Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Mời Ðến Ca Ngợi Chúa và Khuyên Ðừng Vô Tín
1 Hãy đến, chúng ta hãy vui vẻ ca hát tôn ngợi Chúa;
Chúng ta hãy cất tiếng hoan ca Vầng Ðá Cứu Rỗi của chúng ta.
2 Chúng ta hãy đến trước mặt Ngài với những lời cảm tạ;
Chúng ta hãy lớn tiếng ca mừng Ngài bằng những bài thánh ca,
3 Vì Chúa là Ðức Chúa Trời vĩ đại,
Một Ðại Vương trên tất cả các thần.
4 Ngài nắm trong tay các vực sâu trong lòng đất;
Các đỉnh núi cao đều cũng thuộc về Ngài.
5 Ðại dương là của Ngài, vì Ngài đã dựng nên nó;
Còn đất khô đã do chính đôi tay Ngài tạo nên.
6 Hãy đến, chúng ta hãy sấp mình xuống thờ lạy;
Chúng ta hãy quỳ gối xuống trước mặt Chúa, Ðấng Tạo Hóa của chúng ta,
7 Vì Ngài là Ðức Chúa Trời của chúng ta;
Chúng ta là con dân của đồng cỏ Ngài,
Là đàn chiên do tay Ngài dìu dắt.
Ngày nay nếu anh chị em nghe tiếng Ngài,
8 Thì chớ cứng lòng mà gây loạn như đã làm tại Mê-ri-ba,
Như trong ngày thách đố Chúa tại Ma-sa trong đồng hoang.
9 “Lúc ấy tổ tiên các ngươi đã khiêu khích Ta,
Chúng đã thách đố Ta, dù chúng đã thấy rõ các việc Ta làm.
10 Trong bốn mươi năm Ta chán ngán thế hệ ấy,
Nên Ta đã nói, ‘Chúng là một dân có lòng thích đi sai lạc;
Chúng chẳng biết các đường lối Ta thật sự là gì.’
11 Vì thế trong cơn giận Ta đã thề rằng,
‘Chúng sẽ không được vào nơi nghỉ ngơi của Ta.’”
Ða-vít Ðược Xức Dầu Làm Vua
(2 Sa 5:1-3)
11 Bấy giờ toàn dân I-sơ-ra-ên nhóm lại với Ða-vít ở Hếp-rôn và nói, “Này, chúng tôi cùng cốt nhục với ông. 2 Một thời trước đây, khi Sau-lơ còn làm vua, ông là người đã chỉ huy quân đội của I-sơ-ra-ên. Chúa, Ðức Chúa Trời của ông, đã phán với ông, ‘Chính ngươi sẽ chăn dắt dân I-sơ-ra-ên của Ta, ngươi sẽ trị vì trên dân I-sơ-ra-ên của Ta.’” 3 Vậy toàn thể các trưởng lão của I-sơ-ra-ên đến với vua ở Hếp-rôn, và Ða-vít lập một giao ước với họ ở Hếp-rôn trước mặt Chúa. Họ xức dầu lập Ða-vít làm vua trên I-sơ-ra-ên theo như lời Chúa đã phán qua Sa-mu-ên.
Ða-vít Chiếm Thành Giê-ru-sa-lem
(2 Sa 5:6-10)
4 Ða-vít và toàn quân I-sơ-ra-ên kéo đến Giê-ru-sa-lem, tức Giê-bu, nơi dân Giê-bu-si, dân cư trong xứ, đang ở. 5 Dân Giê-bu-si nói với Ða-vít, “Ngươi sẽ không vào đây.” Tuy nhiên Ða-vít đã chiếm được chiến lũy của Si-ôn, nay là thành của Ða-vít. 6 Ða-vít nói, “Ai tấn công dân Giê-bu-si trước sẽ được lập làm nguyên soái và tổng tư lịnh.” Giô-áp con của bà Xê-ru-gia xông lên trước, nên được làm nguyên soái. 7 Ða-vít sống trong chiến lũy, nên nó được gọi là Thành Ða-vít. 8 Ông cho xây tường chung quanh thành, bắt đầu từ công sự phòng thủ xây giáp vòng trở lại, còn Giô-áp thì lo xây sửa các chỗ khác của thành. 9 Ða-vít càng ngày càng hùng mạnh, vì Chúa ở với ông.
13 Bấy giờ một vị trong các vị trưởng lão hỏi tôi, “Ngươi có biết những người mặc áo choàng trắng này là ai, và họ từ đâu đến không?”
14 Tôi trả lời với vị đó, “Thưa ngài, ngài biết.”
Vị đó nói với tôi, “Ðây là những người đã ra từ cơn đại nạn; họ đã giặt sạch y phục của họ và tẩy trắng chúng trong huyết của Chiên Con. 15 Do đó,
Họ được ở trước ngai của Ðức Chúa Trời;
Họ phụng sự Ngài ngày và đêm trong đền thờ Ngài;
Ðấng ngự trên ngai sẽ che họ.
16 Họ sẽ không bao giờ đói và không bao giờ khát nữa;
Mặt trời sẽ không thiêu đốt họ, nắng cháy sẽ không nung họ;
17 Vì Chiên Con ở giữa ngai sẽ là Ðấng chăm sóc họ;
Ngài sẽ đưa họ đến những suối nước của sự sống;
Ðức Chúa Trời sẽ lau sạch những giọt nước mắt khỏi mắt họ.”
Copyright © 2011 by Bau Dang