Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Thánh Thi Đa-vít
28 Lạy CHÚA, tôi kêu cầu Ngài,
Hỡi vầng đá của tôi, xin chớ bịt tai cùng tôi.
Nếu Ngài im lặng với tôi,
Thì tôi sẽ giống như người đi xuống huyệt mả.
2 Xin hãy nghe lời cầu nguyện của tôi,
Khi tôi cầu khẩn cùng Ngài,
Khi tôi giơ tay lên
Hướng về đền chí thánh của Ngài.
3 Xin chớ cất tôi đi với kẻ ác,
Hoặc với những người làm điều dữ;
Là những kẻ miệng nói hòa bình cùng người lân cận
Nhưng lòng thì gian trá.
4 Xin báo trả chúng tùy theo công việc
Và hành vi gian ác của chúng.
Xin báo trả chúng tùy theo công việc tay chúng đã làm.
Hãy bắt chúng trả hình phạt xứng đáng.
5 Vì chúng không quan tâm đến công việc của CHÚA,
Cùng các công trình của tay Ngài,
Ngài sẽ đập tan chúng nó
Và không xây dựng chúng nó lên.
6 Chúc tụng CHÚA, vì Ngài đã nghe lời cầu nguyện của tôi.
7 CHÚA là sức mạnh và thuẫn đỡ cho tôi,
Lòng tôi tin cậy nơi Ngài và được giúp đỡ.
Lòng tôi cũng hân hoan
Và ca hát cảm tạ Ngài.
8 CHÚA là sức mạnh cho dân Ngài.
Ngài là thành lũy cứu rỗi cho Đấng được xức dầu của Ngài.
9 Xin cứu dân Ngài và ban phước cho cơ nghiệp Ngài.
Cũng hãy chăn dắt và nâng đỡ họ muôn đời.
Giô-sép Và Bà Phô-ti-pha
39 Bấy giờ, Giô-sép đã bị đưa xuống Ai-cập. Phô-ti-pha một người Ai-cập, làm quan trong triều Pha-ra-ôn, chỉ huy ngự lâm quân, mua Giô-sép nơi tay bọn người Ả-rập đã đem chàng đến.
2 CHÚA ở với Giô-sép nên chàng được thịnh vượng trong nhà chủ mình là người Ai-cập. 3 Chủ thấy CHÚA ở với chàng trong mọi việc chàng làm, khiến việc gì chàng làm cũng đều được thành công. 4 Vậy Giô-sép được chủ quý mến, cử làm phụ tá, cho chàng làm quản gia và giao thác chàng coi sóc mọi người và mọi sự thuộc về chủ. 5 Từ khi ông cử Giô-sép làm quản gia, coi sóc mọi tài sản thì CHÚA vì Giô-sép mà ban phước cho gia đình ông. Phước lành của CHÚA giáng xuống trên khắp mọi vật thuộc về chủ, cả trong nhà lẫn ngoài đồng. 6 Chủ giao thác cho Giô-sép coi tất cả gia sản mình, không cần lo gì, chỉ lưu ý đến thực phẩm mình ăn.
Giô-sép là người vạm vỡ, đẹp trai. 7 Sau các việc đó, bà chủ liếc mắt đưa tình với Giô-sép mà bảo: “Hãy ngủ với em!”
8 Nhưng Giô-sép từ khước và đáp: “Ông chủ đã giao thác cho tôi tất cả trong nhà này nên ông không cần lo đến nữa. 9 Trong nhà không có ai lớn hơn tôi, chủ không giữ lại bất luận điều gì ngoại trừ bà vì bà là vợ ông chủ. Lẽ nào tôi làm điều đại ác và phạm tội với Đức Chúa Trời sao?” 10 Ngày này qua ngày khác, bà chủ cứ tiếp tục quyến rũ, nhưng chàng vẫn từ khước không chịu ngủ với bà hoặc ở gần bà.
11 Một hôm, chàng vào nhà làm việc, không có người nào ở đó. 12 Bà nắm áo chàng mà bảo: “Hãy ngủ với em!” nhưng chàng bỏ áo lại trong tay bà và bỏ chạy ra ngoài.
13 Thấy chàng để lại áo trong tay mình và chạy thoát ra ngoài nhà, 14 bà chủ liền gọi các đầy tớ trong nhà mà bảo: “Coi kìa, tên Hê-bơ-rơ này được đem vào đây, nó nhục mạ chúng ta. Nó vào đây định làm nhục ta, nhưng ta kêu lớn lên. 15 Khi nó nghe ta kêu cứu liền bỏ áo lại bên ta mà trốn ra ngoài nhà.”
16 Bà chủ giữ chiếc áo của Giô-sép ở bên mình chờ ông chủ về nhà. 17 Bà mách với chồng: “Thằng nô lệ Hê-bơ-rơ mà mình mang về đây đã đến chọc ghẹo em. 18 Nhưng vừa khi nó nghe em kêu la cầu cứu, nó liền bỏ áo lại bên em và chạy trốn ra ngoài nhà.”
19 Ông chủ nghe câu chuyện vợ kể rằng: “Đây là cách tên nô lệ của mình đối xử với em” thì nổi giận. 20 Ông chủ bắt Giô-sép tống giam vào ngục là nơi giam cầm các tù nhân của vua.
Nhưng khi Giô-sép ở trong tù, 21 CHÚA ở với chàng, tỏ lòng nhân từ cùng chàng, làm cho chàng được ơn trước mặt cai ngục. 22 Cai ngục giao thác hết các tù nhân trong tay Giô-sép. Chàng chịu trách nhiệm kiểm soát tất cả các việc xảy ra trong ngục. 23 Cai ngục không cần quan tâm đến những việc đặt dưới quyền của Giô-sép nữa vì CHÚA ở với Giô-sép khiến cho bất luận việc gì chàng làm cũng đều thành công.
14 Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Không phải Đức Chúa Trời bất công đó sao? Chẳng hề như vậy. 15 Vì Chúa có nói với Môi-se rằng:
“Ta sẽ thương xót với kẻ nào Ta muốn thương xót,
Ta sẽ nhân từ với kẻ nào Ta muốn nhân từ.”[a]
16 Vì thế không phải bởi người ta ước muốn, cũng không phải bởi bôn ba mà được, nhưng bởi sự thương xót của Đức Chúa Trời. 17 Kinh Thánh phán với Pha-ra-ôn rằng: Chính vì điều này mà Ta lập ngươi lên, để Ta có thể dùng ngươi tỏ quyền năng của Ta ra, và để cho Danh Ta được vang ra khắp đất. 18 Như vậy Ngài muốn thương xót ai thì thương xót, muốn làm cứng lòng ai thì làm.
Thịnh Nộ Và Ân Sủng Của Đức Chúa Trời
19 Anh chị em sẽ nói với tôi: Tại sao Ngài còn quở trách? Vì ai có thể chống lại ý Ngài? 20 Hỡi người, ngươi là ai mà dám đối đáp nghịch với Đức Chúa Trời? Có thể nào vật được nắn lên nói với người nắn nên nó: Tại sao ông nắn tôi nên như thế này? 21 Hay người thợ gốm không có quyền từ cùng một đống đất sét mà nắn nên bình này dùng cho việc sang, bình kia dùng cho việc hèn sao?
22 Nhưng nếu Đức Chúa Trời, Đấng muốn tỏ ra thịnh nộ và làm cho người ta biết quyền năng của Ngài, đã kiên nhẫn chịu đựng rất nhiều những bình đáng giận chỉ hợp cho sự hủy diệt. 23 Và để cho biết sự giàu có vinh quang Ngài trên những bình được thương xót mà Ngài đã chuẩn bị sẵn để được vinh quang, 24 tức là chúng ta, những người được kêu gọi không phải chỉ từ trong người Do Thái mà từ các dân tộc khác nữa. 25 Như Ngài có phán trong Ô-sê:
“Ta sẽ gọi kẻ không phải dân Ta là dân Ta,
Kẻ chẳng được yêu dấu là yêu dấu,
26 và
Chính tại nơi Ta đã nói với họ:
Các ngươi không phải là dân Ta,
Thì họ lại được gọi là con của Đức Chúa Trời hằng sống.”[b]
27 I-sa đã kêu lên về dân Y-sơ-ra-ên:
“Dù số dân Y-sơ-ra-ên đông như cát của biển
Thì cũng chỉ một số dân sót lại sẽ được cứu mà thôi.
28 Chúa sẽ chắc chắn
Và nhanh chóng làm thành lời Ngài trên đất.”[c]
29 I-sa cũng đã nói trước:
“Nếu Chúa Vạn Quân
Không chừa lại những người nối dõi cho chúng ta
Thì chúng ta đã trở thành như Sô-đôm
Và giống như Gô-mô-rơ rồi.”[d]
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)