án phạt, bất kể kẻ ấy là ai.
11 Thưa anh chị em, về phần tôi, nếu tôi giảng rằng sau khi tin Chúa người tin cần phải được cắt bì nữa thì tại sao tôi còn bị bắt bớ? Nếu vậy thì chướng ngại của thập tự giá đã được dẹp bỏ rồi. 12 Tôi ước gì những kẻ cứ gây rối cho anh chị em hãy tự cắt cho chính mình đi!
Ðức Thánh Linh và Xác Thịt
13 Thưa anh chị em, anh chị em đã được kêu gọi để hưởng tự do, xin anh chị em đừng lợi dụng sự tự do đó để sống theo xác thịt, nhưng hãy lấy tình thương mà phục vụ như thể làm nô lệ lẫn nhau, 14 vì toàn bộ Luật Pháp được tóm lại trong một câu này,
“Ngươi hãy yêu người lân cận như mình”
15 Nhưng nếu anh chị em cứ cắn xé và ăn nuốt lẫn nhau, hãy coi chừng, kẻo anh chị em sẽ tiêu diệt nhau.
Ðòi Xem Dấu Lạ
(Mác 8:11-13; Lu 12:54-56)
16 Khi ấy có mấy người Pha-ri-si và người Sa-đu-sê đến hỏi để thử Ngài và yêu cầu Ngài cho họ xem một dấu lạ từ trời. 2 Ngài trả lời và nói với họ, “Khi ngắm cảnh hoàng hôn, các ngươi nói, ‘Ngày mai thời tiết tốt vì ráng trời đỏ.’ 3 Nhìn ánh bình minh, các ngươi nói, ‘Hôm nay trời mưa gió vì ráng trời đỏ và âm u.’ Trông cảnh sắc bầu trời, các ngươi biết tiên đoán thời tiết, nhưng sao các ngươi không biết giải đoán các dấu hiệu của thời đại? 4 Thế hệ gian tà và ngoại tình này đòi xem một dấu lạ, nhưng họ sẽ không được ban cho dấu lạ nào khác, ngoại trừ dấu lạ của Giô-na.” Nói xong Ngài rời nơi đó ra đi.
Men của Người Pha-ri-si và Người Sa-đu-sê
(Mác 8:14-21)
5 Khi các môn đồ đến bờ bên kia, họ mới biết rằng họ đã quên đem bánh theo. 6 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Hãy cẩn thận và hãy coi chừng men của người Pha-ri-si và người Sa-đu-sê.”
7 Họ bàn với nhau, “Thầy nói vậy vì chúng ta đã quên đem bánh theo.”
8 Nhưng Ðức Chúa Jesus biết và nói với họ, “Các ngươi là những người yếu đức tin! Tại sao các ngươi bàn với nhau về việc không có bánh? 9 Các ngươi vẫn chưa hiểu sao? Các ngươi còn nhớ năm cái bánh cho năm ngàn người, và các ngươi đã gom lại được bao nhiêu giỏ chăng? 10 Hay bảy cái bánh cho bốn ngàn người, và các ngươi đã gom lại được bao nhiêu giỏ chăng? 11 Tại sao các ngươi không hiểu rằng Ta không nói về bánh? Hãy coi chừng men của người Pha-ri-si và người Sa-đu-sê.” 12 Bấy giờ họ mới hiểu rằng Ngài không bảo họ coi chừng về men làm bánh, nhưng coi chừng về sự dạy dỗ của người Pha-ri-si và người Sa-đu-sê.
Copyright © 2011 by Bau Dang