Add parallel Print Page Options

羊圈的比喻

10 「我實實在在地告訴你們:人進羊圈,不從門進去,倒從別處爬進去,那人就是賊,就是強盜。 從門進去的,才是羊的牧人。 看門的就給他開門,羊也聽他的聲音。他按著名叫自己的羊,把羊領出來。 既放出自己的羊來,就在前頭走,羊也跟著他,因為認得他的聲音。 羊不跟著生人,因為不認得他的聲音,必要逃跑。」 耶穌將這比喻告訴他們,但他們不明白所說的是什麼意思。

主是羊的門

所以,耶穌又對他們說:「我實實在在地告訴你們:我就是羊的門。 凡在我以先來的都是賊,是強盜,羊卻不聽他們。 我就是門,凡從我進來的,必然得救,並且出入得草吃。 10 盜賊來,無非要偷竊、殺害、毀壞;我來了,是要叫羊[a]得生命,並且得的更豐盛。

主是好牧人

11 「我是好牧人,好牧人為羊捨命。 12 若是雇工,不是牧人,羊也不是他自己的,他看見狼來,就撇下羊逃走,狼抓住羊,趕散了羊群。 13 雇工逃走,因他是雇工,並不顧念羊。 14 我是好牧人,我認識我的羊,我的羊也認識我, 15 正如父認識我,我也認識父一樣;並且我為羊捨命。 16 我另外有羊,不是這圈裡的,我必須領牠們來,牠們也要聽我的聲音,並且要合成一群,歸一個牧人了。 17 我父愛我,因我將命捨去,好再取回來。 18 沒有人奪我的命去,是我自己捨的。我有權柄捨了,也有權柄取回來,這是我從我父所受的命令。」

19 猶太人為這些話又起了紛爭。 20 內中有好些人說:「他是被鬼附著,而且瘋了!為什麼聽他呢?」 21 又有人說:「這不是鬼附之人所說的話。鬼豈能叫瞎子的眼睛開了呢?」

22 耶路撒冷有修殿節,是冬天的時候。 23 耶穌在殿裡所羅門的廊下行走。 24 猶太人圍著他,說:「你叫我們猶疑不定到幾時呢?你若是基督,就明明地告訴我們。」 25 耶穌回答說:「我已經告訴你們,你們不信。我奉我父之名所行的事可以為我作見證, 26 只是你們不信,因為你們不是我的羊。 27 我的羊聽我的聲音,我也認識他們,他們也跟著我。 28 我又賜給他們永生,他們永不滅亡,誰也不能從我手裡把他們奪去。 29 我父把羊賜給我,他比萬有都大,誰也不能從我父手裡把他們奪去。

主與父原為一

30 「我與父原為一。」 31 猶太人又拿起石頭來要打他。 32 耶穌對他們說:「我從父顯出許多善事給你們看,你們是為哪一件拿石頭打我呢?」 33 猶太人回答說:「我們不是為善事拿石頭打你,是為你說僭妄的話;又為你是個人,反將自己當做神。」 34 耶穌說:「你們的律法上豈不是寫著『我曾說你們是神』嗎? 35 經上的話是不能廢的。若那些承受神道的人尚且稱為神, 36 父所分別為聖又差到世間來的,他自稱是神的兒子,你們還向他說『你說僭妄的話』嗎? 37 我若不行我父的事,你們就不必信我。 38 我若行了,你們縱然不信我,也當信這些事,叫你們又知道又明白:父在我裡面,我也在父裡面。」 39 他們又要拿他,他卻逃出他們的手走了。

40 耶穌又往約旦河外去,到了約翰起初施洗的地方,就住在那裡。 41 有許多人來到他那裡,他們說:「約翰一件神蹟沒行過,但約翰指著這人所說的一切話是真的。」 42 在那裡信耶穌的人就多了。

Footnotes

  1. 約翰福音 10:10 或作:人。

10 `Verily, verily, I say to you, He who is not entering through the door to the fold of the sheep, but is going up from another side, that one is a thief and a robber;

and he who is entering through the door is shepherd of the sheep;

to this one the doorkeeper doth open, and the sheep hear his voice, and his own sheep he doth call by name, and doth lead them forth;

and when his own sheep he may put forth, before them he goeth on, and the sheep follow him, because they have known his voice;

and a stranger they will not follow, but will flee from him, because they have not known the voice of strangers.'

This similitude spake Jesus to them, and they knew not what the things were that he was speaking to them;

Jesus said therefore again to them, `Verily, verily, I say to you -- I am the door of the sheep;

all, as many as came before me, are thieves and robbers, but the sheep did not hear them;

I am the door, through me if any one may come in, he shall be saved, and he shall come in, and go out, and find pasture.

10 `The thief doth not come, except that he may steal, and kill, and destroy; I came that they may have life, and may have [it] abundantly.

11 `I am the good shepherd; the good shepherd his life layeth down for the sheep;

12 and the hireling, and not being a shepherd, whose own the sheep are not, doth behold the wolf coming, and doth leave the sheep, and doth flee; and the wolf catcheth them, and scattereth the sheep;

13 and the hireling doth flee because he is an hireling, and is not caring for the sheep.

14 `I am the good shepherd, and I know my [sheep], and am known by mine,

15 according as the Father doth know me, and I know the Father, and my life I lay down for the sheep,

16 and other sheep I have that are not of this fold, these also it behoveth me to bring, and my voice they will hear, and there shall become one flock -- one shepherd.

17 `Because of this doth the Father love me, because I lay down my life, that again I may take it;

18 no one doth take it from me, but I lay it down of myself; authority I have to lay it down, and authority I have again to take it; this command I received from my Father.'

19 Therefore, again, there came a division among the Jews, because of these words,

20 and many of them said, `He hath a demon, and is mad, why do ye hear him?'

21 others said, `These sayings are not those of a demoniac; is a demon able blind men's eyes to open?'

22 And the dedication in Jerusalem came, and it was winter,

23 and Jesus was walking in the temple, in the porch of Solomon,

24 the Jews, therefore, came round about him, and said to him, `Till when our soul dost thou hold in suspense? if thou art the Christ, tell us freely.'

25 Jesus answered them, `I told you, and ye do not believe; the works that I do in the name of my Father, these testify concerning me;

26 but ye do not believe, for ye are not of my sheep,

27 according as I said to you: My sheep my voice do hear, and I know them, and they follow me,

28 and life age-during I give to them, and they shall not perish -- to the age, and no one shall pluck them out of my hand;

29 my Father, who hath given to me, is greater than all, and no one is able to pluck out of the hand of my Father;

30 I and the Father are one.'

31 Therefore, again, did the Jews take up stones that they may stone him;

32 Jesus answered them, `Many good works did I shew you from my Father; because of which work of them do ye stone me?'

33 The Jews answered him, saying, `For a good work we do not stone thee, but for evil speaking, and because thou, being a man, dost make thyself God.'

34 Jesus answered them, `Is it not having been written in your law: I said, ye are gods?

35 if them he did call gods unto whom the word of God came, (and the Writing is not able to be broken,)

36 of him whom the Father did sanctify, and send to the world, do ye say -- Thou speakest evil, because I said, Son of God I am?

37 if I do not the works of my Father, do not believe me;

38 and if I do, even if me ye may not believe, the works believe, that ye may know and may believe that in me [is] the Father, and I in Him.'

39 Therefore were they seeking again to seize him, and he went forth out of their hand,

40 and went away again to the other side of the Jordan, to the place where John was at first baptizing, and remained there,

41 and many came unto him, and said -- `John, indeed, did no sign, and all things, as many as John said about this one were true;'

42 and many did believe in him there.

Người Chăn Nhân Từ

10 Thật vậy, Ta bảo các ngươi: “Kẻ nào không bởi cửa mà vào chuồng chiên, nhưng trèo từ ngả khác, là kẻ trộm cướp. Còn người bởi cửa mà vào mới là người chăn chiên. Người gác cổng mở cửa cho người chăn và đàn chiên nhận ra tiếng người. Người chăn gọi đích danh từng con chiên mình để dẫn ra ngoài. Khi đã đem chiên ra hết, người chăn đi trước, chiên theo sau, vì chiên quen tiếng người. Chiên không theo người lạ nhưng bỏ chạy, vì chiên không quen tiếng người lạ.” Đức Giê-su dùng ngụ ngôn này nói với họ, nhưng họ không hiểu Ngài ngụ ý gì.

Nên Đức Giê-su tiếp: “Thật vậy, Ta bảo các ngươi: Chính Ta là cửa của chuồng chiên. Tất cả những kẻ đến trước Ta đều là trộm cướp, nhưng chiên không nghe theo họ. Chính Ta là cửa: Ai qua Ta mà vào sẽ được cứu. Người ấy vào, ra và tìm được đồng cỏ. 10 Kẻ trộm chỉ đến để cướp, giết và hủy diệt; còn Ta đã đến để chiên được sống và sống sung mãn.

11 Ta là người chăn nhân từ. Người chăn nhân từ hy sinh tính mạng vì đàn chiên. 12 Kẻ chăn thuê không phải là người chăn; chiên không thuộc về nó, nên thấy muông sói đến nó bỏ chiên chạy trốn; muông sói vồ bắt và đuổi chiên tan lạc. 13 Vì là kẻ chăn thuê, nên nó chẳng quan tâm gì đến chiên.

14 Ta là người chăn nhân từ, Ta biết chiên Ta và chiên Ta biết Ta, 15 cũng như Cha biết Ta và Ta biết Cha vậy. Ta hy sinh tính mạng mình vì chiên. 16 Ta còn có những chiên khác không thuộc bầy này, Ta cũng phải đem chúng về nữa, và chúng sẽ nghe theo tiếng Ta. Như vậy, sẽ chỉ có một đàn chiên và một người chăn. 17 Cha đã yêu thương Ta chính vì Ta chịu hy sinh tính mạng, rồi sau được lấy lại. 18 Không ai lấy được tính mạng Ta, nhưng chính Ta tự hiến. Ta có quyền hy sinh tính mạng và có quyền lấy lại. Đây là mạng lệnh Ta nhận từ Cha Ta.”

19 Người Do Thái lại chia phe nghịch nhau vì những lời ấy. 20 Trong vòng họ có nhiều người nói: “Hắn ta bị quỷ ám, điên rồi, các anh nghe hắn làm gì!” 21 Một số khác lại bảo: “Người bị quỷ ám không thể nói được những lời lẽ ấy? Quỷ làm sao mở mắt người mù?”

22 Lúc ấy nhằm lễ Cung Hiến[a] tại Giê-ru-sa-lem. Trời vào tiết đông, 23 Đức Giê-su đang đi dạo trong khuôn viên đền thờ, dưới hành lang Sa-lô-môn. 24 Người Do Thái tụ họp quanh Ngài mà hỏi: “Ông để chúng tôi hoang mang cho đến bao giờ? Nếu quả thật ông là Chúa Cứu Thế, hãy nói hẳn ra cho chúng tôi đi!”

25 Đức Giê-su đáp: “Ta bảo các ngươi rồi mà các ngươi vẫn không tin! Những công việc Ta nhân danh Cha Ta thực hiện, chính là bằng chứng cho Ta; 26 thế mà các ngươi cũng không tin, chỉ vì các ngươi không phải là chiên của Ta! 27 Chiên Ta nghe tiếng Ta, Ta biết chúng và chúng theo Ta. 28 Ta ban cho chúng sự sống vĩnh phúc, chúng chẳng hư mất bao giờ, và không ai bắt chúng khỏi tay Ta. 29 Cha Ta là Đấng vĩ đại hơn tất cả đã ban cho Ta và không ai có thể bắt nổi chúng khỏi tay Cha.[b] 30 Ta với Cha là một.”

31 Mấy người Do Thái lại lượm đá để ném Ngài. 32 Đức Giê-su bảo họ: “Những việc lành Ta đã làm đều từ Cha mà đến, vậy thì các ngươi ném đá Ta vì việc gì?”

33 Người Do Thái đáp: “Chúng tôi không ném đá ông vì việc lành ông làm nhưng vì ông phạm thượng: Ông là người mà tự cho mình là Đức Chúa Trời!”

34 Đức Giê-su đáp: “Kinh Luật các ngươi chẳng đã có câu: ‘Ta đã phán: Các ngươi là các thần,’ hay sao? 35 Nếu Đức Chúa Trời đã gọi những kẻ được Lời Ngài phán đến là thần và Kinh Thánh không thể bãi bỏ được, 36 thì Đấng được Cha biệt riêng ra thánh và sai đến trần gian chỉ nói: Ta là Con Đức Chúa Trời, tại sao các ngươi tố cáo Người là phạm thượng? 37 Nếu Ta không làm những công việc của Cha Ta, thì các ngươi đừng tin Ta. 38 Còn nếu Ta làm, thì dù các ngươi không tin Ta, hãy tin công việc Ta, để các ngươi hiểu rằng Cha ở trong Ta và Ta ở trong Cha.” 39 Họ lại tìm cách bắt Ngài, nhưng Ngài thoát khỏi tay họ.

40 Ngài lại ra đi, qua bên kia sông Giô-đanh, đến nơi Giăng đã làm phép báp-tem trước đây và ở lại đó. 41 Nhiều người đến với Ngài nói rằng: “Giăng không làm một dấu lạ nào, nhưng mọi điều Giăng đã nói về người này đều đúng cả!” 42 Tại đó có nhiều người tin Ngài.

Footnotes

  1. 10:22 Lễ kỷ niệm dâng hiến đền thờ Giê-ru-sa-lem
  2. 10:29 Một số cổ bản khác chép: Điều gì Cha ban cho ta hùng mạnh hơn cả