Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
2 Bấy giờ bà An-ne dâng lời cầu nguyện và nói:
“Tâm hồn con rất vui mừng trong Chúa;
Chúa đã làm cho đầu[a] con ngước lên.
Miệng con có thể cười lại đối thủ của con được rồi,
Bởi con rất đỗi vui mừng trong ơn cứu rỗi của Ngài.
2 Chẳng có Ðấng Thánh nào giống như Chúa;
Thật chẳng có ai ngoài ra Ngài.
Không có Vầng Ðá che chở nào như Ðức Chúa Trời chúng ta.
3 Các người đừng hống hách huênh hoang nữa;
Miệng các người đừng thốt ra những lời ngạo mạn nữa,
Vì Chúa là Ðức Chúa Trời biết hết mọi sự;
Ngài sẽ cân nhắc mọi hành vi cử chỉ.
4 Cây cung của kẻ mạnh đã bị gãy;
Còn người yếu đuối đã được mặc lấy sức mạnh.
5 Kẻ no đủ nay phải làm mướn mới có ăn;
Người đói khổ bây giờ không còn đói khát;
Người hiếm muộn nay sinh năm đẻ bảy;[b]
Kẻ đông con lại cằn cỗi héo mòn.
6 Chúa làm cho chết và cũng làm cho sống lại;
Ngài cho xuống âm phủ rồi lại đem lên.
7 Chúa làm cho nghèo và cũng làm cho giàu;
Ngài hạ xuống thấp rồi lại nâng lên cao.
8 Ngài nhấc người nghèo khó lên khỏi nơi bụi đất;
Ngài nâng kẻ bần hàn lên khỏi đống phân tro,
Rồi Ngài đặt họ ngồi chung với những người quyền quý,
Làm cho họ được hưởng ngôi vinh hiển cao sang;
Vì các trụ cột của địa cầu đều thuộc về Chúa;
Ngài đặt thế giới trên các trụ cột ấy.
9 Ngài gìn giữ chân những người thánh của Ngài;
Phường gian ác phải im miệng nơi tối tăm mù mịt,
Bởi vì chẳng phải cậy vào sức mạnh mà người ta thắng được.
10 Những kẻ chống lại Chúa sẽ bị đập nát tan tành;
Từ trời cao Ngài giáng sấm sét xuống đầu chúng.
Chúa phán xét khắp nơi trên thế giới,
Ban quyền năng cho người Ngài chọn làm vua,
Và làm tăng uy quyền[c] người được xức dầu của Ngài.”
Sa-mu-ên Ðược Chúa Kêu Gọi và Ban Cho Sứ Ðiệp
3 Bấy giờ cậu bé Sa-mu-ên phục vụ Chúa dưới sự chỉ dạy của Hê-li. Thuở ấy lời của Chúa rất hiếm hoi và khải tượng cũng không thấy xảy ra.
2 Lúc ấy mắt của Hê-li đã lòa và ông không còn thấy nữa, nên ông chỉ nằm trong phòng của ông. 3 Ðèn của Ðức Chúa Trời vẫn chưa tắt, và Sa-mu-ên đang nằm ngủ trong đền thờ của Chúa, nơi để Rương Giao Ước của Ðức Chúa Trời. 4 Bấy giờ Chúa gọi, “Sa-mu-ên!”
Cậu đáp, “Dạ, con đây.” 5 Rồi cậu chạy đến Hê-li và thưa, “Dạ, con đây. Cụ gọi con.”
Nhưng ông nói, “Ta không gọi con. Con về ngủ lại đi.” Vậy cậu đi ngủ lại.
6 Chúa lại gọi nữa, “Sa-mu-ên!” Sa-mu-ên đứng dậy, đến với Hê-li và thưa, “Dạ, con đây. Cụ gọi con.”
Nhưng ông nói, “Ta không gọi con, con à, đi ngủ lại đi.”
7 Khi ấy Sa-mu-ên chưa biết Chúa, và lời Chúa chưa được tỏ ra cho cậu. 8 Chúa lại gọi Sa-nu-ên nữa – đó là lần thứ ba. Cậu đứng dậy, đến với Hê-li, và thưa, “Dạ, con đây. Cụ gọi con.”
Bấy giờ Hê-li nhận biết Chúa đã gọi cậu bé. 9 Vì thế Hê-li nói với Sa-mu-ên, “Con về chỗ, nằm xuống ngủ, nếu có ai gọi con, con hãy đáp, ‘Lạy Chúa, xin phán dạy, tôi tớ Ngài đang nghe.’” Vậy Sa-mu-ên đi và trở lại nằm ngủ nơi chỗ của cậu.
10 Bấy giờ Chúa đến, đứng đó, và gọi như trước, “Sa-mu-ên! Sa-mu-ên!”
Sa-mu-ên đáp, “Xin phán dạy, tôi tớ Ngài đang nghe.”
11 Chúa phán với Sa-mu-ên, “Nầy, Ta sắp làm một việc trong I-sơ-ra-ên mà ai nghe, hai lỗ tai ắt sẽ lùng bùng. 12 Trong ngày ấy Ta sẽ làm ứng nghiệm mọi điều Ta đã nói về nhà Hê-li. Ta sẽ làm xong từ đầu đến cuối, 13 bởi Ta đã bảo nó rằng Ta sắp sửa đoán phạt nhà nó vĩnh viễn vì tội lỗi nó đã biết, tức tội các con trai nó khinh bỉ Ta, thế mà nó vẫn không kiềm chế chúng. 14 Vì thế Ta đã thề với nhà Hê-li rằng tội lỗi của nhà Hê-li sẽ không bao giờ được tẩy sạch dù bằng con vật hiến tế hay bằng của lễ chay.”
15 Sa-mu-ên nằm đó cho đến sáng, rồi cậu mở các cửa nhà Chúa ra. Sa-mu-ên sợ phải thuật lại mặc khải ấy cho Hê-li. 16 Nhưng Hê-li gọi Sa-mu-ên đến và nói, “Sa-mu-ên, con ta.”
Cậu thưa, “Dạ, con đây.”
17 Hê-li hỏi, “Ngài đã phán với con điều gì? Ta xin con đừng giấu ta. Ðức Chúa Trời sẽ phạt con như thế đó và còn hơn thế nữa, nếu con giấu ta bất cứ điều gì trong mọi điều Ngài đã phán với con.”
18 Vậy Sa-mu-ên thuật lại cho ông mọi điều và không giấu ông điều nào cả. Nghe xong ông nói, “Ðó đúng là sứ điệp của Chúa. Nguyện Ngài làm điều gì Ngài thấy là tốt.”
Ngụ Ngôn về Các Tá Ðiền Gian Ác
(Mat 21:33-46; Lu 20:9-19)
12 Ngài bắt đầu dùng ngụ ngôn nói với họ, “Một người kia trồng một vườn nho, dựng hàng rào chung quanh, đào một hầm ép rượu, và xây một tháp canh. Ðoạn người ấy cho các tá điền thuê vườn nho đó, rồi đi phương xa. 2 Ðến mùa thu hoạch, người ấy sai một đầy tớ đến gặp các tá điền để thu nhận hoa lợi của vườn nho mình. 3 Nhưng các tá điền túm lấy người đầy tớ ấy, đánh người ấy, rồi đuổi người ấy về tay không. 4 Chủ điền lại sai một đầy tớ khác. Chúng đập đầu người ấy và làm nhục người ấy. 5 Sau đó ông lại sai một đầy tớ khác nữa, nhưng chúng giết người ấy; và đối với các đầy tớ khác được sai đến, chúng đều đối xử như vậy, kẻ thì chúng đánh, người thì chúng giết. 6 Ông còn một người nữa, đó là con trai yêu dấu của ông. Cuối cùng ông sai con trai ông đến gặp họ; ông tự nhủ, ‘Họ sẽ nể con ta.’ 7 Nhưng các tá điền đó nói với nhau, ‘Con thừa kế đây rồi. Hãy đến, chúng ta hãy giết nó đi, như vậy sản nghiệp của nó sẽ thuộc về chúng ta.’ 8 Thế là chúng bắt lấy con trai của chủ, giết đi, rồi ném xác ra ngoài vườn nho. 9 Khi ấy chủ của vườn nho sẽ làm gì? Ông sẽ đến tiêu diệt bọn tá điền đó và trao vườn nho cho người khác. 10 Các ngươi chưa đọc lời Kinh Thánh này sao,
‘Tảng đá bị thợ xây nhà loại ra đã trở thành tảng đá góc nhà.
11 Ðây quả là công việc của Chúa;
Thật quá diệu kỳ đối với mắt chúng ta’
12 Khi những người lãnh đạo dân Do-thái nghe ngụ ngôn ấy, họ biết rằng Ngài muốn ám chỉ họ. Vì thế họ tìm cách bắt Ngài, nhưng vì sợ dân, họ đành phải bỏ Ngài mà đi.
Copyright © 2011 by Bau Dang