Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
21 Vì khi tâm hồn tôi cay đắng,
Lòng dạ tôi đớn đau,
22 Thì tôi ngu dại, thiếu hiểu biết,
Tôi như thú vật trước mặt Ngài.
23 Tuy vậy, tôi vẫn tiếp tục khắng khít với Ngài,
Và Ngài nắm lấy tay phải tôi.
24 Ngài dùng sự giáo huấn để hướng dẫn tôi,
Và sau đó tiếp nhận tôi trong vinh quang.
25 Trên trời, tôi có ai trừ ra Chúa.
Dưới đất, tôi cũng không ước ao ai ngoài Ngài.
26 Tâm hồn và thể xác tôi có thể tàn tạ,
Nhưng Đức Chúa Trời là sức lực[a] của lòng tôi
Và là phần cơ nghiệp của tôi muôn đời.
27 Vì kìa, những kẻ xa cách Ngài sẽ bị hư vong,
Ngài sẽ hủy diệt tất cả những kẻ bất trung[b] với Ngài.
28 Còn tôi, thật là phúc lành cho tôi được ở gần Đức Chúa Trời,
Tôi đã nhờ CHÚA làm nơi trú ẩn của tôi
Để tôi công bố mọi công việc Ngài.
29 Một người thường bị quở trách nhưng vẫn cứng đầu,
Sẽ bị hủy diệt thình lình không phương cứu chữa.
2 Khi người công chính gia tăng[a] dân chúng vui mừng;
Nhưng khi kẻ ác cai trị, dân chúng than thở.
3 Người nào yêu thích sự khôn ngoan làm cho cha mình vui mừng;
Nhưng kẻ kết bạn với phường đĩ điếm tiêu tán của cải.
4 Nhờ sự công bình, vua làm cho đất nước bền vững;
Nhưng kẻ tham nhũng hủy hoại quốc gia.
5 Kẻ nào nịnh hót người láng giềng,
Tức là giăng lưới dưới chân người.
6 Kẻ ác mắc bẫy trong chính tội lỗi của hắn;
Nhưng người công chính ca hát và vui mừng.
7 Người công chính biết quyền lợi của kẻ nghèo;
Kẻ ác không có sự hiểu biết ấy.
8 Kẻ nhạo báng khơi ngọn lửa náo loạn trong thành lên;
Nhưng người khôn ngoan đẩy lui cơn giận dữ.
9 Nếu một người khôn ngoan tranh tụng với một kẻ ngu dại;
Chỉ đưa đến giận dữ, cười cợt và không có hòa giải.
10 Kẻ khát máu ghét người vô tội;
Nhưng người ngay thẳng bảo vệ[b] mạng sống người vô tội.
11 Kẻ ngu dại bộc lộ tất cả sự giận dữ,
Nhưng người khôn ngoan im lặng kiềm chế nó.
12 Nếu một người cai trị nghe lời dối trá,
Tất cả những kẻ phục vụ người đều là gian ác.
13 Người nghèo khổ và kẻ áp bức đều gặp nhau ở một điểm chung,
Mắt cả hai người đều nhận ánh sáng từ CHÚA.
14 Nếu vua xét xử công bình người nghèo,
Ngôi vua sẽ được bền vững đời đời.
15 Roi vọt và quở trách đem lại khôn ngoan,
Còn đứa con lêu lổng làm mẹ nó hổ thẹn.
16 Khi kẻ ác gia tăng, tội lỗi gia tăng;
Nhưng người công chính sẽ thấy sự sụp đổ của chúng.
17 Hãy kỷ luật con cái, nó sẽ cho con an nghỉ;
Và làm cho linh hồn con vui vẻ.
18 Ở đâu không có khải tượng, dân chúng phóng túng;
Nhưng phước cho người tuân giữ Kinh Luật.
19 Lời nói suông không sửa trị được nô lệ,
Vì dù hiểu nó cũng không vâng lời.
20 Con có thấy một người ăn nói hấp tấp không?
Kẻ ngu dại còn có hy vọng hơn người đó.
21 Người nào nuông chiều đầy tớ từ thuở nhỏ,
Cuối cùng sẽ bị buồn thảm.[c]
22 Người hay giận gây sự tranh cãi;
Còn kẻ nóng tính vi phạm nhiều.
23 Người tự cao sẽ bị hạ thấp;
Nhưng người có lòng khiêm nhường sẽ được tôn trọng.
24 Người nào tòng phạm với kẻ ăn trộm ghét linh hồn mình;
Người nghe lời rủa sả nhưng không dám nói ra.[d]
25 Sợ loài người là một cái bẫy cho mình;
Nhưng ai tin cậy CHÚA được an toàn.
26 Nhiều người tìm kiếm ân huệ nơi vua chúa;
Nhưng người ta được CHÚA xử công bình.
27 Kẻ bất công là điều ghê tởm cho người công chính;
Nhưng người theo đường lối ngay thẳng là điều ghê tởm cho kẻ ác.
25 Vậy, vài người dân thành Giê-ru-sa-lem hỏi nhau: “Đây không phải là người mà họ đang tìm cách giết sao? 26 Kìa, sao người ấy phát biểu công khai mà không ai nói gì cả? Hay là cấp lãnh đạo đã biết người này thật là Chúa Cứu Thế? 27 Khi Chúa Cứu Thế xuất hiện thì không ai biết Ngài từ đâu đến, còn người này chúng ta đã rõ lai lịch!”
28 Đang giảng dạy trong đền thờ, Đức Giê-su liền lên tiếng nói rằng: “Phải, các ngươi biết Ta và biết Ta từ đâu đến! Ta không tự mình đến đây, nhưng có Đấng Chân Thật đã sai Ta mà các ngươi không biết. 29 Còn Ta thì biết Ngài vì Ta từ Ngài mà đến và Ngài là Đấng đã sai Ta.”
30 Vậy, họ tìm cách bắt Ngài, nhưng chưa ai ra tay được, vì giờ của Ngài chưa tới. 31 Tuy nhiên, nhiều người trong đoàn dân tin Ngài và nói: “Khi Chúa Cứu Thế đến, chắc gì đã làm được nhiều dấu lạ hơn người này!”
Âm Mưu Bắt Chúa
32 Những người Pha-ri-si nghe đoàn dân xì xào bàn tán về Ngài như vậy, liền cùng với các thượng tế sai thuộc hạ đi bắt Ngài.
33 Đức Giê-su nói: “Ta còn ở với các ngươi ít lâu nữa rồi Ta sẽ đi về cùng Đấng đã sai Ta. 34 Dù các ngươi có tìm Ta cũng chẳng gặp, vì các ngươi không thể đến được nơi Ta ở!”
35 Người Do Thái bảo nhau: “Người này sắp đi đâu mà chúng ta sẽ không gặp được? Hay ông ta đi đến với kiều bào tản lạc ở hải ngoại giữa vòng người Hy Lạp để giảng dạy cho người Hy Lạp nữa? 36 Ông ta ngụ ý gì mà lại nói rằng: Các ngươi có tìm Ta cũng chẳng gặp được và các ngươi không thể đến nơi Ta ở?”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)