Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Thơ Đa-vít Để Dạy Dỗ, Cho Nhạc Trưởng, Có Đàn Dây Phụ Họa
55 Đức Chúa Trời ôi, xin lắng tai nghe lời cầu nguyện tôi,
Xin chớ lánh mặt không nghe lời cầu khẩn của tôi.
2 Xin hãy chú ý và đáp lời tôi.
Tôi bồn chồn trong lo âu và bối rối.
3 Vì tiếng la hét của kẻ thù,
Vì sự áp bức của kẻ ác,
Bởi vì chúng thêm khốn khổ cho tôi, làm tôi lảo đảo.
Chúng căm giận giữ lòng hận thù nghịch lại tôi.
4 Tôi đau đớn trong lòng mình,
Mối sợ hãi chết chóc giáng xuống trên tôi.
5 Tôi sợ sệt và run rẩy,
Nỗi kinh khiếp tràn ngập.
6 Tôi tự nhủ: ôi, ước gì tôi có cánh như chim bồ câu,
Tôi sẽ bay đi xa và ở yên ổn.
7 Này, tôi sẽ trốn đi xa
Và ở trong sa mạc. Sê-la
8 Tôi vội vàng tìm nơi ẩn núp
Tránh cơn cuồng phong bão tố.
9 Lạy Chúa, xin hãy làm rối loạn,[a] làm lẫn lộn tiếng nói chúng nó.
Vì tôi thấy bạo lực và xung đột trong thành.
10 Ngày đêm chúng đi vòng quanh trên tường thành,
Sự độc ác và xấu xa ở trong thành.
11 Sự hủy hoại ở trong đó,
Áp bức và lừa gạt không lìa khỏi phố chợ.
12 Vì không phải kẻ thù là người chế giễu tôi,
Nếu thế, tôi sẽ chịu đựng nổi.
Cũng không phải kẻ ghét tôi tự tôn nghịch tôi,
Nếu thế, tôi sẽ lẩn tránh nó.
13 Nhưng chính ngươi, là người bình đẳng với tôi,[b]
Là bạn bè, thân hữu của tôi.
14 Chúng tôi thường trò chuyện thân mật với nhau,
Cùng đi với đoàn người trong nhà Đức Chúa Trời.
15 Nguyện sự chết thình lình giáng trên chúng.[c]
Nguyện chúng phải xuống Âm Phủ khi còn sống.[d]
Vì điều ác ở trong nhà, ở trong lòng chúng nó.[e]
Người Khôn Ngoan Kính Sợ Đức Chúa Trời Và Giữ Gìn Lời Nói
15 Ê-li-pha người Thê-man đáp lời:
2 Lẽ nào người khôn ngoan nói lời tri thức như bão táp,
Bụng căng đầy gió đông?
3 Lẽ nào người dùng lập luận vô bổ,
Lời vô ích mà tự bào chữa mình sao?
4 Thật vậy, anh gạt bỏ lòng kính sợ Đức Chúa Trời,
Anh khinh thường giờ suy gẫm trước mặt Ngài.
5 Tội ác anh hướng dẫn miệng anh,
Khiến anh chọn lưỡi gian xảo.
6 Chính miệng anh lên án anh, chớ chẳng phải tôi,
Chính môi anh tố cáo anh.
7 Có phải anh là người sanh ra đầu tiên,
Có phải anh vào đời trước cả núi non?
8 Anh có được dự nghe trong buổi họp kín của Đức Chúa Trời?
Có phải chỉ riêng anh khôn ngoan thôi sao?
9 Có điều chi anh biết mà chúng tôi chẳng biết?
Có điều chi anh hiểu mà chúng tôi chẳng hiểu?
10 Giữa chúng ta đây có người tóc bạc tuổi cao,
Cao niên hơn cả phụ thân anh.
11 Lời an ủi từ Đức Chúa Trời,
Lời Ngài khuyên nhẹ nhàng chưa đủ cho anh sao?
12 Sao trí anh lại nghĩ quẩn,
Sao mắt anh mờ đi, không thấy.[a]
13 Đến nỗi anh cả gan giận Đức Chúa Trời,
Và miệng anh tuôn ra những lời dường ấy?
14 Loài người là gì mà thanh sạch được?
Loài người sanh ra từ người nữ làm sao công chính được?
15 Nếu Đức Chúa Trời không tin cậy ngay cả các thiên thần,
Nếu các tầng trời vẫn chưa sạch dưới mắt Ngài,
16 Huống chi loài người gớm ghiếc và hư đốn,
Là kẻ phạm tội ác như uống nước lã!
Số Phận Kẻ Ác
17 Xin anh nghe tôi, tôi sẽ trình bày,
Tôi sẽ kể lại điều gì tôi thấy,
18 Điều mà các nhà hiền triết đã dạy,
Và không giấu những gì học được từ tổ tiên,
19 Khi Đức Chúa Trời ban đất nước cho riêng họ,
Không có người nước ngoài sống giữa họ.
20 Kẻ ác bị dằn vặt suốt đời,
Trọn những năm dành cho kẻ hà hiếp;
21 Tiếng kinh hoàng luôn văng vẳng bên tai,
Đang bình an, kẻ Hủy Diệt xông vào;
22 Không hy vọng thoát khỏi cảnh tối tăm,
Gươm giết hại luôn luôn chực sẵn.
23 Xác kẻ ác bị ném ra ngoài, làm thức ăn cho kên kên,[b]
Nó cảm biết ngày tăm tối gần kề.
24 Cảnh khốn khó cùng quẫn làm nó khiếp sợ,
Dồn ép nó như ông vua sẵn sàng tấn công.
25 Vì nó đã vung tay lên chống nghịch Đức Chúa Trời,
Ra vẻ anh hùng thách thức Đấng Toàn Năng.
26 Nó gân cổ chạy xông vào Ngài,
Tay cầm khiên dày có núm, có u.
27 Dù mỡ phủ lấp mặt nó,
Căng phồng bụng hông nó,
28 Nó sẽ sống trong những thành sắp bị tàn phá,
Nhà cửa bỏ hoang
Chờ đổ nát thành đống.
29 Nó không giàu có được, của cải nó không bền,
Tài sản nó không lan rộng trên đất.
30 Nó không thoát khỏi cảnh tối tăm;
Lửa sém khô các chồi nó,
Hơi thở của Đức Chúa Trời cuốn nó đi mất.
31 Kẻ ác chớ cậy vào của phù du mà tự dối mình,
Vì của phù du sẽ là phần thưởng của nó.
32 Nó sẽ nhận đầy đủ phần mình trước ngày định,
Nhành nó sẽ không xanh tươi;
33 Nó giống như cây nho rụng trái non,
Như cây ô liu không đậu hoa.
34 Vì phường vô đạo không con cháu,
Và lửa thiêu rụi lều trại cả bọn hối lộ và bọn ăn hối lộ.
35 Chúng cưu mang việc gây hấn và sanh ra tội ác,
Dạ chúng thai nghén điều gian xảo.
Vấn Đề Ngoại Tình
27 “Các con đã nghe lời dạy rằng: ‘Chớ ngoại tình.’[a] 28 Còn Ta dạy các con rằng: ‘Hễ ai nhìn đàn bà với lòng tham muốn người ấy đã ngoại tình trong lòng rồi. 29 Nếu con mắt bên phải gây cho con phạm tội, hãy móc mắt ấy ném xa khỏi con, vì thà một phần thân thể bị hủy hoại hơn là cả thân thể bị ném xuống hỏa ngục. 30 Nếu tay phải gây cho con phạm tội, hãy chặt bỏ đi, vì thà một phần thân thể bị hủy hoại còn hơn là toàn thân đi vào hỏa ngục.’ ”
Vấn Đề Ly Dị(A)
31 “Cũng có lời dạy: ‘Ai muốn bỏ vợ hãy cho nàng một giấy ly dị.’[b] 32 Nhưng Ta bảo các con: Ngoại trừ trường hợp gian dâm, ai bỏ vợ là làm cho nàng trở nên người ngoại tình; còn ai cưới người bị ly dị, thì cũng phạm tội ngoại tình.”
Sự Thề Nguyện
33 “Các con cũng nghe lời dạy cho người xưa rằng: ‘Đừng bội lời thề, nhưng hãy hoàn thành lời hứa nguyện của con với Chúa.’ 34 Nhưng Ta bảo các con: ‘Đừng thề gì cả. Đừng chỉ trời mà thề, vì là ngai của Đức Chúa Trời. 35 Đừng chỉ đất mà thề, vì là bệ chân của Ngài. Đừng chỉ Giê-ru-sa-lem mà thề, vì là kinh thành của Vua lớn. 36 Đừng chỉ đầu[c] con mà thề, vì con không thể làm cho một sợi tóc thành trắng hay đen được.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)