Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Thánh Thi Của A-sáp, Theo Điệu Chớ Hủy Diệt, Bài Ca Cho Nhạc Trưởng
75 Lạy Đức Chúa Trời, chúng tôi cảm tạ Ngài, chúng tôi cảm tạ Chúa.[a]
Vì danh Ngài thật gần chúng tôi,[b]
Mọi người tường thuật những việc diệu kỳ Ngài làm.
2 Khi đến thời điểm Ta đã định,
Thì Ta sẽ phán xét công bình.
3 Khi trái đất và cả dân cư trên ấy run rẩy rúng động,[c]
Thì chính Ta sẽ giữ vững nền móng nó. Sê-la
4 Ta phán cùng kẻ kiêu ngạo rằng: Chớ kiêu ngạo,
Cùng kẻ ác rằng: Chớ khoe khoang sức mạnh.[d]
5 Chớ khoa trương sức mạnh nghịch trời cao,
Cũng đừng giương cổ[e] tranh cãi.
6 Vì không phải từ phương đông hay phương tây,
Cũng không phải từ sa mạc mà có sự tôn trọng.[f]
7 Nhưng Đức Chúa Trời là Đấng phán xét,
Ngài hạ kẻ này xuống, nhắc kẻ kia lên.
8 Vì CHÚA cầm chén trong tay,
Chén đầy rượu pha, sủi bọt.
Ngài đổ rượu ra, tất cả những kẻ ác trên đất sẽ uống rượu ấy,
Thật vậy, chúng sẽ phải uống cạn cả cặn.
9 Còn tôi, tôi sẽ luôn luôn công bố về điều đó,[g]
Tôi sẽ ca ngợi Đức Chúa Trời của Gia-cốp.
10 Và Chúa sẽ hủy diệt hết sức mạnh[h] của kẻ ác,
Còn sức mạnh của người công chính sẽ được thêm lên.[i]
Thủy Quái Là Con Vật Đáng Kinh Khiếp
12 Ta sẽ không giữ im lặng về các chân nó,
Sức mạnh và cơ thể cân đối của nó.
13 Ai dám lột áo choàng nó?
Ai dám đâm thủng áo giáp kép của nó?[a]
14 Ai dám mở hàm nó,
Đầy những răng đáng khiếp sợ?
15 Lớp vẩy trên lưng nó[b]
Giống những hàng thuẫn san sát nhau, niêm phong chặt chẽ.
16 Thuẫn này gắn liền thuẫn kia,
Đến nỗi làn gió cũng không lọt qua được.
17 Chúng kết dính vào nhau, bám sát lấy nhau,
Không thể tách rời được.
18 Nó nhảy mũi, chớp lên tia sáng,
Mắt nó rực lên như rạng đông ló dạng.
19 Lửa ngọn trào ra từ miệng nó,
Tia lửa văng ra tứ phía.
20 Khói bốc ra từ mũi nó
Như một nồi đun nóng, sôi sùng sục.
21 Hơi thở nó đốt cháy than,
Miệng nó phun ra lửa.
22 Cổ nó chứa sức mạnh;
Mọi người kinh hoàng chạy tán loạn trước mặt nó.
23 Các lớp thịt trên mình nó dính chặt vào nhau,
Săn cứng như kim khí đúc, không hề lay chuyển.
24 Tim nó rắn chắc như đá,
Cứng như thớt dưới của cối xay.
25 Khi nó chỗi dậy, ngay cả các thần cũng run rẩy,
Chúng rủn người, trốn chạy.
26 Gươm có đâm nó cũng không thủng,
Giáo, tên, lao cũng không thấm vào đâu.
27 Nó coi sắt khác nào rơm rạ,
Đồng chẳng kém gì gỗ mục.
28 Nó không bỏ chạy trước mũi tên,
Nỏ đá ném vào, nó coi nhẹ như trấu.
29 Nó coi dùi cui tựa như trấu,
Nó cười nhạo tiếng lao phóng veo veo.
30 Bụng nó có vẩy nhọn bén như mảnh sành,
Để lại dấu sâu trên bùn lầy khi nó bò qua,
Khác nào dấu đinh đóng vào tấm gỗ bò kéo trên sân đập lúa.
31 Khi nó lội trong nước,
Vực sâu nổi sóng như nước sôi trong nồi,
Biển cả sôi động như dầu thơm nấu trong niêu,
32 Nó bỏ lại phía sau một luồng bọt sáng chói,
Vực sâu trắng xóa tưởng chừng như mái tóc bạc phơ.
33 Trên đất này, không sinh vật nào sánh kịp nó,
Nó là một tạo vật không hề biết sợ;
34 Nó khinh dể mọi thú vật kiêu căng,
Nó là vua trên cả loài thú rừng.
Chúa Rửa Chân Cho Các Môn Đệ
13 Trước kỳ lễ Vượt Qua, Đức Giê-su biết đã đến lúc Ngài phải rời thế gian để trở về cùng Cha. Ngài đã yêu những người của mình trong thế gian, thì Ngài cứ yêu cho đến cùng.
2 Trong bữa ăn tối, quỷ vương đã gieo vào lòng Giu-đa, con của Si-môn Ích-ca-ri-ốt, ý tưởng phản bội Ngài.
3 Ngài biết Cha đã trao mọi sự vào tay mình; vì Ngài đã đến từ Đức Chúa Trời lại sắp trở về cùng Đức Chúa Trời, 4 nên Ngài đứng dậy khỏi bàn ăn, cởi áo ngoài ra, quấn khăn ngang lưng, 5 rồi đổ nước vào chậu, bắt đầu rửa chân cho các môn đệ. Rửa xong, Ngài lấy khăn đã quấn ngang lưng mà lau.
6 Khi đến Si-môn Phê-rơ, ông thưa: “Chúa ơi! Chúa mà lại rửa chân cho con sao?”
7 Đức Giê-su trả lời: “Việc Ta làm bây giờ con chưa hiểu nhưng sau này sẽ rõ.”
8 Phê-rơ thưa lại: “Đời nào con để Chúa rửa chân cho con!” Đức Giê-su đáp: “Nếu không để Ta rửa, con sẽ không có phần gì với Ta cả.”
9 Phê-rơ thưa: “Lạy Chúa, thế thì chẳng những chỉ rửa chân thôi mà còn cả tay và đầu nữa.”
10 Đức Giê-su dạy: “Người tắm rồi thì thân thể đã sạch, nên chỉ cần rửa chân thôi. Các con đã sạch rồi, nhưng không phải tất cả đều trong sạch.”[a] 11 Vì Chúa đã rõ ai là người sẽ phản bội Ngài, nên mới nói có người chưa trong sạch.
12 Sau khi đã rửa chân các môn đệ xong, Ngài mặc lại áo ngoài, trở về bàn ăn và hỏi họ: “Các con có hiểu việc Ta vừa làm cho các con không? 13 Các con xưng Ta là Thầy là Chúa, phải lắm, vì chính Ta đúng là như vậy. 14 Đã là Thầy là Chúa mà Ta còn rửa chân cho các con, thì chính các con cũng phải rửa chân cho nhau. 15 Ta đã làm như vậy cốt để làm gương cho các con noi theo. 16 Thật vậy, Ta bảo các con: ‘Tớ không hơn chủ, sứ giả không hơn người sai phái mình.’ 17 Các con biết những điều này và đem ra thực hành thì được phước.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)