Add parallel Print Page Options

Ê-xê-chia Bị Bịnh

(2 Sử 32:24-26; Ê-sai 38:1-8)

20 Trong những ngày ấy Ê-xê-chia bị bịnh và gần chết. Tiên Tri Ê-sai con của A-mô đến thăm ông và nói, “Chúa phán rằng: Hãy sắp đặt việc nhà của ngươi, vì ngươi sẽ qua đời. Ngươi sẽ không qua khỏi cơn bịnh nầy.”

Bấy giờ Ê-xê-chia xây mặt vào tường và cầu nguyện với Chúa, “Lạy Chúa, con cầu xin Ngài, xin nhớ đến con, thể nào con đã bước đi cách trung tín và hết lòng trước mặt Ngài, và con đã làm những điều đẹp lòng Ngài.” Rồi Ê-xê-chia bật khóc thảm thiết.

Khi Ê-sai ra đi chưa tới giữa sân, có lời của Chúa đến với ông, “Hãy trở lại và nói với Ê-xê-chia thủ lãnh của dân Ta: Chúa, Ðức Chúa Trời của Ða-vít tổ tiên ngươi, phán rằng: Ta đã nghe lời cầu nguyện của ngươi. Ta đã thấy nước mắt của ngươi. Ta chắc chắn sẽ chữa lành ngươi. Ngày thứ ba ngươi sẽ đi lên Ðền Thờ Chúa. Ta sẽ cho ngươi sống thêm mười lăm năm nữa. Ta sẽ giải cứu ngươi và thành nầy khỏi tay vua A-sy-ri. Ta sẽ bảo vệ thành nầy vì cớ Ta và vì cớ Ða-vít tôi tớ Ta.” Kế đó Ê-sai bảo, “Hãy đem cho tôi một cái bánh làm bằng trái vả. Hãy đắp nó lên chỗ ung độc thì vua sẽ được lành.”

Ê-xê-chia nói với Ê-sai, “Nhờ dấu hiệu nào tôi biết rằng Chúa sẽ chữa lành tôi, và ngày thứ ba tôi có thể đi lên Ðền Thờ Chúa?”

Ê-sai đáp, “Ðây là dấu hiệu của Chúa ban cho ngài, để xác nhận rằng Chúa sẽ làm điều Ngài đã hứa. Ngài muốn thấy bóng mặt trời ngã tới thêm mười độ hay ngã lui mười độ?”

10 Ê-xê-chia đáp, “Bóng ngã tới thêm mười độ là chuyện thường; vậy xin hãy cho bóng ngã lui mười độ.” 11 Tiên Tri Ê-sai cầu xin Chúa, và Ngài khiến bóng mặt trời chiếu trên các bậc thang đo giờ do A-kha xây ngã lui mười độ.

Read full chapter

Ê-xê-chia Bị Bịnh và Ðược Chữa Lành

24 Trong những ngày ấy Ê-xê-chia bị bịnh và gần chết. Ông cầu nguyện với Chúa. Ngài đáp lời ông và ban cho ông một dấu hiệu. 25 Nhưng Ê-xê-chia không báo đáp ơn lành ông đã nhận được, vì lòng ông kiêu ngạo. Vì thế một cơn thịnh nộ đã giáng trên ông, cùng trên Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. 26 Ê-xê-chia bèn hạ lòng kiêu ngạo của ông xuống; cả ông và dân cư ở Giê-ru-sa-lem đều làm như thế. Do đó suốt thời gian còn lại của triều đại Ê-xê-chia, cơn thịnh nộ của Chúa đã ngưng giáng xuống.

Read full chapter