Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Sa-mu-ên Ðược Chúa Kêu Gọi và Ban Cho Sứ Ðiệp
3 Bấy giờ cậu bé Sa-mu-ên phục vụ Chúa dưới sự chỉ dạy của Hê-li. Thuở ấy lời của Chúa rất hiếm hoi và khải tượng cũng không thấy xảy ra.
2 Lúc ấy mắt của Hê-li đã lòa và ông không còn thấy nữa, nên ông chỉ nằm trong phòng của ông. 3 Ðèn của Ðức Chúa Trời vẫn chưa tắt, và Sa-mu-ên đang nằm ngủ trong đền thờ của Chúa, nơi để Rương Giao Ước của Ðức Chúa Trời. 4 Bấy giờ Chúa gọi, “Sa-mu-ên!”
Cậu đáp, “Dạ, con đây.” 5 Rồi cậu chạy đến Hê-li và thưa, “Dạ, con đây. Cụ gọi con.”
Nhưng ông nói, “Ta không gọi con. Con về ngủ lại đi.” Vậy cậu đi ngủ lại.
6 Chúa lại gọi nữa, “Sa-mu-ên!” Sa-mu-ên đứng dậy, đến với Hê-li và thưa, “Dạ, con đây. Cụ gọi con.”
Nhưng ông nói, “Ta không gọi con, con à, đi ngủ lại đi.”
7 Khi ấy Sa-mu-ên chưa biết Chúa, và lời Chúa chưa được tỏ ra cho cậu. 8 Chúa lại gọi Sa-nu-ên nữa – đó là lần thứ ba. Cậu đứng dậy, đến với Hê-li, và thưa, “Dạ, con đây. Cụ gọi con.”
Bấy giờ Hê-li nhận biết Chúa đã gọi cậu bé. 9 Vì thế Hê-li nói với Sa-mu-ên, “Con về chỗ, nằm xuống ngủ, nếu có ai gọi con, con hãy đáp, ‘Lạy Chúa, xin phán dạy, tôi tớ Ngài đang nghe.’” Vậy Sa-mu-ên đi và trở lại nằm ngủ nơi chỗ của cậu.
10 Bấy giờ Chúa đến, đứng đó, và gọi như trước, “Sa-mu-ên! Sa-mu-ên!”
Sa-mu-ên đáp, “Xin phán dạy, tôi tớ Ngài đang nghe.”
11 Chúa phán với Sa-mu-ên, “Nầy, Ta sắp làm một việc trong I-sơ-ra-ên mà ai nghe, hai lỗ tai ắt sẽ lùng bùng. 12 Trong ngày ấy Ta sẽ làm ứng nghiệm mọi điều Ta đã nói về nhà Hê-li. Ta sẽ làm xong từ đầu đến cuối, 13 bởi Ta đã bảo nó rằng Ta sắp sửa đoán phạt nhà nó vĩnh viễn vì tội lỗi nó đã biết, tức tội các con trai nó khinh bỉ Ta, thế mà nó vẫn không kiềm chế chúng. 14 Vì thế Ta đã thề với nhà Hê-li rằng tội lỗi của nhà Hê-li sẽ không bao giờ được tẩy sạch dù bằng con vật hiến tế hay bằng của lễ chay.”
15 Sa-mu-ên nằm đó cho đến sáng, rồi cậu mở các cửa nhà Chúa ra. Sa-mu-ên sợ phải thuật lại mặc khải ấy cho Hê-li. 16 Nhưng Hê-li gọi Sa-mu-ên đến và nói, “Sa-mu-ên, con ta.”
Cậu thưa, “Dạ, con đây.”
17 Hê-li hỏi, “Ngài đã phán với con điều gì? Ta xin con đừng giấu ta. Ðức Chúa Trời sẽ phạt con như thế đó và còn hơn thế nữa, nếu con giấu ta bất cứ điều gì trong mọi điều Ngài đã phán với con.”
18 Vậy Sa-mu-ên thuật lại cho ông mọi điều và không giấu ông điều nào cả. Nghe xong ông nói, “Ðó đúng là sứ điệp của Chúa. Nguyện Ngài làm điều gì Ngài thấy là tốt.”
19 Sa-mu-ên tiếp tục lớn khôn. Chúa ở với chàng và không để một lời nào của chàng ra vô nghĩa.[a] 20 Toàn dân I-sơ-ra-ên từ Ðan cho đến Bê-e Sê-ba đều biết Sa-mu-ên được lập làm tiên tri của Chúa.
Chúa Là Ðấng Toàn Tri và Toàn Tại
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Chúa ôi, Ngài đã dò xét con và biết con.
2 Ngài biết khi con ngồi, lúc con đứng dậy;
Từ xa Ngài đã thấu hiểu tất cả ý tưởng con.
3 Ngài biết rõ lối nào con ra đi hay khi nào con nằm ngủ;
Ngài quen thuộc mọi đường lối con.
4 Ngay cả khi lưỡi con chưa thốt thành lời,
Kìa, Chúa ôi, Ngài đã biết tất cả rồi.
5 Ngài bao vây con cả phía sau lẫn phía trước,
Và đặt tay Ngài trên con.
6 Kiến thức như thế thật diệu kỳ quá cho con,
Cao diệu quá, con không hiểu được.
13 Vì Ngài đã dựng nên những bộ phận trong người con;
Ngài đã dệt thành con trong dạ của mẹ con.
14 Con cảm tạ Ngài, vì con được dựng nên cách đáng sợ và lạ lùng;
Công việc của Ngài quá diệu kỳ, lòng con biết rõ lắm.
15 Các xương cốt con không thể giấu được Ngài,
Khi con được tạo thành trong nơi kín đáo,
Ðược đan kết diệu kỳ trong những nơi sâu thẳm của đất.[a]
16 Mắt Ngài đã thấy rõ thể chất chưa thành hình của con;
Tất cả những ngày định cho đời con đã được ghi vào sách của Ngài rồi,
Trước khi con sống một ngày nào trong các ngày ấy.
17 Ðức Chúa Trời ôi, các tư tưởng của Ngài thật quý báu cho con thay!
Cộng các tư tưởng ấy lại, chúng nhiều vô số!
18 Nếu con đếm, chắc chúng nhiều hơn cát.
Khi con thức dậy, con vẫn còn với Ngài.
5 Vì chúng tôi chẳng giảng về chính mình nhưng giảng về Ðức Chúa Jesus Christ là Chúa, và vì cớ Ðức Chúa Jesus, chúng tôi là đầy tớ của anh chị em, 6 vì Ðức Chúa Trời là Ðấng đã phán,
“Ánh sáng hãy chiếu ra từ cõi tối tăm,”
đã chiếu sáng lòng chúng tôi, ban cho chúng tôi ánh sáng của trí tuệ để nhận biết vinh hiển của Ðức Chúa Trời đang rạng ngời trên gương mặt Ðức Chúa Jesus Christ.
7 Chúng tôi đựng bửu vật này trong những bình bằng đất để bày tỏ rằng quyền năng diệu kỳ là của Ðức Chúa Trời, chứ không phải của chúng tôi. 8 Chúng tôi bị áp lực đủ mọi mặt nhưng không bị nghiền nát, bị bối rối nhưng không hề tuyệt vọng, 9 bị bách hại nhưng không bị bỏ rơi, bị quật ngã nhưng không bị tiêu diệt. 10 Chúng tôi luôn mang sự chết của Ðức Chúa Jesus trong thân thể mình, để sự sống của Ðức Chúa Jesus cũng được thể hiện trong thân thể chúng tôi. 11 Dù chúng tôi đang sống, nhưng vì cớ Ðức Chúa Jesus lúc nào chúng tôi cũng sẵn sàng chết, để sự sống của Ðức Chúa Jesus được thể hiện trong thân thể sẽ chết của chúng tôi. 12 Thế thì sự chết đang hành động trong chúng tôi, nhưng sự sống đang hành động trong anh chị em.
Mục Ðích của Ngày Sa-bát
(Mat 12:1-8; Lu 6:1-5)
23 Một ngày Sa-bát nọ Ðức Chúa Jesus đi ngang qua một cánh đồng. Dọc đường các môn đồ Ngài bắt đầu ngắt các gié lúa. 24 Những người Pha-ri-si nói với Ngài, “Xem kìa, sao các môn đồ Thầy làm điều trái luật trong ngày Sa-bát như thế?”
25 Ngài nói với họ, “Các ngươi chưa đọc những gì Ða-vít đã làm khi ông và những người theo ông bị đói và cần thức ăn sao? 26 Thể nào ông đã vào nhà của Ðức Chúa Trời, khi A-bi-a-tha làm thượng tế; ông đã ăn bánh thánh, là thứ bánh không ai được phép ăn ngoại trừ các tư tế, và ông đã cho những người đi theo ông ăn nữa.” 27 Ðoạn Ngài nói với họ, “Ngày Sa-bát được lập ra cho loài người, chứ không phải loài người được dựng nên cho ngày Sa-bát. 28 Vì vậy Con Người cũng là Chúa của ngày Sa-bát.”
Chúa Chữa Lành Người Teo Tay
(Mat 12:9-14; Lu 6:6-11)
3 Ngài lại vào hội đường, tại đó có một người bị teo tay. 2 Người ta theo dõi để xem Ngài có chữa lành cho người ấy trong ngày Sa-bát chăng, hầu có lý do để tố cáo Ngài. 3 Ngài phán với người có tay bị teo, “Hãy ra đứng giữa đây.” 4 Ðoạn Ngài nói với họ, “Theo Luật Pháp thì trong ngày Sa-bát người ta nên làm điều thiện hay làm điều ác, nên cứu người hay giết người?” Nhưng họ đều làm thinh.
5 Ngài rảo mắt nhìn quanh, có vẻ giận và buồn, vì lòng họ cứng cỏi. Ngài phán với người bị tật, “Hãy dang tay ngươi ra.” Người ấy dang tay ra, và cánh tay người ấy liền bình phục. 6 Những người Pha-ri-si đi ra, lập tức bàn mưu với những người của Hê-rốt để chống lại Ngài, và tính kế để giết Ngài.
Copyright © 2011 by Bau Dang