Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
1 Ôi Vua, Ðức Chúa Trời của con, con tôn ngợi Ngài;
Con sẽ chúc tụng danh Ngài đời đời vô cùng.
2 Mỗi ngày con sẽ chúc tụng Ngài;
Con sẽ ca ngợi danh Ngài đời đời vô cùng.
3 Chúa thật vĩ đại và rất đáng ca ngợi;
Sự vĩ đại Ngài không sao dò thấu được.
4 Thế hệ này ca ngợi công việc của Ngài cho thế hệ kia;
Họ sẽ rao truyền các việc quyền năng của Ngài.
5 Con sẽ ca ngợi sự vinh hiển huy hoàng của uy nghi Ngài;
Con sẽ rao ra các việc diệu kỳ của Ngài.
17 Trong mọi đường lối Ngài, Chúa lúc nào cũng đúng;
Ngài rất nhân từ với mọi vật Ngài dựng nên.
18 Chúa ở gần mọi người cầu khẩn Ngài;
Ngài ở gần mọi người chân thành cầu khẩn Ngài.
19 Ngài làm thỏa nguyện những người kính sợ Ngài;
Và Ngài cũng nghe tiếng kêu cầu của họ và giải cứu cho.
20 Chúa gìn giữ mọi người yêu kính Ngài,
Nhưng Ngài tiêu diệt mọi kẻ gian ác.
21 Miệng tôi sẽ nói lên những lời ca ngợi Chúa.
Nguyện mọi loài xác thịt sẽ chúc tụng danh thánh của Ngài đời đời vô cùng.
Kêu Gọi I-sơ-ra-ên Ăn Năn
1 Vào tháng thứ tám, năm thứ hai[a] của triều đại Ða-ri-út,[b] lời của Chúa đến với Tiên Tri Xa-cha-ri con của Bê-rê-ki-a, con của I-đô, rằng,
2 “Chúa rất giận tổ tiên các ngươi. 3 Vậy ngươi hãy nói với chúng, ‘Chúa các đạo quân phán thế nầy, “Hãy trở lại với Ta,” Chúa các đạo quân phán, “thì Ta trở lại với các ngươi,” Chúa các đạo quân phán. 4 “Ðừng giống như tổ tiên các ngươi, những người các tiên tri ngày trước đã rao báo rằng, ‘Chúa các đạo quân phán thế nầy: Bây giờ các ngươi hãy lìa bỏ các đường lối gian ác và các việc làm gian ác của các ngươi mà trở lại.’ Nhưng chúng chẳng nghe và cũng chẳng quan tâm gì đến Ta,”’ Chúa phán. 5 “Tổ tiên các ngươi bây giờ đâu rồi? Các tiên tri nữa, chúng có sống mãi không? 6 Còn những lời Ta và các luật lệ Ta mà Ta đã truyền cho các tôi tớ Ta, các tiên tri, chẳng phải chúng thảy đều ứng nghiệm trên tổ tiên các ngươi sao? Này chúng đã ăn năn và nói, ‘Những gì Chúa các đạo quân phán về việc Ngài sẽ làm cho chúng tôi tùy theo các đường lối và các việc làm của chúng tôi, Ngài đã làm đúng như vậy.’”
Khải Tượng Thứ Nhất: Các Kỵ Mã
7 Ngày hai mươi bốn, tháng mười một, tức tháng Sê-bát, trong năm thứ hai[c] của triều đại Ða-ri-út, lời của Chúa đến với Tiên Tri Xa-cha-ri con của Bê-rê-ki-a, con của I-đô, như sau:
8 Trong ban đêm tôi thấy một khải tượng: Này, một người cỡi một con ngựa tía. Người ấy đứng giữa các cây sim trong một thung lũng hẹp. Sau lưng người ấy có các ngựa tía, ngựa nâu, và ngựa trắng. 9 Tôi hỏi, “Thưa ngài, những người cỡi các ngựa nầy có ý nghĩa gì?”
Vị thiên sứ nói với tôi và bảo tôi, “Ta sẽ tỏ cho ngươi biết những người cỡi ngựa nầy có ý nghĩa gì.”
10 Người đứng giữa các cây sim trả lời và nói với tôi, “Ðây là những người Chúa đã sai đi tới đi lui khắp thế gian.”
11 Những vị ấy thưa với vị thiên sứ của Chúa đang đứng giữa các cây sim, “Chúng tôi đã đi tới đi lui khắp thế gian, và này, cả thế gian đều yên tĩnh và an ổn.”
12 Bấy giờ vị thiên sứ của Chúa nói, “Lạy Chúa các đạo quân, Ngài còn giận cho đến bao lâu nữa mà không thương xót Giê-ru-sa-lem và các thành của Giu-đa, những nơi đã làm Ngài giận đến bảy mươi năm rồi?”
13 Chúa đáp lời vị thiên sứ đã nói với tôi bằng những lời chan chứa tình thương và đầy an ủi. 14 Bấy giờ vị thiên sứ đã nói với tôi bảo tôi, “Ngươi hãy lớn tiếng công bố rằng, ‘Chúa các đạo quân phán: Vì yêu Giê-ru-sa-lem và Si-ôn, Ta đã nổi ghen dữ dội. 15 Nhưng bây giờ Ta rất giận các nước đang được yên ổn, vì Ta chỉ giận một chút nhưng chúng đã lợi dụng biến thành thảm họa.” 16 Vì vậy Chúa phán, “Ta sẽ trở lại thăm viếng Giê-ru-sa-lem với lòng thương xót. Nhà Ta sẽ được xây lại tại đó. Thước dây sẽ được giăng ra để đo khắp Giê-ru-sa-lem cho việc tái thiết,’” Chúa các đạo quân phán.
17 “Ngươi hãy công bố thêm, ‘Chúa các đạo quân phán thế nầy, “Các thành của Ta sẽ đầy tràn của cải. Chúa sẽ lại an ủi Si-ôn, và Ngài sẽ tiếp tục chọn lại Giê-ru-sa-lem.”’”
22 Ðám đông lắng nghe ông nói nhưng khi đến câu ấy, họ gào to, “Hãy trừ khỏi mặt đất hạng người như thế, vì nó không đáng sống.”
Phao-lô Sử Dụng Quyền Công Dân
23 Trong khi họ tiếp tục la hét, họ cởi áo choàng ra phất lên, và hốt bụi đất tung lên trời. 24 Quan tư lịnh truyền lịnh đem ông vào đồn và ra lịnh dùng roi có móc đánh ông để tra khảo xem tại sao dân chúng gào thét chống lại ông như thế. 25 Khi họ lấy dây căng ông ra để đánh, Phao-lô hỏi viên đại đội trưởng đứng gần, “Ông có quyền đánh một công dân La-mã khi người ấy chưa bị kết án sao?”
26 Nghe vậy viên đại đội trưởng đến nói với quan tư lịnh, “Ông tính làm gì thế? Vì người này là một công dân La-mã.”
27 Quan tư lịnh đến và hỏi ông, “Hãy nói cho tôi biết, ông có phải là công dân La-mã không?”
Phao-lô đáp, “Phải.”
28 Quan tư lịnh nói, “Tôi đã tốn một số tiền lớn mới mua được quốc tịch La-mã.”
Phao-lô đáp, “Còn tôi, khi sinh ra tôi đã là công dân La-mã rồi.”
29 Ngay lập tức những kẻ tính tra khảo ông rút lui; còn quan tư lịnh thì bắt đầu lo sợ, vì ông ta vừa biết được Phao-lô là công dân La-mã mà đã bắt trói ông ấy bằng xiềng.
Phao-lô Ở Trước Hội Ðồng Lãnh Ðạo Do-thái
30 Hôm sau quan tư lịnh muốn biết rõ tại sao người Do-thái tố cáo ông, nên đem ông ra khỏi nhà giam và truyền lệnh triệu tập các trưởng tế và toàn thể Hội Ðồng Lãnh Ðạo Do-thái lại, rồi đưa Phao-lô xuống và để ông đứng trước mặt họ.
Lời Biện Hộ của Phao-lô Trước Hội Ðồng Lãnh Ðạo Do-thái
23 Phao-lô nhìn chăm vào quý vị trong Hội Ðồng, rồi nói, “Thưa các anh em, tôi đã sống trước mặt Ðức Chúa Trời với một lương tâm trong sạch cho tới ngày nay.”
2 Bấy giờ Thượng Tế A-na-nia ra lịnh cho những người đứng gần Phao-lô vả vào miệng ông.
3 Bấy giờ Phao-lô nói với ông ấy, “Nguyền xin Ðức Chúa Trời đánh ông, hỡi bức tường tô trắng kia. Ông ngồi đó xét xử tôi theo Luật Pháp mà chính ông lại vi phạm Luật Pháp; chưa chi ông đã ra lịnh cho người đánh tôi sao?”
4 Những người đứng gần ông nói, “Ông nguyền rủa thượng tế của Ðức Chúa Trời sao?”
5 Ông đáp, “Thưa anh em, tôi không biết ông đó là thượng tế, vì có lời chép rằng,
‘Ngươi chớ nguyền rủa những người lãnh đạo của dân ngươi.’
6 Khi Phao-lô nhận thấy trong Hội Ðồng một số là người Sa-đu-sê và một số khác là người Pha-ri-si, ông nói lớn, “Thưa anh em, tôi là một người Pha-ri-si, con của một người Pha-ri-si. Tôi bị xét xử hôm nay cũng vì hy vọng về sự sống lại của người chết.”
7 Khi nghe ông nói thế, những người Pha-ri-si cãi nhau với những người Sa-đu-sê, và Hội Ðồng chia làm hai phe. 8 Số là người Sa-đu-sê chủ trương rằng chẳng có sự sống lại, chẳng có thiên sứ, và chẳng có thần linh gì cả; còn người Pha-ri-si thì tin tất cả những điều ấy đều có. 9 Thế là một cuộc cãi vã to tiếng nổi lên; rồi một vài thầy dạy giáo luật thuộc phái Pha-ri-si đứng dậy phản đối mạnh mẽ rằng, “Chúng tôi thấy người này chẳng có lỗi gì cả. Biết đâu một thần linh hay một thiên sứ đã nói chuyện với ông ấy?”
10 Khi thấy cuộc cãi vã càng trở nên gay gắt hơn, quan tư lịnh sợ họ sẽ xé xác Phao-lô, nên ông truyền lịnh cho quân lính xuống bắt Phao-lô và đem về đồn.
11 Ðêm sau Chúa đứng bên cạnh ông và nói, “Ngươi hãy can đảm lên. Như ngươi đã làm chứng về Ta tại Giê-ru-sa-lem thể nào, ngươi cũng sẽ làm chứng về Ta tại Rô-ma thể ấy.”
Copyright © 2011 by Bau Dang