Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Revised Common Lectionary (Semicontinuous)

Daily Bible readings that follow the church liturgical year, with sequential stories told across multiple weeks.
Duration: 1245 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 105:1-15

Hãy cảm tạ Chúa, hãy cầu khẩn danh Ngài;
Hãy rao truyền cho các dân biết các công việc Ngài.
Hãy ca ngợi Ngài, hãy ca hát chúc tụng Ngài;
Hãy kể ra tất cả việc lạ lùng của Ngài.
Vinh hiển thay cho ai được ở trong danh thánh Ngài;
Nguyện lòng những người tìm kiếm Chúa được vui mừng.
Hãy tìm kiếm Chúa và quyền năng Ngài;
Hãy tìm kiếm mặt Ngài luôn luôn.
Hãy nhớ mãi những việc lạ lùng Ngài làm,
Tức những việc diệu kỳ và những phán quyết miệng Ngài đã phán,
Hỡi dòng dõi của Áp-ra-ham, tôi tớ Ngài,
Hỡi con cháu của Gia-cốp, những người Ngài chọn.

Ngài là Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta;
Các phán quyết của Ngài là định luật cho cả địa cầu.
Ngài ghi nhớ giao ước Ngài mãi mãi;
Lời Ngài truyền có hiệu lực đến ngàn thế hệ về sau;
Ấy là giao ước Ngài đã lập với Áp-ra-ham,
Và lời thề Ngài đã thề cùng I-sác.
10 Sau đó Ngài đã xác nhận với Gia-cốp như một đạo luật,
Với I-sơ-ra-ên như một giao ước đời đời,
11 Rằng, “Ta sẽ ban xứ Ca-na-an cho các ngươi để làm sản nghiệp,”
12 Trong khi họ chỉ là một số ít người,
Một nhóm thiểu số và kiều dân trong xứ.
13 Họ đã đi lang thang từ nước này sang nước khác,
Từ vương quốc nọ đến vương quốc kia.

14 Nhưng Ngài đã không cho phép ai hà hiếp họ;
Vì cớ họ Ngài đã quở trách các vua,
15 “Ðừng đụng đến những người được xức dầu của Ta,
Chớ làm hại các tiên tri của Ta.”

Thánh Thi 105:16-41

16 Khi Ngài sai nạn đói đến trong xứ;
Và dẹp hết mọi nguồn lương thực của họ.
17 Thì Ngài đã sai một người ra đi trước họ,
Ấy là Giô-sép, một người bị bán làm nô lệ.
18 Họ tra chân ông vào cùm, khiến ông bị đau đớn;
Họ bắt cổ ông phải mang xích sắt nặng nề,
19 Cho đến khi những gì ông nói được ứng nghiệm;
Lời Chúa minh xác rằng lời ông đúng hoàn toàn.
20 Do đó vua phải sai người đến thả ông ra;
Kẻ cai trị các dân đã cho ông được tự do.
21 Rồi vua ấy lập ông làm tể tướng[a] của vương quốc[b] mình,
Làm người cai trị trên tất cả cơ nghiệp mình,
22 Ðể ông chỉ huy những người quyền thế mình,
Và bày diệu kế cho các thượng quan mình.

23 Sau đó I-sơ-ra-ên di cư vào Ai-cập;
Gia-cốp đến kiều ngụ trong xứ của Cham.
24 Tại đó Chúa làm cho dân Ngài gia tăng đông đúc,
Khiến họ mạnh hơn những kẻ thù của họ.
25 Ngài để cho chúng thay lòng đổi dạ ghen ghét dân Ngài,
Và lập mưu hãm hại các tôi tớ Ngài.

26 Ngài sai Môi-se đầy tớ Ngài,
Và A-rôn người Ngài đã chọn.
27 Họ thực hiện những việc diệu kỳ của Ngài giữa chúng,
Và tỏ những phép lạ của Ngài trong xứ của Cham.
28 Ngài giáng tối tăm, khiến cả xứ trở nên đen kịt,
Ðể chúng không nghịch lại lời Ngài.
29 Ngài làm cho nước của chúng trở nên như máu,
Và khiến cá của chúng đều phải chết toi.
30 Ếch nhái nhung nhúc tràn lan khắp xứ,
Chúng tràn tận vào cung thất của nhà vua.
31 Ngài vừa phán, vô số ruồi mòng từ đâu bay đến;
Muỗi vo ve tràn khắp cõi bờ.
32 Ngài cho trận mưa nhưng là mưa đá;
Sấm sét nổ vang, gây hỏa hoạn khắp nơi.
33 Ngài quật ngã cây nho và cây vả của chúng,
Khiến cây cối của chúng ngã rạp khắp xứ.

34 Ngài phán nữa, vô số cào cào từ đâu bay đến;
Chấu chấu phủ tràn lan, không thể đếm cho cùng.
35 Chúng cắn phá mọi cỏ cây trong xứ;
Chúng cắn ăn mọi sản vật của đất đai.
36 Ngài cũng đánh hạ các con đầu lòng trong xứ chúng,
Những đứa con sinh ra khi sức lực chúng dồi dào.

37 Sau đó Ngài đem dân I-sơ-ra-ên ra đi với biết bao vàng bạc;
Chẳng có ai chùn chân trong các chi tộc của Ngài.
38 Ai-cập vui mừng khi họ lìa khỏi xứ,
Vì nỗi sợ hãi họ giáng trên chúng khắp nơi.
39 Ngài giăng đám mây che mát trên đầu họ,
Và ban lửa hồng soi sáng lúc đêm về.
40 Họ đòi thịt, Ngài mang đến họ chim cút nhiều vô kể;
Và họ được no nê bằng bánh đến từ trời.
41 Ngài mở vầng đá, và nước ngọt tuôn ra lai láng;
Nước phun trào giữa nơi khô hạn tựa dòng sông.

Thánh Thi 105:42

42 Vì Ngài nhớ lại lời hứa thánh của Ngài,
Tức lời hứa với Áp-ra-ham tôi tớ Ngài.

Xuất Hành 33:1-6

Lệnh Rời Núi Si-nai

33 Chúa phán với Môi-se, “Hãy đi, hãy rời khỏi nơi nầy, ngươi và dân ngươi đã đem lên khỏi xứ Ai-cập. Hãy đi đến xứ Ta đã thề với Áp-ra-ham, I-sác, và Gia-cốp rằng, ‘Ta sẽ ban cho dòng dõi ngươi đất nầy.’ Ta sẽ sai một thiên sứ đi trước ngươi. Ta sẽ đuổi dân Ca-na-an, dân A-mô-ri, dân Hít-ti, dân Pê-ri-xi, dân Hi-vi, và dân Giê-bu-si ra khỏi đó. Hãy đi lên một xứ đượm sữa và mật, nhưng Ta sẽ không đi với các ngươi, kẻo Ta sẽ tiêu diệt các ngươi ở dọc đường chăng, vì các ngươi là một dân cứng cổ.”

Khi dân nghe tin chẳng lành đó, họ than khóc, và không ai đeo đồ trang sức có hình tượng nữa, bởi vì Chúa đã phán với Môi-se, “Hãy nói với dân I-sơ-ra-ên, ‘Các ngươi là một dân cứng cổ. Nếu Ta đi lên với các ngươi thì chỉ một thời gian ngắn, Ta sẽ tiêu diệt các ngươi.’ Vậy bây giờ hãy gỡ bỏ những đồ trang sức có hình tượng của các ngươi đi, may đâu Ta sẽ xét lại và sẽ quyết định phải làm gì với các ngươi.” Vì vậy dân I-sơ-ra-ên gỡ bỏ những đồ trang sức có hình tượng của họ tại Núi Hô-rếp.

Rô-ma 4:1-12

Gương của Áp-ra-ham

Vậy chúng ta sẽ nói gì về tổ phụ Áp-ra-ham của chúng ta theo phần xác đã được? Vì nếu nhờ vào việc làm mà Áp-ra-ham đã được xưng công chính thì ông có lý do để tự hào; nhưng ông không thể tự hào trước mặt Ðức Chúa Trời được, vì Kinh Thánh đã nói gì?

“Áp-ra-ham tin Ðức Chúa Trời, và vì thế ông được kể là công chính.”Sáng 15:6

Thế thì, đối với người làm việc, tiền công không phải là ơn huệ, nhưng là món nợ chủ phải trả. Nhưng đối với người không cậy vào việc làm, mà chỉ tin vào Ðấng làm cho người có tội được xưng công chính, thì đức tin của người ấy được kể là yếu tố giúp người ấy được xưng công chính. Ðó cũng là điều Ða-vít đã nói về phước hạnh của người được Ðức Chúa Trời kể là công chính mà không nhờ cậy vào việc làm,

“Phước cho người được tha những vi phạm mình, được khỏa lấp những tội lỗi mình.
Phước cho người được Chúa không kể tội của mình.”Thi 32:1-2

Áp-ra-ham Ðược Xưng Công Chính Không Nhờ Phép Cắt Bì

Phải chăng phước hạnh ấy chỉ dành cho những người được cắt bì, hay cũng cho những người không được cắt bì nữa? Vì nếu chúng ta nói rằng,

“Nhờ đức tin mà Áp-ra-ham được kể là công chính,”Sáng 15:6

10 thì nếu vậy, ông ta được kể là công chính như thế nào? Lúc ông đã được cắt bì rồi, hay lúc ông chưa được cắt bì?

Không phải sau khi ông đã được cắt bì đâu, nhưng là trước khi ông được cắt bì. 11 Ông đã nhận dấu cắt bì như một dấu ấn của việc được xưng công chính nhờ đức tin trong khi ông còn là một người chưa được cắt bì, để ông có thể làm tổ phụ của tất cả những người có đức tin dù không được cắt bì, hầu họ cũng được kể là công chính. 12 Cũng vậy, ông là tổ phụ của những người được cắt bì, tức những người không những chỉ được cắt bì nhưng cũng bước theo những bước đức tin mà ông, tổ phụ Áp-ra-ham của chúng ta, đã trải qua trong lúc ông chưa được cắt bì.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang