Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Thánh Thi Đa-vít Cho Nhạc Trưởng
19 Các tầng trời loan truyền vinh quang của Đức Chúa Trời,
Cõi không gian tuyên bố công việc của tay Ngài.
2 Ngày này qua ngày khác, truyền rao sứ điệp,
Đêm nọ đến đêm kia bày tỏ sự hiểu biết.
3 Không diễn văn, không ngôn ngữ,
Không ai nghe tiếng nói của chúng.[a]
4 Tiếng[b] của chúng vang ra khắp đất,
Lời nói chúng nó đến tận cùng thế giới,[c]
Ngài đã dựng lều cho mặt trời trên không gian.
5 Mặt trời như tân lang ra khỏi loan phòng,
Như dũng sĩ hân hoan đi vào trận đấu.
6 Mặt trời mọc từ đầu chân trời này,
Chạy vòng đến cuối chân trời kia,
Không gì thoát khỏi sức nóng mặt trời.
7 Kinh Luật của CHÚA là toàn hảo,
Hồi sinh linh hồn.[d]
Lời chứng của CHÚA là chắc chắn,
Khiến người trẻ dại trở thành khôn ngoan.
8 Giới luật của CHÚA là ngay thẳng,
Làm lòng người vui vẻ.
Điều răn của CHÚA là trong sáng,
Soi sáng con mắt.
9 Sự kính sợ CHÚA là trong sạch,
Hằng còn mãi mãi.
Phán quyết của CHÚA là chân thật,
Tất cả đều công chính.
10 Các điều ấy quý hơn vàng,
Hơn cả vàng ròng,
Ngọt hơn mật,
Hơn cả mật chảy từ tàng ong.
11 Hơn thế nữa, tôi tớ Ngài được các điều ấy giáo huấn,
Người nào tuân giữ lấy, được phần thưởng lớn.
12 Ai nhận thức được lầm lỗi mình?
Xin Ngài tha thứ tội lỗi tôi không biết.
13 Xin gìn giữ tôi tớ Ngài khỏi cố ý phạm tội,[e]
Xin chớ để tội lỗi cai trị tôi,
Thì tôi sẽ không có gì đáng trách,
Và không phạm trọng tội.
14 Nguyện lời nói của miệng tôi và sự suy gẫm của lòng tôi
Đẹp ý Ngài.
Lạy CHÚA, là vầng đá và Đấng cứu chuộc tôi.
21 Lòng của vua như dòng nước trong tay CHÚA;
Ngài định hướng cho nó chảy về nơi nào tùy ý Ngài.
2 Mọi đường lối của một người đều ngay thẳng trước mắt mình,
Nhưng CHÚA xem xét tấm lòng.
3 Hành động công chính và công bình
Đẹp lòng CHÚA hơn là lễ vật sinh tế.
4 Mắt tự cao, lòng kiêu ngạo,
Ngọn đèn của kẻ gian ác đều là tội lỗi.
5 Những ý tưởng của người cần mẫn chắc chắn sẽ dẫn đến dư dật,
Nhưng mọi kẻ hấp tấp sẽ đến sự thiếu thốn.
6 Của cải kiếm được nhờ lưỡi dối trá,
Như hơi nước thoáng qua của kẻ tìm kiếm sự chết.[a]
7 Bạo lực của kẻ ác sẽ lôi cuốn chúng nó đi,
Vì chúng từ khước làm điều công bình.
8 Con đường của kẻ phạm tội là cong vẹo,
Nhưng hành động của người trong sạch thì ngay thẳng.
9 Thà ở nơi góc mái nhà,
Còn hơn là sống chung nhà với một người đàn bà hay cãi cọ.
10 Linh hồn kẻ ác mong ước điều ác;
Người láng giềng nó không được ơn trước mắt nó.
11 Khi kẻ nhạo báng bị trừng phạt, người đơn sơ sẽ nên khôn ngoan;
Khi người khôn ngoan được giáo huấn, người sẽ nhận được tri thức.
12 Đấng Công Chính quan sát nhà kẻ ác;
Ngài ném kẻ ác vào tai họa.
13 Người nào bịt tai không nghe tiếng kêu la của kẻ nghèo khổ,
Khi người ấy kêu van cũng sẽ không được đáp lời.
14 Quà biếu kín đáo sẽ làm nguôi cơn thịnh nộ;
Của hối lộ bỏ vào lòng sẽ làm nguôi cơn giận.
15 Hành động công bình là niềm vui cho người công chính,
Nhưng là sự kinh hoàng cho kẻ làm tội ác.
16 Người nào đi lạc khỏi con đường khôn ngoan
Sẽ an nghỉ trong hội người chết.
17 Kẻ ham vui thú sẽ nghèo khổ;
Người mê rượu và dầu thơm sẽ không thể giàu có.
Thẩm Quyền Của Đức Giê-su(A)
23 Đức Giê-su vào đền thờ; lúc Ngài đang giảng dạy, các thượng tế và trưởng lão trong dân chúng đến hỏi: “Ông lấy thẩm quyền nào mà làm những việc này và ai cho ông quyền ấy?”
24 Đức Giê-su đáp: “Ta cũng sẽ hỏi các ông một câu, nếu các ông trả lời được Ta sẽ cho các ông biết Ta lấy thẩm quyền nào mà làm những việc này. 25 Phép báp-tem của Giăng từ đâu mà đến? Từ Trời hay từ người?” Họ thảo luận với nhau: “Nếu chúng ta nói từ Trời, ông ấy sẽ bảo mình: ‘Vậy sao các ông không tin Giăng?’ 26 Nếu nói: ‘Từ loài người,’ chúng ta sợ dân chúng vì ai cũng cho rằng Giăng là một vị tiên tri.”
27 Vì thế họ trả lời: “Chúng tôi không biết.” Đức Giê-su đáp: “Ta cũng không nói cho các ông biết Ta lấy thẩm quyền nào mà làm những việc này.”
Ngụ Ngôn Về Hai Người Con
28 “Các ông nghĩ sao? Một người kia có hai con trai. Ông đến nói với người con thứ nhất: ‘Này con, hôm nay con hãy đi ra vườn nho làm việc.’
29 Nó thưa: ‘Con không muốn đi!’ Nhưng sau đó nó hối hận và lại đi.
30 Ông cũng đến bảo người con thứ hai như thế. Nó đáp: ‘Thưa cha, để con đi’, nhưng nó lại không đi.
31 Vậy trong hai đứa con đó, đứa nào đã làm theo ý cha?” Họ đáp: “Đứa thứ nhất.” Đức Giê-su phán: “Thật, Ta bảo các ông những người thu thuế và phường đĩ điếm sẽ vào nước Đức Chúa Trời trước các ông. 32 Vì Giăng đã đến dạy các ông theo con đường công chính, nhưng các ông không tin người, còn những người thu thuế và phường đĩ điếm lại tin người. Chính các ông đã thấy rõ mà vẫn không chịu hối cải và tin theo người.”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)