Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Sự Dại Dột và Gian Ác của Loài Người
Giáo huấn ca của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Ma-ha-lát
1 Kẻ dại nói trong lòng rằng, “Không có Ðức Chúa Trời!”
Chúng nó đều bại hoại;
Chúng nó phạm những tội lỗi đáng ghê tởm;
Chẳng ai làm điều thiện.
2 Ðức Chúa Trời từ trời nhìn xuống con cái loài người,
Xem có ai là người trí thức, biết tìm kiếm Ðức Chúa Trời chăng.
3 Họ thảy đều bại hoại;
Họ cùng nhau trở nên ô uế;
Chẳng có người nào làm điều thiện,
Dẫu một người cũng không.
4 Tại sao những kẻ làm ác chẳng hiểu biết?
Tại sao chúng cứ ăn nuốt dân tôi như thể ăn bánh?
Tại sao chúng chẳng kêu cầu Ðức Chúa Trời?
5 Chúng sẽ rất sợ hãi dầu chẳng có gì đáng sợ,
Vì Ðức Chúa Trời sẽ rải xương những kẻ vây hãm bạn;
Bạn làm cho chúng phải hổ thẹn,
Vì Ðức Chúa Trời đã loại bỏ chúng.
6 Kìa, ơn cứu rỗi của I-sơ-ra-ên đến từ Si-ôn!
Khi Ðức Chúa Trời tái lập vận mạng của con dân Ngài,[a]
Gia-cốp sẽ mừng rỡ, I-sơ-ra-ên sẽ vui mừng.
23 Khi ấy dân Phi-li-tin ở trong đồn đã kéo ra án ngữ ở Ðèo Mích-mát.
Giô-na-than Ðánh Bại Dân Phi-li-tin
14 Một ngày kia Giô-na-than con trai Sau-lơ nói với người trẻ mang binh khí của chàng, “Hãy đi, chúng ta hãy qua tiền đồn của dân Phi-li-tin ở bên kia.” Nhưng chàng không nói cho cha chàng biết. 2 Lúc bấy giờ Sau-lơ đang ngồi dưới cây lựu tại Mích-rôn, ngoại biên của Thành Ghi-bê-a. Có khoảng sáu trăm người đang ở với ông 3 – Trong số ấy có A-hi-gia con trai A-hi-túp đang mang ê-phót. A-hi-túp là anh của I-ca-bốt; A-hi-túp và I-ca-bốt là con của Phi-nê-a; Phi-nê-a là con của Hê-li; Hê-li là tư tế của Chúa tại Si-lô– nhưng dân không biết Giô-na-than đã rời khỏi trại quân.
4 Thuở ấy ở giữa đèo, nơi Giô-na-than muốn đi qua tiền đồn của quân Phi-li-tin, có hai vầng đá nhọn, một vầng đá bên nầy đường và một vầng đá bên kia đường. Một vầng đá tên là Bô-xê, và một vầng đá tên là Sê-nê. 5 Một vầng đá quay mặt về hướng bắc, đối diện với Mích-mát, còn vầng đá kia quay mặt về hướng nam, đối diện với Ghi-bê-a.
6 Giô-na-than nói với người trẻ mang binh khí của chàng, “Hãy đi, chúng ta hãy đến tiền đồn của những kẻ không được cắt bì kia; không chừng Chúa sẽ ra tay hành động giúp chúng ta, vì chẳng gì có thể cản trở sự giải cứu của Chúa, bất kể chúng ta có nhiều người hay ít người.”
7 Người mang binh khí đáp với chàng, “Hãy làm theo mọi điều trong lòng ông. Xin ông cứ đi. Lòng ông muốn thế nào, tôi đây quyết một lòng theo ông thể ấy.”
8 Giô-na-than nói, “Tốt lắm, vậy chúng ta hãy qua gặp bọn ấy và để chúng thấy chúng ta. 9 Nếu chúng nói với chúng ta, ‘Ðợi đó, để chúng ta xuống khám xét các ngươi,’ thì chúng ta sẽ đứng tại chỗ và không lên với chúng. 10 Nhưng nếu chúng bảo, ‘Hãy lên đây cho chúng ta khám xét,’ thì chúng ta sẽ lên, vì đó là dấu hiệu Chúa sẽ phó chúng vào tay chúng ta.”
11 Vậy hai người tiến đến đồn của quân Phi-li-tin. Quân Phi-li-tin bảo, “Xem kìa, bọn Hê-bơ-rơ đã chui ra khỏi hang mà chúng đã trốn chui trốn nhủi.” 12 Quân lính trong đồn gọi Giô-na-than và người mang binh khí của chàng rằng, “Hãy lên đây để trình diện chúng ông. Chúng ông có việc này chỉ cho chúng mày.”
Giô-na-than nói với người mang binh khí của chàng, “Anh hãy bám sát theo tôi, vì Chúa sẽ phó chúng nó vào tay của dân I-sơ-ra-ên.” 13 Giô-na-than dùng cả hai tay và hai chân leo lên, và người mang binh khí của chàng bám sát theo sau. Chúng ngã gục trước mặt Giô-na-than, và người mang binh khí theo sát phía sau kết liễu đời chúng. 14 Trong đợt chém giết đầu tiên nầy, Giô-na-than và người mang binh khí của chàng đã giết khoảng hai mươi người trong một khoảnh đất rộng khoảng nửa mẫu ruộng.[a] 15 Một cơn sợ hãi nổi lên khắp nơi: quân ở trong trại, quân đóng ngoài đồng, và toàn thể đạo quân của quân địch đều run sợ. Các quân sĩ trú đóng trong đồn và ngay cả các đơn vị đột kích cũng đều run sợ. Ngay lúc ấy một cơn động đất xảy ra, nên chúng lại càng run sợ hơn nữa.
16 Bấy giờ các lính canh của Sau-lơ ở Ghi-bê-a trong đất Bên-gia-min quan sát tình hình trại giặc, và kìa, họ thấy đại quân của chúng vỡ chạy tán loạn, kẻ đó người đây. 17 Sau-lơ nói với những người đang ở với ông, “Hãy điểm binh để xem ai đã rời khỏi chúng ta.” Khi họ điểm binh, này, cả Giô-na-than và người mang binh khí của chàng đều vắng mặt.
18 Sau-lơ nói với A-hi-gia, “Hãy mang Rương của Ðức Chúa Trời đến đây.” Số là trong suốt thời gian đó, Rương của Ðức Chúa Trời luôn ở trước mặt đạo quân I-sơ-ra-ên. 19 Nhưng đang khi Sau-lơ còn nói với tư tế, tiếng náo động bên trại quân Phi-li-tin càng ngày càng lớn, vì vậy Sau-lơ nói với tư tế, “Xin ông hãy rút tay lại.” 20 Bấy giờ Sau-lơ và tất cả những người đang ở với ông hiệp nhau và xông vào trại giặc, trong khi đó thì giữa quân giặc mạnh ai nấy giết người bên cạnh mình, và trận chiến trở nên cực kỳ hỗn loạn. 21 Thêm vào đó những người Hê-bơ-rơ trước kia theo dân Phi-li-tin, kéo lên với chúng, và hạ trại quanh đó, bấy giờ họ lại trở gươm, hiệp với dân I-sơ-ra-ên đang theo Sau-lơ và Giô-na-than mà đánh giết quân giặc. 22 Tương tự những người I-sơ-ra-ên đã trốn trong miền cao nguyên Ép-ra-im nghe tin quân Phi-li-tin đang bỏ chạy liền ra khỏi nơi họ trốn, bám sát theo quân Phi-li-tin mà đánh giết. 23 Vậy Chúa đã cứu I-sơ-ra-ên ngày hôm ấy, và trận chiến lan đến Bết A-vên.
Lời Cảnh Cáo và Lời Chào Cuối Thư
11 Xin anh chị em xem đây, chính tay tôi viết cho anh chị em, nên khổ chữ lớn dường nào!
12 Những người muốn được người ta tôn trọng về phương diện xác thịt cứ ép anh em phải được cắt bì chỉ vì họ muốn tránh bị bắt bớ khi chỉ cậy vào thập tự giá của Ðấng Christ mà thôi. 13 Vì ngay cả những người đã được cắt bì, chính họ cũng không tuân giữ Luật Pháp, nhưng họ vẫn muốn anh em phải được cắt bì, để họ có thể tự hào về phương diện xác thịt của anh em.
14 Về phần tôi, nguyện tôi sẽ không tự hào về điều gì, ngoại trừ thập tự giá của Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta; bởi thập tự giá đó mà đối với tôi thế gian đã bị đóng đinh, và tôi cũng đã bị đóng đinh đối với thế gian. 15 Vì được cắt bì hay không được cắt bì chẳng quan trọng, điều quan trọng là trở thành một tạo vật mới.
16 Nguyện xin sự bình an và ơn thương xót ở trên những ai giữ theo quy luật này, và ở trên dân I-sơ-ra-ên của Ðức Chúa Trời nữa.
17 Ước gì từ nay trở đi không ai gây phiền phức cho tôi nữa, vì tôi đang mang trên thân thể mình những dấu khổ hình[a] của Ðức Chúa Jesus.
18 Thưa anh chị em, nguyện xin ân sủng của Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, ở cùng tâm linh anh chị em. A-men.
Copyright © 2011 by Bau Dang