Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Thánh Thi Đa-vít Cho Nhạc Trưởng Theo Điệu “Nai Hừng Đông”
22 Đức Chúa Trời tôi ôi! Đức Chúa Trời tôi ôi!
Sao Ngài lìa bỏ tôi?
Sao Ngài cách xa, không giải cứu tôi,
Không nghe tiếng kêu gào của tôi?
2 Lạy Đức Chúa Trời của tôi, suốt ngày tôi kêu cầu nhưng Ngài không đáp lời,
Ban đêm tôi cũng không yên nghỉ.[a]
3 Nhưng Ngài là Đấng thánh,
Ngự trị giữa sự khen ngợi của Y-sơ-ra-ên.[b]
4 Tổ phụ chúng tôi đã tin cậy nơi Ngài,
Họ đã tin cậy, nên Ngài giải cứu họ.
5 Họ đã cầu khẩn Ngài và được giải cứu,
Họ đã tin cậy nơi Ngài và không bị hổ thẹn.
6 Nhưng tôi chỉ là con sâu, không phải người,
Bị loài người chế nhạo, bị người ta khinh bỉ.
7 Tất cả những người thấy tôi đều chế nhạo,
Họ trề môi, họ lắc đầu:
8 Nó nhờ cậy CHÚA,
Để Ngài giải cứu nó.
Vì Ngài vui lòng vì nó,
Hãy để Ngài cứu nó.
9 Nhưng chính Ngài là Đấng đem tôi ra khỏi lòng mẹ,
Khiến tôi an toàn[c] ở trên vú mẹ tôi.
10 Từ lòng mẹ, tôi đã được giao cho Ngài,
Ra khỏi lòng mẹ, Ngài là Đức Chúa Trời của tôi.
11 Xin đừng ở xa tôi,
Vì hoạn nạn đang ở gần,
Không ai giúp đỡ.
12 Có nhiều bò tót bao quanh tôi,
Những con bò tót Ba-san mạnh mẽ vây lấy tôi.
13 Họ hả miệng lớn cùng tôi,
Như sư tử cắn xé, gầm thét.
14 Tôi bị đổ ra như nước,
Xương cốt tôi đều rã rời,
Tim tôi như sáp,
Tan chảy trong ngực tôi.
15 Sức tôi khô cạn như mảnh sành,
Lưỡi tôi dính vào cổ họng,
Ngài để tôi nơi tro bụi của sự chết.
Sô-pha Nóng Lòng Đáp Lời Gióp
20 Sô-pha, người Na-a-ma, đáp:
2 Thật vậy, tư tưởng bối rối trong tôi buộc tôi phải đáp lời,
Vì lòng tôi bồi hồi không yên.
3 Tôi phải nghe lời khuyên dạy nhục mạ tôi,
Và trí hiểu biết thôi thúc tôi đáp lại.
Kẻ Ác Bị Tận Diệt
4 Anh có biết, từ thuở xa xưa,
Khi loài người vừa được tạo dựng trên đất,
5 Kẻ ác chỉ reo đắc thắng trong chốc lát,
Và kẻ vô đạo vui mừng trong khoảnh khắc?
6 Dù kẻ ác kiêu căng đến tận trời,
Đầu nó giáp các tầng mây,
7 Nó cũng sẽ tan biến mất như phân làm chất đốt,
Ai từng thấy nó sẽ hỏi: “Nó đâu rồi?”
8 Nó sẽ bay mất như giấc mơ, không ai tìm được,
Bị xua đi như ác mộng ban đêm.
9 Mắt từng thấy nó sẽ không thấy nó nữa,
Nơi nó ở cũng sẽ không thấy nó.
10 Con cái nó phải xin xỏ người nghèo,
Khi tay nó hoàn lại sức sống.
11 Xương cốt nó tuy tràn đầy sinh lực tuổi trẻ,
Vẫn phải nằm với nó trong bụi đất.
Tài Sản Do Làm Ác Không Tồn Tại
12 Dù tội ác nếm vào miệng thật ngọt ngào,
Nó phải cuốn lưỡi lận tội ác bên dưới,
13 Không chịu nhả ra,
Ngậm trong miệng để giữ hương vị,
14 Một khi vào bụng, tội ác biến mùi,
Trở thành nọc rắn hổ.
15 Của cải nuốt vào, nó phải mửa ra,
Đức Chúa Trời tống của cải ra khỏi bụng nó.
16 Nó mút nọc rắn hổ,
Lưỡi rắn độc sẽ giết chết nó.
17 Nó không được hưởng các suối dầu ô-liu,
Các dòng sông chảy tràn mật ong và sữa chua.
18 Nó nuốt không vô các lợi lộc kiếm được, nó phải mửa ra,
Nó không hưởng được sự giàu có do làm ăn buôn bán.
19 Vì nó bóc lột và bỏ bê người nghèo,
Tước đoạt nhà cửa nó không xây.
20 Vì bụng nó không biết no,
Không điều gì nó ưa thích thoát khỏi nó,
21 Không ai sống sót sau khi nó ăn,
Cho nên sự thịnh vượng nó không bền.
22 Đang dư dật tột đỉnh, nó bỗng sinh túng quẫn,
Sự khốn cùng dồn toàn lực áp đảo nó.
23 Xin Chúa khiến nó đầy bụng,
Trút cơn thịnh nộ Ngài xuống như mưa,
Làm thức ăn cho nó.
Sự Cuối Cùng Của Kẻ Ác
24 Dù nó trốn thoát vũ khí sắt,
Mũi tên đồng sẽ đâm thủng nó.
25 Khi nó rút mũi tên ra khỏi lưng,
Mũi tên sáng quắc ra khỏi mật gan,
Nỗi kinh hoàng chụp lấy nó.
26 Tối tăm dày đặc rình chờ các báu vật giấu kín của nó,
Lửa không bởi người thổi thiêu nuốt nó,
Nuốt luôn mọi người còn lại trong lều trại nó.
27 Các tầng trời tố cáo tội ác nó,
Đất nổi dậy buộc tội nó.
28 Bão lụt cuốn trôi nhà nó,
Thác nước chảy cuộn trong ngày Chúa nổi giận.
29 Đó là phần Đức Chúa Trời dành cho kẻ ác,
Cơ nghiệp Ngài định cho nó.
Truyền Thống Cổ(A)
15 Sau đó, những người Pha-ri-si và giáo sư Kinh Luật từ Giê-ru-sa-lem đến chất vấn Đức Giê-su: 2 “Tại sao môn đệ của Thầy vi phạm truyền thống của người xưa, không rửa tay trước khi ăn?”
3 Ngài đáp: “Thế tại sao các ông vi phạm điều răn của Đức Chúa Trời đã truyền mà theo truyền thống của các ông? 4 Vì Đức Chúa Trời phán: ‘Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi’ và ‘Ai mắng nhiếc cha mẹ sẽ bị xử tử.’ 5 Nhưng các ông lại dạy: ‘Ai nói với cha mẹ rằng điều gì con có thể báo hiếu cha mẹ thì con đã dâng cho Chúa, và 6 người ấy không cần báo hiếu cho cha mẹ nữa.’ Như thế các ông đã hủy bỏ Lời dạy của Đức Chúa Trời mà theo truyền thống của các ông. 7 Hỡi những phường đạo đức giả, tiên tri I-sa nói rất đúng về các ông:
8 ‘Dân này ngoài miệng tôn kính Ta,
Nhưng lòng xa cách Ta vô cùng.
9 Chúng thờ phượng Ta vô ích
Và dạy dỗ điều luật của loài người.’ ”[a]
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)