Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 105

Hãy cảm tạ Chúa, hãy cầu khẩn danh Ngài;
Hãy rao truyền cho các dân biết các công việc Ngài.
Hãy ca ngợi Ngài, hãy ca hát chúc tụng Ngài;
Hãy kể ra tất cả việc lạ lùng của Ngài.
Vinh hiển thay cho ai được ở trong danh thánh Ngài;
Nguyện lòng những người tìm kiếm Chúa được vui mừng.
Hãy tìm kiếm Chúa và quyền năng Ngài;
Hãy tìm kiếm mặt Ngài luôn luôn.
Hãy nhớ mãi những việc lạ lùng Ngài làm,
Tức những việc diệu kỳ và những phán quyết miệng Ngài đã phán,
Hỡi dòng dõi của Áp-ra-ham, tôi tớ Ngài,
Hỡi con cháu của Gia-cốp, những người Ngài chọn.

Ngài là Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta;
Các phán quyết của Ngài là định luật cho cả địa cầu.
Ngài ghi nhớ giao ước Ngài mãi mãi;
Lời Ngài truyền có hiệu lực đến ngàn thế hệ về sau;
Ấy là giao ước Ngài đã lập với Áp-ra-ham,
Và lời thề Ngài đã thề cùng I-sác.
10 Sau đó Ngài đã xác nhận với Gia-cốp như một đạo luật,
Với I-sơ-ra-ên như một giao ước đời đời,
11 Rằng, “Ta sẽ ban xứ Ca-na-an cho các ngươi để làm sản nghiệp,”
12 Trong khi họ chỉ là một số ít người,
Một nhóm thiểu số và kiều dân trong xứ.
13 Họ đã đi lang thang từ nước này sang nước khác,
Từ vương quốc nọ đến vương quốc kia.

14 Nhưng Ngài đã không cho phép ai hà hiếp họ;
Vì cớ họ Ngài đã quở trách các vua,
15 “Ðừng đụng đến những người được xức dầu của Ta,
Chớ làm hại các tiên tri của Ta.”

16 Khi Ngài sai nạn đói đến trong xứ;
Và dẹp hết mọi nguồn lương thực của họ.
17 Thì Ngài đã sai một người ra đi trước họ,
Ấy là Giô-sép, một người bị bán làm nô lệ.
18 Họ tra chân ông vào cùm, khiến ông bị đau đớn;
Họ bắt cổ ông phải mang xích sắt nặng nề,
19 Cho đến khi những gì ông nói được ứng nghiệm;
Lời Chúa minh xác rằng lời ông đúng hoàn toàn.
20 Do đó vua phải sai người đến thả ông ra;
Kẻ cai trị các dân đã cho ông được tự do.
21 Rồi vua ấy lập ông làm tể tướng[a] của vương quốc[b] mình,
Làm người cai trị trên tất cả cơ nghiệp mình,
22 Ðể ông chỉ huy những người quyền thế mình,
Và bày diệu kế cho các thượng quan mình.

23 Sau đó I-sơ-ra-ên di cư vào Ai-cập;
Gia-cốp đến kiều ngụ trong xứ của Cham.
24 Tại đó Chúa làm cho dân Ngài gia tăng đông đúc,
Khiến họ mạnh hơn những kẻ thù của họ.
25 Ngài để cho chúng thay lòng đổi dạ ghen ghét dân Ngài,
Và lập mưu hãm hại các tôi tớ Ngài.

26 Ngài sai Môi-se đầy tớ Ngài,
Và A-rôn người Ngài đã chọn.
27 Họ thực hiện những việc diệu kỳ của Ngài giữa chúng,
Và tỏ những phép lạ của Ngài trong xứ của Cham.
28 Ngài giáng tối tăm, khiến cả xứ trở nên đen kịt,
Ðể chúng không nghịch lại lời Ngài.
29 Ngài làm cho nước của chúng trở nên như máu,
Và khiến cá của chúng đều phải chết toi.
30 Ếch nhái nhung nhúc tràn lan khắp xứ,
Chúng tràn tận vào cung thất của nhà vua.
31 Ngài vừa phán, vô số ruồi mòng từ đâu bay đến;
Muỗi vo ve tràn khắp cõi bờ.
32 Ngài cho trận mưa nhưng là mưa đá;
Sấm sét nổ vang, gây hỏa hoạn khắp nơi.
33 Ngài quật ngã cây nho và cây vả của chúng,
Khiến cây cối của chúng ngã rạp khắp xứ.

34 Ngài phán nữa, vô số cào cào từ đâu bay đến;
Chấu chấu phủ tràn lan, không thể đếm cho cùng.
35 Chúng cắn phá mọi cỏ cây trong xứ;
Chúng cắn ăn mọi sản vật của đất đai.
36 Ngài cũng đánh hạ các con đầu lòng trong xứ chúng,
Những đứa con sinh ra khi sức lực chúng dồi dào.

37 Sau đó Ngài đem dân I-sơ-ra-ên ra đi với biết bao vàng bạc;
Chẳng có ai chùn chân trong các chi tộc của Ngài.
38 Ai-cập vui mừng khi họ lìa khỏi xứ,
Vì nỗi sợ hãi họ giáng trên chúng khắp nơi.
39 Ngài giăng đám mây che mát trên đầu họ,
Và ban lửa hồng soi sáng lúc đêm về.
40 Họ đòi thịt, Ngài mang đến họ chim cút nhiều vô kể;
Và họ được no nê bằng bánh đến từ trời.
41 Ngài mở vầng đá, và nước ngọt tuôn ra lai láng;
Nước phun trào giữa nơi khô hạn tựa dòng sông.
42 Vì Ngài nhớ lại lời hứa thánh của Ngài,
Tức lời hứa với Áp-ra-ham tôi tớ Ngài.

43 Vậy Ngài đã đem dân Ngài ra đi trong vui mừng hớn hở;
Ðem những người Ngài chọn xuất hành với tiếng vui vẻ reo hò.
44 Ngài ban xứ sở của các dân cho họ làm sản nghiệp;
Và cho họ hưởng công lao làm lụng của các dân,
45 Ðể họ vâng giữ luật lệ Ngài,
Và tuân theo luật pháp Ngài.
Hãy ca ngợi Chúa!

Xa-cha-ri 4

Khải Tượng Thứ Năm: Cây Ðèn và Hai Cây Ô-liu

Vị thiên sứ đã nói với tôi trở lại và đánh thức tôi như thể đánh thức một người đang ngủ. Vị ấy nói với tôi, “Ngươi thấy gì?”

Tôi đáp, “Thưa ngài, tôi thấy một cây đèn từ đầu đến chân đều bằng vàng; trên đầu có một bầu đèn chứa dầu. Trên bầu đèn ấy chỉa ra bảy ngọn đèn. Trên đầu bảy ngọn đèn là bảy nụ hoa đèn có tim đèn dẫn xuống bầu đèn chứa dầu bên dưới. Bên cạnh cây đèn ấy có hai cây ô-liu. Một cây ở bên phải bầu đèn, và một cây ở bên trái bầu đèn.” Tôi hỏi vị thiên sứ đã nói với tôi, “Thưa ngài, những vật nầy có ý nghĩa gì?”

Vị thiên sứ đã nói với tôi trả lời tôi, “Ngươi thật không biết những vật nầy có ý nghĩa gì sao?”

Tôi đáp, “Thưa ngài, tôi thật tình không biết.”

Vị thiên sứ ấy nói với tôi, “Ðây là sứ điệp của Chúa cho Xê-ru-ba-bên: Không phải bởi quyền thế, không phải bởi năng lực, bèn là bởi Thần Ta,” Chúa các đạo quân phán. “Hỡi rặng núi cao lớn kia, ngươi có thể cản trở sao? Trước mặt Xê-ru-ba-bên ngươi sẽ biến thành cánh đồng bằng phẳng. Nó sẽ mang viên đá để xây trên chóp Ðền Thờ ra và đặt vào vị trí của nó giữa tiếng reo hò, “Phước thay! Phước thay cho đền thánh!”

Ngoài ra lời của Chúa đến với tôi rằng, “Tay của Xê-ru-ba-bên đã đặt viên đá đầu tiên xây nền nhà nầy, thì tay nó sẽ hoàn tất việc xây cất nhà ấy.” Bấy giờ anh chị em sẽ biết rằng Chúa các đạo quân đã sai tôi đến với anh chị em. 10 Vì ai đã khinh thường buổi đầu khiêm tốn của việc nầy chăng? Những người ấy sẽ đổi ra vui mừng khi trông thấy tay Xê-ru-ba-bên cầm dây dọi. “Bảy ngọn đèn ấy tiêu biểu cho mắt của Chúa nhìn tới nhìn lui khắp cả thế gian.”

11 Bấy giờ tôi hỏi vị thiên sứ ấy, “Còn hai cây ô-liu ở bên phải và bên trái của cây đèn có ý nghĩa gì?” 12 Tôi lại hỏi vị thiên sứ ấy một lần nữa, “Hai nhánh của hai cây ô-liu cứ đổ dầu như vàng lỏng vào hai ống tiêm dầu bằng vàng có ý nghĩa gì?”

13 Vị thiên sứ ấy nói với tôi, “Ngươi thật không biết những vật nầy có ý nghĩa gì sao?”

Tôi đáp, “Thưa ngài, tôi thật tình không biết.”

14 Vị thiên sứ ấy nói với tôi, “Ðó là hai người được xức dầu đứng hầu bên cạnh Ðấng Chúa Tể của cả thế gian.”

Ê-phê-sô 4:17-32

Nếp Sống Cũ và Mới

17 Vậy trong Chúa, tôi nói điều này và nài khuyên[a] anh chị em rằng anh chị em không thể tiếp tục sống như người ngoại nữa, tức sống theo những quan niệm phù phiếm của họ. 18 Tâm trí họ đã bị mù tối, bị cách biệt với sự sống của Ðức Chúa Trời, vì họ không biết mà lại cứng lòng. 19 Họ không còn biết xấu hổ là gì và phó mình cho dục tính, tham lam làm mọi điều ô uế. 20 Nhưng đó không phải là điều anh chị em đã học về Ðấng Christ. 21 Vì nếu anh chị em đã nghe về Ngài và được dạy dỗ trong Ngài theo như chân lý ở trong Ðức Chúa Jesus, 22 anh chị em phải cởi bỏ con người cũ, tức cách sống ngày trước của con người hư hỏng bởi những dục vọng lừa dối. 23 Nhưng hãy làm mới lại trong tâm linh của tâm trí mình, 24 và hãy mặc lấy con người mới, là con người được tạo dựng giống như hình ảnh Ðức Chúa Trời trong sự công chính và sự thánh khiết của chân lý.

25 Vậy hãy cởi bỏ sự giả dối; mỗi người trong anh chị em hãy nói thật với người lân cận mình, vì chúng ta là chi thể của nhau. 26 Anh chị em có quyền giận nhưng không được phạm tội, đừng giận dai đến mặt trời lặn, 27 và đừng cho Ác Quỷ có cơ hội. 28 Kẻ hay trộm cắp chớ trộm cắp nữa, nhưng thà làm việc, dùng đôi tay mình làm ăn lương thiện, để có gì giúp đỡ người khốn khó thì hơn. 29 Ðừng có một lời dữ nào ra từ miệng anh chị em, nhưng khi cần, hãy nói những lời lành có ích cho sự gây dựng, đem ân huệ đến cho người nghe. 30 Anh chị em đừng làm buồn Ðức Thánh Linh của Ðức Chúa Trời, vì nhờ Ngài anh chị em được niêm ấn cho ngày cứu chuộc. 31 Hãy loại bỏ khỏi anh chị em những cay đắng, giận dữ, thịnh nộ, la lối, vu khống, cùng mọi tật xấu. 32 Hãy đối xử với nhau cách nhân từ, thương xót nhau và tha thứ nhau, như Ðức Chúa Trời đã tha thứ anh chị em trong Ðấng Christ vậy.

Ma-thi-ơ 9:1-8

Chúa Chữa Lành Người Bại

(Mác 2:1-12; Lu 5:17-26)

Ngài xuống thuyền, qua bờ bên kia, và trở về thành của Ngài. Này, người ta khiêng đến Ngài một người bại, nằm trên cáng. Khi thấy đức tin của họ, Ðức Chúa Jesus nói với người bại, “Con ơi, hãy yên lòng, tội lỗi con đã được tha.”

Nghe vậy những thầy dạy giáo luật nói với nhau, “Người này thật lộng ngôn!”

Nhưng Ðức Chúa Jesus biết ý tưởng họ, Ngài nói, “Tại sao tâm trí các ngươi lại nghĩ xấu như vậy? Trong hai điều này: một là nói, ‘Tội lỗi ngươi đã được tha,’ hai là nói, ‘Hãy đứng dậy và đi,’ điều nào dễ nói hơn? Nhưng để cho các ngươi biết Con Người ở thế gian có quyền tha tội” –Ngài phán với người bại– “Ngươi hãy đứng dậy, vác cáng đi về nhà.”

Người bại liền đứng dậy và đi về nhà. Ðám đông thấy vậy, họ kinh hãi và tôn vinh Ðức Chúa Trời, Ðấng ban cho loài người quyền phép như vậy.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang