Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
12 Nhưng lạy CHÚA, chính Ngài vẫn ngự trên ngai mãi mãi;
Danh Ngài còn đến đời đời.[a]
13 Ngài sẽ đứng lên và thương xót Si-ôn;
Vì đây là lúc Ngài ban ân huệ cho Si-ôn;
Vì thời điểm ấn định đã đến.
14 Vì các tôi tớ Ngài vẫn yêu quý những viên đá thành Si-ôn
Và thương xót cả đến bụi đất của nó nữa.
15 Bấy giờ các nước sẽ kính sợ danh CHÚA
Và mọi vua trên đất sẽ kính trọng vinh quang Ngài.
16 Vì CHÚA sẽ xây dựng lại thành Si-ôn;[b]
Ngài sẽ xuất hiện trong vinh quang.
17 Đức Chúa Trời nghe lời cầu nguyện của những kẻ khốn cùng
Và không khinh thường lời nài xin của họ.
18 Hãy ghi chép điều này cho thế hệ mai sau;
Một dân sẽ được tạo nên sẽ ca ngợi CHÚA.
19 Vì từ nơi cao cả thánh khiết CHÚA nhìn xuống;
Từ trời Ngài nhìn xuống trái đất;
20 Để nghe lời than khóc của kẻ bị tù
Và giải phóng những người bị định phải chết;[c]
21 Hầu cho danh của CHÚA được công bố ở Si-ôn
Và lời ca ngợi Ngài tại Giê-ru-sa-lem;
22 Khi các dân, các vương quốc
Họp nhau lại để phụng vụ CHÚA.
23 Ngài làm cho sức lực tôi suy yếu ngay giữa đường đời;[d]
Ngài cắt ngắn ngày tháng đời tôi.
24 Tôi thưa:
“Lạy Đức Chúa Trời tôi, các năm Ngài tồn tại đời đời;
Xin chớ cắt ngắn các ngày của đời tôi.
25 Từ xưa, Ngài lập nên trái đất;
Tay Ngài làm ra các tầng trời.
26 Trời đất sẽ bị hủy hoại nhưng Ngài vẫn trường tồn;
Chúng nó tất cả như chiếc áo cũ sờn;
Ngài sẽ thay thế chúng như thay y phục;
Chúng sẽ bị bỏ đi.
27 Nhưng Ngài vẫn y nguyên;[e]
Các năm của Ngài không bao giờ cùng.
28 Con cháu các tôi tớ Ngài sẽ được lưu truyền
Và dòng dõi họ sẽ được thiết lập trước mặt Ngài.”
Gióp Bày Tỏ Nỗi Đau Khổ Của Mình
6 Gióp đáp:
2 Ôi, nếu nỗi đau buồn của tôi được đem lên bàn cân,
Mọi tai họa xảy đến cho tôi đặt chung trên đĩa cân,
3 Bấy giờ chúng sẽ nặng hơn cát biển!
Do đó tôi không kiềm chế được lời tôi.
4 Vì các mũi tên của Đấng Toàn Năng bắn trúng tôi,
Tâm hồn tôi uống lấy nọc độc.
Tôi kinh hoàng trước sự dàn trận tấn công của Đức Chúa Trời.
5 Lừa rừng nào hí vang bên đám cỏ xanh?
Bò mộng nào rống lên bên đống cỏ khô?
6 Món ăn lạt lẽo sao không nêm thêm muối?
Lòng trắng trứng[a] có mùi vị gì chăng?
7 Tôi chẳng màng đụng đến thức ăn,
Ăn vào tôi càng thêm bệnh hoạn.
Gióp Mất Cả Hy Vọng Và Sức Lực
8 Ước gì lời yêu cầu tôi được thỏa nguyện!
Ước gì Đức Chúa Trời ban điều tôi mong chờ!
9 Ước gì Đức Chúa Trời bằng lòng nghiền nát tôi,
Ước gì Ngài dang tay cắt đứt đời tôi!
10 Sự chết sẽ là niềm an ủi của tôi,
Và tôi sẽ nhảy nhót vui mừng trong cơn đau khôn nguôi,
Vì tôi không chối bỏ mạng lịnh của Đấng Thánh.
11 Tôi còn sức đâu mà chờ đợi?
Cuối cùng đời tôi ra sao mà tôi phải kéo dài cuộc sống?
12 Sức tôi có phải là sức đá?
Thân tôi có phải là thân đồng?
13 Thật tôi không thể tự giúp mình được,
Và mọi nguồn cứu giúp đã bị đem đi xa khỏi tôi.
Đoàn Dân Trên Bờ Biển
7 Đức Giê-su và các môn đệ lánh về phía bờ biển. Một đoàn dân đông từ các miền Ga-li-lê, Giu-đa, 8 Giê-ru-sa-lem, I-đơ-mia, bên kia sông Giô-đanh, miền xung quanh Ty-rơ và Sy-đôn kéo đến cùng Ngài vì họ đã nghe rất nhiều việc Ngài làm. 9 Vì đông người nên Ngài dặn môn đệ chuẩn bị sẵn một chiếc thuyền con phòng khi bị lấn ép. 10 Vì Ngài đã chữa lành nhiều người, nên những người bệnh tật chen lấn cốt để sờ vào Ngài. 11 Mỗi khi tà linh thấy Ngài, chúng đều quỳ xuống trước mặt Ngài, la lớn: “Thầy là Con Đức Chúa Trời.” 12 Nhưng Ngài nghiêm cấm chúng tiết lộ điều đó.[a]
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)