Add parallel Print Page Options

Phúc Lành Cho Con Dân Chúa

51 “Hỡi những người theo đuổi sự công chính,
    Những người tìm kiếm CHÚA, hãy nghe Ta.
Hãy nhìn xem vầng đá mà các ngươi đã được đẽo ra,
    Và mỏ đá mà các ngươi đã được đào lên.
Hãy nhìn xem Áp-ra-ham, tổ phụ các ngươi
    Và Sa-ra, người sinh sản các ngươi.
Khi Ta kêu gọi, người chỉ có một mình
    Nhưng Ta đã ban phước và làm cho người trở nên nhiều.
CHÚA sẽ an ủi Si-ôn,
    An ủi tất cả những nơi hoang tàn của nó.
Ngài sẽ làm cho đồng hoang của nó như vườn Ê-đen,
    Sa mạc như vườn của CHÚA.
Tại nơi ấy người ta sẽ tìm thấy hân hoan, vui mừng,
    Lời cảm tạ và tiếng hát.
Hỡi dân Ta, hãy nghe Ta,
    Hỡi nước Ta, hãy lắng tai nghe Ta
Vì Kinh Luật sẽ ra từ Ta
    Và sự công bình của Ta sẽ là ánh sáng cho các dân.
Sự công chính của Ta sẽ nhanh chóng đến gần,
    Sự cứu rỗi của Ta xuất hiện,
    Cánh tay[a] Ta sẽ cai trị các dân.
Các hải đảo trông đợi Ta
    Và chúng hy vọng nơi cánh tay Ta.
Hãy ngước mắt lên các tầng trời
    Và nhìn xem trái đất phía dưới.
Vì các tầng trời sẽ tan đi như khói
    Và đất sẽ cũ mòn như chiếc áo;
    Những người sống trên đất cũng sẽ chết như vậy.[b]
Nhưng sự cứu rỗi Ta sẽ còn đời đời
    Và sự công chính của Ta sẽ không chấm dứt.
Hỡi những người biết sự công chính,
    Dân có Kinh Luật của Ta trong lòng, hãy nghe Ta.
Đừng sợ người ta trách móc,
    Chớ hoảng hốt vì chúng sỉ vả các ngươi.
Vì sâu sẽ cắn họ như cắn áo,
    Mọt sẽ gặm chúng như gặm len.
Nhưng sự công chính của Ta sẽ còn lại mãi mãi
    Và sự cứu rỗi Ta còn đến muôn đời.”
Hỡi cánh tay CHÚA, hãy thức dậy,
    Thức dậy để mặc lấy năng lực.
Hãy thức dậy như ngày xưa,
    Như các thời cổ đại.
Chẳng phải Ngài là Đấng sẽ chặt Ra-háp[c] ra từng mảnh,
    Đã đâm quái vật[d] đó sao?
10 Chẳng phải Ngài là Đấng làm cho biển và nước vực sâu khô cạn sao?
    Ngài đã làm vực thẳm của biển cả
Thành con đường
    Cho những người được cứu chuộc đi qua.
11 Những người được chuộc của CHÚA sẽ trở về
    Và ca hát đi vào Si-ôn.
    Sự vui mừng đời đời ở trên đầu họ.
Họ sẽ được hân hoan, vui mừng.
    Buồn rầu, than vãn sẽ tránh xa.
12 “Ta, chính Ta là Đấng an ủi các ngươi.
    Ngươi là ai mà sợ loài người hay chết?
    Hay sợ con cái loài người được sinh ra như cỏ?
13 Ngươi đã quên CHÚA, Đấng tạo ra ngươi.
    Ngài đã giương các tầng trời,
    Lập nền trái đất
Nhưng suốt ngày ngươi cứ sợ
    Cơn giận dữ của kẻ áp bức
    Khi nó định hủy diệt.
Nhưng cơn giận dữ của kẻ áp bức ở đâu?
14     Kẻ tù đày sẽ chóng được giải cứu,
Sẽ không chết nơi ngục tối
    Cũng không thiếu lương thực.[e]
15 Vì chính Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời ngươi,
    Đấng làm biển động và sóng gầm thét.
    CHÚA Vạn Quân là danh Ngài.
16 Ta đã đặt lời Ta trong miệng ngươi,
    Giấu ngươi dưới bóng bàn tay Ta;
Giương các tầng trời,
    Lập nền trái đất
    Và phán với Si-ôn rằng: ‘Ngươi là dân Ta.’ ”
17 Hãy thức dậy, thức dậy,
    Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy đứng lên.
Ngươi là người đã uống say
    Chén thịnh nộ từ tay CHÚA.
Ngươi đã uống say tới cặn của chén,
    Là chén làm cho ngả nghiêng.
18 Trong vòng tất cả con cái mà Giê-ru-sa-lem đã sinh ra,
    Không đứa nào hướng dẫn nó.
Trong số tất cả con cái mà Giê-ru-sa-lem đã nuôi dưỡng,
    Không đứa nào cầm tay dắt nó.
19 Hai điều này đã đổ xuống trên ngươi,
    Ai sẽ chia buồn với ngươi?
Sự tan nát và hủy hoại, đói kém và gươm giáo,
    Ai sẽ an ủi ngươi?
20 Con cái ngươi đã ngất xỉu,
    Nằm ở khắp các đầu đường
    Như nai tơ bị mắc trong lưới,
Đầy cơn thịnh nộ của CHÚA
    Cùng sự quở trách của Đức Chúa Trời ngươi.
21 Vậy, hỡi kẻ khốn cùng,[f] hãy nghe đây,
    Hỡi người say nhưng không phải do rượu,
22 CHÚA, Đức Chúa Trời ngươi phán như vầy:
    “Ta sẽ bênh vực dân Ta.
Này, Ta sẽ lấy khỏi tay ngươi
    Cái chén làm nghiêng ngả.
Ngươi sẽ không còn uống thêm chén nào nữa,
    Là chén thịnh nộ của Ta.
23 Ta sẽ đặt chén ấy trong tay những kẻ hành hạ ngươi,
    Tức là những người nói với ngươi rằng:
    Hãy quỳ xuống để ta bước qua
Và ngươi đã lấy lưng làm như đất,
    Như đường đi cho họ đi qua.”

Footnotes

  1. 51:5 Nt: các cánh tay
  2. 51:6 Văn bản cổ Qumran: châu chấu
  3. 51:9 Biểu tượng cho Ai-cập. Xem 30:7
  4. 51:9 Ctd: con rồng dưới biển
  5. 51:14 Nt: bánh
  6. 51:21 Ctd: kẻ bị thương tích
'Izaija 51 ' not found for the version: Hrvatski Novi Zavjet – Rijeka 2001.

51 Hearken to me, ye that follow after righteousness,
ye that seek the Lord:
look unto the rock whence ye are hewn,
and to the hole of the pit whence ye are digged.
Look unto Abraham your father,
and unto Sarah that bare you:
for I called him alone,
and blessed him, and increased him.
For the Lord shall comfort Zion:
he will comfort all her waste places;
and he will make her wilderness like Eden,
and her desert like the garden of the Lord;
joy and gladness shall be found therein,
thanksgiving, and the voice of melody.

Hearken unto me, my people;
and give ear unto me, O my nation:
for a law shall proceed from me,
and I will make my judgment to rest for a light of the people.
My righteousness is near;
my salvation is gone forth,
and mine arms shall judge the people;
the isles shall wait upon me,
and on mine arm shall they trust.
Lift up your eyes to the heavens,
and look upon the earth beneath:
for the heavens shall vanish away like smoke,
and the earth shall wax old like a garment,
and they that dwell therein shall die in like manner:
but my salvation shall be for ever,
and my righteousness shall not be abolished.

Hearken unto me, ye that know righteousness,
the people in whose heart is my law;
fear ye not the reproach of men,
neither be ye afraid of their revilings.
For the moth shall eat them up like a garment,
and the worm shall eat them like wool:
but my righteousness shall be for ever,
and my salvation from generation to generation.

Awake, awake, put on strength, O arm of the Lord;
awake, as in the ancient days, in the generations of old.
Art thou not it that hath cut Rahab, and wounded the dragon?
10 Art thou not it which hath dried the sea,
the waters of the great deep;
that hath made the depths of the sea a way for the ransomed to pass over?
11 Therefore the redeemed of the Lord shall return,
and come with singing unto Zion;
and everlasting joy shall be upon their head:
they shall obtain gladness and joy;
and sorrow and mourning shall flee away.

12 I, even I, am he that comforteth you:
who art thou, that thou shouldest be afraid of a man that shall die,
and of the son of man which shall be made as grass;
13 and forgettest the Lord thy maker,
that hath stretched forth the heavens,
and laid the foundations of the earth;
and hast feared continually every day
because of the fury of the oppressor,
as if he were ready to destroy?
and where is the fury of the oppressor?
14 The captive exile hasteneth that he may be loosed,
and that he should not die in the pit,
nor that his bread should fail.
15 But I am the Lord thy God,
that divided the sea, whose waves roared:
the Lord of hosts is his name.
16 And I have put my words in thy mouth,
and I have covered thee in the shadow of mine hand,
that I may plant the heavens, and lay the foundations of the earth,
and say unto Zion, Thou art my people.

17 Awake, awake, stand up, O Jerusalem,
which hast drunk at the hand of the Lord the cup of his fury;
thou hast drunken the dregs of the cup of trembling,
and wrung them out.
18 There is none to guide her among all the sons whom she hath brought forth;
neither is there any that taketh her by the hand of all the sons that she hath brought up.
19 These two things are come unto thee;
who shall be sorry for thee?
desolation, and destruction,
and the famine, and the sword:
by whom shall I comfort thee?
20 Thy sons have fainted,
they lie at the head of all the streets, as a wild bull in a net:
they are full of the fury of the Lord,
the rebuke of thy God.

21 Therefore hear now this, thou afflicted,
and drunken, but not with wine:
22 thus saith thy Lord
the Lord, and thy God that pleadeth the cause of his people,
Behold, I have taken out of thine hand the cup of trembling,
even the dregs of the cup of my fury;
thou shalt no more drink it again:
23 but I will put it into the hand of them that afflict thee;
which have said to thy soul, Bow down, that we may go over:
and thou hast laid thy body as the ground,
and as the street, to them that went over.