Add parallel Print Page Options

Gia đình A-háp và A-cha-xia bị giết

10 A-háp có bảy mươi con trai ở Xa-ma-ri. Giê-hu viết thư gởi đến Xa-ma-ri cho các lãnh tụ và các bô lão ở Ghít-rê-ên [a] và cho các người bảo hộ các con trai A-háp. Giê-hu viết, “Các ngươi đang có các con trai của chủ các ngươi ở với mình. Các ngươi cũng có quân xa, ngựa, thành kiên cố và vũ khí. Khi nhận được thư nầy, hãy chọn người giỏi nhất và xứng đáng nhất trong số các con trai của chủ các ngươi lập nó lên làm vua. Rồi hãy chiến đấu cho gia đình chủ các ngươi.”

Nhưng các sĩ quan và lãnh tụ Ghít-rê-ên vô cùng sợ hãi. Họ bảo nhau, “Hai vua mà còn chưa địch nổi Giê-hu, huống hồ là chúng ta?”

Viên quản lý cung vua, viên tổng trấn thành phố, các lãnh tụ, và các người giám hộ nhắn với Giê-hu như sau, “Chúng tôi là tôi tớ ông. Chúng tôi sẽ làm mọi điều ông bảo chúng tôi. Chúng tôi sẽ không lập ai làm vua cả cho nên ông muốn sao cũng được.”

Các lãnh tụ Xa-ma-ri giết con cái A-háp

Sau đó Giê-hu viết một lá thư thứ hai nói rằng, “Nếu các ngươi về phe ta và vâng lời ta thì hãy cắt đầu các con của chủ các ngươi và ngày mai đến gặp ta ở Ghít-rê-ên khoảng giờ nầy.”

Lúc đó bảy mươi con trai của gia đình vua đang ở với các lãnh tụ của thành phố tức giám hộ của chúng. Khi các lãnh tụ nhận được thư liền bắt giết tất cả bảy mươi con trai vua. Họ để các đầu của chúng nó trong giỏ và gởi đến cho Giê-hu ở Ghít-rê-ên. Sứ giả đến bảo Giê-hu, “Họ đã mang đầu của các con vua đến đây.”

Giê-hu ra lệnh, “Hãy chất các đầu đó thành hai đống nơi cửa thành cho đến sáng mai.” Đến sáng hôm sau, Giê-hu đi ra đứng trước dân chúng và nói cùng họ rằng, “Các ngươi vô tội. Các ngươi phải biết rằng chính ta đã âm mưu chống chủ ta và giết người chết. Nhưng ai đã giết những người nầy? 10 Các ngươi nên biết rằng tất cả những gì CHÚA nói về gia đình A-háp đều thành sự thật cả. CHÚA đã phán qua Ê-li-sê, tôi tớ Ngài và Ngài đã thực hiện điều Ngài phán.”

11 Vậy Giê-hu tàn sát toàn bộ những người còn sống sót trong gia đình A-háp ở Ghít-rê-ên. Ông cũng giết hết các người cầm đầu của A-háp, bạn hữu vua, và các thầy tế lễ. Không một ai đã từng giúp đỡ A-háp mà còn sống sót.

Giê-hu giết các thân nhân của A-cha-xia

12 Rồi Giê-hu ra đi đến Xa-ma-ri theo con đường đến Bết-Ê-kết của các kẻ Chăn Chiên. 13 Ở đó ông gặp một số thân nhân của A-cha-xia, vua Giu-đa. Giê-hu hỏi họ, “Các ngươi là ai?”

Họ đáp, “Chúng tôi là bà con của A-cha-xia. Chúng tôi xuống để trả thù cho gia đình của vua và của mẹ vua.” [b] 14 Giê-hu liền ra lệnh, “Bắt sống chúng hết!”

Vậy họ bắt sống hết các thân nhân của A-cha-xia và giết họ ở giếng gần Bết-Ê-kết. Có tất cả bốn mươi hai người. Giê-hu không chừa một ai sống sót.

Giê-hu gặp Giê-hô-na-đáp

15 Sau khi Giê-hu rời nơi đó, ông gặp Giê-hô-na-đáp, con trai Rê-cáp, người cũng đang trên đường đến gặp Giê-hu. Giê-hu chào ông và hỏi, “Anh là bạn tốt với tôi như tôi là bạn tốt với anh phải không?” [c]

Giê-hô-na-đáp trả lời, “Phải, tôi là bạn tốt của ông.”

Giê-hu bảo, “Nếu vậy hãy trao tay anh cho tôi.” Vậy Giê-hô-na-đáp giơ tay ra. Giê-hu liền nắm tay kéo ông lên xe với mình.

16 Giê-hu nói, “Hãy đi với tôi. Anh sẽ thấy tôi sốt sắng với CHÚA như thế nào.” Vậy Giê-hu cho Giê-hô-na-đáp đi chung xe với mình. 17 Khi đến Xa-ma-ri, Giê-hu giết tất cả những người trong gia đình A-háp ở đó. Ông giết sạch những người còn sống sót như CHÚA đã bảo cho Ê-li-sê.

Những người thờ thần Ba-anh bị giết

18 Rồi Giê-hu triệu tập hết dân chúng lại bảo rằng, “A-háp thờ phụng Ba-anh ít, Giê-hu sẽ thờ phụng Ba-anh nhiều hơn. 19 Bây giờ các ngươi hãy triệu tập tất cả các tiên tri, những thầy tế lễ, và tất cả những ai thờ lạy Ba-anh đến đây. Đừng để ai vắng mặt trong buổi họp nầy vì ta muốn dâng của lễ lớn cho Ba-anh. Ai vắng mặt trong bữa đó sẽ không toàn mạng.”

Nhưng Giê-hu phỉnh họ để ông có thể tiêu trừ những kẻ thờ lạy Ba-anh. 20 Ông bảo, “Hãy chuẩn bị một buổi họp long trọng cho Ba-anh.” Vì thế họ thông báo cuộc họp. 21 Rồi Giê-hu loan báo khắp Ít-ra-en, nên tất cả những kẻ thờ lạy Ba-anh đều đến không sót ai. Chúng đi vào đền thờ Ba-anh nên đền thờ chật ních.

22 Giê-hu ra lệnh cho người giữ áo lễ, “Hãy mang các áo lễ ra cho các người thờ lạy Ba-anh.” Sau khi người đó mang áo lễ ra cho họ,

23 thì Giê-hu và Giê-hô-na-đáp, con Rê-cáp, đi vào đền thờ Ba-anh. Giê-hu nhìn quanh và bảo các người thờ thần Ba-anh rằng, “Hãy nhìn quanh để biết chắc rằng không có tôi tớ CHÚA nào ở lẫn lộn trong các ngươi. Ta chỉ muốn toàn những người thờ thần Ba-anh mà thôi.” 24 Rồi những kẻ thờ thần Ba-anh đi vào dâng sinh tế và của lễ thiêu.

Giê-hu và tám mươi người mai phục bên ngoài. Giê-hu bảo họ, “Không được để ai trốn thoát. Nếu không các ngươi phải thế mạng đó.”

25 Khi Giê-hu vừa dâng của lễ xong thì ông ra lệnh cho các lính cận vệ và các sĩ quan chỉ huy, “Hãy xông vào giết tất cả những kẻ thờ thần Ba-anh. Đừng để ai thoát ra ngoài.”

Vậy những binh sĩ cận vệ và các sĩ quan chỉ huy đi vào dùng gươm giết tất cả những kẻ thờ thần Ba-anh và ném xác chúng ra ngoài. Rồi họ đi vào các phòng trong [d] của đền thờ 26 và mang ra các trụ trong đền thờ Ba-anh đem đốt. 27 Họ cũng phá các trụ đá thờ Ba-anh cũng như đền thờ Ba-anh. Họ biến nó thành một hố rác, hãy còn đến nay.

28 Vậy Giê-hu tiêu diệt việc thờ lạy thần Ba-anh trong Ít-ra-en 29 nhưng ông vẫn phạm những tội mà Giê-rô-bô-am, con Nê-bát, đã phạm. Giê-rô-bô-am đã dẫn Ít-ra-en phạm tội bằng cách thờ các bò con vàng ở Bê-tên và Đan.

Giê-hu lên ngôi vua Ít-ra-en

30 CHÚA phán cùng Giê-hu, “Ngươi đã làm rất phải khi vâng lời ta bảo. Ngươi đã làm cho gia đình A-háp theo ý ta muốn. Vì thế cho nên cho đến chắt chít ngươi cũng sẽ có người làm vua trên Ít-ra-en.”

31 Nhưng Giê-hu không cẩn thận và hết lòng vâng theo lời dạy dỗ của CHÚA. Ông vẫn phạm tội như Giê-rô-bô-am đã phạm, đó là dẫn dụ dân Ít-ra-en phạm tội.

Cái chết của Giê-hu

32 Lúc đó CHÚA bắt đầu thu hẹp lãnh thổ Ít-ra-en. Ha-xa-ên đánh thắng Ít-ra-en trên toàn lãnh thổ của họ, 33 chiếm đất phía Đông sông Giô-đanh, gọi là xứ Ghi-lê-át. Đó là miền Gát, Ru-bên, và Ma-na-xe. Người chiếm đất từ A-rê-e bên hố Ạc-nôn qua suốt Ghi-lê-át cho đến Ba-san.

34 Những công việc khác của Giê-hu làm từ mọi công trạng cho đến các chiến thắng của ông đều được ghi trong sách sử ký các vua Ít-ra-en. 35 Giê-hu qua đời và được chôn ở Xa-ma-ri. Giô-a-cha, con trai ông lên nối ngôi. 36 Giê-hu làm vua trên Ít-ra-en ở Xa-ma-ri hai mươi tám năm.

A-tha-lia giết các con của vua Giu-đa

11 Khi A-tha-lia, mẹ A-cha-xia, thấy con mình đã chết liền giết sạch mọi người trong hoàng gia.

Nhưng Giô-sê-ba, con gái vua Giô-ram và là chị của A-cha-xia, bắt Giô-ách, con trai A-cha-xia. Trong khi các con trai vua đang bị giết thì cô bồng trộm Giô-ách đem đi giấu. Cô mang Giô-ách và vú nuôi để trong một phòng ngủ giấu khỏi A-tha-lia nên cậu ta không bị giết.

Cậu trốn trong đền thờ của CHÚA trong sáu năm cùng với người vú nuôi. Trong khi đó A-tha-lia cai trị trên xứ.

Đến năm thứ bảy Giê-hô-gia-đa mời các cấp chỉ huy hàng trăm người Ca-rít [e] và binh sĩ phòng vệ [f] lại. Ông mang họ vào trong đền thờ của CHÚA và kết ước với họ. Ông bắt họ tuyên thệ trung thành trong đền thờ CHÚA rồi ông trình diện con trai vua cho họ.

Ông ra chỉ thị như sau, “Các ngươi phải làm thế nầy. Một phần ba các ngươi cứ lên phiên gác cung vua vào ngày Sa-bát. Một phần ba các ngươi sẽ có mặt ở Cổng Su-rơ và một phần ba còn lại sẽ có mặt ở cổng phía sau toán canh gác. Như thế các ngươi sẽ canh phòng đền thờ. Hai nhóm xuống phiên gác có nhiệm vụ bảo vệ đền thờ của CHÚA cho vua. Tất cả các ngươi phải đứng vây quanh vua, mỗi người cầm vũ khí trong tay. Hễ ai đến gần vua thì các ngươi phải giết nó. Khi vua đi vào ra lúc nào các ngươi cũng phải đi sát bên vua.”

Các viên chỉ huy những toán một trăm người vâng theo mọi điều thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa căn dặn. Mỗi người đưa những binh sĩ dưới quyền lên phiên gác trong ngày Sa-bát và những binh sĩ xuống phiên trong ngày đó. Họ đến trình diện thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa. 10 Ông trao cho các viên chỉ huy những giáo và khiên vốn thuộc về vua Đa-vít và xưa nay vẫn được cất giữ trong đền thờ CHÚA. 11 Rồi mỗi binh sĩ canh gác đứng vào vị trí, trong tay cầm vũ khí. Từ phía nam cho đến phía bắc của đền thờ đều có lính gác. Họ đứng quanh bàn thờ và đền thờ, để bảo vệ tứ phía cho vua. 12 Giê-hô-gia-đa mang con trai vua ra, đội mão triều lên đầu và trao cho cậu một bản giao ước [g]. Họ cử cậu lên làm vua và đổ dầu ô liu trên cậu. Rồi tất cả vỗ tay tung hô, “Vua vạn tuế!”

13 Khi A-tha-lia nghe tiếng ồn ào của các lính canh và dân chúng thì bà đi đến tìm họ ở đền thờ của CHÚA. 14 Bà nhìn và vô cùng ngạc nhiên khi thấy vua đang đứng bên cây trụ theo thông lệ. Các sĩ quan và các người thổi kèn đứng bên cạnh vua, còn tất cả dân chúng trong xứ rất hân hoan và đang thổi kèn. A-tha-lia liền xé quần áo mình và la lên, “Phản loạn, phản loạn!”

15 Thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa ra lệnh cho các viên chỉ huy hàng trăm người là những người chỉ huy quân đội. Ông bảo, “Hãy lôi bà ra khỏi hàng quân và hễ ai đi theo bà thì giết chết.” Ông ra lệnh nầy vì ông đã bảo, “Không nên giết A-tha-lia trong đền thờ CHÚA.”

16 Vậy họ bắt bà và mang đến cổng ngựa gần cung vua, rồi giết bà tại đó.

17 Sau đó Giê-hô-gia-đa lập giao ước với CHÚA và vua cùng dân chúng để họ làm dân riêng cho Ngài. Ông cũng lập ước giữa vua với dân chúng.

18 Tất cả dân cư trong xứ kéo đến phá sập đền thờ Ba-anh, đập bể bàn thờ và các hình tượng nó. Họ cũng giết Mát-tanh, thầy tế lễ của Ba-anh ngay trước bàn thờ.

Rồi thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa đặt lính gác đền thờ CHÚA. 19 Ông mang các viên chỉ huy các toán hàng trăm người cùng những người Ca-rít, và các lính canh cùng toàn thể dân cư trong xứ. Họ đồng mang vua ra khỏi đền thờ CHÚA và đưa vào cung vua qua cổng lính canh. Rồi vua lên ngồi trên ngai vua. 20 Tất cả dân chúng trong xứ rất vui mừng, Giê-ru-sa-lem được hoà bình vì A-tha-lia đã bị giết bằng gươm nơi cung vua.

21 Giô-ách được bảy tuổi khi lên làm vua.

12 Giô-ách lên ngôi vua Giu-đa trong năm thứ bảy đời vua Giê-hu của Ít-ra-en. Ông cai trị bốn mươi năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua là Xi-bia, người gốc Bê-e-sê-ba. Giô-ách làm điều thiện trước mặt CHÚA theo như thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa đã dạy mình. Nhưng vua không phá bỏ những nơi thờ thần; dân chúng vẫn còn dâng sinh tế và đốt hương tại các nơi ấy.

Giô-ách ra lệnh sửa sang đền thờ

Giô-ách bảo các thầy tế lễ, “Hãy thu các món tiền người ta dâng cho đền thờ CHÚA. Các món tiền đó gồm thuế thân và tiền mọi người tự nguyện dâng cho CHÚA. Mỗi thầy tế lễ phải thu số tiền của số người mình phục vụ. Rồi các thầy tế lễ phải sửa chữa những nơi hư hại mình thấy trong đền thờ.”

Nhưng cho đến năm thứ hai mươi ba đời vua Giô-ách mà các thầy tế lễ vẫn chưa sửa sang đền thờ. Nên vua Giô-ách gọi thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa và các thầy tế lễ khác đến hỏi, “Tại sao các anh vẫn chưa sửa sang những chỗ hư trong đền thờ? Thôi đừng thu tiền của dân chúng nữa mà hãy trao số tiền đã thu để sửa chữa đền thờ.”

Các thầy tế lễ đồng ý không thu tiền của dân chúng nữa và cũng không tự lo việc sửa chữa đền thờ. Thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa lấy một cái hộp và đục một lỗ trên nắp. Rồi ông để hộp ấy bên phải bàn thờ nơi dân chúng đi vào đền thờ CHÚA. Các thầy tế lễ giữ cửa bỏ số tiền mà dân chúng mang vào đền thờ của CHÚA vào hộp.

10 Hễ khi nào thầy tế lễ thấy hộp đầy tiền thì chánh văn phòng của vua và thầy tế lễ thượng phẩm đến. Họ đếm số tiền đã được mang vào đền thờ CHÚA và bỏ vào trong các bao. 11 Sau đó họ cân tiền và trao cho những người chịu trách nhiệm về công tác trong đền thờ. Với số tiền ấy, họ thuê thợ mộc và nhân công xây cất làm việc trong đền thờ CHÚA, 12 cùng những thợ nề và thợ đẽo đá. Họ cũng dùng tiền ấy mua gỗ và đá đẽo để sửa chữa những chỗ hư hại trong đền thờ CHÚA. Số tiền ấy trang trải tất cả mọi phí tổn.

13 Số tiền do dân chúng dâng cho đền thờ CHÚA nhưng các thầy tế lễ không được dùng số tiền ấy để làm các chén bạc, kéo hớt tim đèn, các chậu, kèn, cùng các dụng cụ bằng vàng hay bạc. 14 Họ chỉ được dùng tiền đó để trả cho nhân công sửa chữa đền thờ CHÚA. 15 Họ không phải khai báo số tiền đó được chi dụng ra sao vì các nhân viên đều lương thiện và đáng tin cẩn.

16 Số tiền từ của lễ đền bù và của lễ chuộc tội không mang vào đền thờ CHÚA vì nó thuộc về các thầy tế lễ.

Giô-ách giải cứu Giê-ru-sa-lem

17 Lúc ấy Ha-xa-ên, vua A-ram tấn công vùng Gát và chiếm lấy vùng đó. Rồi người đi đến tấn công Giê-ru-sa-lem.

18 Giô-ách, vua Giu-đa lấy tất cả các vật thánh mà tổ tiên mình để lại, tức các vua Giu-đa: Giô-xa-phát, Giê-hô-ram, và A-cha-xia. Ông cũng lấy những món đồ thánh của mình cùng vàng nằm trong ngân khố của đền thờ CHÚA và vàng từ cung vua. Giô-ách gởi các món đó cho Ha-xa-ên, vua A-ram. Vua liền thôi không tấn công Giê-ru-sa-lem nữa.

Giô-ách qua đời

19 Mọi việc khác Giô-ách làm đều được ghi trong sách sử ký các vua Giu-đa.

20 Các sĩ quan của ông âm mưu phản nghịch và giết ông ở Bết-Mi-lô trên con đường xuống Xi-la. 21 Các sĩ quan giết ông là Giô-sa-bát, con trai Si-mê-át, và Giê-hô-xa-bát, con trai Sô-me.

Giô-ách được chôn cất cùng nơi với các tổ tiên mình ở Giê-ru-sa-lem. A-ma-xia, con trai ông lên kế vị.

Footnotes

  1. II Các Vua 10:1 các lãnh tụ … Ghít-rê-ên Bản cổ Hi-lạp và bản La-tinh ghi, “các lãnh tụ của thành phố (Xa-ma-ri).”
  2. II Các Vua 10:13 để trả thù … mẹ vua Hay “chào thăm gia đình vua và mẹ vua.”
  3. II Các Vua 10:15 Anh là bạn tốt … phải không? Nguyên văn, “Lòng của anh có thành thật với tôi không? Lòng tôi rất thành thật với lòng anh.”
  4. II Các Vua 10:25 phòng trong Nguyên văn, “thành của đền thờ Ba-anh.”
  5. II Các Vua 11:4 Ca-rít Hay “Kê-rê-thít,” là những binh sĩ được tuyển lựa đặc biệt để phục vụ nhà vua.
  6. II Các Vua 11:4 binh sĩ phòng vệ Nguyên văn, “sứ giả” hay “lính báo tin.”
  7. II Các Vua 11:12 bản giao ước Nguyên văn, “lời chứng” Đây có thể là bản sao Luật pháp Mô-se (xem Phục 17:18) hay là một giao ước đặc biệt giữa Thượng Đế và nhà vua (xem câu 17 và I Sam 10:25).

Gia Ðình A-háp Bị Tàn Sát

10 Vua A-háp có bảy mươi con trai sống tại Sa-ma-ri. Vì thế Giê-hu viết thư gởi đến Sa-ma-ri cho các thủ lãnh ở Giê-rê-ên, các trưởng lão, và các quan đỡ đầu các con trai của A-háp. Thư rằng, “Vì các con trai của chủ các ngươi đang ở với các ngươi, các ngươi có quyền điều động các xe chiến mã và các kỵ binh, và các ngươi cũng có một thành kiên cố với đầy đủ vũ khí, vậy hãy chọn trong vòng các con trai của chủ các ngươi một người tài giỏi nhất, tôn hắn lên làm vua thay cho cha hắn, rồi hãy ra chiến đấu cho nhà chủ các ngươi.”

Nhưng họ đều cực kỳ sợ hãi và nói, “Kìa, cả hai vua mà còn không cự nổi ông ấy, làm sao chúng ta có thể cự lại ông ấy được?”

Vậy quan tổng quản hoàng cung, quan tổng quản hoàng thành, các trưởng lão, và các quan đỡ đầu của các hoàng tử gởi sứ điệp đến Giê-hu rằng, “Chúng tôi là tôi tớ của ông. Chúng tôi sẽ làm bất cứ điều gì ông dạy bảo. Chúng tôi sẽ không lập ai làm vua cả. Xin ông cứ làm điều gì ông cho là phải.”

Vậy Giê-hu viết cho họ một thư thứ hai rằng, “Nếu quý ông ủng hộ tôi và bằng lòng vâng phục tôi, hãy chém đầu các con trai của chủ các ông, rồi mang chúng đến gặp tôi tại Giê-rê-ên vào ngày mai cũng vào giờ nầy.”

Vả, bấy giờ bảy mươi hoàng tử đang sống với các đại quan trong hoàng thành, những người ấy được giao trách nhiệm giáo dục các hoàng tử. Khi bức thư đó đến với họ, họ bắt các hoàng tử và giết hết, tất cả bảy mươi người, rồi để đầu các hoàng tử ấy trong các giỏ và gởi đến Giê-rê-ên.

Sứ giả đến báo với Giê-hu, “Họ đã mang đầu của các hoàng tử đến rồi.”

Ông bảo, “Hãy đem chất chúng thành hai đống ở hai bên cổng thành cho đến sáng mai.” Sáng hôm sau, ông ra đứng trước cổng thành và nói với dân, “Các người đều vô can. Này, chính tôi mới là kẻ âm mưu phản nghịch chủ tôi mà sát hại ông ấy. Nhưng ai đã giết những người nầy? 10 Vậy bây giờ khá biết rằng không một lời nào trong tất cả những lời của ChúaChúa đã phán về nhà A-háp sẽ rơi xuống đất, nhưng Chúa đã làm ứng nghiệm mọi lời Ngài đã dùng Ê-li tôi tớ Ngài nói ra.”

11 Vậy Giê-hu giết tất cả những người còn lại trong nhà A-háp ở Giê-rê-ên, tất cả các quan đại thần, các bạn thiết của vua, các tư tế của hoàng gia, cho đến khi không còn sót lại người nào.

12 Sau đó ông lên đường tiến về thành Sa-ma-ri. Dọc đường, tại Bết Ê-kết, chỗ khu Giữ Chiên, 13 Giê-hu gặp các bà con của A-ha-xi-a vua Giu-đa. Ông hỏi họ, “Quý vị là ai?”

Họ trả lời, “Chúng tôi là bà con của A-ha-xi-a. Chúng tôi xuống thăm các hoàng tử và các hoàng thúc.”

14 Ông bảo, “Hãy bắt sống chúng.” Người ta liền bắt sống những người ấy, rồi đem giết họ bên hố nước ở Bết Ê-kết; bốn mươi hai người cả thảy. Ông không để sót lại người nào.

15 Khi rời khỏi đó ông gặp Giê-hô-na-đáp con của Rê-cáp trên đường đến đón ông. Ông chào ông ấy và nói, “Lòng ông có chân thành với tôi như lòng tôi chân thành với ông không?”

Giê-hô-na-đáp trả lời, “Có.”

Giê-hu lại nói, “Nếu ông một lòng với tôi, xin đưa tay ông ra.”

Giê-hô-na-đáp đưa tay ra cho Giê-hu. Giê-hu bắt tay Giê-hô-na-đáp và đỡ ông ấy lên xe chiến mã của ông. 16 Ông nói, “Hãy đi với tôi và xem lòng nhiệt thành của tôi đối với Chúa.” Vậy Giê-hu đưa Giê-hô-na-đáp cùng đi một xe chiến mã với ông. 17 Khi ông đến Sa-ma-ri, ông giết tất cả những người thuộc về nhà A-háp tại Sa-ma-ri cho đến khi ông diệt sạch nhà ấy, y như lời của Chúa đã phán bởi Ê-li.

Tận Diệt Những Kẻ Thờ Ba-anh

18 Sau đó Giê-hu triệu tập toàn dân lại và nói, “A-háp phụng thờ Ba-anh còn quá ít, Giê-hu sẽ phụng thờ Ba-anh nhiều hơn. 19 Vậy bây giờ hãy đi triệu tập cho ta tất cả các tiên tri, tất cả các đạo sĩ, và tất cả các tư tế của Ba-anh. Không ai được vắng mặt. Hễ ai vắng mặt, người ấy sẽ không sống.” Nhưng Giê-hu chỉ lập mưu để tận diệt những kẻ thờ Ba-anh mà thôi. 20 Giê-hu ra lịnh cho họ, “Hãy triệu tập một đại hội thật trọng thể để thờ phượng Ba-anh.” Vậy người ta truyền rao tin đó.

21 Giê-hu sai người đi khắp nước I-sơ-ra-ên loan báo, vì vậy tất cả những kẻ thờ phượng Ba-anh đều về tề tựu đông đủ, không thiếu một ai. Họ vào trong đền thờ của Ba-anh đông nghẹt từ đầu nầy đến đầu kia. 22 Giê-hu bảo người phụ trách lễ phục, “Hãy đem lễ phục ra phát cho mọi người đến thờ phượng Ba-anh.” Vậy người ấy đem các lễ phục ra phát cho họ. 23 Sau đó Giê-hu và Giê-hô-na-đáp con của Rê-cáp đi vào Ðền Thờ Ba-anh. Ông nói với họ, “Hãy lục soát kỹ xem, có tôi tớ nào của Chúa ở đây không. Ở đây chỉ được có những người thờ phượng Ba-anh mà thôi.” 24 Kế đó họ bắt đầu nghi lễ dâng các con vật hiến tế và các của lễ thiêu.

Vả, Giê-hu đã đặt sẵn tám mươi dũng sĩ nằm phục bên ngoài và dặn, “Nếu các ngươi để bất cứ người nào trong những kẻ ta trao vào tay các ngươi chạy thoát, thì mạng của các ngươi sẽ đền cho mạng của kẻ đó.” 25 Vừa khi Giê-hu dâng của lễ thiêu xong, ông truyền lịnh cho các vệ sĩ và các sĩ quan, “Hãy vào và giết hết chúng. Chớ để một ai chạy thoát.” Vậy họ xông vào dùng gươm giết sạch chúng. Các vệ sĩ và các sĩ quan liệng thây chúng ra ngoài; rồi họ xông vào cung thánh của đền thờ Ba-anh. 26 Họ phá đổ trụ thờ trong đền Ba-anh xuống, lôi nó ra ngoài, và đốt đi. 27 Xong rồi họ đập nát tượng của Ba-anh, phá hủy đền thờ Ba-anh, và biến nó thành một nơi xú uế cho đến ngày nay.

28 Như vậy Giê-hu diệt trừ Ba-anh khỏi I-sơ-ra-ên. 29 Nhưng Giê-hu không trừ bỏ các tội của Giê-rô-bô-am con của Nê-bát đã gây cho dân I-sơ-ra-ên phạm tội. Ðó là sự thờ phượng các con bò vàng ở Bê-tên và Ðan. 30 Chúa phán với Giê-hu, “Bởi vì ngươi đã làm tốt điều Ta cho là chánh đáng, xử trị nhà A-háp hợp với lòng Ta, nên con cháu ngươi sẽ ngồi trên ngôi I-sơ-ra-ên cho đến đời thứ tư.” 31 Nhưng Giê-hu không hết lòng cẩn thận làm theo luật pháp của Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên. Ông không lìa bỏ tội lỗi của Giê-rô-bô-am, kẻ đã xui cho dân I-sơ-ra-ên phạm tội.

Giê-hu Băng Hà

32 Trong thuở ấy, Chúa bắt đầu giảm bớt địa phận của I-sơ-ra-ên. Ha-xa-ên đánh bại họ trên toàn lãnh thổ I-sơ-ra-ên và chiếm lấy vùng 33 từ phía đông Sông Giô-đanh trở đi, tức toàn cõi Ghi-lê-át, kể cả địa phận của chi tộc Gát, chi tộc Ru-bên, và chi tộc Ma-na-se; tức cả miền A-rô-e, từ bờ Suối Ạc-nôn, gồm cả vùng Ghi-lê-át và Ba-san.

34 Tất cả các việc khác của Giê-hu, mọi việc ông làm, những thành quả của ông há chẳng được chép trong sách Sử Ký của Các Vua I-sơ-ra-ên sao? 35 Vậy Giê-hu an giấc với các tổ tiên ông. Người ta chôn ông tại Sa-ma-ri. Giê-hô-a-ha con trai ông lên ngôi kế vị. 36 Thời gian Giê-hu trị vì I-sơ-ra-ên tại Sa-ma-ri là hai mươi tám năm.

A-tha-li-a Cai Trị Giu-đa

(2 Sử 22:10-23:21)

11 Khi A-tha-li-a mẹ của A-ha-xi-a thấy con bà đã chết, bà trỗi dậy giết tất cả mọi người trong hoàng tộc. Nhưng Giê-hô-sê-ba con gái Vua Giô-ram, chị cùng cha khác mẹ của A-ha-xi-a, đã bắt trộm Giô-ách con của A-ha-xi-a khỏi vòng các hoàng tử bị A-tha-li-a giết. Bà giấu Giô-ách và người vú trong một phòng ngủ. Như vậy bà giấu Giô-ách khỏi tay A-tha-li-a, nên Giô-ách không bị giết. Giô-ách ở với người vú sáu năm như thế, được giấu trong Ðền Thờ Chúa, trong khi A-tha-li-a cai trị trong xứ.

Tư Tế Giê-hô-gia-đa Lập Giô-ách Làm Vua

Ðến năm thứ bảy, Giê-hô-gia-đa mời các vị chỉ huy hàng trăm quân thuộc đội quân người Ca-ri và các vị chỉ huy quân thị vệ đến gặp ông trong Ðền Thờ Chúa. Ông lập một giao ước với họ và buộc họ thề với ông trong Ðền Thờ Chúa. Sau đó ông giới thiệu hoàng tử với họ. Ông truyền, “Ðây là những điều quý vị sẽ làm: đến phiên trực ngày Sa-bát một phần ba quý vị sẽ bảo vệ nơi vua ở, một phần ba khác sẽ canh giữ ở Cổng Su-rơ, một phần ba còn lại sẽ canh giữ cổng phía sau quân thị vệ. Ba đơn vị cứ luân phiên nhau canh giữ Ðền Thờ. Hai đơn vị đáng lý hết phiên trực trong ngày Sa-bát, bây giờ hãy đến canh giữ Ðền Thờ Chúa để bảo vệ vua. Quý vị phải bao quanh bảo vệ vua, người nào cũng cầm binh khí trong tay. Hễ ai xông vào hàng ngũ của quý vị, hãy giết, chớ nương tay. Mỗi khi vua đi ra hay đi vào, quý vị phải đi theo hộ vệ.”

Các vị chỉ huy làm y như lời Tư Tế Giê-hô-gia-đa đã truyền. Mỗi người đem quân mình đến. Quân đang trực trong ngày Sa-bát hoặc quân hết phiên trực trong ngày Sa-bát, đều cùng đến với Tư Tế Giê-hô-gia-đa. 10 Tư tế trao cho các vị chỉ huy những giáo và khiên của Vua Ða-vít, vốn được cất giữ lâu nay trong Ðền Thờ Chúa. 11 Các toán quân thị vệ, tay cầm binh khí, đứng từ phía nam của Ðền Thờ đến phía bắc của Ðền Thờ. Họ cũng đứng phía trước bàn thờ và phía trước Ðền Thờ để bảo vệ vua mọi phía. 12 Ðoạn Giê-hô-gia-đa đưa hoàng tử ra, đội vương miện cho hoàng tử, trao cho hoàng tử một bộ luật và tuyên bố rằng chàng là vua. Họ xức dầu cho chàng, rồi vỗ tay, và tung hô, “Ðức Vua Vạn Tuế!”

A-tha-li-a Bị Giết

13 Khi A-tha-li-a nghe tiếng huyên náo của quân thị vệ và của dân chúng, bà đến Ðền Thờ Chúa để gặp dân. 14 Bà thấy, kìa, vua đang đứng trên bệ cao, theo nghi lễ xưa nay, có các vị chỉ huy và ban kèn đứng cạnh vua; mọi người trong nước đang vui mừng và kèn thổi vang lừng. A-tha-li-a xé áo bà và la lên, “Phản tặc! Phản tặc!”

15 Tư Tế Giê-hô-gia-đa truyền cho các vị chỉ huy quân đội, “Hãy lôi bà ấy ra khỏi hàng quân, và hễ kẻ nào theo bà ấy, hãy dùng gươm giết luôn.” Số là tư tế đã dặn, “Ðừng để bà ấy được chết trong khu vực của Ðền Thờ Chúa.” 16 Vậy họ bắt bà, và khi bà đến cổng dành cho ngựa vào hoàng cung, họ giết bà tại đó.

17 Giê-hô-gia-đa lập một giao ước giữa Chúa với vua và dân để toàn dân được làm dân của Chúa. Ông cũng lập một giao ước giữa vua với dân. 18 Ðoạn toàn dân trong xứ kéo nhau đến đền thờ Ba-anh và phá dỡ nó xuống. Họ đập nát các bàn thờ và các hình tượng của Ba-anh ra thành những mảnh vụn. Họ giết Mát-tan tư tế của Ba-anh trước các bàn thờ. Tư Tế Giê-hô-gia-đa đặt quân bảo vệ quanh Ðền Thờ Chúa. 19 Ông đem các vị chỉ huy trăm quân, đội quân người Ca-ri, các toán quân thị vệ, và toàn dân trong nước đến rước vua từ Ðền Thờ Chúa xuống, rồi tiến về hoàng cung, đi qua lối vào của cổng dành cho quân thị vệ. Vua ngự lên ngai vua. 20 Vậy toàn dân trong xứ đều vui mừng, rồi kinh thành yên tĩnh trở lại sau khi A-tha-li-a đã bị giết bằng gươm tại hoàng cung.

21 Giô-ách được bảy tuổi khi bắt đầu trị vì.

Giô-ách Trị Vì Giu-đa

(2 Sử 24:1-14, 23-27)

12 Năm thứ bảy của triều đại Giê-hu, Giô-ách[a] lên ngôi làm vua. Ông trị vì bốn mươi hai năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ ông là Xi-bi-a quê ở Bê-e Sê-ba. Giô-ách làm điều lành trước mặt Chúa trọn đời ông, vì có Tư Tế Giê-hô-gia-đa dạy dỗ ông. Tuy nhiên, các tế đàn trên các nơi cao vẫn chưa được dỡ đi. Dân chúng vẫn còn đến dâng con vật hiến tế và dâng của lễ trên các tế đàn ấy.

Sửa Sang Ðền Thờ

Giô-ách nói với các tư tế, “Tất cả tiền bạc dâng hiến làm của lễ thánh trong Ðền Thờ Chúa, gồm tiền đóng góp đã quy định cho mỗi đầu người và tiền do các cá nhân tự ý dâng hiến để dùng cho Ðền Thờ Chúa, các tư tế hãy nhận lấy các số tiền đó từ những người dâng hiến, rồi dùng tiền ấy sửa sang lại những chỗ bị hư hại của đền thờ.”

Nhưng đến năm thứ hai mươi ba của triều đại Vua Giô-ách, các tư tế không sửa sang đền thờ nữa. Vì vậy Vua Giô-ách triệu Tư Tế Giê-hô-gia-đa và các tư tế khác đến và hỏi, “Tại sao quý vị không tu bổ đền thờ nữa? Nếu vậy thì từ nay xin quý vị đừng nhận tiền người ta đem dâng nữa, mà phải dùng tiền đó vào việc sửa sang đền thờ.” Thế là các tư tế đồng ý rằng từ đó trở đi họ sẽ không nhận tiền dâng của dân chúng và cũng sẽ không chịu trách nhiệm về việc sửa sang đền thờ nữa.

Tư Tế Giê-hô-gia-đa bèn lấy một cái rương, đục một lỗ trên nắp, rồi để nó bên cạnh bàn thờ. Khi người ta bước vào Ðền Thờ Chúa thì thấy nó ở bên phải. Các tư tế canh cửa Ðền Thờ bỏ vào đó tất cả số tiền người ta đem dâng cho Ðền Thờ Chúa. 10 Khi nào người ta thấy rương đầy tiền, quan bí thư của vua và vị Thượng Tế đi lên, đếm tiền trong rương của Ðền Thờ Chúa, bỏ vào bao, và cột lại. 11 Sau khi họ đã khảo giá, họ trao số tiền đó vào tay những người cai các thợ sửa sang Ðền Thờ Chúa. Những người ấy dùng tiền đó trả cho các thợ mộc và thợ xây cất, tức các thợ làm việc nơi Ðền Thờ Chúa. 12 Họ cũng trả cho những thợ nề và thợ đục đá. Họ dùng tiền đó mua gỗ và đá cắt sẵn, để sửa chữa những chỗ hư nứt nơi Ðền Thờ Chúa và trang trải tất cả các phí tổn trong việc tu bổ Ðền Thờ.

13 Người ta không dùng số tiền dâng cho Ðền Thờ Chúa để sắm các chậu bằng bạc, dao kéo cắt tim đèn, chén bát, kèn, hay bất cứ vật dụng bằng vàng hoặc bằng bạc nào cho Ðền Thờ Chúa, 14 nhưng chỉ trao cho những người phụ trách công việc sửa chữa để chi cho việc sửa sang Ðền Thờ Chúa mà thôi. 15 Họ không buộc những người quản lý việc trả lương cho nhân công phải tính sổ, vì những người ấy làm việc rất ngay thật. 16 Họ không đem những tiền thuộc của lễ tạ lỗi và của lễ chuộc tội vào Ðền Thờ Chúa, vì những tiền ấy thuộc về các tư tế.

Ha-xa-ên Ðe Dọa Giê-ru-sa-lem

17 Lúc ấy Ha-xa-ên vua A-ram đi lên, tấn công Gát, và chiếm lấy địa phận của chi tộc ấy. Sau đó Ha-xa-ên dẫn quân tiến đánh Giê-ru-sa-lem. 18 Vua Giô-ách của Giu-đa lấy tất cả vật thánh mà các tiên vương là Giê-hô-sa-phát, Giê-hô-ram, và A-ha-xi-a, tức các vua Giu-đa đời trước, đã dâng hiến, với những vật thánh chính ông đã dâng, cùng tất cả vàng trong các kho của Ðền Thờ Chúa và của hoàng cung đem nộp hết cho Ha-xa-ên vua A-ram. Bấy giờ Ha-xa-ên mới chịu rút khỏi Giê-ru-sa-lem.

Giô-ách Băng Hà

19 Những việc khác của Giô-ách[b] và tất cả các việc ông làm há chẳng được chép trong sách Sử Ký của Các Vua Giu-đa sao? 20 Các tôi tớ của ông dấy loạn, lập mưu phản nghịch, và ám sát ông trong Ðiện Mi-lô trên con đường đi xuống Si-la. 21 Giô-xa-ca con của Si-mê-át và Giê-hô-xa-bát con của Sô-me, hai tôi tớ của ông, đã ám sát ông, và ông đã bị chúng giết. Người ta chôn ông trong nghĩa trang của tổ tiên ông trong Thành Ða-vít. A-ma-xi-a con trai ông lên ngôi kế vị.

Footnotes

  1. II Các Vua 12:1 Có bản ghi là “Giê-hô-ách”
  2. II Các Vua 12:19 Có bản ghi là “Giê-hô-ách”

Chúa Giê-xu, Chiên Con của Thượng Đế

29 Hôm sau Giăng thấy Chúa Giê-xu đi đến thì bảo rằng, “Kìa là Chiên Con của Thượng Đế, [a] Đấng xóa tội trần gian. 30 Đây là người mà tôi đã nói, ‘Có Đấng đến sau tôi nhưng cao trọng hơn tôi vì Ngài vốn có trước tôi.’ 31 Dù tôi chưa biết Ngài nhưng tôi đến làm báp-têm bằng nước để giúp dân Do-thái biết về Ngài.”

32 Sau đó Giăng kể, “Tôi thấy Thánh Linh từ trời hiện xuống giống hình chim bồ câu đậu trên Ngài. 33 Đến lúc ấy tôi vẫn chưa biết Ngài là ai nhưng Thượng Đế, Đấng đã sai tôi để làm báp-têm bằng nước, bảo tôi rằng, ‘Hễ con thấy Thánh Linh ngự xuống trên ai thì đó chính là người sẽ làm báp-têm bằng Thánh Linh.’ 34 Tôi đã chứng kiến việc ấy nên tôi bảo thật: Người nầy là Con Thượng Đế.”

Các môn đệ đầu tiên của Chúa Giê-xu

35 Hôm sau Giăng đang đứng đó với hai môn đệ 36 thì thấy Chúa Giê-xu đi ngang qua. Giăng liền bảo, “Kìa là Chiên Con của Thượng Đế!”

37 Hai môn đệ nghe Giăng nói thế liền đi theo Ngài. 38 Chúa Giê-xu quay lại thấy hai người theo mình liền hỏi, “Các anh em tìm gì?”

Họ đáp, “Thưa Ra-bi ở đâu?” Chữ Ra-bi có nghĩa là “Thầy.”

39 Ngài bảo, “Mời các anh em đến xem.” Họ liền đi, thấy nơi Ngài ở và trọ lại với Ngài suốt hôm đó. Lúc ấy khoảng bốn giờ chiều.

40 Một trong hai người đi theo Chúa Giê-xu sau khi nghe Giăng nói về Ngài là Anh-rê, em của Xi-môn Phia-rơ. 41 Trước tiên ông đi tìm Xi-môn, anh mình và thuật, “Chúng em đã tìm được Đấng Mê-si.” Danh từ Mê-si có nghĩa Đấng Cứu Thế.

42 Sau đó ông đưa Xi-môn đến gặp Chúa Giê-xu. Vừa thấy Xi-môn Ngài bảo, “Tên anh là Xi-môn, con của Giăng. Từ nay anh sẽ được gọi là Xê-pha.” Xê-pha nghĩa là Phia-rơ [b].

43 Hôm sau Chúa Giê-xu quyết định lên miền Ga-li-lê. Ngài gặp Phi-líp và bảo, “Hãy theo ta!” 44 Phi-líp gốc gác ở thành Bết-xai-đa, cùng quê với Anh-rê và Phia-rơ. 45 Phi-líp gặp Na-tha-niên, bảo rằng, “Chúng tôi đã gặp được Đấng mà Mô-se có viết trong sách Luật và các nhà tiên tri cũng đề cập tới. Ngài là Giê-xu, con Giô-xép, quê ở Na-xa-rét.”

46 Na-tha-niên hỏi Phi-líp, “Có cái gì tốt ra từ Na-xa-rét được sao?”

Phi-líp đáp, “Thì hãy đến mà xem.”

47 Khi Chúa Giê-xu thấy Na-tha-niên đến với mình liền bảo, “Đây là một người Ít-ra-en chân thật, không có chút gì giả dối [c].”

48 Na-tha-niên hỏi, “Làm sao thầy biết con?”

Chúa Giê-xu đáp, “Trước khi Phi-líp gọi con, ta đã thấy con ngồi dưới gốc cây vả.”

49 Na-tha-niên thưa, “Thưa thầy, thầy đúng là Con Thượng Đế! Thầy thật là Vua của dân Ít-ra-en!”

50 Chúa Giê-xu hỏi Na-tha-niên, “Có phải con tin chỉ vì ta nói đã thấy con ngồi dưới gốc cây vả không? Con sẽ còn thấy nhiều điều kỳ diệu hơn thế nữa!” 51 Rồi Ngài bảo ông, “Ta bảo thật, các con sẽ thấy bầu trời mở ra và các thiên sứ của Thượng Đế lên xuống [d] trên Con Người.”

Read full chapter

Footnotes

  1. Giăng 1:29 Chiên Con của Thượng Đế Danh hiệu của Chúa Giê-xu, nghĩa là Ngài ví như chiên con chịu hi sinh làm của lễ dâng lên cho Thượng Đế.
  2. Giăng 1:42 Phia-rơ “Phia-rơ” trong tiếng Hi-lạp cũng như danh từ “Xê-pha” trong tiếng A-ram nghĩa là “tảng đá.”
  3. Giăng 1:47 không có chút gì giả dối Hay “một người đáng tin cậy.” Trong Cựu Ước Gia-cốp (một tên khác của Ít-ra-en) thường dùng để mô tả sự lường gạt hay xảo quyệt.
  4. Giăng 1:51 các con … trên Con Người Sáng 28:12.

Chiên Con của Ðức Chúa Trời

29 Hôm sau khi Giăng thấy Ðức Chúa Jesus đang tiến về phía mình, ông nói, “Kìa, Chiên Con của Ðức Chúa Trời, Ðấng cất đi tội lỗi của thế gian! 30 Ấy là về Ngài mà tôi đã nói, ‘Ðấng đến sau tôi cao trọng hơn tôi, vì Ngài hiện hữu trước tôi.’ 31 Tôi không biết Ngài, nhưng vì để Ngài được tỏ ra cho dân I-sơ-ra-ên, tôi đến làm báp-têm bằng nước.”

32 Giăng làm chứng rằng, “Tôi đã thấy Ðức Thánh Linh từ trời ngự xuống trên Ngài như một chim bồ câu và cứ ở trên Ngài. 33 Tôi không biết Ngài, nhưng Ðấng sai tôi làm báp-têm bằng nước đã bảo tôi rằng, ‘Hễ ngươi thấy ai mà Ðức Thánh Linh ngự xuống và cứ ở trên thì đó là Ðấng sẽ làm báp-têm bằng Ðức Thánh Linh.’ 34 Vì tôi đã thấy như thế, nên tôi làm chứng rằng người này là Con Ðức Chúa Trời.”

Các Môn Ðồ Ðầu Tiên

(Mat 4:18-22; Mác 1:16-20; Lu 5:2-11)

35 Hôm sau Giăng đang đứng với hai môn đồ của ông, 36 khi thấy Ðức Chúa Jesus đi qua, ông nói, “Kìa, Chiên Con của Ðức Chúa Trời!”

37 Hai môn đồ nghe ông nói thế, họ đi theo Ðức Chúa Jesus. 38 Ðức Chúa Jesus quay lại và thấy hai người theo mình, Ngài hỏi, “Các ngươi tìm gì?”

Họ trả lời Ngài, “Ra-bi! ( nghĩa là, Thưa Thầy!) Thầy ở đâu?”

39 Ngài trả lời họ, “Hãy đến xem.”

Họ đến và thấy chỗ Ngài ở, và họ ở lại với Ngài hôm đó, vì lúc ấy đã khoảng bốn giờ chiều.[a]

40 Một trong hai người đã nghe Giăng nói và đi theo Ngài là Anh-rê em của Si-môn Phi-rơ. 41 Trước hết, Anh-rê đi tìm anh ông là Si-môn và nói, “Chúng tôi đã gặp Ðấng Mê-si-a” ( nghĩa là Ðấng Christ). 42 Rồi ông dẫn anh ông đến Ðức Chúa Jesus.

Ðức Chúa Jesus nhìn Si-môn và nói, “Ngươi là Si-môn con của Giăng. Ngươi sẽ được gọi là Sê-pha[b] ( nghĩa là Phi-rơ[c]).”

Chúa Gọi Phi-líp và Na-tha-na-ên

43 Hôm sau Ðức Chúa Jesus quyết định đến Ga-li-lê; Ngài tìm Phi-líp và nói với ông, “Hãy theo Ta.” 44 Phi-líp là người ở Bết-sai-đa, đồng thành với Anh-rê và Phi-rơ. 45 Phi-líp tìm Na-tha-na-ên và nói với ông, “Chúng tôi đã gặp Ðấng mà Môi-se đã viết trong Luật Pháp, và Các Tiên Tri cũng đã viết về Ngài, Ðức Chúa Jesus ở Na-xa-rét, con của Giô-sép.”

46 Na-tha-na-ên nói với ông, “Có gì tốt ra từ Na-xa-rét sao?”

Phi-líp đáp, “Mời bạn đến xem.”

47 Ðức Chúa Jesus thấy Na-tha-na-ên đến với mình, Ngài nói về ông, “Ðây là một người I-sơ-ra-ên thật, trong người ấy chẳng có điều chi gian dối.”

48 Na-tha-na-ên hỏi Ngài, “Làm sao Thầy biết con?”

Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với ông, “Trước khi Phi-líp gọi ngươi, khi ngươi ở dưới cây vả, Ta đã thấy ngươi.”

49 Na-tha-na-ên nói với Ngài, “Thưa Thầy, Thầy là Con Ðức Chúa Trời, Thầy là Vua của I-sơ-ra-ên.”

50 Ðức Chúa Jesus đáp lời và nói với ông, “Vì Ta nói với ngươi rằng Ta đã thấy ngươi dưới cây vả, nên ngươi tin phải không? Ngươi sẽ thấy những việc lớn hơn thế nữa.” 51 Ðoạn Ngài nói tiếp với ông, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và các thiên sứ của Ðức Chúa Trời cất lên và ngự xuống trên Con Người.”

Read full chapter

Footnotes

  1. Giăng 1:39 nt: giờ thứ mười
  2. Giăng 1:42 Tiếng A-ram, nghĩa là một viên đá
  3. Giăng 1:42 Tiếng Hy-lạp, nghĩa là một viên đá. Ông này có ba tên: Si-môn (tiếng Hê-bơ-rơ), Sê-pha (tiếng A-ram), và Phi-rơ (tiếng Hy-lạp)