Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Sự Hư Không của Ðời Người
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Giê-đu-thun
1 Tôi nói, “Tôi phải cẩn thận gìn giữ đường lối mình,
Ðể tôi không phạm tội bằng lưỡi mình;
Tôi phải canh giữ miệng mình như đeo một đai bịt mồm,
Nhất là mỗi khi có kẻ ác hiện diện trước mặt tôi.”
2 Tôi câm nín và yên lặng;
Tôi tự kiềm hãm đến nỗi chẳng nói, dù chỉ một lời lành;
Nhưng sự căng thẳng cứ gia tăng trong tôi.
3 Lòng tôi như bị lửa hừng thiêu đốt;
Trong khi tôi cố nín lặng, lửa càng nung nấu tâm can,
Vì thế lưỡi tôi buộc phải nói ra:
4 Chúa ôi, xin cho con biết cuối cùng của đời con sẽ ra sao,
Những ngày của đời con sẽ dài được bao lâu,
Ðể con biết đời con mỏng manh là dường nào.
5 Kìa, Ngài làm cho những ngày của đời con dài bằng gang tay,
Ðời con như con số không trước mặt Ngài;
Thật vậy mỗi người, dù có ra gì, cũng chỉ là hư không. (Sê-la)
6 Quả thật mỗi người bước đi chẳng khác gì một cái bóng;
Ðúng vậy người ta lao khổ nhọc nhằn rồi cũng luống công;
Người ta để dành của cải, nhưng không biết ai sẽ hưởng.
7 Chúa ôi, bây giờ con còn biết trông cậy vào ai?
Con chỉ còn hy vọng nơi một mình Ngài.
8 Xin giải cứu con khỏi những vi phạm của con;
Xin đừng để con bị khinh bỉ trước mặt những kẻ dại.
9 Con đã bị cứng miệng rồi;
Con không thể mở miệng nói ra được nữa;
Vì Ngài đã làm cho con bị như vậy.
10 Cầu xin Ngài cất sự sửa phạt của Ngài khỏi con;
Kẻo con bị tiêu tan bởi cái đánh của tay Ngài.
11 Ngài quở trách và sửa phạt người có tội;
Ngài khiến những gì nó có biến mất tựa một con bướm đêm;
Thật vậy mỗi người chỉ là hư ảo.
12 Chúa ôi, xin lắng nghe lời cầu nguyện của con;
Xin nghiêng tai nghe tiếng kêu cầu của con;
Xin đừng yên lặng trước nước mắt con,
Vì trước thánh nhan Ngài con chẳng qua là một kiều dân,
Một kẻ tạm trú như tổ tiên con.
13 Xin quay ánh mắt nghiêm khắc của Ngài khỏi con,
Ðể con có thể vui trở lại, trước khi con ra đi và không còn nữa.
Gióp Tin Rằng Sự Uy Nghi của Ðức Chúa Trời Không Thể Dò
26 Bấy giờ Gióp trả lời và nói:
2 Anh quả đã giúp người chẳng mảy may quyền lực;
Anh đã cứu cánh tay không sức lực chút nào.
3 Anh đã bày mưu cho kẻ chẳng khôn ngoan;
Anh đã chỉ lắm kế cho những người chẳng biết.
4 Ai đã giúp anh biết những điều anh chỉ bảo?
Thần linh nào đã tác động trên anh?
5 Hồn người chết quằn quại trong thống khổ,
Bên dưới các đại dương với các sinh vật trong đó.
6 Âm phủ phơi bày trần trụi trước mặt Ngài;
Hỏa ngục[a] không sao che đậy được mắt Ngài.
7 Ngài giăng phương bắc trên không gian vô tận;
Ngài treo trái đất lên chỗ không không.
8 Ngài nhốt nước lại trong những đám mây dày đặc;
Mây không bị rách ra để nước có thể tuôn đổ dễ dàng.
9 Ngài che khuất mặt trăng rằm[b] lại;
Ngài giăng mây của Ngài ra che nó khuất đi.
10 Ngài đã lập một vòng trên mặt nước;
Ngài đã định chu kỳ cho ngày và đêm.
11 Các trụ của trời cao phải rung rinh chuyển động,
Chúng hoảng kinh trước lời quở trách của Ngài.
12 Ngài dùng quyền năng của Ngài khiến biển sâu lặng sóng;
Ngài dùng tri thức của Ngài đánh tan tành thủy quái dữ dằn.[c]
13 Bởi Thần[d] Ngài, thiên đàng thành nơi toàn bích;
Chính tay Ngài đâm thủng con rắn đang lướt lẹ trốn đi.
14 Này, những việc bên lề của đường lối Ngài mà đã là như thế,
Tiếng thì thầm của Ngài mà đã đem lại những kết quả quá diệu kỳ,
Thử tưởng tượng khi tiếng sấm quyền năng của Ngài bùng nổ,
Ai có thể hiểu được việc gì sẽ xảy ra chăng?
Ðám Ðông Vô Số trên Thiên Ðàng
9 Sau những việc đó, kìa, tôi thấy một đám đông rất lớn, không ai có thể đếm được, từ mọi quốc gia, bộ lạc, dân tộc, và ngôn ngữ đứng trước ngai và trước Chiên Con; ai nấy đều mặc áo choàng trắng và tay cầm cành thiên tuế. 10 Họ cùng nhau cất tiếng hô vang rằng,
“Ơn cứu rỗi thuộc về Ðức Chúa Trời chúng ta, Ðấng ngự trên ngai, và thuộc về Chiên Con.”
11 Bấy giờ tất cả các vị thiên sứ đang đứng quanh ngai, các vị trưởng lão, và bốn Sinh Vật sấp mình xuống trước ngai và thờ lạy Ðức Chúa Trời, 12 hô rằng,
“A-men!
Nguyện sự chúc tụng, vinh hiển, khôn ngoan, tạ ơn, tôn kính, quyền năng, và sức mạnh thuộc về Ðức Chúa Trời chúng ta đời đời vô cùng.
A-men!”
13 Bấy giờ một vị trong các vị trưởng lão hỏi tôi, “Ngươi có biết những người mặc áo choàng trắng này là ai, và họ từ đâu đến không?”
14 Tôi trả lời với vị đó, “Thưa ngài, ngài biết.”
Vị đó nói với tôi, “Ðây là những người đã ra từ cơn đại nạn; họ đã giặt sạch y phục của họ và tẩy trắng chúng trong huyết của Chiên Con. 15 Do đó,
Họ được ở trước ngai của Ðức Chúa Trời;
Họ phụng sự Ngài ngày và đêm trong đền thờ Ngài;
Ðấng ngự trên ngai sẽ che họ.
16 Họ sẽ không bao giờ đói và không bao giờ khát nữa;
Mặt trời sẽ không thiêu đốt họ, nắng cháy sẽ không nung họ;
17 Vì Chiên Con ở giữa ngai sẽ là Ðấng chăm sóc họ;
Ngài sẽ đưa họ đến những suối nước của sự sống;
Ðức Chúa Trời sẽ lau sạch những giọt nước mắt khỏi mắt họ.”
Copyright © 2011 by Bau Dang